chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi chiều nọ sau cơn mưa , trong công viên nhỏ sau trường Đồng lồm khồm bò giửa đám cỏ nhẹp ướt . Giửa bãi cỏ nồng mùi đất ẩm , Dồng mải mết tìm cỏ bốn lá .
“Cậu đang làm gì vậy “ Minh vừa rời mắt khỏi cuốn sách hỏi cậu
“ Mình đi tìm cỏ bốn lá “ Đồng vẩn cuối đầu tìm .
Đén năm 18 tuổi , thời tiết tháng 8 hanh khô thật khó chịu .Gần nửa đêm trong khuân viên nhỏ trong trường . Đồng và Minh ngồi dưới bóng cây cổ thụ yêu thích của Minh . Rất lâu không ai nói gì .
“ Rớt Đai Học có khi là hạnh phúc của cậu “ Minh lạnh lùng
“ Y và công nghệ thông tin cậu chả thích cái nào . Ra trường bám lấy cái bằng để sông kím cơm , vô nghĩa “ Minh quan sát vẻ mặt Đồng để đoán tâm trạng , cân nhắc dùng giọng điệu gì , ý tứ gì nhầm tăng ép phê .
“ Tớ muốn thành triết gia Trường lớp hương đi con đường tớ chọn cho tớ đi . Còn cậu chưa chọ được con đường cậu muốn đi , vàoĐai Học là đâm đầu xuống giếng . Ngành thờ thượng , nganh dể kiếm việc , tối nghiệp cấp ba vào Đai học … Thế giới đã chết uể bao nhiêu công thần vì áp lực bằng cấp , thể diện gia đình và thứ sự trưởng thành định sẳn dự sẳn trên tuổi .”
“ Cậu có một năm để tìm kím đam mê , may mắn hơn hàng vạn tân sinh viên đang mù mờ về cái mình sẽ học hay sau này mình làm gì “Đồng cảm động .
Thấm thoát hai cậu cũng đã 22 tuổi, Bosto giử tháng sáu . những dấu hiệu mùa hè rất rõ ràng , bầu trời thoáng đãng bớt gió lạnh . Áo dây và váy ngắn bắt đầu xuất hiện trên phố . Diên bởi các cô gái bản địa gợi cảm .
Minh tỉ mỉ nhìn từ khía tí hon trên cọng cỏ bốn lá trong lòng bàn tay mình . Đông ngồi bên cạn giường bệnh ngắm Minh .
“ Cả buổi sáng cậu bỏ tôi đi lùng thứ vô ích này ư ?” Minh kéo xệch miệng , nói bằng giọng khinh khiếp , cố tình . Anh bỗng nhăn ra cười , thái độ quay ngoắt . “Cảm ơn nhiều kẻ già đầu còn mú quáng”
“ Thà tin lầm còn hơn bỏ sót . Quan trọng là nó giúp cậu vửng tin trên bàn mổ “ Đồng trần tình .
“ Hừ nó giúp cậu vửng tin lúc chờ tôi trên bàn mổ mới đúng “ Minh nhón cầm cọng cỏ trên hai đầu ngón tay . Rồi cẩn thận bứt một chiếc lá ra khỏi tổ hợp bốn lá . Đồng há hóc miệng king ngac .
“ Đừng càm ràm !” Minh ra lệnh chặn trước lời cậu . Anh nhìn cỏ đơn nằm trên đầu ngón tay mỉm cười thích thú . “ Thật dể thương hình trái tim “ Cậu ta thổi phù môt cái chiếc lá tí hon lẩn nhanh vào không khí . Cậu nhìn sang cọng cỏ ba lá . “ Cỏ ba lá mộc mạc, chúm chím , xinh tươi như hoa như cậu vậy.”
“Cậu có sợ không “ Đồng bân quơ .
“ Sợ , tớ còn nhiều kế hoạch . Cuộc đời tớ chỉ vừa hủ ích một chút, thì trái tim chết tiệt này đòi đình công “ Giọng Minh mổi lúc mổi gây gắt vì bất mãn . “ Tớ không muốn chết “
  “ Cậu phải sống . Cậu phải trở thành triết gia đại tài . Cậu phải đi khắp thế giớ để thuyết giảng , phải viết những cuốn sách truyền cảm hứng cho mọi người . Cậu sẽ sống “ Đồng nhào tới giường dùng 2tay siết chặt tay Minh .
Nhưng cuối cùng ca phẩu thuật của Minh đã thất bại . Buổi chiều tối hôm đó Đồng ngà say tay cầm chai rượu đến ngồi góc cổ thụ công viên nhỏ nơi rải ro của Minh . Câụ ngồi trầm ngâm , chốc chốc lại nóc một ngụm rượu . Nước mắt chậm châm rĩ ra lặng lẽ từ đôi khoé mắt .
Minh từ xa quan sát Đồng . Khi chai rượu sắp cạn, anh mới bước đén ngồi bên cạnh cậu . Đồng rừng mắt nhìn Minh . Minh né tránh ánh mắt ấy , phóng tầm mắt về phía chân trời tranh sáng tranh tối.
“ Cậu là đồ xấu tính “Đông nấc “ Chưa từng uống rượu với tớ như hai thăng đàn ông mà đã chết . Đồ ích kỹ “
“ Tớ chỉ uống cà phê  thôi “ Minh cười khẩy
“Ừ tớ sỉn quá rồi . Nhìn thấy cậu rõ ràng , như người thật nói cười thế này “ Đồng nhắm mắt , lắc đầu thật mạnh  . Mở mắt ra , vẩn thấy Minh  trước mặt , cậu tự đập đầu một cái choáng váng”
“ Tớ là thật , là ma hiện về “
“ Ô mình điên rồi !” Đồng bóp trán
Minh chuẩn bị giải thích Đồng ngả lăn ra ngất .
Bầu trời của sớm đầu hè rất sáng . Dưới gốc cổ thụ , hai chàng trai ngồi ngắm mặt trời lấp lánh . Vài phút , Đồng quay sang nhìn Minh , để chắt rằng Minh không tan dần theo quá trình tỉnh rượu .
“ Cà phê nóng , bột giỏ cam và nhỏ vài giọt rượu cognac vào . Đánh điều lên , nhỏ vài giọt mật ông vào . Cho một lớp kem sửa lên bề mặt , trang trí thêm một miếng vỏ cam . Xong thử đi !” đứng bên cạnh Đồng bên bếp ngổn ngang ngửng dụng cụ pha cà phê . Ming chỉ đạo .
“ Nồng nàn của cà phê , thanh khiết của cam , ngọt dịu của mật ông , nóng bừng của rượu , bùi béo của kem. Môt vị đáng nhẹ nhàng mà rất cháy bổng , đê mê trên đàu lưỡi .
“ Ngất ngây “ Minh chùi méc dính bọt kem ,tắm tắt .
“Virgin Kiss . tên của món này “
“ Nếu muốn hôn tớ cứ nói thẳng , đâu cần bày vẻ thư cà phê phức tạp này “Đồng nháy mắt truê .
“ Có thể không “
Đồng nhếc mép cười , ma mãnh và ngường ngượng. Cậu lại gần Minh , kẽ nghiên đầu , chầm châm hôn Minh . Minh khép mắt , Đồng mở mắt để chắc chắn rằng đôi môi chạm nhau vừa đủ cho một nụ hôn . Thân thể Minh là không khí .
“ Này tớ nắm tay cậu được chứ ?” trong tầng quần áo nam ở trung tâm thương mại ,Đồng ghé tai , Minh hỏi khẽ.
“ Cậu sẽ trông như một thằng dở hơi đi lang thang với một cánh tay chìa ra “
“ Bị thiên hạ nhìn điểu đó là việc của tớ “
Đồng đưa tay ra trước mặt Minh , lòng bàn tay mở chờ đợi .Minh đặt tay mình vào tay Đồng . Cả hai song bước đi cùng đén tận giờ đóng cửa. Nhiều người chỉ rõ chàng trai di chuyển với tư thế cánh tay rất dị hình đưa ra bên người , như nắm một bàn tay vô hình . Chàng trai ấy bận rộn với trạng thái lâng lâng ,nụ cười hạnh phúc kéo ngoạc đến tận mang tai , không đẻ ý bất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro