Tập 1 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thể loại : Kinh dị tình cảm .

***
Ra khỏi đường quốc lộ , rẽ vào con đường nhựa quen thuộc để về nhà , dạo gần đây hay tăng ca nên Trung Kiên về rất trễ , đáng lý ra ở lại luôn chỗ làm nhưng vì anh 2 của anh ....

Đi thêm một đoạn , Trung Kiên chợt đảo mắt nhìn phía ghế đá xa xa thấp thoáng bóng người , lại gần hơn một chút anh nhận ra là một cô gái , một thân đồng phục nữ sinh của một trường cấp 3 cách đây tầm 20km . Anh dừng xe lại , cô gái đó dường như vẫn không để ý đến anh , Trung Kiên đưa tay lên xem giờ ở chiếc đồng hồ đeo tay , trời đất...đã 00:06' rồi , giờ này mà còn một nữ sinh ở ngoài đường vắng thế này à ? Anh buột miệng hỏi :

" Này em gì ơi , đã khuya rồi đấy , con gái thì đừng ra ngoài giờ này nguy hiểm lắm "

Cô gái vẫn im lặng không có động tĩnh gì .

" Nhà em ở đâu , anh tiện đường thì đưa về cho " - Quả thật anh chỉ nói vậy thôi chứ thật ra anh thấy cô gái này khá lạ , anh chưa gặp qua , không chắc là người ở gần đây .

Lúc này , cô gái mới ngẩng mặt lên nhìn anh , ánh sáng mặt trăng chiếu vào khiến khuôn mặt trắng gọn , đôi mắt to hút hồn nổi bật rõ . Trông cô như một đóa bách hợp trắng thuần khiết.

" Không muốn về "  - giọng con gái nhẹ nhàng vang lên , cuối cùng cô cũng để ý sự hiện diện của anh .

Trung Kiên e ngại gãi gãi đầu , trước nay anh rất nhát gái , cũng chưa bao giờ đối diện tình huống thế này , bây giờ mà đi luôn thì cũng không đáng mặt nam nhi .

" Sao lại không muốn về ?"

Người đối diện tiếp tục không trả lời anh , một lúc sau thấy anh không có ý định rời đi , cô nhàn nhạt cất tiếng " Cũng khá đoàng hoàng nhỉ ? Thanh niên bọn anh thấy con gái một mình giờ này liền giở trò bẩn thỉu mà "

Trung Kiên giật mình , liên tục xua xua tay " Không có , tùy người chứ , anh lo cho em xảy ra chuyện không hay thôi "

Cô đột nhiên mỉm cười " Không cần đâu , về đi , em đợi một người, chắc sắp đến rồi "

" Thật chứ? "

" Thật , về đi "

Trung Kiên thật sự nghĩ mình cũng phải về ngủ lấy sức mai đi làm , huống hồ để anh 2 anh với tình trạng hiện giờ ở nhà một mình cũng không hay cho lắm. Anh cởi áo khoác che lên vai cô , hỏi cô lại một lần nữa xem  có ổn khi chờ một mình không , cô gật đầu chắc chắn anh mới lên xe đi về .

Đêm hôm sau , cũng phải tăng ca về khuya , Trung Kiên bất ngờ dừng xe chỗ tối qua , nhìn thấy cô gái vẫn trong thân đồng phục nữ sinh đứng đó , cô đưa chiếc áo khoác cho anh ,lần này đã tự chủ bắt chuyện với anh

" Trả anh cái áo , tối nay cũng về muộn ghê nhỉ ? "

#Còn

        #YêuYêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhyluoi