✨Chap 1✨

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một buổi tối trời đầy sao, thời tiết se se lạnh.Đào nằm xuống giường nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt mỏi.

"Mệt quá"- Đào nói.

Cô từ từ nhắm đôi mắt lại rồi chìm vào giấc ngủ.
Trong giấc ngủ say cô mơ thấy mình đang ở trên một đồng cỏ xanh mướt, làn gió mát lướt nhẹ qua, một nơi chốn thật yên bình và thoải mái. Từ xa, cô thấy một cô gái có thân hình nhỏ nhắn mái tóc nâu dài ngang lưng trông hiền lành dễ thương, trên tay cầm một bông hoa cúc trắng. Nhưng lạ thay Đào không thể nhìn rõ khuôn mặt của cô gái ấy.

Đào bất ngờ chạy lại hỏi: "Ai vậy?"

"Chị không cần biết em là ai, hãy cầm lấy bông hoa này và hy vọng chị sẽ nhớ đến em" Cô gái nhẹ nhàng nói

Đào cầm lấy bông hoa, cô gái ấy dùng tay xoa nhẹ lên khuôn mặt mềm mại của Đào. Bỗng mọi thứ xung quanh cô dần mờ đi, trở nên tối đen và rồi cô choàng tỉnh, cô thở dốc, tim đập nhanh. Cô nhìn lên đồng hồ là 6 giờ sáng, cô vẫn chưa hoảng hồn lại. Trên tay mình lại cầm bông hoa cúc trắng đó. Trên bông hoa ghi chữ 'Yie'

"Đây chắc chắn không chỉ là một giấc mơ bình thường, vậy thì cô gái ấy là ai chứ?"

Cô suy ngẫm 1 lát về giấc mơ tối qua, trong phút chốc, cô quên mất đi dáng vẻ ấy. Đào rời khỏi giường và xuống bếp tìm bữa sáng. Cô lấy trong tủ lạnh ra một hộp sữa, sau đó quay người sang lấy hộp ngũ cốc từ tủ bếp ra. Vừa ăn vừa cố nhớ về giấc mơ tối qua.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong. Đào thay đồng phục và xách cặp đi học. Trên đường đi, cô ghé qua cửa hàng tiện lợi để mua chút đồ. Trong lúc bước ra khỏi cửa hàng tiện lợi cô chợt thấy một hình dáng quen thuộc, chính là cô bé ấy. Vẫn là thân hình nhỏ nhắn mái tóc nâu dài ngang lưng trông thật hiền lành. Giây phút ấy khiến Đào cảm thấy như giấc mơ kia một lần nữa xuất hiện. Cô vội vàng chạy ra cửa định đuổi theo, nhưng muộn mất rồi. Người con gái ấy đã biến mất.
Đào nghĩ một hồi lâu rồi nói:

"Chắc chỉ là sự trùng hợp thôi, không thể là cô gái trong giấc mơ đó đâu!"

Nói xong cô nhìn lại chiếc đồng hồ đeo trên tay

"Chết tiệt! gần 7 giờ rồi!!!!"

Đào vội vã lên xe đạp rồi phóng thật nhanh đến trường. Khi Đào tới nơi cũng vừa kịp lúc chuông reo vào học,

"May quá, đến vừa kịp lúc!!"- Đào thở dồn dập nói rồi khẩn trương dắt xe vào nhà xe của trường.

Cô chạy  đến lớp và kịp thời bước vào trước giáo viên, ngồi xuống bàn học, cô bạn tên Habby cùng bàn hỏi :

Habby:"ê, mày ôn bài kiểm tra chưa?",

"Ừ, tao chưa học gì cả, tí nữa mày chỉ tao được không Habby?"- Đào nói,

Habby: "Được rồi, để tao chỉ cho!",

Đào: "Nhớ lời nhé!"

"..."

Trong lớp, Đào là người có học lực khá kém.  Thường xuyên ngủ trong lớp, không chịu làm bài nên hay bị giáo viên phê bình, Đào nghĩ rằng cô sẽ không qua bài kiểm tra này vậy nên cô cũng không để ý mấy, làm qua loa cho xong. Tiêu chí học tập của cô đơn giản lắm, miễn lấy được điểm 6 là ổn rồi.
Trong lúc làm bài, Đào liên tục hỏi bài mấy đứa bạn cùng bàn

"Này Habby câu 2 đáp án là gì đấy?" - Đào lên tiếng hỏi mà không có ai quan tâm câu hỏi của Đào, kể cả cô bạn cùng bàn Habby

Đào nghĩ: "Đúng là mấy đứa bạn tồi, nãy nói chỉ bài mà giờ hỏi không thèm để ý. Chút kiểm tra xong mày sẽ biết tay tao Habby!"
*Sau khi kiểm tra xong*
"ARGHH !! CON KHỐN NẠN !!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro