Chương 28: Của Em ( sweet)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mấy ngày nay hắn rất kỳ lạ nha, không còn làm khó tiểu Lạc như trước nữa. Còn mua rất nhiều thức ăn ngon, quần áo đẹp cho cậu, những điều này thật sự làm cho cậu sợ
Trong lòng tiểu Lạc cứ luôn bất an, chẳng lẽ hắn định làm mình mất cảnh giác sau đó mới .... giết người diệt khẩu? hay là bán mình cho bọn buôn người? ahhhhhhhhhhhhhhh, phải làm sao bây giờ?!!!
Ban ngày như thế đã đành không ngờ ban đêm hắn lại lẻn vào phòng ngủ sau đó còn lên giường tự nhiên ôm lấy cậu
Về phần Lạc Hạ, cậu tất nhiên là không thể ngủ được
Hai tay cứ ôm cái đầu suốt vì không biết khi nào hắn phát điên đá cậu xuống đất
Tối hôm nay vẫn như thường ngày, khi bước ra khỏi phòng tắm tiểu Lạc đã thấy hắn nằm ngay ngắn trên cái giường êm ái của cậu trên tay còn cầm cái hộp gì đó
Lạc Hạ sợ xanh mặt lùi về phía sau nghĩ thầm, anh ..... anh ta sẽ không ..... chẳng lẽ đây là lúc thích hợp .... để giết người sao?
Hắn nhìn cậu dịu dàng nói
" em đứng đó làm gì còn không mau qua đây, anh có thứ muốn cho em xem mau qua đây!"

" Không ..... không cần phiền .... tới ngài đâu thiếu gia ..... tôi ..... tôi không muốn xem!"
Cậu đột nhiên dũng cảm lạ thường, dám từ chối hắn. Cũng đúng thôi, so với việc bị hắn sỉ nhục còn tốt hơn là bị hắn giết a
Đứng mãi ở đó không chịu đi, hắn đành phải bước đến chỗ cậu rồi đưa cho tiểu Lạc thứ hắn đang cầm trên tay
Vương Thiên Ưng cười cười nói với người đối diện
" chẳng phải em rất thích sách hay sao, quà cho em"
Lạc Hạ lúc này mới nhìn rõ thứ hắn cầm trên tay là một quyển sách, cậu nghi hoặc nhìn Vương ác ma, hắn tặng quà cho mình? hắn ..... uống lộn thuốc hay sao vậy .....?
" Em không định nhận sao, bà xã anh thật sự rất mỏi tay nha"
Người cậu lại phát run lần nữa, bà ..... bà xã ...... hắn có biết mình đang nói gì không, giật lấy cuốn sách 36 kế chuồn là thượng sách Lạc Hạ định chạy trốn nhưng hắn nhanh hơn, ôm cậu vào lòng
Tiểu Lạc bị cái ôm bất ngờ của hắn doạ sợ làm rơi quyển sách xuống đất cả người cứng đờ như pho tượng
Vương Thiên Ưng ôm cậu một hồi lâu thấy cậu không có phản ứng gì hắn vui sướng rồi .... bế cậu lên giường lúc nào không biết
Sau khi đã ổn định vị trí hắn mới thì thầm vào tai cậu
" bắt đầu từ ngày mai .... em dọn qua phòng anh nhé! dù sao chúng ta cũng đã là vợ chồng"
"..........."
" Bà xã" hắn gọi
"............"
" Em ngủ rồi sao, vậy ngủ ngon nhé!" Nói xong hắn in lên trán tiểu Lạc một nụ hôn rồi ôm cậu vào lòng
Kết quả là cậu thức trắng cả đêm
Mấy ngày sau hắn vẫn đeo bám cậu không buông làm đám người Lục Xu nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống
Má Trình cười khẩy
" nhìn như thế có ngày rớt cả con ngươi ra ngoài thì đừng có trách ta không nói trước a~"
Vương lão gia nhìn nhìn rồi vui vẻ nói với người bên cạnh
" Trương ca, đó là ' mặt dày đeo bám' một trong những kế sách theo đuổi hiệu quả nhất đúng không?"
Trương quản gia mặt đầy hắc tuyến
" ai nói cho em nghe vậy?"
Cả ngày nhàn rỗi không có gì làm
Tại tên nào đó mà cậu bây giờ cứ như đồ vô dụng vậy, vừa cầm chổi hắn xuất hiện nói cái gì mà bụi bẩn không tốt cho sức khoẻ cậu đành phải bỏ xuống
Vừa bê chậu hoa lên hắn xuất hiện nói cái gì mà việc nặng nhọc không tốt cho sức khoẻ cậu lại phải bỏ xuống
Lần này cậu buông đũa xuống hắn ngồi bên cạnh nói cái gì mà ăn ít như vậy làm sao có sức cậu đành phải cầm lên
Hắn là đang làm khó cậu a, làm việc gì cũng không vừa lòng hắn a, Lạc Hạ uất ức muốn khóc thật to nhưng nếu làm vậy không biết hắn sẽ làm gì với cậu
Đi loanh quanh một hồi không ngờ hắn kéo tiểu Lạc vào phòng hắn. Cậu sợ hãi cắn răng trong lòng gào thét liên tục, tới lúc ...... hắn .... hắn lại muốn ...... phát tiết .....sao, ahhhhhhh .... mình không muốn ... không muốn
Nhắm chặt mắt lại, cậu đã nghĩ Vương ác ma sẽ ném mình lên giường nhưng chờ đợi mãi vẫn không thấy gì
" Em nhắm mắt lại làm gì? mau qua đây xem" hắn nhìn cậu buồn cười nói
Mở mắt ra, tiểu Lạc thấý trước mặt mình là một tủ sách cực kỳ lớn, bên cạnh còn có ghế massage và một cái bàn làm việc rất to. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cậu sững sờ một hồi lâu
" Thích không, tặng cho em" hắn bước ra phía sau rồi nắm nhẹ lấy vai cậu thì thầm bên tai
Nhìn cái tủ chứa đầy đủ các loại sách mắt cậu như phát sáng, chẳng còn để ý hắn nữa chỉ muốn lao vào đọc thỏa thích
Hắn nhìn thấy tiểu Lạc hào hứng như vậy bèn ra sức dụ dỗ
" em xem còn có cả ghế massage và bàn làm việc, chúng là của em a"
Nếu em muốn anh cũng nguyện ý là của em _ nhưng hắn chỉ dám nói trong lòng vì hắn sợ nói những lời này Lạc Hạ sẽ chạy trốn hắn mất thôi
Hắn là thương gia, nên tất nhiên hắn đã có một kế hoạch chu toàn với tiểu ngốc nghếch là cậu đây. Cố ý không cho cậu làm việc trong Vương trạch, lại cố tình dùng tủ sách cỡ lớn thu hút cậu
Người không chịu nổi sự nhàn rỗi như cậu chắc chắn sẽ vì muốn đọc sách mà vào phòng hắn thường xuyên hơn. Lúc đó hắn không cần lo lắng cậu thấy hắn là bỏ chạy nữa a~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damei