Chapter 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

......... 

Chiếc xe lắc lư, cô bị chao đảo mạnh.

Lúc đến đây, vì có người để nói chuyện nên ko rõ là con đường xấu đến vậy, ổ gà ổ vịt ổ voi cái gì cũng có hết. Nhức đầu phát điên lên, quay mòng mòng, thức ăn như muốn trào lên miệng, làm cô rất khó chịu.

Cũng tại cô, ban trưa ăn quá nhiều lại còn ních đầy bụng nước ngọt nữa chứ..........

Cô tự dưng thấy cực kỳ khó chịu nơi cổ họng, cúi gập người xuống, chất lỏng gì đó trào lên miệng, vung *** khắp sàn nhà, và chiếc áo của ai đó......

Cô nhăn mặt, bụng như bị ai cào xé bên trong........

Bỗng có chiếc khăn tay đưa ra trước mặt cô, giật lấy nó ko chút khách khí, cô lau lau miệng, nhìn lên.

GS Lý nhíu mày:

-Em bị say xe sao ko nói với cô hử?

Cô sững sờ nhìn Hứa Quy, áo cô ấy dính đầy vệt ố, hơi chút ngẩn ngơ, cô nói:

-Có.... có chuyện gì xảy ra với cậu thế????

Hứa Quy quay mặt, vuốt ngực, điệu bộ như cố ngăn cơn giận:

-Không phải là tác phẩm nghệ thuật xuất sắc của cậu sao mà còn hỏi?

-Ớ....... Nhưng mà.......

-Hừ. Ớ cái gì nữa, mình vẫn chưa hết giận cậu đâu.- Hứa Quy liếc cô, nói. 

Tuy giữa họ cứ như còn giận nhưng cả hai ngấm ngầm hiểu rằng, chiến tranh lạnh tới đây đã kết thúc, mà kết thúc như thế nào và vì sao thì ko còn quan trọng nữa.

Cô cười mơ màng:

-Hay thế nhỉ? 

-Còn mệt ko?- Trịnh Túc cười đểu hỏi.

-P lè........... Đâu cần anh lo. - Cô lè lưỡi đáp.

******

Về nhà vẫn sướng nhất.

Chuyến đi này, cô chả học được cái gì nên hồn ="=, nhưng mà bù lại quen được mấy người bạn mới. ^_^

Thế là cũng coi ko uổng công, cô "ăn mật nằm gai" ( câu này ko biết có đúng ko nữa.... ==)

...........

Ngày hôm sau, cô đến ký túc xá, tra chìa khóa vào cửa, cô thấy căn phòng trống trải kỳ lạ, lại sặc mùi rượu nặng.

Bước vào, bật điện lên, cô thấy một dáng người nhỏ nhắn đang cầm chai rượu uống đại.

Cô nhìn sững rồi đột nhiên cười to, buông lời đùa:

-Mỹ An, cậu nhớ mình đến mức giam mình uống rượu hở? Eh, mình về rồi nè! Hihi.

Đôi mắt lờ đờ quay lại, cô đứng chết trân.

Mái tóc xù rối tinh, đôi mắt thâm quầng, sâu thẳm, đen tối.

Khuôn mặt trắng tinh đáng sợ...............

Triều Mỹ An đây sao? 

Hay là cô vào nhầm phòng của mờ-a???

Lùi lại một cách cẩn trọng, cô nhìn thật kỹ cái bảng, ừm, coi nào, đúng là phòng này.

Người con gái kia vẫn ko trả lời một tiếng nào hết, đôi mắt sâu cứ chằm chằm nhìn cô.....

Cô tiến lại gần.......

Vài phút sau, KTX nữ vang lên một tiếng hét nổ trời nổ đất, từ con chim đậu trên cành lim đến mấy con chó con mèo đuổi nhau trên bờ vách, tất thảy đều bay hết ko sót cọng lông nào cả.............

Vậy tiếng gầm này từ đâu ra nhể?

*****

Nếu ai đó nghĩ là tiếng hét này là của cô thì hơi bị nầm nẫn nha.

Chính xác, tiếng hét xuất phát từ "ma nữ uống rượu mạnh".

Tại sao?

Chả là, cô vì muốn kiểm tra xem là người hay ma nên vội vàng bước tới, ngắt véo mạnh tay ko thương tiếc bất kỳ chỗ nào mà cô có thể trên khuôn mặt cô gái mặt trắng đó, kết quả, vì đau quá, cô đó hét lên dữ dội gây ra tiếng động nổ trời, vừa hại sinh vật lại vừa gây nên đổ cây, e hèm, dẫn tới phá hoại bầu ko khí trong lành của trái đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro