ckáp 14 cô gái ác quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Sùng bái
Nên rất sùg bái nàg nói sao này bọn ta vào pkog viện phải nkờ ngươi ckiếu cố rồi
Bíck nki : cười cười trog rất nkam hiểm nói z trog số các ai là nkà có bink sĩ
Tân sink : đồg loạt hả
Bíck nki : nói cko ta khỏag 500 bink sĩ ta sẻ ckiếu cố cko các ng
Tân sink : từ trên xuốg dưới nói ngươi mới 10 mấy tuổi đầu cần nkiều bink sĩnk z lm j ckứ
Bíck nki :haha ckọc các ngươi tkôi tkôi ta đi đây đây rồi gươg mặt trở nên âm hàn nó tkứ ta muốg có ta sẻ tự đi tìm rồi gươg mặt trở lại ôn nki nói ta pkải đi rồi nữa năm nữa gặp lại rồi xoay ng bỏ đi để lại nkưg gươg mặt khiếp sợ vì vừa nkìn tkầy gươg mặt băg hàn kia
Bíck nki : đi tới 1 cái trấn nkỏ điêu tàn bước vào trấn tkì tkấy bị tkươg nằm đó còn có trẻ con nữa cùg rất nkiều bink sĩ cũg ở đó bíck nki đi tìm ckổ ngkĩ ckân rồi ngồi bên cạnk 1 ôg lão hỏi ckuyện ra tkì mới biết tkì ra là do quỷ vươg ép họ vào đươg cùg và có 1 vị tướg sĩ dần 1000 bink sĩ đưa bọn họ ra ngoài nkưg đi dữg đườg tkì bị pkụ kía vị tkủ lĩnk kia bị bắn trog tkươg lão vừa kể vừa khóc bíck nki ngke xog câu hỏi xem có bao nkiêu bink sĩ và ng dân tkươg tki có 1 vị bink sĩ trả lời có khỏag 20 bink sĩ tkươg tínk luôg vị tkủ lĩnk kia luôg còn dân tkì trên 30 ng bíck nki hỏi còn khoãng bao nkiêu bink sĩ 1 ng bink sĩ trả lời giờ còn khõag 500 bink sĩ còn sóg bíck nki nói bây ta sẻ cố gắg jup các vị trị tkươg nkưg có tkể rúc luôi về pkía nam cáck đây 50 dặm được k có 1 bink sĩ k hiểu tại sao lại nkư z nên hỏi bíck nki cười trả lời nơi đó có tkuốc trị tkươg mà lại an toàn vì khó bi a pkát vì đó là rừg dã lại đag tkươg mà có kẻ muốg giết các ng tkì lm  sao mà trị oh zay ta sẽ đi nói lại sau khi có đươc sự đồg ý bíck nki rúc đi cùg bink si và ng dân vào rừg xog bíck kêu bínk sĩ dựng liều còn mìnk tki đi cùg 1 ng dân đi đặc bẩy sao khi xog xuôi hết tki bắt đầu trị tkươg cko bink sĩ cũg nkư ng dân bíck ngày đềm cùg bink sĩ cũg nkư ng dân íck bị  tkươg ckăm sóc cank gác trog 1 tkág cũg dànk tkời gian quấn luyện bink sĩ sau khi 1 tkág kết tkúc bíck nki lên kết hoạck giết quỷ vươg
Dân ckúg: cái j giết giết quỷ vươg  lm sao có tkể lm sao có tkể giết hắn ngươi còn nkỏ nkư z k sợ ckết sao cuộc đời ngươi còn rất dài
Bíck nki: cười nkạt nói tkiên hạ k đổ máu lm j có vink quan ta k sợ ckết ta biết mọi ng ckỉ muốg trốn ckạy khỏi tên quỷ vươg kia  nkưg mọi ng k tínk đườg dài ckạy bây giờ có tkể nkưg còn sau này lm sao mà ckạy đây còn con cái của các vị nữa các vị muốg sao này ckúg k có gì sao muốg ckúg ckỉ có tkể lm nô lệ sao bíck nki ta tìnk nguyện ckết để các vị bìnk an nkưg 1 ta tkì k đủ sức ta muốg mượg sức mạnk của mọi ng đánk ckìm ckiếc tkuyền mà mọi ng sợ hãi trốn ckạy ta cũg muốg đưa mọi ng ckạy khỏi đây nkưg ta cò k biết mìnk pkải ckạy đi đâu đây ta là kẻ có nkà nkư k có z có mẹ nkưg ckưg từg gặp  z ta pkải về đâu tìm ai giúp đở đây nên ckờ ng khác cứu mìnk tkà mìnk cứu mìnk
Người dân : nói đúg đúg đúg ckờ ng khác cứu tkà mìnk tự cứu được ckug tôi ngke lời cô 1 bínk sĩ nói ckúg ta ckỉ có 500 trăm bink sĩ lm sao đấu lại nkiều ng nkư z
Bíck nki : đừg lo về ckuyện này ta muốg biết 1 ckút sở tkíck của quỷ vươg
Người dân: hắn có sở tkíck tới hồ tkái  nguyệt ngắm trăng vào ngày rằm vỏ côg của hắn tkế nào 
1 bink sĩ: hắn tưg dẫn bink ra trận
Bíck nki: z à hắn bơi giỏi k
Bink sĩ: lắc đầu
Bíck nki: z lần này ckúg ta sẻ dùg kế
Ta có 1ckuyện bồ cái hồ đó k có nước hả bíck nki cười z ở đây có ai biết ckèo tkuyền lặg giỏi có ta ngư dân biết lặg ckèo thuyền tkuyền cũg được vậy ngươi pkụ tráck ckèo tkuyền hắn đã tkíck ngắm trăg tkì ta sẻ cko hắt ngắm
Bink sĩ : ta lm j còn cô nửa bíck nki nói ta hả ta pkụ tráck lm ma da z còn các bink sĩ dùg đánk úp bink sĩ hắn ta sẽ cko hắn mãi mãi k tkể trở mìnk
Bíck nki : gươg mặt trở nên âm hàn lạnk nkư hô băng 1000 năm tuổi z
Bink sĩ : đag dần dần sợ rét run vì lần đầu nkìn tkấy gươi mặt đág sợ này kể cả dân ckúg cũg gươg mặt âm lãg này có 1 bink sĩ nói này này bíck nki nki qua khiếg tên kia rug nkư cày xấy nói ngươi ngươi đừg lm bọn bọn vừa nói vừa sợ bọn bọn ta sợ bíck nki cười cười nói ta xin lỗi ta diễn quá tay rồi ta xin lỗi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro