1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như bao người trọng sinh khác, La Tố đời trước cũng từng thích một người, thích đến mức dùng trăm phương nghìn kế theo đuổi, chẳng sợ đối phương là một nam nhân.

Đương nhiên, y cũng không thoát khỏi kết cục thảm bại bị bạch nguyệt quang cùng tình nhân lừa vào tử cục.

Đời này, y lựa chọn rời xa bạch nguyệt quang, đến bên người nam nhân đời trước đã cùng mình đồng sinh cộng tử.

Trong lòng La Tố hiểu rõ đó là bất công với Hạ Kiên nên y chỉ có thể đối xử thật tốt với Hạ Kiên, thật tốt, phi thường tốt.

-----------

Người mà Hạ Thiên sở cầu, si ngốc đau khổ luyến ái, cuối cùng cũng chịu quay đầu lại nhìn hắn.

La Tố quỳ suốt bảy ngày, chỉ vì muốn cưới hắn.

Hạ Kiên không rõ vì sao một La Tố vẫn luôn lấy lòng theo đuổi Bạch Thu lại muốn lấy hắn, nhưng vẫn đồng ý gả cho y.

Người trời sinh phóng khoáng như Hạ Kiên sẽ không đa tâm suy nghĩ. Vì đối với hắn, chỉ cần được ở cạnh La Tố, hắn đã thấy đủ thỏa mãn.

Thế nhưng bản tính con người vốn dĩ liền tham lam. La Tố đối với hắn càng tốt, tâm hắn càng xao động, hắn muốn được thêm càng nhiều, càng nhiều nữa...

---------

Dưới ánh nến leo lắt, Hạ Kiên nhìn bộ dáng nghiêm túc của La Tố đến phát ngốc. Đôi tay trắng nhuần như ngọc, tinh tế thon dài, bộ dáng nghiêm túc cầm bút làm tim hắn không ngừng xao động. Ánh mắt hắn mê ly nhìn biểu tình nghiêm túc của La Tố. Đôi tay ấm áp kia, mới chỉ  ở ngày thành hôn cầm lấy tay hắn.

Trong mê man, Hạ Kiên dường như nhìn thấy La Tố buông bút, hướng hắn hơi hơi mỉm cười.

Môi La Tố thực đẹp, lúc không cười cũng sẽ hơi hơi cong lên, nhìn như lúc nào cũng đang mỉm cười.

Hạ Kiên miên man suy nghĩ: phải chăng môi La Tố cũng ấm áp, mềm mại như tay y.

Chạm môi, tốt đẹp tựa mộng tưởng. Hai đôi môi hé mở, đầu lưỡi mềm mại dây dưa lẫn nhau.

Hạ Kiên không thích ứng kịp, muốn lẩn trốn. Hắn từng tưởng tượng rất nhiều lần cùng La Tố hôn môi, nhưng đến lúc chân chính thực hiện, hắn lại bối rối không biết làm sao.

Thanh âm La Tố trầm thấp thì thầm: "Ngoan, đừng trốn." Hạ Kiên nhu thuận nghe lời, không né tránh nữa.

Đầu lưỡi lại lần nữa bị một đầu lưỡi khác vững vàng cuốn lấy, dẫn dắt ra phía ngoài. Hàm răng khẽ cắn lên đầu lưỡi, lưỡi quyện lưỡi liếm lộng. Nước bọt trong khoang miệng nhanh chóng phân bố, chốc lát sau liền theo khóe miệng chảy ra.

Trong mắt La Tố mang theo ý cười, bàn tay y tiến vào trong vạt áo Hạ Kiên, vuốt ve cơ thể hắn.

Hạ Kiên từ nhỏ tập võ, thân hình cường tráng, cơ bắp kiện mỹ, lông tóc nồng đậm, khác hoàn toàn với cơ thể Bạch Thu.

Hạ Kiên ngẩn ngơ nhìn La Tố, một hồi lâu mới thấy rõ, trên gương mặt ấy đã mất vẻ trêu trọc ôn nhu, chỉ còn lại mặt nạ vô tình.

Môi hắn khẽ mím, giả vờ ngáp "Oáp... Có chút buồn ngủ, ta đi ngủ sớm chút. Ngươi..."

"Ta còn có chuyện phải xử lý." La Tố trả lời thực nhanh làm Hạ Kiên cảm thấy có chút xấu hổ, sờ sờ chóp mũi, nhắc nhở La Tố chú ý thời gian sớm nghỉ ngơi liền rời khỏi thư phòng.

Trong thư phòng, La Tố nhìn bóng Hạ Kiên rời đi. Y biết mình thật ích kỷ, nhưng làm ơn cho y chút thời gian để yêu hắn, nỗ lực yêu hắn.

Trở lại phòng ngủ, Hạ Kiên phân phó người hầu đi nấu nước. Hắn phải thực hiện chuyện mà sau khi thành hôn mỗi ngày đều phải làm. Tuy rằng thực ngượng ngùng, nhưng hắn vẫn phải làm.

Trước ngày thành hôn, nương Hạ Kiên khóc đến mắt đều mờ, là tỷ tỷ đã xuất giá đem cho hắn quyển sách kia. Bên trong có họa ảnh hướng dẫn cách nam nam động phòng, cũng có cách thụ phương tẩy rửa, khai thác và bảo dưỡng.

Hắn biết, người nhà vẫn đều thương hắn.

--------

Hạ Kiên thích La Tố, từ lúc còn rất nhỏ đã thích, càng lớn lại càng thích.

Hạ Kiên từng nghĩ tới việc cưới La Tố làm nam thê, nhưng đáng tiếc La gia chỉ có một nhi tử là y, điều đó là không có khả năng. Có ai ngờ, giờ đây hắn lại trở thành nam thê của La Tố.

La Tố không tập võ, văn y rất tốt, thể chất cũng giống như nhiều người đọc sách khác, nên nếu Hạ Kiên dùng sức, dĩ nhiên người nằm dưới sẽ là La Tố. Nhưng Hạ Kiên luyến tiếc, hắn không muốn thấy La Tố chịu khổ.

Tắm xong, tẩy sạch thân thể, Hạ Kiên bắt đầu việc đã dần trở nên quen thuộc.

Chế xong nước thuốc tẩy huyệt, rót vào trong túi nước. Miệng túi nước là đặc chế, nhu hòa không góc cạnh.

Quỳ ghé vào trên giường, một tay cầm túi nước, một tay sờ soạng đi vào mở rộng hậu huyệt, lại đẩy ra hai cánh mông, chậm rãi cắm miệng túi vào. Một túi nước thuốc chẳng mấy chốc đã nằm gọn trong tràng đạo.

Nước thuốc ôn hòa, lúc rót vào trừ cảm giác no căng thì vẫn chưa có cảm giác gì không khỏe.

Đủ hai túi nước, Hạ Kiên lấy nút lọ mềm mại lấp kín hậu huyệt, vẫn giữ nguyên tư thế quỳ, một tay xoa bụng đã hơi phồng lên.

Thực nhanh, cảm giác không khỏe càng ngày càng kịch liệt, Hạ Kiên kiên trì cố nén dục vọng muốn bài tiết.

Đến khi hết nhẫn nổi mới đứng dậy, đi đến chỗ bô, rút ra nút mềm... Sau một lúc bài tiết, Hạ Kiên xoa xoa bụng nhỏ đã xẹp xuống. Hai tháng đã qua đi nhưng hắn vẫn chưa thể thích ứng cách tẩy rửa này.

Lần thứ hai bài tiết, vật dơ bẩn đã rất ít. Sau bốn lần, cơ bản thải ra cũng chỉ còn nước thuốc.

Qùy lên trên giường, cánh tay vòng ra sau lưng, chạm vào hậu huyệt. Miệng huyệt trải qua bốn lần thanh tẩy đã trở nên mềm xốp, ngón tay dính thuốc mỡ dễ dàng đi vào, đem thuốc mỡ cẩn thận bôi lên tràng đạo.

------

Hạ Kiên rời đi làm tâm thần y vẫn không yên. Cố tĩnh hạ tâm viết chữ, nhưng lát sau cảm giác bức bối lại tràn lên, dù lật xem sách cũng chẳng thể xóa bỏ được cảm giác khó chịu này. La Tố nhíu mày, đành từ bỏ, quyết định trở về phòng.

Đi ngang qua cửa sổ, y nghe thấy tiếng rên rỉ trầm thấp của Hạ Kiên, bước chân không tự chủ dừng lại. Hạ Kiên là nam nhân trưởng thành, có dục vọng là lẽ hiển nhiên, dĩ nhiên cũng cần phải phát tiết.

Đối với chuyện này, La Tố không có nhiều kinh nghiệm.

Đời trước lúc chưa gặp Bạch Thu, y có nha đầu hầu hạ, tự nhiên liền hiểu chuyện. Sau khi gặp Bạch Thu, y vẫn luôn cấm dục, nên y cũng không biết tới phương diện này.

Nghĩ đến việc Hạ Kiên ngay lúc này đang ở trong phòng cùng với một nữ nhân khác cá nước thân mật, trong lòng La Tố liền khó chịu. Hạ Kiên không phải vẫn thực yêu y, yêu đến nỗi đời trước có thể vì y mà chết sao? Vì sao kiếp này lại vì dục vọng mà cùng nữ tử giao hợp?

La Tố là điển hình của kiểu người một khi đã có suy đoán thì rất khó lay chuyển, vô pháp bình tĩnh suy nghĩ chi tiết lại vấn đề, luôn nghĩ không rõ, hay nói cách khác là xem nhẹ đi những chuyện khác.

Vốn muốn nổi giận phất tay áo rời đi, lại bị tiếng rên rỉ của Hạ Kiên chọc cho tâm phiền ý loạn. Y bước nhanh đến trước cửa, đẩy cửa mà vào.

Mắt lạnh liếc nhìn, Hạ Kiên sắc mặt ửng hồng, ánh mắt mê man, tay chặt chẽ nắm lấy chăn. Y nhìn quét khắp phòng cũng không thấy bóng dáng nữ tử cùng Hạ Kiên giao hợp.

"Ngươi, ngươi sao lại trở về sớm vậy?" Làm hại ta cũng chưa làm xong, lúc này cũng quá xấu hổ rồi.

"Thế nào? Không muốn ta trở về?" La Tố vẫn chưa phát hiện ra ngữ khí của mình trở nên quái dị. Nỗi lòng y phiền loạn, rất muốn phá hư thứ gì đó.

"Không..." Hạ Kiên cũng không biết phải nói gì. Hắn có thể cảm giác được cảm xúc của La Tố lúc này không được tốt lắm, nhưng nguyên nhân từ đâu hắn lại đoán không ra.

La Tố nhìn chăn trên người Hạ Kiên, nếu trong phòng không thấy nữ nhân kia, như vậy... hẳn là trốn trong ổ chăn?

Ý niệm này như cỏ hoang cắm rễ trong ngực La Tố.

Bước nhanh lại gần giường, thừa dịp Hạ Kiên còn chưa phản ứng kịp liền xốc chăn lên... Thân thể trần trụi nằm nghiêng, trong mâm đặt gần bụng đựng lọ thuốc mỡ đã mở cùng một cái đĩa, còn có túi nước và một số thứ khác...

Những thứ này dùng để làm gì?

Y lại nhìn về phía Hạ Kiên, hắn cắn môi, hai mắt nhắm chặt, lông mi run rẩy... Hắn đang hoảng loạn, hắn đang sợ hãi điều gì?

"Ngươi đang làm gì?" Vẫn không phát hiện nữ nhân trong dự tính làm tâm tình La Tố tốt hơn một chút, nhưng y lại bức thiết muốn biết những đồ vật trong mâm kia dùng để làm gì, chính y cũng không hiểu vì sao mình lại muốn biết đến vậy.

Đây là một vấn đề rất khó để trả lời, Hạ Kiên im lặng chống đỡ.

Trầm mặc lan tràn...

Thật lâu sau, miếng thịt trong hậu huyệt Hạ Kiên đã bị nhiệt độ của hắn làm ấm. Hậu huyệt trải qua hai tháng dạy dỗ đã sớm có thể tự phân bố chất lỏng, miếng thịt mềm mại chậm rãi tránh thoát nhục huyệt trói buộc, bắt đầu từng chút chuyển động ra phía ngoài.

Nếu nó rơi ra ngoài... nếu nó bị La Tố nhìn thấy... Hạ Kiên khẩn trương mím môi, mông dùng sức kẹp chặt miếng thịt đang trượt ra ngoài.

Bộ dáng mất tự nhiên của Hạ Kiên tự nhiên cũng lọt vào cái nhìn chằm chằm của La Tố. Kết hợp đồ vật trên mâm cùng với sự mất tự nhiên của Hạ Kiên, La Tố dễ dàng liên tưởng đến những thứ đời trước y từng học.

Lúc ấy y một lòng muốn cùng Bạch Thu ân ái nhưng lại sợ hắn bị thương nên La Tố từng đến Thái Y Viện dò hỏi những điều cần làm khi nam nam ân ái.

Cầm lấy túi thuốc, khẽ ngửi chỗ miệng túi, hương vị nước thuốc có hơi chua. Dùng ngón tay đảo qua trên mặt đĩa, dinh dính nhớp nị, đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, là hương vị tanh tưởi của thịt bò. Ngón tay lại vân vê thuốc mỡ, thuốc mỡ nhanh chóng hóa lỏng. La Tố thật sâu nhìn Hạ Kiên, nhìn đến mức Hạ Kiên nước mắt lưng tròng.

Đối với Hạ Kiên mà nói, chuyện làm hắn thấy thẹn nhất bây giờ chính là thân thể trần trụi của hắn đã triệt để lộ ra trước La Tố. Tiếp đến sau khi La Tố kiểm tra từng món đồ kia, Hạ Kiên cảm thấy dường như cả linh hồn của hắn cũng đang trần trụi dưới mắt y.

Trái tim rộn nhịp trong lồng ngực, khi lần nữa nhìn lại Hạ Kiên, La Tố thế nhưng cảm thấy nam nhân cường tráng này ngoài ý muốn làm người thương tiếc.

Đêm nay, chuyện gì cũng không xảy ra nhưng có lẽ mọi thứ cũng đã thay đổi...

La Tố lấy miếng thịt ra, rồi lại tự mình giúp Hạ Kiên thanh khiết hậu huyệt.

Đêm đó, y ôm Hạ Kiên chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro