Chap 67

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chiều 15:20PM Trong lúc cô và nó đang trong phòng, nó thì lo sắp xếp lại quần áo vào vali, còn cô thì ngồi đọc cuốn tiểu thuyết mà nó mua cho cô lúc trưa... lúc đấy Eunjung đi vào rồi nằm dài trên giường ngán ngẫm thở dài...Cô gấp sách lại nhìn Eunjung một hồi khá lâu rồi hỏi:

-Sao thở dài? Có chuyện gì?

-Em đặt ba vé máy bay rồi đó, chiều nay 17:00 ra sân bay, còn giờ bay là 18:00... haizzzzzzzzzzzzzzzz *Eunjung nói rồi thở dài*

-Tớ nghe cậu thở dài quài tớ mệt trong người quá Eunjung, mắc mớ gì thở dài quài...*Jiyeon xoay qua nhìn Eunjung nhăn mặt*

-Còn luyến tiếc ở đây, chưa có muốn về... ở đây chưa được một tuần nữa, bây giờ lại phải cuốn đồ đi về nước lại...*Eunjung vưa nói vừa nằm lăn qua lăn lại trên giường*

-Vậy thôi ở đây đi, đừng về... *Jiyeon nói*

-Có vậy mà cũng thở dài nữa hỡ? Về còn lo chuyện học hành nữa... em lười quá Eunjung ơi! *cô nhìn con người đàng nằm dài trên giường lắc đầu*

-Lúc còn đi học cô cũng lười như em thôi.... xía...*không chịu im nên cũng phải lên tiếng trả treo lại*

-Thế em muốn ở đây phải hơm?... vậy cô với Jiyeon đi về trước... rồi chị Qri có hỏi thì cô nói là em ở đây có bồ mới rồi nên hổng có nỡ về... vậy nhé...*cô nói giả giọng nghiêm túc trêu Eunjung*

-Thánh thần ơi là trời!!!!!!! ác, ác quá... ác thấy gớm... em chưa thấy ai ác như cô.... *Eunjung nhìn Hyomin kiêu trời*

-Đâu có cô hiền mà... *cô chóp chóp mặt*

- Thế Cậu ở bên đây không sợ tềnh yêu của cậu bị cướp mất à......*nó vừa bước ra từ WC tay ôm nước hoa, sữa rửa mặt, sữa tắm... để vô vali vừa nói*

-Thì nói vây thôi, chứ ai mà ở đây... phải về chớ ...Hừ *Eunjung nói*

-Giờ cô mới biết là Jiyeon Heo điệu tới vậy á... sang có vài ngày mà nào là đủ thứ đồ linh tinh... *cô nhìn cái đống đồ nó vừa để vào vali*

-Điệu mới đẹp...*nó nói rồi xoay qua nháy mắt cười với cô*

-Ờ mà hai người có muốn ăn vặt không, em đi mua cho... *Eunjung đang nằm thì ngồi bật dậy hỏi*

-Không thu xếp đồ sao? *Jiyeon nhìn Eunjung hỏi*

-Để đấy xíu xếp, còn hai tiếng lận lo gì... cái đáng lo là cái bụng này... *Eunjung nói chỉ chỉ tay vào bụng*

-Ừ vậy em đi mua đi... nhớ tranh thủ về sớm thu xếp đồ là được rồi. *Cô dặn Eunjung*

-Dạ okey em biết rồi... tí gặp *nói rồi Eunjung mở cửa đi ra*

-Thôi Jiyeon ngủ đi, để cô xếp đồ giùm cho, nãy giờ nhìn em xếp thấy lung tung hết,... *Cô lại lấy đồ xếp cho nó*

-Em không buồn ngủ, hay em ngồi nhìn cô hé... ^^! *nó leo lên giường ngồi chống tay lên đùi nhìn cô đang xếp đồ vào vali cho nó, nó cứ cười mĩm mĩm mãi*

-Mặt cô có dính gì hả mà Jiyeon nhìn Jiyeon cười hoài vậy? *Cô xoay qua nhìn nó hỏi, tay sờ mặt*

-À không không... đâu có, c...chỉ...chỉ là em thấy cô càng lúc càng đẹp í mà hihi *nó vẫn dán mắt nhìn cô*

-À...ờm... em điện thoại cho chị Qri nói là tối nay mình bay về Hàn Quốc đi..*cô ngại đỏ mặt nên bẻn qua chuyện khác*

-Ừm để em điện....*nó với tay lấy điện thoại để ngay cạnh đầu giường điện cho Qri*

-Alo... cô nghe nè Jiyeon *Qri đầu dây bên nghe trả lời*

-Tối nay 18:00 em bay về tức là 6h sáng bên HÀN QUốC á...*nó nói*

-Dà... cô biết giờ mà ... Thế có Hyomin về cùng không em?

-Có chứ cô, em dã nói với cô là khi nào về sẽ có Hyomin đi cùng mà... thấy giữ đúng lời nói ghê chưa hí hí *nó ngồi cầm điện thoại cười đắc ý*

-Vậy mấy đứa muốn ăn gì? Để cô đi chợ về làm đồ ăn cho mấy đứa... sẵn nhớ về kể cho cô nghe cuộc nói chuyện của em và ba Hyomin luôn nha...

-Sư phụ nấu gì em ăn nấy, nấu món nào nhìn *sang chảnh* á nha hjhj...

-Rồi vậy đi, cô cúp máy nha...

-Ờ...

Xong rồi nó cúp máy, leo xuống giường đi lại sau lưng cô, nó choàng tay qua ôm eo cô từ phía sau, mùi hương của cô làm cho nó hơi say say tí nó liền kề mũi nó sát vào gáy cô...

-Nhột quá Jiyeon... làm gì vậy?

-Thế này một tí thôi, chỉ một tí thôi nha...*nó thì thầm vào tai cô*

5 phút .......................

10 phút.............................................

-Cô không hối hận vì quyết định này của mình chứ? *nó hỏi cô lại một lần nữa* - đây có phải là mơ không cô?

-Chẳng phải cô đã nói với em lúc sáng rồi sao Jiyeon... Chỉ cần ở cạnh em thì cho dù có làm gì đi nữa thì cô cũng sẽ không hối hận, mặc dù biết rằng ba cô, ông ấy đã rất thất vọng về cô...

-Rồi một ngày nào đó bác ấy sẽ nhận ra chúng ta thật sự đáng để được hạnh phúc...*nó vuốt gò má cô*

-Em định làm gì khi sao này ra trường Jiyeon?

-Trời... còn lâu mà, lo chi xa quá dạ?... chắc học lên tiếp để vào sư phạm, được hông...*nó nhìn cô cười híp mắt*

-Ớ! Sư phạm dạy gì vậy? nhìn vậy mai mốt em làm giáo viên thì học trò kiêu em sao nhỉ? *cô đưa tay lên cằm suy nghĩ*

-Dạy nhạc đó. Thì tụi nó kiu bằng thầy chứ sao, không lẽ nhìn em vậy nó kiu em là cô, bánh bèo chết...*nó nhăn nhít nói*

-Ờ...... THẦYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY!!!!!!!!!!!!! *cô nhìn nó kiu rồi cười*

-Đang ghẹo em đó hả? *nó chọt lét cô*

-Ui... nhột...*cô quơ quơ tay*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro