18.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chạy được một đoạn, kim amie gật gù buồn ngủ, giờ đó cũng chỉ hơn sáu giờ, ngồi trên xe lại càng khiến em dễ buồn ngủ hơn.

min yoongi nhận ra, liền chậm rãi dừng xe, kim amie cũng vì vậy mà ngạc nhiên nhìn anh, rất nhanh, anh lấy ở ghế sau lên chiếc gối bông chữ u màu hồng xinh xắn, tận tay đeo vào cổ cho kim amie.

hai mắt hơi đờ đẫn vì buồn ngủ, em hỏi:

"gì vậy ạ?"

anh chỉnh chỉnh một lúc, rồi nói:

"em ngủ một chút đi."

kim amie nhỏ giọng:

"dạ."

tiện tay nựng má kim amie một cái, sau đó tiếp tục lái xe, kim amie đương nhiên thích cái nựng má đó vô cùng, nhưng từ từ vui sau nhé, buồn ngủ quá..

kim amie vẫn còn đang trong giấc ngủ, anh nhìn qua, trong lòng bỗng cảm thấy vô cùng ấm áp.

từ ngày kim amie xuất hiện trong đời anh, mọi thứ như được tô thêm màu hồng hạnh phúc, anh luôn muốn về sớm hơn so với trước kia, luôn muốn nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu đó tung tăng khắp phòng, gương mặt tươi tắn khi được anh mua cho bánh kẹo, gương mặt khoái chí lúc sấy tóc cho anh, cười hì hì khen rằng tóc anh rất thơm.

dáng vẻ khiến anh từ khi nào đã đặt vào trong trái tim vốn đang trống chỗ, anh cảm thấy như, kim amie đang dần lấp đầy nó..

bảy giờ sáng, đi được nửa đường, min yoongi ghé xe vào một nhà hàng nhỏ, sau đó nhìn em, nhẹ nhàng nựng má.

"amie, thức dậy."

kim amie chậm rãi mở mắt, nhìn xung quanh, sau đó dụi mắt rồi ngáp một cái.

à đương nhiên là che tay nhé, trước mặt min yoongi, em không thể nào để bộ dạng mà em cho là kì cục ấy được.

nhìn gương mặt mới thức của kim amie, anh lại cười một cái nữa.

kim amie hơi bất mãn, nhẹ giọng:

"anh cười em.."

"em trông buồn cười lắm sao?"

min yoongi cười lắc lắc đầu, nói:

"không, em dễ thương."

kim amie bĩu môi, gương mặt chứa đầy ý cười, min yoongi tháo dây an toàn cho em, nói:

"ăn no rồi đi tiếp nhé."

kim amie ngoan ngoãn, nhẹ giọng:

"dạ."

đôi lúc kim amie cũng không nghĩ mọi việc sẽ như thế này, rõ ràng ban đầu bị ép kết hôn, với một người không quen biết, ở một nơi rất xa gia đình của mình, cứ ngỡ là sẽ rất khó khăn, ai mà có dè.. cuộc sống bây giờ đối với kim amie thật sự tốt, vì mỗi ngày đều có thể ở bên cạnh người đàn ông ấy, người đàn ông mà em đã yêu.

"ngon chứ?"

kim ami nhai nhai mấy cái, gật gật đầu, đôi mắt biết cười kia khiến min yoongi cũng vô thức cười theo, cảm thấy vô cùng ấm áp.

min yoongi không phải kiểu người thích đi chơi, trước đây có ngày nghỉ thì cũng ở nhà, ở trong phòng suốt ngày làm việc, còn không thì sang nhà ông nội, chẳng hiểu sao bây giờ có kim amie bên cạnh, anh lại muốn dắt con bé ngốc này đi chơi, thật sự khi nhìn thấy nụ cười tươi tắn của kim amie, anh rất vui.

"ăn chậm thôi, anh đợi được."

kim amie chính là muốn ăn nhanh để đi chơi, vì thế nên khiến min yoongi lo lắng về việc em sẽ bị nghẹn.

không quá lâu sau, cả hai đã ở trong xe, tiếp tục lên đường.

"không ngủ nữa sao?"

"không ạ, em tỉnh ngủ rồi."

min yoongi khẽ cười, kim amie cũng không để ý lắm, nhìn ngắm xung quanh, đây là lần đầu tiên em đi qua nơi này, kết hôn với nhau bấy nhiêu thời gian đó, lần đầu tiên đi chơi chính là đi sang nhà nội, và đây là lần thứ hai nên không khỏi thích thú.

"em thích bơi không?"

kim amie lắc đầu.

"em không thích, sao anh hỏi vậy?"

min yoongi hơi bất ngờ, nói:

"thế sao anh đề cập nơi gần biển thì liền gật đầu?"

kim amie cứng họng, chẳng lẽ trả lời là em muốn đi chơi cùng anh, vì chưa kịp nghĩ ra địa điểm nào nên gật đầu đại sao? mất mặt lắm..

em gãi đầu, nói:

"dạ, em muốn ngắm biển."

"chỉ muốn ngắm thôi sao?"

kim amie cười hì hì, nói:

"em thậm chí còn không biết bơi."

min yoongi hơi bất ngờ, bật cười với sự dở hơi của kim amie, nhưng mà không sao cả, kim amie thích đi đâu, anh liền đèo đến đấy mà, anh thấy điều đó quả thật rất vui vẻ.

"xin chào, tôi có thể giúp gì cho anh chị?"

"tôi lấy phòng, đã đặt trước, tên là min yoongi."

"vâng, vui lòng chờ đợi trong giây lát."

nhân viên check lại, kim amie đứng đó, hai tay níu lấy một tay của anh, trông bé nhỏ giống như bố dắt con gái đi chơi vậy.

"phòng của anh chị số 703, từ đây đi đến đó chỉ mất ba phút, phiền anh chị đi theo người dẫn đường, xin cảm ơn."

min yoong gật đầu, một tay vẫn đang nắm chặt tay amie, tay còn lại xách chiếc balo lớn đi theo người dẫn đường.

kim amie đã nghe qua, và cũng đã xem hình nhưng cũng không khỏi bất ngờ, mở cửa lớn ra bước vào, một bên là sân cỏ, một bên là hồ bơi trong xanh, không khí thật sự rất trong lành.

phòng thiết kế theo kiểu phòng gia đình nên mọi thứ đều rất tiện nghi.

"mệt không?"

vừa nói, anh vừa lấy túi xách của em để xuống bàn, sau đó kéo em ngồi xuống sofa bên cạnh mình, kim amie thành thật gật đầu.

"dạ, một chút."

anh ân cần vén tóc của amie ra sau tai, nhẹ giọng nói:

"nghỉ ngơi đi, sau đó anh đưa em đi chơi."

"đi chơi? đi đâu ạ?"

"thì đi bất cứ chỗ nào mà em muốn."

"chúng ta ở đây không phải là đi chơi rồi sao?"

min yoongi hơi bật cười.

"em chỉ định ở đây thôi à? không định đi ra đường lớn xem có gì vui không hay sao? hoặc là đi ngắm cảnh đêm ở ngoài thành phố ấy?"

kim amie gật gật đầu.

"em chỉ muốn ở đây thôi."

"không phải em muốn đi chơi à?"

"thì mình đang đi chơi nè."

min yoongi cũng đến bất lực, ít ra cũng phải đi đâu đó xung quanh nơi này, nhưng kim amie thực sự đi chơi chính là đi chơi, đến đây ở lì chỗ này cũng là đi chơi sao? khó hiểu.

"chiều ý em, thế thôi mình xem phim, anh gọi đồ ăn đến."

kim amie ngoan ngoan gật đầu, sau đó cùng anh dọn dẹp quần áo vào phòng.



chap sau kiểu =))))))






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro