Chương 22: Tân Hôn(H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù đã đăng ký kết hôn nhưng Lạc Hạ mong muốn mình vẫn có thể làm việc nên Vương lão gia không còn cách nào khác đành phải chấp nhận
Công việc ngày hôm nay tuy không nhiều nhưng toàn những việc nặng, Lạc Hạ đang khiên một cái bàn lớn ở dưới sảnh thì sơ ý va vào người nào đó, hốt hoảng bỏ cái bàn xuống rồi cuống cuồng xin lỗi
" xin lỗi.... tôi không cố ý....ah"
Nhưng khi ngẩng đầu lên thì cậu ngây người
" anh...... Âu Dương tiên sinh.... sao anh........"
Âu Dương Nhất Minh thấy cậu, sắc mặt cũng không khác biệt là bao
" mẹ tôi làm việc ở đây, còn cậu.... chẳng lẽ....... "
Cậu tươi cười trả lời
" ân, tôi làm việc ở đây.... à đúng rồi, tiền viện phí.... tôi định đến bệnh viện nhưng hôm nay công việc rất nhiều căn bản không có thời gian nên...... có thể làm phiền anh...... giúp tôi......"
Anh ta cười cười vỗ vỗ vào vai cậu
" nếu cậu không sợ tôi cuỗm tiền đi mất thì được thôi"

" Vậy tôi cảm ơn anh trước.... lần sau tôi sẽ mời cơm xem như trả ơn a"
Âu Dương Nhất Minh sảng khoái nói
" cảm ơn thì không cần nhưng nếu cậu định mời cơm thì tôi không từ chối nha"
Sau đó cậu tiễn anh đi một đoạn nữa rồi quay về tiếp tục công việc. Vương Thiên Ưng đứng trên lầu quan sát tuy không nghe thấy Lạc Hạ và Âu Dương Nhất Minh nói chuyện nhưng lúc cậu đưa tiền cho anh lại được hắn thu vào trong mắt
" Âu Dương Nhất Minh..... Lạc Hạ và tên đó..... được lắm! Lạc Hạ, gan ngươi cũng không nhỏ dám lấy tiền của gia gia để bao dưỡng tình lang..... "
Tối hôm đó Vương lão gia bảo rằng dù không tổ chức hôn lễ nhưng hắn và cậu dù sao cũng đã đăng ký kết hôn, nên ông một mực bảo cậu phải chuyển vào ngủ cùng hắn
Trong phòng, Vương Thiên Ưng đang ngồi trên ghế sofa  tùy ý nhấm nháp ly rượu vang đỏ khi cậu bước vào hắn tỏ ý khinh thường
" thành công leo lên giường của tôi..... đã hài lòng rồi chứ?"
" Đóng cửa lại" hắn lạnh lùng ra lệnh
Lạc Hạ ngoan ngoãn đóng cửa lại rồi nói
" tôi.... tôi ngủ trên sofa... nên..."
Hắn ném ly rượu trong tay khiến nó vỡ nát trên nền nhà sau đó bước đến bắt lấy bàn tay rồi ném cậu lên giường
Lạc Hạ choáng váng nhưng chưa kịp định thần, quần áo đã bị ác ma xé rách
" ngủ trên sofa? mục đích ngươi kết hôn không phải là chờ đợi giây phút này sao, giả vờ thanh thuần gì chứ? yên tâm đi ta sẽ cho ngươi cơ hội thực hiện nghĩa vụ làm vợ a"
Nói rồi hắn điên cuồng cắn khắp nơi trên cơ thể Lạc Hạ
Cậu bị hắn làm cho sợ
" đừng! thả tôi ra...... ahh..."
Hắn đột nhiên dừng gặm cắn ngẩng đầu nhìn cậu mang theo ý cười mỉa mai
" thả? ngươi có quyền từ chối sao?" Rồi nhanh chóng nắm lấy cổ cậu siết thật chặt
" ta nói cho ngươi biết tiền ngươi cũng đã nhận rồi nên tốt nhất hãy ngoan ngoãn cho ta"
Cậu hoảng sợ nhìn hắn nhưng Vương Thiên Ưng hoàn toàn không để tâm, hắn tiếp tục cắn đến khi người cậu toàn bộ đều là dấu răng và vết máu
Nâng hai chân cậu lên rồi cuồng ngạnh tiến vào, tiểu Lạc hoàn toàn không thể thích ứng được thứ to lớn của hắn đang rong ruổi trong người mình, cậu đau đớn gào thét. Vương Thiên Ưng vẫn để ngoài tai những lời cầu xin của cậu, hết lần này đến lần khác dùng vật to lớn đó xỏ xuyên qua
Không biết bao nhiêu lần ngất đi nhưng trong lúc mất đi ý thức tiểu Lạc vẫn cảm nhận được hắn vẫn luôn ra vào trên người mình. Nước mắt xấu hổ nhục nhã và cả sợ hãi liền tuông ra như mưa
Lạc Hạ hôn mê nằm trên giường còn hắn sau khi đã phát tiết xong liền bước vào phòng tắm như đang muốn rửa sạch những thứ dơ bẩn trên người. Vương Thiên Ưng trở ra quấn khăn che đi phần quan trọng nhất chỉ để lộ khuôn ngực đầy nam tính, ánh mắt quét sang Lạc Hạ đang mệt mỏi nằm trên giường sau đó dùng chân đá mạnh vào người cậu
Lạc Hạ bị cú đá của hắn đá trúng khiến cậu mất thế té sấp mặt xuống giường, phần đầu va đập vào nền đất cứng rắn khiến cậu không thể nào đứng lên được
Cố gắng ôm cái đầu sưng đau ngồi dậy, hắn lại ném cái drap giường lên người cậu rồi lạnh giọng
" mang nó ném đi, ta không muốn giường của mình có những thứ bẩn thỉu"
" Còn nữa, sau này khi xong nghĩa vụ tốt nhất ngươi nên cút về nơi dành cho ngươi, nếu không.... cú đá lần sau không nhẹ nhàng như hôm nay đâu"
Đau đớn và nhục nhã, Lạc Hạ cố nhịn đau cắn răng đứng dậy bước ra khỏi phòng, khi vừa về đến phòng ngủ của mình cậu không thể chịu được nữa liền ngã xuống rồi ngất liệm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei