3. Lên xe trước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Hướng Hiểu Sắc kết hôn, nửa năm sau lần hẹn hò đầu tiên, sau khi thi trượt công chức lần thứ hai. 

Đầu tiên nên nói đến lần thi đầu tiên, thi viết, đối với bản thân Hướng Hiểu Sắc và Tiểu Tử MM đều rất kinh hãi. Bác Tần rất vui vẻ, bảo ở nơi phỏng vấn Hướng Hiểu Sắc phải chú ý, còn nói giám khảo lúc cháu thi là đồ đệ bác, cương trực công chính, để cho cô an tâm. Hướng Hiểu Sắc nghĩ thầm, hình như chúng ta đi cửa sau, không giống cương trực công chính lắm phải không?

 Hôm phỏng vấn đó, Tần Hiên đi cùng cô, nhưng mà ngồi bên ngoài dùng di động xem tin tức. Lại nói, lần "Hẹn hò" đó của họ, nhà trai nói "Lát nữa mẹ anh gọi bạn bè đến chơi mạt chược, chúng ta không nên quấy rầy họ", sau đó nhà gái không thể không đi theo ra ngoài, hai người đi dạo một chút, ăn bữa cơm, đi xem phim, trước khi về nhà trai mua cho nhà gái một cái điện thoại di động đắt tiền, khiến Hướng Hiểu Sắc luôn luôn nói...... lúng túng.

 Quay lại chương 1: Phỏng vấn, bạn học Hướng không qua, Tần Hiên nói, không ngoài dự định.

 Đồ đệ bác Tần đến báo cáo: "Sư phụ, con gái bạn ngài quá thành thật rồi, cô ấy nói thi công chức vì kiếm miếng ăn....." 

Lúc ấy ở trên bàn ăn, cậu chủ Tần đang ăn cơm bị sặc.

 Lần thứ hai thi công chức, Hướng Hiểu Sắc trở về chỗ mình thi, lần này ngay cả thi viết cũng trượt. Cô tuyệt vọng rồi, mà chính ngày hôm đó, bạn học Hướng buồn bực đi uống rượu với bạn bè ở trong quán cơm nhỏ, sau đó nhận được điện thoại của "A Hiên", "Anh đang công tác ở thành phố của em."

 Lòng hăng hái cao ngất của bạn học Hướng cũng chưa nhìn rõ là ai, chỉ cảm thấy giọng nói này quen quen, cũng dễ nghe, liền nói: "Hôm nay tâm trạng em không tốt, được rồi, anh đó, tối nay tới tiếp bản cô nương đi!" 

Mọi người ồn ào, "Tiểu Sắc thật tuyệt sắc a!"

 "Tất nhiên, mình là ai chứ." Cúp máy, tiếp tục uống. Cuối cùng bạn học Hướng uống quá nhiều được một người đến đón, vì sao mọi người không phản đối giao bạn học Hướng cho người xa lạ? Một là người đàn ông này vừa nhìn đã biết là người tốt, ách, được rồi, lý do này hơi gượng ép. Hai là bởi vì bạn học Hướng vừa thấy người ta đã bám lấy, còn nói: "Anh tới rồi, em chờ đến mức hoa cũng sắp tàn, để em sờ, để em sờ một chút."

 Mọi người không đành lòng nhìn thẳng trai đẹp nói: "Vậy xin nhờ anh." 

Không có say rượu loạn tính, nhưng, hôm sau tỉnh lại, Hướng Hiểu Sắc say mê sờ đông sờ tây, "Cái gì vậy, ấm áp, thật thoải mái." 

Tần Hiên do dự, "Dù sao cũng muốn ăn, ăn sớm hay muộn cũng không ảnh hưởng lắm." Sau đó anh ôm lấy người trong lòng, "Biết anh là ai không?"

 Hướng Hiểu Sắc ngẩng đầu, mặt tròn hồng hồng, mắt khẽ híp, giống như con mèo nhỏ, cô vẫn chưa tỉnh táo nói: "Tần Hiên?"

 "Biết là được."

 Kết quả, sau khi giúp nhau trong lúc hoạn nạn hai người liền kết giao.

 Tỉnh lại lần nữa, Hướng Hiểu Sắc nhìn người bên cạnh, từ từ suy nghĩ, sau đó dứt khoát kiên quyết nói một câu, "Em sẽ chịu trách nhiệm với anh."

 Đại thiếu gia họ Tần kéo chăn, che kín mặt, dĩ nhiên không phải xấu hổ, là vô lực.......

 Thật ra, Hướng Hiểu Sắc cảm thấy, mình lớn như vậy, thích không ít trai đẹp, nhưng duy nhất chỉ khi nhìn Tần Hiên thì con nai trong lòng mới nhảy nhót loạn xạ, nhưng lúc đầu cô còn giả bộ cao quý lãnh diễm, cho đến khi đi khỏi nhà anh một thời gian mới biết, thì ra đó là tình yêu a, khụ khụ. Nhưng cô vẫn không biết Tần Hiên có ý với cô không? Cảm giác muốn hay không cũng không còn quan trọng.

 Cho nên sau khi hai người xảy ra chuyện cấm trẻ nhỏ, Hướng Hiểu Sắc rất nghiêm túc hỏi anh, "Anh cảm thấy em thế nào?"

 Tần Hiên: "Tạm được."

 "Đẹp không?" 

"Bình thường"

 "Tính tình thì sao?" 

"Cũng thế." 

"Thôi, xem ra chúng ta ở cùng nhau chắc sẽ không hạnh phúc. Em sớm quay đầu là bờ thôi." 

Tần Hiên đỡ trán, cậu chủ Tần tự thấy mình chỉ lớn hơn cô nhóc này năm tuổi, tại sao cảm thấy khoảng cách giữa hai người xa như vậy. Nghĩ đến lần trước cô xem phim thần tượng gì đó, một tay kéo lấy cô, đặt trên tường rồi hôn. Hướng Hiểu Sắc làm bộ từ chối hai lần, liền quả quyết thuận theo, hai người hôn đến mức bùng lửa, vừa cởi quần áo lẫn nhau vừa đi về phòng. Đây là chỗ ở của Tần Hiên ở Bắc Kinh, Hướng Hiểu Sắc bị anh ăn sạch rồi bị đóng gói mang tới đây, anh nói, "Mẹ anh rất nhớ em." Em gái nhỏ họ Hướng bị tình thân thế công đưa đến đây, kết quả Tần Hiên trước tiên dẫn người đến nhà mình, sau đó xảy ra đối thoại trên, cùng với cảnh nóng phía sau, hai người đều vừa mới làm tình lần đầu tiên, Hướng Hiểu Sắc còn nhỏ, Tần Hiên là người truyền thống, không muốn kết hôn sẽ không xảy ra quan hệ. Cho nên, lần đầu tiên hai người nếm được vị ngọt của hạnh phúc, cũng không thể sửa chữa, khụ khụ, có xu hướng hơi nóng vội.

 Sau lần chăn gối thứ hai, Hướng Hiểu Sắc xoa eo, cắn răng nghiến lợi lầu bầu: "Quá điên cuồng rồi!" 

"Mới ba lần thôi."

 "Anh yêu, anh muốn một đêm bảy lần sao?"

 "Có thể thử." 

"Không muốn, không muốn, em nói đùa đấy! A! Tần Hiên, cái đồ cầm thú này, lần đầu tiên em gặp anh, rõ ràng anh rất lạnh lùng!"

 "Giải vờ đấy, cũng giống em thôi."

 ".........." 

Người lớn hai nhà vốn muốn để vợ chồng son từ từ bồi dưỡng tình cảm, dù sao ở thời đại này "Cô dâu nhỏ" xem ra thật cổ hủ, cũng không nên ép buộc họ, kết quả vợ chồng son rất bạo lực, trước tết âm lịch đã có tin "Đã xảy ra quan hệ".

 Như thế, hai nhà truyền thống đương nhiên muốn chuẩn bị hôn lễ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro