CHAPTER 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh khẽ liếc nhìn cô như một phả xạ tự nhiên vô điều kiên.

Ánh mắt anh dường như chỉ dành cho cô mà thôi……. 

Lucifer bất giác nhìn sang hai người đó. Cậu cười lạnh.

“Hai người tốt lắm. Đưa tôi vào thế bí như vầy sao ?”

Cô đột nhiên quay sang Lucifer:

-Anh ….. còn việc gì nữa hông? Sao ngồi hoài ở đó vậy?

Cả hai người con trai nhăn mặt, khẽ nhìn cô.

Prince nói:

-Em vào phòng đi. Anh có chuyện muốn nói với Lucifer.

Cô liếc cậu một cái rồi nhanh chóng sầm sập chạy lên phòng.

Prince hơi ngạc nhiên nhìn em gái rồi anh nói:

-Lucifer! Mày vào phòng tao tý.

Cậu đứng dậy và theo Prince vào phòng như một cỗ máy.

………..

-Tao xin lỗi mày!Tao……- Prince ngồi xuống ghế rồi đột nhiên cúi mặt nói.

Lucifer không tỏ ra ngạc nhiên mà cậu cầm tách trà trên bàn uống một chút, cậu nói, giọng cậu vẫn lạnh lùng:

-Tao biết vụ bà ta làm rồi!

Prince vặn tay vào nhau.

Cậu tiếp tục:

-Nghe nói ba mày bị đuổi việc rồi?

-……… -Prince khó khăn gật đầu rồi nói- Căn nhà này cũng đang bị ép……

Cậu nhếch môi:

-Tao sẽ giữ đk nó.

Prince đột nhiên ngẩng mặt lên:

-Tao không quan tâm mấy đến chuyện này. Mà điều tao quan tâm là tao vừa thấy có người theo dõi Mun.

Cậu hỏi lại:

-Theo dõi?

-Ừ. – Prince nói.

Cậu lạnh lùng nhấp thêm ngụm trà, nhìn thẳng vào mắt Prince: 

-Và đó là lý do mày gọi tao vào?

-…….

-Mày muốn dừng lại? – Cậu đều đều giọng.

Pince gật đầu.

Cậu đột nhiên bật cười.

Rồi trong lòng tràn dâng sự khó chịu: “Đây là kết quả? Tôi không thể chống lại bà?”

Cậu lạnh giọng:

-Cậu bạn dũng cảm của tôi sao lại thành thế này?

Prince đập bàn:

-Mày k cảm thấy con bé sẽ gặp nguy hiểm sao?

Prince giận dữ nhìn lại. Sao lúc này anh ghét bộ dạng lạnh lùng cố hữu này của thằng bạn thế chứ???????????

Cậu đột nhiên đứng dậy :

-Vì mày yêu cô ấy nên mày mới làm quá thôi.

……………

Cô đứng ngoài cửa, đơ sững hồi lâu.

Âm thanh dội vào tai cô lần nữa……..

“Vì mày yêu cô ấy………”

“Vì mày yêu cô ấy………”

“Vì mày yêu cô ấy……….”

Cô dựa hẳn người vào cánh cửa…….

Lời cậu nói chắc chắn là thật rồi……. Hay cô nghe nhầm?

Nghe nhầm………???

Khẳng định khả năng ấy không thể xảy ra!!

Cô quay người đi như một cái máy…… Anh trai yêu cô là sự thật. Suốt những ngày qua cô đã ép mình nghĩ rằng đó chỉ là một sự nhầm lẫn…. Nhưng….. đó là sự thật.

“Rầm”

Tiếng động lớn ngoài cửa khiến hai chàng trai giật mình……

………….

Hình dáng cô gái nhỏ nằm giữa sàn khiến hai chàng trai sững sờ……..

Và cả hai chàng trai cùng cảm thấy đau đớn……. Họ đã làm gì thế này????

_____ End Chapter 24/1____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro