Tấm lòng của quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đám hồn ma lâu la và con bé đã cùng đi mất


Giờ thì chỉ còn lại Yein cùng bóng tối ngập tràn .

Nó ngồi gục xuống đất , khẽ mỉm cười cất lên những tiếng thật chua chát !!!

" Park Jiyeon ! Đừng vội mỉm cười ! Rồi mày sẽ sớm phải khóc thôi ! Chờ đấy ! "

Con nhóc rít răng rồi nắm chặt đôi tay

Giọng của JungKook từ đâu bất ngờ phát ra khiến ai thấy cũng phải giật mình .

" Dừng lại ngay được rồi đấy ! Yein ! "

" Kookie anh Sao anh lại ở đây "

" " – Hắn lặng im , hắn đưa mắt nhìn đi chỗ khác , như lảng tránh để khỏi phải trả lời .

" Ha !!! Đúng rồi !!! Chính anh chính anh đã giúp con nhỏ đó !! Em biết mà ... Bảo sao Một mình nó thì không thể làm như thế được !!! "

" Thôi bỏ đi " – Vẫn câu nói cũ , hắn chợt quay lưng lại hắn chậm bước

" Bỏ là bỏ thế nào !!! Sao anh dám làm vậy cơ chứ !! Dường như anh đã quên thân phận thật của mình rồi thì phải ?!! " – Yein hét lên trong sự tức tối , tiếng con bé vang lên trong căn phòng kín khiến mọi vật đều trở nên đáng sợ

" Em không cần quan tâm . " – hắn vẫn lạnh lùng bước tiếp

" Nó là cái gì !! Nó là cái gì mà khiến anh dám hủy diệt cả đồng loại của mình để giúp đỡ cho nó !! " – Yein khẽ nghiến răng Tiếng nó rung lên cành cạch .




" Là vợ anh . " – JungKook dõng dạc .


" Vợ anh ?!! Vợ anh á !!! Cái con nhỏ đó mà xứng làm vợ anh á !!! Nhìn em đây này !!! Em mới là vợ anh " – Vừa nói , nó vừa vội vàng chạy tới , nắm chặt lấy tay Jungkook đưa mắt nhìn trân trối .

Vội vung mạnh tay ra , hắn trừng mắt nhìn có vẻ bắt đầu bức xúc .

" Đủ rồi đấy Yein đã ! Đừng quên tất cả những gì em có bây giờ đều là do anh tạo nên ! "

" Cũng đừng quên mạng sống mà anh có bây giờ cũng từng là do em cứu !!! " – Tiếng Yein bất ngờ hét lên gần như trúng tim đen khiến hắn phải đột ngột dừng bước

" Anh không quên . " – Jungkook quay lại , hắn nhìn , đó không phải là một cái nhìn trìu mến , nhưng cũng chẳng mấy lạnh lùng Vì đối với hắn , Yein cũng là một người quan trọng – nhưng quan trọng trên tình nghĩa , vì cô là người em gái kết nghĩa duy nhất chứ không phải tình yêu thứ tình yêu mơ hồ mà Yein luôn lầm tưởng hắn đã quá mệt với việc phải chạy theo để dỗ dành nó . Giờ thì kết thúc được rồi đấy . Một con người lạnh lùng và đầy tự tôn như hắn thì không thể chấp nhận được điều đó .

Thấy hắn nói , ngắn gọn , mà có vẻ thực sự nghiêm túc , Yein cũng im , nó không dám rít lên thêm một câu nào nữa Lặng lẽ nhìn hắn dần chìm vào bóng tối yein chỉ biết đứng nhìn trong vô vọng Con bé khẽ gục xuống mặt đất Nó nhìn vào đôi mắt mình qua làn nước Và một giọt đã rơi

" Em yêu anh mà Jungkook "

***

Tôi biết – Quỷ cũng có một tấm lòng

Tôi biết – Quỷ cũng có thể được yêu

Nhưng tôi không biết – rằng có được một tình yêu thì phải trả giá

  Trở về nhà , nó lon ton trải bước trên khắp đại sảnh , chào mọi người từ anh hầu bàn đến cô giúp việc , đối với tất cả mọi người – nó đều nở nụ cười thật tươi . Thậm chí , ngay khi gặp bà quản gia Jin già khó tính , con bé còn không ngần ngại hôn chụt một cái vào má khiến bà gần như chết đứng !!!

" Cái con bé này ! Hôm nay làm sao thế hả ?!! " – Jin vội vàng vuốt má eo ghê quá mất thôi Jin già nhưng chưa đồng tính nhá !! Nói rồi , Jin lại nheo mắt cười nhìn theo bóng con nhóc tưng tưng chạy vào phòng

" Hi hi !! Hôm nay con vui !! " – Con bé vừa đi , vừa tung tăng nói

Hehe ! Thì hôm nay nó vui thiệt mà ! Tự tay thu phục được năm vong hồn độc ác ! Mảnh cánh màu đen trên chiếc vòng thập giá cũng tự nhiên phai chút màu sang trắng điều đó chắc chắn báo hiệu điềm lành nó vui quá !

" À phải rồi ! Phải biến hình mới được !! " – Nó nhớ là hôm nay , trong trận chiến , con bé đã có thể biến hình dường như rất đẹp , mà nó chưa kịp nhìn thấy

Lon ton chạy ra trước gương , nắm chặt chiếc vòng thập giá trong tay , nó nhắm mắt lại , miệng thầm lẩm bẩm " Tập trung sức mạnh tập trung sức mạnh "

Thế rồi " Bùm !! " một cái !! Con bé ngỡ ngàng mở mắt ra nhưng lác xịt vì bộ cánh không như mong đợi của nó

Đó chỉ là một bộ váy kiểu cosplay đơn thuần , chẳng có cánh , cũng chẳng có sừng thế là sao ??!!

Con bé khẽ nheo mắt nhìn , rồi hậm hực Đúng lúc đó , tiếng Bụt chợt cất lên văng vẳng trong đầu

" Vì con vẫn chưa vận hành đủ ma lực "

Ngơ ngác quay lại nhìn , nó chẳng thấy ai cả Chắc là Bụt tàng hình , con bé đành ngậm ngùi nói chuyện một mình với bé Gấu ( coi bé Gấu là Bụt ) .

" Hơ nhưng rõ ràng chiều nay con đã biến hình được rồi mà con còn mọc được cánh nữa nhá !! "

" Đó không phải là con quyền năng của con thực sự vẫn chưa đủ để thực hiện được đẳng cấp ấy Ắt hẳn , đã có thế lực lớn hơn tiếp thêm sức mạnh cho con "

" Ơ Sao Bụt biết ạ "

" Vì khi mọc được cánh dơi chỉ có thể con đã là Quỷ !! "

Nói rồi giọng Bụt bỗng biến mất khiến con bé phải mơ màng " Là cánh dơi của Quỷ sao ??!! Vậy mình đã được một con Quỷ giúp sao có khi nào ??!! "

Mà thôi , cũng chẳng sao , bộ cánh này cũng đẹp chán ! Chụp vài kiểu ảnh post lên SNS khoe bọn bạn đã ^^!

Sáng hôm sau , con bé cũng dậy từ thật sớm , hì hục lao vào bếp , quyết tâm làm cái món bánh gì đó mà người ta không rõ chỉ có thể nghe thấy tiếng dao dợ rơi lủng củng , cùng những tiếng nổ đùng đùng từ căn phòng phát ra thật đáng sợ !!!

Hoàn thành được chiếc bánh socola có in hình "vị ân nhân" đã giúp đỡ nó , con bé lại thầm mỉm cười mãn nguyện với bộ mặt cháy nhem nhuốc trên môi

" Cô chủ mấy ngày nay thật lạ ! " – Đám người hầu lại tiếp tục xì xào

Ngày hôm nay không biết có phải là một ngày đẹp trời lắm ngay không mà mọi chuyện đến với nó dường như đều rất đỗi suôn sẻ

Này nhé ! Lạ lùng từ lúc bước chân vào cổng trường , tất cả đám học sinh con nhà giàu đều quay ngoắt ra nhìn nó , rồi chào hỏi rất dịu dàng , thậm chí còn rủ con bé đi dự tiệc , party sinh nhật này nọ như kiểu làm thân ý !!! Chả hiểu luôn !

Thậm chí , còn chưa nói đến vụ khi vào lớp

Cả đám bạn đều quay ngoắt ra nhìn nó , rồi ríu rít chạy tới nhờ nó duyệt hộ cho cái kịch bản " Romeo và Juliet " mới soạn

Cầm tờ kịch bản trong tay mắt con bé như hoa lên vì toàn là chữ

" Híc híc ! Ai có thể tóm tắt lại giùm tớ được không ?! "

Thằng Đầu Heo vội vàng giật lấy , rồi hí hửng chạy lên bục giảng , khẽ hắng giọng , rồi dõng dạc đọc bài 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro