CHAP 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHAP 46: TÔI ĐÃ ĐỘNG TÂM VỚI EM RỒI

Trên thế giới này thật quá nhiều điều diệu kì , tôi và em lúc trước là hai người hoàn toàn xa lạ . Trong muôn vạn tỷ người trên thế giới , chúng ta lạ gặp nhau trong một cái thành phố nhỏ . Lần đầu gặp em chính là ấn tượng về cái vẻ lạnh lùng , đôi mắt cao ngạo không thể chứa ai . Lần thứ hai gặp em chính là lúc khí chất ngời ngợi đôi mắt một chút mong lung , hơi kì lạ một chút khi cảm thấy quen thuộc , xác định em là một con người vô cùng khó gần . Lần thứ 3 gặp mặt là cũng vào tình cảnh cắp bách , gặp em ba lần em điều có công giúp đỡ .Cũng là lần khắc ghi em vào tâm trí , cảm nhận được em có sự ấm áp , em biết quan tâm người khác và em là người thực dụng , thích làm hơn là phải nói . Sau lần đó tôi lại mông lung nghĩ rằng tôi và em có duyên phận với nhau , chắc chắn sẽ có ngày tôi lại gặp em , và chắc hẳn lần đó sẽ là lần em lại đứng ra bảo vệ tôi . Đúng thượng đế đã sắp đặt lần thứ tư tôi gặp em , cái lần chúng ta đặt cho nhau một mối quan hệ là quan hệ cô trò .Lần đó là tôi giúp em nhưng em lại chê tôi phiền phức . Em thật khó hiểu và là con người khó tiếp cận , người khó đoán nhất. Sau chừng ấy lần gặp mặt thì em lần nào xuất hiện cũng để lại cho tôi ấn tượng riêng , lần là ngông cuồng, lần là cao ngạo , lần lại là lạnh lùng .... Và cuối cùng , cho đến tận bây giờ là ôn nhu và ấm áp . Tôi cũng không hiểu định mệnh chúng ta thì có liên quan gì đến nhau , tại sao em luôn là người đỡ tôi khi vấp ngã , luôn bên cạnh tôi đúng lúc tôi cần , luôn bảo vệ tôi đúng thời điểm , và luôn xuất hiện trước mặt tôi ngay cái lúc tôi nghĩ đến em .Hàn Thiếu Phong cuối cùng tôi cũng hiểu rồi , hiểu được cái luân lí này , hiểu được thế nào là định mệnh . Tôi đã biết vì sao tim tôi lại nhói lên mỗi lần thấy em cùng người khác thân mật , tôi hiểu sao mỗi lần bên cạnh em tôi điều có cảm giác kì lạ , tại sao tim lần mỗi đập càng nhanh ... Tôi luôn nghĩ đó là bệnh nhưng cho đến ngày hôm nay tôi mới biết rằng ngay cái lúc em có chuyện , ngay cái lúc tôi thấy em vì bảo vệ tôi mà làm tất cả , ngay cái lúc em xuất hiện trên màn hình kia thân thể đầy máu me , nhưng vẫn cố gượng một cái nụ cười nói với tôi rằng em thật ổn thì tôi biết.... Hàn Thiếu Phong tôi đã động tâm vì em rồi

Trương Tiểu Băng siết chặt lấy sợi dây chuyền trên cổ , trôi theo từng dòng suy nghĩ nảy giờ , dù sau cũng được cô nhận ra rồi nhất định sẽ không buông tay dù có thể đây là nghịch luân lý

** Hàn Thiếu Phong nhất định em phải an toàn đứng trước mặt tôi***

Tiếng chuông điện thoại vang lên phá nát đi cái không gian tĩnh lặng

" alo "

" Trương Tiểu Băng , bây giờ mau rời khỏi xe đi đến chiếc xe xám đậu cạnh công viên , và chạy đến điểm xxx , vứt điện thoại ở trên xe ....bảo bọn nhóc đó không được bám đuôi , nếu không tên nhóc kia phải chết " Đó là một giọng đàn ông xa lạ , nói với một giọng khan đặt tạo một cảm giác bất an đến người khác

Nhưng lòng Trương Tiểu Băng hiện tại là vững vàng , chắc chắn không vì đã kích nhỏ mà có chuyện , vẫn bình tĩnh bàn bạc với bọn thần

" cô nghe theo lời hắn , bọn em sẽ chia ra mà theo cô "

" ừ " Tiểu Băng không ngần ngại bước xuống xe

Bọn thần cũng đã lái xe đi , cô nghe theo lời tên kia đi đến một công viên gần đó , thấy được chiếc xe màu xám cô liền tiến đến gần , cửa kính xe mở ra có một người đàn ông ngồi trong đó , hắn đưa mắt ý bảo cô bước vào trong

Vừa bước vào trong thì hắn đã chỉa súng vào đầu cô

" Đừng hồng giở trò , nếu không bọn bây điều phải chết "

" hiện giờ con tin nằm trong tay ông , tôi có thể dở trò gì ?"

" hừ gan cũng to đấy , mau lái đi "

" đi đâu "

" lát nữa mày sẽ biết "

Đi được một lát thì bảo dừng xe lại

" mày tiếp tục chạy , lát nữa sẽ có người liên lạc với mày , trên xe tao đã gắng sẵn mìn , mày mà giờ trò thì bùm bùm , mày cùng thằng nhóc sẽ tan xương "

Hắn vừa dứt câu chính là màn ảnh có Hàn Thần hiện lên , cậu ấy bị trói chặt ,phía dưới chân là trái bom có hẹn giờ .

" Thiếu Phong " Trương Tiểu Băng một lòng kích động , cố kìm nén lại tức giận và đau thương , trừng mắt đầy sát khí nhìn tên kia . Trương Tiểu băng chưa từng đáng sợ như thế này , tên kia lui vài bước

"hừ , mau đi " hắn quát , lấy hết bình sinh không dám nhìn thẳng người con gái kia nữ nhân kia

" cô giáo Trương ,xảy ra chuyện gì ?"

Tiểu Băng vừa định lên tiếng thì phát hiện trên xe có camera , mọi nhất cử nhất động điều bị thu lại không làm được hết , Tiểu Băng một tí nhíu mày xong lại quay sang nói với tên kia

" Bom sao ? các người là có ý gì ?" Tiểu Băng lần nữa thay đổi khuôn mặt , có chút sợ hại

" biết sợ rồi à , vậy nên ngoan ngoãn một chút , nhanh chóng chạy đi mày mà còn câu thời gian thì đừng trách " hắn nâng càm cô và bóp mạnh , còn để lại dấu đỏ

Nhưng kì lạ cô lại không thấy đau mà trong lòng như có gì đó đang cuộn lên , cô đạp ga nhanh về phía trước , làm tên kia suýt bị kéo theo

-------------------

"cô ấy nói có bom" Lôi Thần nghi hoặc lên tiếng

" chắc hẳn là Vương Vệ Trạch dở trò " Dương Thần

" Hình như cô ấy không thể nói chuyện với chúng ta , trên xe chắc hẳn có thứ gì đó "Dương Thần

" cô ấy vừa chụp được thứ gì đấy?" Lôi Thần lên tiếng

Đó chính là hình ảnh vừa xuất hiện trên màn hình xe của Tiểu băng ban nảy ảnh của Hàn Thần , trên kính của Tiểu Băng là thiếu bị tối tân đụng một cái có thể chụp hình lúc nảy cô ấy đã tỏ ra sợ hãi để báo tin có bom và chụp lại tấm hình đó .

Lôi Thần liền sao lưu và gửi cho băng Thần xem xét

" Cô Trương , hiện tại cô nhìn xung quanh một chút , để bọn em xem trên xe có gì ?"

Tiểu Băng hiểu , vờ ngó đường và nhìn từng ngốc ngách trong xe . Lôi Thần thấy trên đó có một cái camera . Liền tìm cách hack vào trong nó . Thiên tài hacker thật không đơn giản liền xong ngay . Đúng lúc Tiểu Băng có điện thoại gọi đến

" Em yêu , đã đi đến đâu rồi "

" Nhuận Trạch Viên " Tiểu Băng băng lãnh đáp trả người bên kia là Vương Vệ Trạch

" lạnh lùng với anh như vậy sao , dù sao chúng ta cùng là bạn hàng xóm từ nhỏ "

"..." Tiểu Băng từ chối trả lời

" hừ , ở đó mà làm giá , cô cuối cùng cũng phải nằm la ó trên giường thôi " hắn cười một cách nham nhở sau lại nói " nếu em ngoan ngoãn một chút thì anh đây có thể cho em một sĩ diện làm vợ anh "

" ông Vương , xin hỏi ông đã có thấy người lấy súc sanh bao giờ ?"

" mày ...con ả tiện nhân này mày hình đã quên bén thằng tình nhân của mày "

" ông muốn làm gì ?" Tiểu Băng có tí khẩn trương

" không gì , chỉ là đang sắp sếp một chút cho cảnh tụi bây gặp nhau , sẽ rất thú vị a "

" đồ khốn "

" hừ , khốn lát nữa tao sẽ khốn nạn cho mày xem "

" bây giờ lập tức đi khu nghĩ dưỡng xxx"

Tiểu Băng cúp máy , liền vồ ga thật mạnh, thay sự trút giận của mình ,nàng hình như đã chịu đến cực hạn

" Cô giáo Trương , hiện tại em đã hack đươc camera trên xe , cô có khoảng 20 giây để nói thông tin hiện tại ...em sẽ đếm đến 3...1....2.....3"

" xe có bom" Tiểu Băng rút ngắn suy nghĩ , tối ưu cần thiết nhất , nói những gì cần nói và rất ư là nhẹ nhàng không tí gấp gáp khẩn trương , đúng hơn trầm tĩnh kể sự việc

Sau khi nghe Tiểu Băng nói , mặt ai nấy điều tái nhợt , quả thật trận này chơi quá lớn rồi

" Được rồi , cô giáo Trương , kế hoạch hiện tại hủy bỏ , cô mau chóng xuống xe chạy thật nhanh " Lôi Thần

" không được "

" cô giáo Trương ,chuyện đã không còn đơn giản nữa , hắn có thể lấy mạng cô bất cứ lúc nào " Lôi Thần khuyên nhũ

" Tôi nếu sợ chết thì ngày hôm nay không có xuất hiện ở nơi này "

Tiểu Băng trở nên trầm tư , cô là đang suy nghĩ chết sao ? cô hoàn toàn xem đó là luân lí của cuộc sống , ai rồi cũng phải ra đi thì sao cô phải sợ hơn nữa bây giờ người mà không thể thiếu nhất cũng đứng ở vực sống chết , một chết cùng chết , sống cùng sống ... mọi lần điều là Hàn Thiếu Phong cứu cô , hiện tại bây giờ cô muốn làm điều ngược lại

Bọn thần tạm thời im lặng , họ không biết trả lời cô như thế nào , thâm tâm họ rất muốn cứu Hàn Thần , nhưng họ cũng không muốn hy sinh cô

Bỗng Dương Thần lái xe thật nhanh lên phía trước , lao thẳng qua các hàng xe trên đường , đến vị trí chiến xe của Trương Tiểu Băng lái , liếu mạng chắn ngang đường , bắt buốc Trương Tiểu Băng phải thắng gấp , nếu không chắc chắn sẽ có tai nạn liên hoàn . Dương Thần bước xuống xe ngăn chặn

" Cô Trương , mau xuống xe nếu không bom sẽ nổ "

Trương Tiểu Băng im lặng ngồi trong xe đôi mắt lạnh lùng sắc sảo . Khoảng vài giây đột nhiên cô vồ ga mạnh chạy về phía trước hướng Dương Thần chạy đi , cô là muốn đụng .....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro