Ly rượu hoá giải hận thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hả?" Giống một người? Ai cơ?

Jang Yoomie sờ gương mặt mình, lắc đầu.


Kim ReeWook không nói gì thêm, chỉ là hơi gật đầu, đi nói chuyện với những người chào hỏi anh ta.


Jang Yoomie ngây ngốc tại chỗ, cảm thấy hơi bối rối.

Nói cô giống với một người? Người đó là ai? Có liên quan gì với mình không?


Bất tri bất giác, cô đi tới bên chỗ lấy thức ăn, buông ly rượu xuống, bất thình lình, sau lưng truyền tới tiếng gọi nhỏ nhẹ.

"Mợ cả."

".... Tim Jang Yoomie bị nâng lên đột ngột. Quay đầu nhìn, là Dawoo.


Lúc này cô mới thu hồi ánh mắt hốt hoảng, khẽ gật đầu.

"Chúc mừng." Dawoo cười nói.

"Cám ơn." Jang Yoomie nhàn nhạt đáp lại.


Hai nghìn bảy trăm tỷ mua sợi dây chuyền, thật lòng cô không dám đeo. Trở về Mộc Kim vẫn nên trả lại cho Kim Taehyung.


"Mợ cả, tổng giám đốc Kim con người này, cô vẫn nên giữ khoảng cách thì tốt hơn." Vẻ mặt tươi vui của Dawoo như bắt chuyện với người ta, nhưng lại nói ra lời như vậy.

Jang Yoomie hơi nhíu mày: "Có ý gì? Sao nói thế?"

Dawoo vội nói: "Mợ cả, chú ý biểu cảm của cô. Chỗ này nhiều người hỗn tạp, không chừng có người núp trong bóng tối lén quan sát nhất cử nhất động của chúng ta"


Nghe vậy, Jang Yoomie bừng tỉnh hiểu ra. Khó trách vừa rồi thấy vẻ mặt anh ta tự nhiên, lời nói ra lại cực kỳ nghiêm túc. Cô thay vào vẻ mặt tươi cười, nói: "Cảm ơn nhắc nhở."

Dawoo mím môi, gật đầu, tiếp tục nói: "Cậu Hai nhờ tôi chuyển lời đến cô, có mấy lời... Cái gì nên nói, cái gì không nên nói, cô nên biết."

Jang Yoomie nói: "Cái này đương nhiên."

Khóe miệng Dawoo cong lên, gật đầu, đưa ly rượu trong tay ra: "Chúc mừng."

"Cheers!"

Dawoo tạm biệt Jang Yoomie, trở lại bên cạnh Kim Taehyung.

Ở một góc đại sảnh, tâm trạng Lim Katy vẫn như cũ chưa lấy lại được tinh thần từ cơn tức giận ban nãy, một mình yên lặng uống rượu vang.

Có người đi tới sau lưng cô ta, nhẹ giọng nói: "Cô định cứ như vậy ngôi chờ chết sao?"

Trong lòng Lim Katy hơi hoảng sợ, quay đầu nhìn, lại là một soái ca trẻ tuổi, cô chắc chắn mình chưa từng tiếp xúc gì với người này, nhưng có chút quen mặt.


"Anh là ai?" Lim Katy quả thực không nghĩ ra được, mình đã gặp qua anh ta ở đâu.

Người kia cụng ly rượu với cô, nói: "Jang Ryu Dae?"

Nghe vậy, đôi mi thanh tú của Lim Katy nhăn lại: "Ồ, thì ra là cậu Jang, ngưỡng mộ đại danh đã lâu."

Jang Ryu Dae cười nói: "Phong thái cô Lim đây mới là đối tượng ngưỡng mộ của tôi."

Hai người cứ như vậy hư tình giả ý hàn huyên một trận, Lim Katy nói: "Anh tìm tôi có chuyện gì, câu vừa rồi có ý gì?"


Jang Ryu Dae nhướn mày nhìn về phía đám người xa xa, liếc mắt quá bóng dáng gầy gò yếu đuối, đôi mắt không che giấu được lòng tham điên cuồng. Đột nhiên, con ngươi anh ta híp lại, nói: "Không biết Jang Yoomie và con dâu tương lai của nhà họ Kim, hai người đồng thời trúng dược, cậu Hai nhà họ Kim và cậu Ba, sẽ cứu ai trước đây."


Vẻ mặt Lim Katy sợ hãi: "Anh muốn làm gì?"

Khóe miệng Jang Ryu Dae nhếch lên một nụ cười xấu xa, nói: "Chẳng lẽ cô Lim Katy không muốn thử một chút?"

".." Lim Katy cắn môi, tuy không nói chuyện, nhưng trên mặt rốt cuộc vẫn lộ ra vẻ do dự.


Jang Ryu Dae tiếp tục nói: "Thân phận của cô Lim, lẫy lừng ở thành phố Seoul. Nhà họ Lim đối với nhà họ Kim mà nói, lại cực kỳ quan trọng. Bình thường cậu Hai của nhà họ Kim gây rối náo loạn cũng đành thôi, nhưng dưới tình huống nghiêm trọng như thế, sao anh ta có thể mặc kệ cô Lim không quan tâm chứ?"

Jang Ryu Dae phân tích rõ ràng đâu ra đấy lợi hại trong việc này, trong lòng mình cũng có tính toán nhỏ.


Lim Katy mỉa mai nhìn anh ta, cô ta còn chưa ngu đến mức đó, thay người khác làm việc, cô ta không làm nổi!


Jang Ryu Dae sửng sốt trong giây lát, nhấp một ngụm rượu, thở dài nói: "Người ta nói cô Lim chẳng những xinh đẹp, mà đầu óc còn rất thông minh! Thiên hạ này, người đẹp không thiếu, nhưng lại thiếu người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa thông minh như cô đây!"


"Hừ..." Lim Katy hừ lạnh, lười vòng vo với anh ta. Lạnh lùng hỏi: "Rốt cuộc anh muốn làm gì?"


Jang Ryu Dae cũng thu đi nụ cười ân cần trên mặt, nghiêm nghị nói: "Rất đơn giản, tôi tới để hợp tác với cô Lim."

"Hợp tác?" Lim Katy nhẹ nhướng mày, cô ta ngẫm nghĩ một lúc, gật đầu nói: "Đề nghị này có vẻ không tệ."

"Không sai, chính là hợp tác." Jang Ryu Dae thu hồi ánh mắt nhìn Jang Yoomie chăm chú, nói: "Lát nữa tôi sẽ bảo phục vụ khi trước đã mua chuộc, đưa hai ly rượu bỏ thêm 'dinh dưỡng' tới, một ly cho cô Lim, một ly cho Jang Yoomie. Đến lúc đó, cậu hai nhà họ Kim chắc chắn sẽ tới cứu cô Lim. Còn Jang Yoomie, tôi sẽ làm cho thân không biết quỷ không hay mà dẫn cô ta đi. Cô Lim, ý cô thế nào?"


Đôi mắt của Lim Katy sáng lên, nhưng vẫn nói ra sự nghi ngờ trong lòng.

"Lỡ như cậu hai thấy chết không cứu thì sao?" Cô ta biết rõ tính tình của Kim Taehyung, vừa máu lạnh, lại không có tình người. Lỡ như anh giả vờ như không thấy, mình đây chẳng phải là tự lấy đá đập chân mình sao.

Jang Ryu Dae nhẹ nhàng cười: "Cô Lim đừng quên, mối quan hệ và ngọn nguồn của hai nhà Lim và Kim. Nếu để chuyện cô Lim ở ngoài ăn nhầm đồ truyền đi, sẽ ảnh hưởng xấu đến nhà họ Kim. Vả lại, có cậu hai nhà họ Kim ở đó, nếu anh ta chọn không đếm xỉa, anh ta về nhà họ Kim cũng khó nói."


Cuối cùng thì Lim Katy cũng nở nụ cười hiểu ý, nâng ly rượu lên, chạm cốc với anh ta.

"Hợp tác vui vẻ!"



Jang Yoomie một mình chờ đợi trong nhàm chán, cũng không biết bao giờ thì tiệc rượu này mới kết thúc. Kim Taehyung ở bên ngoài, đang chuyện trò gì đó với những người có tiếng trong giới kinh doanh, còn Kim Jaesung không biết đi đâu rồi.


Vốn định một mình đi trước, nhưng lại cảm thấy làm thế thì không lễ phép cho lắm. Dù sao, là Kim Taehyung dẫn cô tới, cô cũng không thể rời đi mà không nói tiếng nào.

"Yoomie." Đột nhiên, có một giọng nói vang lên ở bên tai.

Jang Yoomie quay đầu, thì thấy Jang Ryu Dae. Cô hơi nhíu mày, lạ ghê, sao anh ta lại ở đây?


Jang Yoomie lộ ra sắc mặt áy náy, hít một hơi thật sâu, nói: "Yoomie, anh biết em vẫn đang giận anh, hôm đó... Anh uống nhiều quá, xin lỗi."


Uống nhiều? Jang Yoomie mãi mãi cũng không quên được, đêm hôm đó trong phòng cô, Jang Ryu Dae như một tên điên vậy, suýt nữa đã cởi sạch quần áo của cô. Tiếng thét chói tai đã làm cho Kang Wohee, Jang Kyo đi tới.

Lúc đó, Kang Wohee luôn cho rằng Jang Yoomie chủ động quyến rũ Jang Ryu Dae, không để cô phân trần mà đã tát cô hai tát.

Loại sỉ nhục này, suốt đời cô cũng không quên!

Jang Yoomie định rời đi, thứ người cặn bã, cầm thú như thế, cô lười phản ứng.


"Yoomie..." Jang Ryu Dae lộ ra vẻ mặt đau xót, chặn đường cô: "Chuyện đã qua lâu thế rồi, em vẫn không thể tha thứ cho anh cả hay sao?"

Jang Yoomie khạc nhổ một hơi, nói: "Tuy bây giờ tôi vẫn họ Jang, nhưng mà tôi không có quan hệ gì với nhà họ Jang hết. Hơn nữa, xin anh đừng tự cho mình là anh cả của tôi, trong từ điển của tôi, cũng không có người anh cả như anh."

Jang Ryu Dae gật đầu: "Được rồi, tất cả tội lỗi, đều do anh sai, anh biết em sẽ không tha thứ cho anh, nhưng sự áy náy của anh, anh phải nói ra."


Vừa nói, anh ta vẫy tay với phục vụ vừa đi qua bên người, lấy một ly rượu trên khay xuống, đưa tới trước mặt.

"Yoomie, nếu em thật sự chịu tha thứ anh, vậy chúng ta dùng rượu hóa giải hận thù, được không?"

"Xin lỗi, tôi không biết uống rượu." Jang Yoomie lạnh lùng nói.

Jang Ryu Dae hết cách, ánh mắt nhìn khắp dòng người, nói: "Vậy anh tìm cấp trên của em nói chuyện, em gái anh làm việc dưới tay anh ta, anh không yên tâm."

"Anh..." Jang Yoomie tức giận trợn mắt.

Anh ta tìm Kim Taehyung làm gì chứ? Không biết rằng với góc độ của cô thì rất lúng túng sao.

"Được, tôi uống." Jang Yoomie cắn môi dưới, hạ quyết tâm. Cầm lấy ly rượu trong tay anh ta, nói: "Có phải tôi uống ly rượu này rồi, anh sẽ không tới quấy rầy tôi nữa?"

"Nếu em khăng khăng không muốn gặp anh, tất nhiên anh sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa."

"Được. Mong rằng lời nói của anh tin được." Jang Yoomie nói xong, ngửa đầu, uống ly rượu vang đỏ vào bụng.


Cô cũng không thấy được, sau khi Jang Ryu Dae nhìn thấy cảnh này, trên môi hơi cong, thoáng hiện nụ cười gian kế được thực hiện.


Ở trong góc Lim Katy cũng nhận được một ly rượu vang mà phục vụ mang tới, sau khi cô ta thấy Jang Yoomie uống xong, cũng chậm rãi giơ tay lên, uống ly rượu vang đỏ...


Jang Yoomie uống rượu xong, quay người, rời đi.

Cô không muốn nhìn thấy tên hèn hạ, vô sỉ cặn bã này thêm một ánh mắt nào. Hỏi phục vụ đường tới toilet, tự ý đi trước.

Ngay lúc vừa tới cửa toilet, trong người đột nhiên nổi lên một luồng nhiệt khó hiểu.


Cảm giác này, với cô mà nói, cũng không xa lạ gì.

Nhớ đến lúc ăn tối với Zu Han Yu lần trước, trong người cô cũng nổi lên một sự kích thích muốn dừng lại cũng không được. Điểm khác biệt là, hôm nay cảm giác này xuất hiện còn nóng rực hơn, làm cho hai chân cô suýt không đứng vững.


Cô vịn tường, đầu óc nhanh chóng lùng tìm, cuối cùng trong đầu hiện lên gương mặt của một người, chính là gương mặt của Lim Katy.

Là cô ta! Không sai, chắc chắn là cô ta. Nếu không, còn ai sẽ coi cô như cái đinh trong mắt chứ?


Không được, phải lập tức rời khỏi đây.



Kim Taehyung đâu? Đúng rồi, cầu cứu anh ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro