Bà xã xinh đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jang Yoomie vỗ vỗ ngực, an ủi mình: "Đừng sợ đừng sợ, qua rồi, bây giờ đã an toàn rồi!" Cô nói thầm, từ dưới đất bò dậy đi đến trước bàn làm việc.

Thở dài một hơi lần nữa, cái mông đang chuẩn bị ngồi xuống chiếc ghế ở phía bàn làm việc.

Nhưng, không đợi đến khi cô đụng vào chiếc ghế, cửa phòng làm việc đã bị người từ bên ngoài đẩy ra.


"A không liên quan đến tôi, tôi cái gì cũng không biết... Là anh ta, là anh ta để cho tôi vào..."

Jang Yoomie bị dọa đến mức mất hồn mất vía, che lấy cơ thể và bật đến một góc hẻo lánh. Đợi đến khi cô nhìn thấy người tới, mới phát hiện ra rằng thần kinh của mình đã quá lo lắng và hồi hộp.

Kim Taehyung xuất hiện một mình ở cửa ra vào, sau khi nhìn thấy cô, sắc mặt lập tức trầm xuống, bước vài bước vọt đến trước mặt cô, đưa tay ra, chống trên vách tường.

Jang Yoomie cứ như vậy bị cầm tù ở giữa hai tay của người đàn ông.


Chẳng lẽ, đây chính là cái mà trong truyền thuyết gọi là...dồn tường tán tỉnh?


Nhưng... cô không hề có một chút cảm giác thẹn thùng và vui vẻ, ngược lại, còn có cảm giác nguy hiểm đến tính mạng, ngàn cân treo sợi tóc.

"Ai cho cô đi vào?" Kim Taehyung lạnh lùng nhìn cô.


"Tôi..." Jang Yoomie chớp mắt.


"Ai cho cô cái quyền tự tiện đi vào trong phòng làm việc của tôi?" Kim Taehyung ép hỏi lần nữa.


"Tôi...Cô ta..." Jang Yoomie bị khí thế mạnh mẽ của anh làm cho kinh hãi, nói năng lộn xộn, không thể nói nổi lý do tại sao.


"Lá gan không nhỏ, thật sự cô không coi mình là người ngoài đúng không?" Kim Taehyung nghĩ đến dáng vẻ vợ chồng tình cảm thường ngày của người phụ nữ này đối với anh cả đã cảm thấy buồn nôn.


Jang Yoomie đột nhiên lắc đầu, lý trí khôi phục một chút, nói: "Cô ta đến tìm tôi như vậy, chắc chắn không có kết quả tốt, tôi nhất định phải trốn. Ở chỗ này của anh âm dương quái khí, anh tưởng tôi muốn đi vào sao!"

"Chỗ này của tôi âm dương quái khí?" Kim Taehyung nghe vậy, tức giận càng tăng lên."Đây là chỗ làm việc của tôi, ai cho phép cô tiến vào?"

Giọng nói hùng hổ dọa người, tư thế vênh váo hung hăng, chọc cho Jang Yoomie cũng nổi giận.


Ánh mắt cô đột nhiên trừng một cái, cắn răng nghiến lợi nói: "Vừa rồi cũng là tình thế bắt buộc, tôi mới phải vào đây. Anh không thấy bộ dạng cô ta tìm tôi đó sao, giống như hận không thể giết chết tôi. Nơi này lớn như vậy, tôi đến chỗ nào mà chơi không vui, hết lần này tới lần khác lại tới chỗ này của anh, anh cho là tôi yêu thích anh sao?"


Không thèm thích anh? Kim Taehyung thất vọng đau khổ cười lạnh, vậy cô yêu thích ai? Jungkook, hay là anh cả? Đây là một người phụ nữ thay đổi thất thường, thích quyến rũ người khác.

Quả thực là không có đạo đức, lẳng lơ!

"Không phải cô thích cùng anh cả đi ra sân sau chơi sao? Sân sau lớn như vậy, tại sao cô không trốn ở đó?"

"Tôi..." Jang Yoomie tức giận trợn mắt: "Lúc ấy mọi chuyện phát sinh đột ngột, chúng tôi đang ở trong phòng, cô ta vừa vào cửa đã tìm tôi, anh nói tôi làm thế nào đi ra sân sau, nhảy cửa sổ sao?"

"Vậy cô nhảy luôn đi!" Kim Taehyung lớn tiếng hét to.

"Nhảy xuống không phải tôi sẽ chết sao, mẹ kiếp, tôi đâu có điên!" Jang Yoomie cũng cao giọng theo.

"Người phụ nữ này, cô muốn chết!" Nha đầu thối này vậy mà còn nói tục sao? Kim Taehyung nắm lấy cằm của cô, cảnh cáo nói.

Jang Yoomie nhận ra rằng vừa rồi quả thật mình đã nói tục, hàm dưới bị cánh tay của anh giữ lại, đau giống như xương cốt sắp nứt ra.


Cô vừa tức, vừa nóng ruột, càng nóng ruột thì càng tức, càng tức thì càng nóng ruột.


Đẩy tay anh ta, cô lớn tiếng giải thích cho mình: "Anh làm tôi sợ hãi, Lim Katy kia, bề ngoài dáng vẻ mềm yếu, thật ra cô ta xấu xa đến mức nào, chẳng lẽ anh không nhận ra được sao?"

Kim Taehyung trầm giọng nói: "Cho dù cô ta xấu xa, có thể dám làm gì cô? Cô là mợ cả của cậu cả nhà họ Kim, cô ta dám động vào cô thì tôi sẽ khiến cô ta chết không có chỗ chôn!"

Jang Yoomie gấp đến mức sắp khóc: 'Nhưng đêm hôm đó, chẳng lẽ anh đã quên...Hai người chúng ta, khiến cho cô ta tức giận bỏ đi, bây giờ tôi đột nhiên nói mình là mợ cả, cô ta có tin hay không?"


Lần này đến lượt Kim Taehyung im lặng hoàn toàn.

Anh đã quên mất việc này. Hôm ấy, anh ôm cô, trước mặt Lim Katy nói một loạt những điều vô cùng mập mờ, Lim Katy bị tức phát khóc, không khó để tưởng tượng cô ta hận Jang Yoomie đến mức nào.


Vừa rồi nếu mình không vội trở về, Jang Yoomie rơi vào trong tay cô ta, chỉ có thể là lành ít dữ nhiều!

Nghĩ lại, Lim Katy điêu ngoa và ngang ngược, lại là người tâm ngoan thủ lạt, thật sự nghĩ mà sợ.

Jang Yoomie bị Lim Katy hù dọa đã đủ thảm rồi, lúc này lại bị Kim Taehyung chỉ trích một trận, trong lòng thấy ấm ức vô cùng, bất công vô cùng.

Thút tha thút thít sụt sùi khóc.

Sắc mặt Kim Taehyung hơi dịu lại nhưng vẫn nhíu chặt lông mày, nhìn cô một cái.

Jang Yoomie cắn môi, hừ hừ một tiếng, quay mặt đi.

Cũng không biết tại sao, khoảng thời gian này cô kiểu gì cũng sẽ vì một vài chuyện mà rơi nước mắt. Rõ ràng trước kia cô rất kiên cường, rõ ràng là rất ít khi cô rơi nước mắt. Cho dù Park Jimin nói với cô những lời kia, cô đều có thể chịu đựng không cho mình rơi một giọt nước mắt...

Vì sao gần đây... Càng nghĩ, trong lòng lại càng thấy ấm ức, nước mắt lại càng hung hăng rơi xuống.


Kim Taehyung nghe thấy tiếng khóc của cô, trong lòng bực bội lạ thường.


Anh căn bản là không biết dỗ dành phụ nữ vì vẫn chưa bao giờ thử làm chuyện này. Làm thế nào để dỗ dành đây?

Khen cô ấy xinh đẹp sao?

"À à... Coi kìa Yoomie, hôm nay cô rất xinh đẹp!" Lời này của Kim Taehyung vừa mới ra khỏi miệng liền lập tức hối hận, trong câu này có chỗ nào giống như ai ủi người ta?


Quả nhiên, chỉ thấy cô nhóc trước mắt đột nhiên sững sờ, sau đó oán giận trả lời anh một câu.

"Anh mới xinh đẹp, cả nhà anh đều xinh đẹp."


"..." Kim Taehyung nuốt nước bọt.


Tiếng khóc phụ nữ thật sự khiến cho người ta bực bội! Không hiểu tại sao Thượng Đế lại sáng tạo ra phụ nữ, cái này không phải là muốn dùng để gây rắc rối cho đàn ông sao!

"A, hôm nay cô không đẹp." Lời vừa ra khỏi miệng, lại hối hận.


Quả nhiên! Đầu tiên Jang Yoomie sững sờ, người này thật quá đáng, cô đã buồn như vậy anh còn chế nhạo cô. Hai tay nắm chặt: "Anh mới không đẹp, cả nhà anh đều không đẹp!"


Kim Taehyung hoàn toàn bị đánh bại, hai tay bất lực vẫy vẫy: "Được được được, cô nói cái gì cũng đúng!"


Jang Yoomie không thèm quan tâm đến anh, quay đầu hướng sang một bên.


Kim Taehyung đưa tay ra, lúc ngón tay vừa đụng vào khuôn mặt đang khóc như mưa của cô gái nhỏ, liên giật mình. Mà Jang Yoomie rõ ràng là cũng sững sờ, hơi khó tin ngước đôi mắt đầy sương mù mờ ảo lên.

Kim Taehyung khẽ cắn môi, dù sao cũng đã vươn tay ra, bây giờ thu lại chẳng phải càng lúng túng hơn sao.

Anh dứt khoát giả vờ như rất tự nhiên, dáng vẻ rất quan tâm, lau nước mắt trên mặt cô, dịu dàng nói: "Ngoan, đừng khóc, lúc đầu cô rất đẹp, vừa khóc thế này, khỏi phải nói...trông thật xấu xí!"


"Phốc!" Jang Yoomie bị anh chọc cười, sau khi cười xong, lại lần nữa nghiêm túc. Tôi khóc thì đã sao? Có ai trên đời này chưa từng khóc đâu. Thua người không thua trận.


Mặc dù sắc mặt cô vẫn cố chấp, nhưng cũng may là không khóc, Kim Taehyung cũng thở dài một hơi. Đưa tay ra, nhìn chiếc đồng hồ kim cương trên cổ tay, đã sắp mười giờ rưỡi, một lát nữa chính là thời gian ăn cơm, lúc này chạy về công ty cũng không có việc gì để làm.


"Chúng ta cùng đi ra ngoài ăn cơm trưa đi?" Kim Taehyung đề nghị.

"A?" Jang Yoomie giật mình, lập tức liền hỏi: "Vậy... vậy anh Jaesung thì sao?"

"Cùng đi luôn. Bây giờ chúng ta đến trường học đón anh ấy!"

"Được." Jang Yoomie chính là như vậy, cáu kỉnh nói đến là đến, nói đi cũng đi nhanh, không có chút nào kiểu cách.



Chỉ chốc lát sau, người giúp việc của biệt thự Mộc Kim dùng đôi mắt giống như nhìn thấy người ngoài hành tinh, nhìn mợ cả và cậu hai vừa nói vừa cười rời đi...


Xe của Kim Taehyung từ từ lái ra khỏi biệt thự Mộc Kim, nhanh chóng đi về phía trường học của Kim Jaesung.


Ngay ở bên ngoài biệt thự Mộc Kim, chờ sau khi chiếc xe này đi xa, Lim Katy mới từ một nơi hẻo lánh đi ra, đôi mắt cô ta độc ác hướng nhìn về hướng bọn họ rời đi.

Cô ta đã nói mình không nhìn nhầm, cô ta nhìn thấy bóng dáng kia chính là phụ nữ, vừa nãy rất có thể là trốn trong phòng làm việc của Taehyung. Vừa rồi bọn họ vừa cười vừa nói đi ra, cô ta cẩn thận phân biệt, người phụ nữ này chính là tiện nhân lần trước dính lấy Taehyung!

Cô ta lấy điện thoại di động ra, đem bức ảnh vừa rồi mới chụp Jang Yoomie ra, gửi đến một số điện thoại đã được định sẵn, để lại tin nhắn: Điều tra cho tôi người phụ nữ này!




Học viện Quốc Tế Seoul.

Kim Jaesung thấy Jang Yoomie, kích động đến mức muốn bay lên trời.


Vừa thấy mặt, liền có một cái ôm thật lớn: "Oa! Cô gái xinh đẹp, cô đến đón tôi sao, tôi thật hạnh phúc, thật hạnh phúc. Tôi chính là người hạnh phúc nhất nhất nhất thế giới!"


Lúc này chính là giờ tan học cao điểm, tới tới lui lui, bị các bạn học nhìn chằm chằm như vậy, Jang Yoomie có chút xấu hổ. Kim Jaesung mới không cảm thấy như vậy, một hồi lại sờ mặt cô, một hồi lại dắt tay, sau đó lại đến ôm một cái.


Kim Taehyung đứng ở bên cạnh không thể nhìn được nữa. Chỉ có tách nhau ra được nửa ngày mà thôi mà giống như đã vài chục năm không gặp mặt, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Anh ho nhẹ một tiếng, nói: "Anh cả, ở đây có nhiều người như vậy, chú ý hình ảnh một chút."

Vừa dứt lời, liền có một bạn học nữ tới gần.

Đầu tiên nhìn về phía Kim Taehyung thẹn thùng, sau đó hướng Kim Jaesung nói: "Jaesung, cô gái xinh đẹp này là ai vậy?"


Kim Jaesung nhìn Jang Yoomie, sau đó ngẩng đầu, kiêu ngạo nói: "Cô ấy là bà xã của tôi!"

Jang Yoomie lập tức mặt đỏ tới mang tai, Kim Taehyung cũng hận không thể đào một cái hang dưới lòng đất để chui vào.

Nhóm các bạn học nữ nghe thấy như vậy đều nở nụ cười: "Jaesung, bà xã của cậu... Rất xinh đẹp nha."

Kim Jaesung vênh mặt: "Đúng thế, bà xã của tôi là bà xã xinh đẹp nhất thế giới!"


Kim Taehyung thật sự không thể nhìn được nữa, kéo tay anh cả đi về phía chiếc xe, cũng không quay đầu lại. Yoomie đỏ mặt, cúi đầu, đi theo.


Nhóm bạn học nữa thấy Kim Taehyung không để lại câu nào đã rời đi, vẻ mặt mỗi người đều là mất mát và chán nản...

Địa điểm ăn cơm trưa được chọn là một nhà hàng cơm Tây.

Trang trí sang trọng và thanh lịch, giai điệu Blues nhẹ nhàng, nhân viên phục vụ mặc quần áo chỉnh tề, phục vụ rất thân mật và khiêm tốn... Tất cả mọi người đến dùng cơm ở đây cả về thể xác và tinh thần đều nhận được sự vui vẻ vô cùng lớn!

Jang Yoomie phát hiện rằng bọn họ đến chỗ nào thì ở chỗ đó nhân viên phục vụ đều rất nhiệt tình chào đón. Cũng tôn kính gọi anh là 'Cậu Kim', chắc hẳn Kim Taehyung và Kim Jaesung có lẽ là thường xuyên đến đây ăn cơm.

Sau khi ngồi xuống, Kim Taehyung rất phong độ đưa menu đến trước mặt Jang Yoomie, ra hiệu để cô gọi món.


Jang Yoomie có chút lo lắng, phải làm gì bây giờ, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng đến những nơi như thế này.


Kim Jaesung nhận ra sự bối rối của cô, nhận lấy menu, cười híp mắt nói: "Cô gái xinh đẹp, để tôi chọn cho cô vài món!"


Kim Taehyung có chút không vui.


Không phải vì anh cả muốn giúp cô gọi thức ăn, mà là...Ghen với cách gọi thân mật Jang Yoomie của anh trai ngốc!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro