Phần 1 🙃

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trên đời này, bao nhiêu người yêu Bạch Lục Hân . Sao Bạch Lục Hân chỉ yêu một mình Tống Nhật Tiến

Trên đời này, bao nhiêu người quan tâm Tống Nhật Tiến . Sao Tống Nhật Tiến chỉ cần một câu nói của Bạch Lục Hân

Khi người ta yêu thương một thứ gì đó, thì hi sinh bao nhiêu cũng không thành vấn đề.

Bạch Lục Hân hi sinh biết bao nhiêu chỉ để ở bên cạnh Tống Nhật Tiến Nhưng Tống Nhât Tiến thì sao? Càng ngày càng vùi lấp trong nữ sắc mà quên đi Bạch Lục Hân. Tống Nhật Tiến ngày nào cũng đi về khuya, có ngày Bạch Lục Hân đợi không được mà đi ngủ trước.

Càng ngày, Tống Nhật Tiến càng gần gũi nữ sắc khiến Bạch Lục Hân đau lòng.

Tống Nhật Tiến sau buổi học đã đi chơi cùng một đám con gái. Anh ấy để ý cô gái đứng bên phải của mình, Bạch Lục Hân nhìn Tống Nhật Tiến, đôi mắt buồn như thể nước mắt muốn tràn khỏi khoé mi, Bạch Lục Hân cảm giác ươn ướt trên mắt, vội dụi mắt muốn khóc kia đi ra sân sau trường mà đau khổ

Tống Nhật Tiến kia, sau khi cùng đám nữ nhân đi chơi về, lại đưa cô gái mà anh để ý về đến tận cửa, liền mở miệng mời cô gái đó tối nay cùng ăn cơm. Những cô gái kia nhìn cô ấy ganh tị tột độ. Cô ấy nhanh chóng đồng ý

Tối hôm ấy, Tống Nhật Tiến không thấy bóng dáng, Bạch Lục Hân trong lòng âm thầm rơi lệ, bên ngoài vẫn cười tươi như không có chuyện gì
Lãnh An mặt lạnh nhìn phớt ngang Bạch Lục Hân, thầm biết chắc chắn Tống Nhật Tiến đã làm gì đó khiến Bạch Lục Hân đau lòng rồi. Cười nhìn Lãnh An một cái rồi quay vào đi vệ sinh cá nhân một chút
Thật ra, Bạch Lục Hân vẫn là lòng không kiềm được mà chạy vào WC khóc một trận. Lãnh An dĩ nhiên biết Bạch Lục Hân ngốc nghếch kia định làm gì, vội vàng nói với mấy bạn đang ngồi cùng vài tiếng rồi chạy theo Bạch Lục Hân, còn Tống Nhật Tiến , à anh ấy mất dáng từ hồi đời nào!
Lãnh An đi vào, nghe tiếng khóc của Bạch Lục Hân, Lãnh An cảm thấy bất lực, người bạn thân của cô đang đau khổ kia, dùng lời lẽ nào mà khuyên bảo đây
Tống Nhật Hân kia, anh cũng thật quá đáng, trước mặt Bạch Lục Hân mà anh lại làm vậy. Lãnh An cũng phải chịu thoi, cái đầu IQ cao này của cô sắp nổ tung vì không biết phải chửi Tống Nhật Tiến thế nào và khuyên Vương Nguyên thế nào. Làm người đứng giữa hai người này đúng là mệt thật

"Bạch Lục Hân, cậu có sao không?" Lãnh An tới gần mà nhẹ giọng

Bạch Lục Hân lúc này, mặt toàn nước mắt mà gượng gạo nhìn Lãnh An cười

"Tớ không sao, cậu ra đi, tớ ra liền" Vương Nguyên hỏi

"Đều là người một nhà, sao cậu gượng cười chi cho đau khổ" Dịch Dương Thiên Tỉ nhiếu mài

"Cảm ơn cậu" Bạch Lục Hân bị bắt thóp liền nói khẽ

Lãnh An đứng nhìn cậu khóc, mặt vẫn không đổi sắc..............

Ngồi nhìn Bạch Lục Hân hơn cả tiếng đồng hồ, rốt cuộc chịu không nổi tiếng khóc thảm thương của Bạch Lục Hân, Lãnh An ánh mắt lạnh hơn vài phần, có thể thấy được, sự căm phẫn Tống Nhật Tiến hiện rõ trong mắt cô ấy

"Về thôi, tớ dẫn cậu đi gặp anh ta" Lãnh An nhẹ nhàng nói

"Tớ không sao, đừng tìm anh ta, chắc anh ta bận thôi, về nhà thôi" Bạch Lục Hân nói với Lãnh Anh

"Ừ, vậy về nhà thôi" Lãnh An đi ra ngoài
Bạch Lục Hân đứng dậy rửa mặt với bộ dạng thật thảm thương

Lãnh An lấy điện thoại ra, cậu gửi một tin nhắn có nội dung là " Tống Nhật Tiến, anh sẽ hối hận khi bỏ lại Bạch Lục Hân như thế này"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pen