Có bao giờ anh trở lại? [jack]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có bao giờ anh trở lại?

Những lúc ấy... anh không cần ở em một tình yêu chân thành mà cần ở em một sự "hi sinh", chiều chuộng, gần gũi...

Vậy là hai tháng đã trôi qua... hai tháng chúng mình chia tay nhau, hai tháng em thức trắng đêm để nhớ đến anh... hai tháng em mong mỏi trời mau sáng để em bắt đầu một ngày dài với những công việc hằng ngày để em có thể thôi không nghĩ đến anh!

Chúng mình đã từng yêu nhau như thế! Đã từng chia sớt cùng nhau bao cay, đắng, ngọt, bùi trong cuộc sống... vậy mà khi chia tay nhau, sao anh lại trở nên lạnh lùng như thế? Chia tay vì chúng mình không hợp nhau hay vì anh không còn yêu em nữa?

Anh đã từng nói với em "Cho anh ba tháng để anh suy nghĩ lại tình cảm của chúng mình" nhưng đã sắp ba tháng trôi qua, dù thỉnh thoảng chúng mình vẫn gặp nhau, vẫn cái ánh mắt của anh, hình ảnh thân thuộc của anh... càng khiến em thương anh nhiều hơn! Nhưng em biết làm sao khi anh không còn muốn nhận sự quan tâm từ em? Anh chỉ muốn tìm cho mình một khoảng lặng riêng... để suy ngẫm lại tình cảm của chúng ta, để xét đoán trái tim mình rằng, anh có còn yêu em nữa không? Em biết anh là một người sống tình cảm, cũng muốn được yêu thương, được chia sẻ... thậm chí, có những lúc anh rất yếu đuối... nhưng tại sao anh lại không chia sẻ cùng em nỗi buồn anh đang ôm mang?

Đã rất nhiều lần em tự hỏi "tại sao?"... nhưng em không đủ can đảm để hỏi anh, cũng có nhiều lần em muốn điện thoại để nghe giọng nói của anh nhưng em cũng không đủ dũng cảm để nhấn phím gọi... và cả những lần lang thang dạo phố một mình, em ghé qua phòng anh, rồi lại bỏ chạy trong sợ hãi... Tại sao em lại phải sống khổ sở như thế này? Em đã bảo sẽ không làm phiền tới anh nữa... Vậy mà...

Có bao giờ anh trở lại?

Em đã từng mong muốn chúng ta quay lại như ngày xưa ấy... (Ảnh minh họa)

Anh đã tìm gặp em nhiều lần sau đó... em cảm thấy rất hạnh phúc mỗi lần anh tìm đến bên em. Nhưng rồi, em chợt nhận ra một điều, trong lúc say anh mới cần đến em! Những lúc ấy... anh không cần ở em một tình yêu chân thành mà cần ở em một sự "hi sinh", chiều chuộng, gần gũi... Nhưng vì yêu anh nên em chấp nhận làm tất cả chỉ mong để anh vui và hạnh phúc. Thế nhưng, sau những lần gần gũi yêu đương bên anh, em lại cảm thấy nỗi đau như đè nặng, bóp nghẹt trái tim em mỗi khi nhớ đến anh, nhớ đến những lúc yêu thương bên anh!

Em không đáng được nhận hạnh phúc hả anh? Hay anh muốn một người con trai khác mang đến hạnh phúc cho em? Anh à! Em không cần ai hết, em chỉ yêu mỗi mình anh mà thôi! Em sẵn sàng đánh đổi tất cả mọi thứ để có anh, có được tình yêu trọn vẹn nơi anh... Em nghĩ, mình xứng đáng được nhận một tình yêu chân thành, một bến bờ hạnh phúc cùng người em yêu thương nhất! Nhưng tại sao... tại sao anh lại nhẫn tâm nỡ bỏ em ra đi như thế?

Em đã từng hi vọng rất nhiều ở anh, từng mong muốn chúng ta quay lại như ngày xưa ấy, em lại được ở bên anh, cùng anh dạo chơi ở những con phố, cùng xây dựng một hạnh phúc lâu dài... nhưng em đã hi vọng quá nhiều để rồi em thực sự thất vọng khi không có anh bên cạnh cuộc đời mình!

Anh à! Có bao giờ anh trở lại không anh? Em biết câu trả lời sẽ là không nhưng sao em vẫn muốn nghe được câu trả lời ấy từ anh. Em muốn anh nói với em những câu nói lạnh lùng, phũ phàng để em có thể quên anh và tìm cho mình một bến đậu mới... và em có thể mỉm cười chúc phúc cho anh hạnh phúc bên người phụ nữa khác. Anh sẽ không bao giờ trở lại phải không anh? Và em biết chắc chắn một điều rằng, chúng ta sẽ không thể nào trở lại bên nhau như ngày xưa ấy, sẽ không còn những giây phút bình yên bên nhau, không còn nắm tay nhau đi dạo dưới những con phố Hà Nội... Thế là hết rồi, phải không anh?

Lời cuối cho anh... chúc anh luôn bình an, hạnh phúc trên con đường mà anh đã lựa chọn! Nếu có một lần gặp lại nhau, hãy cứ coi nhau như những người bạn cũ, anh nhé!

Cún yêu (Theo 24h

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro