CHAP 59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHAP 59 : "GẶP TÌNH ĐỊCH"

Sáng hôm sau , Tiểu Băng thức rất sớm đúng hơn là nàng thức trắng cả đêm . Không thể nào ngủ ngon được , không gặp ác mộng , không lạ chỗ chỉ là tiềm thức làm nàng khó chịu . Bước vào phòng tắm , ngăm mình một chút sốc lại tinh thần ngày hôm nay rất quan trọng với nàng Là việc làm nàng lao tâm lao lực mấy ngày qua , nhất quyết phải hoàn mỹ nhất . Thay một bộ áo dài xanh thướt tha , mái tóc hôm nay được xõa ra càng thêm lên sự tôn quí thu hút của nàng. Nhìn chính mình trong gương nở một nụ cười dịu êm , trấn an bản thân sau lại sờ sợi dây chuyền trên cổ , đã là ngày thứ 5 rồi , 2 ngày nữa nàng liền có thể gặp người đó , nàng biết chắc Hàn Thần sẽ không lừa gạt nàng . Hít một hơi thật sâu bước ra ngoài , hôm nay nhất định nàng sẽ làm được .

"Buổi sáng tốt lành" Hứa Ngôn Trung không biết từ lúc nào đứng trước cửa phòng nàng , cầm theo một bó hoa hồng đưa đến nàng

Nàng mỉm cười nhẹ theo phép lịch sự nhận lấy bó bông

" cảm ơn "

"Cực khổ mấy ngày qua , hôm nay em sẽ thành công "

"Mong là vậy , sắp đến giờ chúng ta đến sớm chuẩn bị một chút "

"được " Hắn mỉm cười vô cùng ấm áp " để anh cầm cặp hộ em " Tiểu Băng không đáp lại xem như là đồng ý , hiện tại vì nàng xách quá nhiều đồ nên nhờ anh ta xách hộ . Nhưng người nào đó lại cực kì vui , cảm nhận khoảng cách hai người càng gần , Tiểu Băng đã không xem anh ta là người xa lạ nữa . Đúng mà , đối với cô ấy anh là đồng nghiệp , thầy Hứa

Nàng cùng anh ta bước đến hội trường , nơi sẽ diễn ra buổi khao giảng cụm , nàng chính là người đứng lên đó thuyết giảng , tâm trạng có chút náo loạn

"các em ?" Bước vào trong phòng đã thấy học sinh lớp nàng ở đấy , chuẩn bị tất cả , căn phòng tẻ nhạt hôm qua, hôm nay lại thật ấm áp và vui tươi nhưng nàng cảm thấy có chút cổ quái sao lại phải là màu đen là tông chủ đạo nhỉ ? màu sáng không tốt hơn sao?. Nhưng nàng cảm thấy cũng thấy quen thuộc màu đen là gợi nhớ tới người nào đó , cảm giác ai đó đang bên cạnh tâm trạng an ổn hơn rất nhiều

" Hì , thấy cô nhiều ngày vất vả bọn em cũng không giúp được gì , nên hôm nay bỏ chút công sức ...." Hoa Thần lên tiếng , chính cũng là Hàn Thần chu đáo nghĩ đến biện pháp này , đã dặn kĩ càng từ trước

"cảm ơn "nàng nở nụ cười triều mến

"Không sao , phục vụ chủ nhiệm xinh đẹp là việc nên làm "Dương Thần cũng lên tiếng , u buồn đêm qua dường như không còn nữa ,con người này cũng không phải đem tất cả con người của mình hiện cho người khác biết , mà cũng không hẳn là giả dối , nói chung cũng là dạng người khó đoán

Tiểu Băng nở nụ cười , không cho ý kiến nàng càng nói tiểu quỷ này không chọc nàng đến đỏ mặt sao, không có người nào đó ở đây bọn chúng thường thích chọc nàng

"Usb em đã kiểm tra qua không có vấn đề , cô cố lên " Lôi Thần bước đến đưa nàng một cái USB

"cảm ơn "

"Hì , chị bút may mắn của em là Hàn Thần tặng em hôm nay tặng cho chị , làm tốt nhé" Tiểu Hưng đưa cây bút vào tay Tiểu Băng , nở nụ cười tươi

"Cô giáo , cố lên " Băng Thần cũng bước lên , động viên

Nữ sinh băng lãnh của nàng hôm nay cũng nói ra lời động viên , thật ngàn năm hiếm có .

" cố lên , bọn em ủng hộ cô " Cả lớp cũng đồng thời hô to

Nàng thật sự cảm động , giây phút này lại muốn rơi lệ , chỉ là nàng đang cố kìm nén cố tỏ ra mạnh mẽ thôi . Qủa thật vô cùng ấm áp ,nàng cảm thấy năm xưa kiên quyết theo sư phạm là không sai . Chỉ nơi học đường này mới làm cho người ta có cảm giác hạnh phúc bất ngờ, cũng chỉ có lũ trẻ này cùng nụ cười ngây thơ của bọn chúng mới làm người ta ấm lòng , mà quyết bước đi tiếp trên con đường giảng dạy . Và cũng chỉ với những lời bày tỏ ngây ngô kia mới làm người ta cảm động không thôi .

"cảm ơn , cảm ơn các em về tất cả "

"Chủ nhiệm lạnh lùng thường khi đi đâu rồi ta ? thôi nào cô còn cảm ơn nữa bọn em không gánh nổi " Dương Thần cười thật khoái chí

" hửm ?" Tiểu Băng có chút không hiểu được ý tứ trong câu nói này

"Không gì , không gì , sắp tới giờ rồi cô chỉnh trang lại một chút đi , bọn em vào chỗ "

"được, lát nữa phải nhờ hết vào các em "

"được ạ "

Nàng cùng Hứa Ngôn Trung bước ra sau chuẩn bị

" tình cảm của em và học trò thật đáng ngưởng mộ a "

" Hì " nàng cười nhẹ " bọn tiểu quỉ đó ngoài bài trò cũng rất ngoan " nàng cũng không tiếc một lời khen

"ừm , bọn chúng thành tích học tập đều không tệ , sau này chắc hẳn là nhân tài cho đất nước , cũng có thể sẽ nối tương lai của chúng ta , là thế hệ rất chờ mong , được dạy bọn chúng làm anh thật mãn nguyện "

"ừm " Tiểu Băng cảm thấy anh ta nói không sai , cả đời nàng làm sinh viên tẻ nhạt trong một ngôi trường sau lại chui rút vào một chỗ yên tĩnh ,chỉ khi bước vào môi trường thực tập này mới làm cuộc đời nàng có sức sống hơn , mà cũng vì đó mang đến nhiều thú vị cảm xúc khác thường

Cũng đến giờ rồi , mọi người cũng đã đến đông đủ . Nàng có chút run run , giọng có chút nghẹn khó nói , đây là lần đầu tiên nàng đứng giữa đông người như thế mà thuyết giảng , cảm giác thật khác thường , dù sao nàng cũng chỉ là một thực tập sinh chưa có kinh nghiệm thật lúng túng

" Căng thẳng sao ?"Hứa Ngôn Trung hỏi

Nàng gật đầu

"Không sao , em bình tĩnh lại cứ nghĩ đây là buổi dạy bình thường là được "

Nàng cũng nghiêm túc mà suy nghĩ

"Tốt , hít sâu rồi thở nhẹ ra vài lần , rồi bước lên có được không "

Nàng cũng hít vào thở ra vài lần sao lại bước lên

"giới ..giới thiệu với các em ...hôm nay nay có các thầy cô bên sở về về dự giờ chúng ta , các em em cho tràng vỗ tay chào mừng các thầy cô " Vẫn là không khống chế được giọng nói run run lại lập đi lập lại vài từ , phía dười có một chút xôn xao làm tâm nàng cũng thật bất ổn

Khi mọi thứ lâm vào trạng thái im lặng , mồ hôi cũng đã tuôn ướt áo của nàng. Nàng cứ nhìn họ , họ cũng nhìn mình nàng hiện tại không biết nói gì

Hiệu trưởng bên dưới mấp máy môi " mau bắt đầu đi , mau bắt đầu đi "

Khiến này vô cùng khẩn trương , ấn ấn điều khiển máy chiếu trên tay loạn xa , không thể khống chế hành động ...tự nhiên lại có tiếng chuông điện thoại cũng như là hồi chuông trấn an nàng , cố dằn hồi hộp lo nắng xuống , nàng ngó qua nhìn một chút , chính là kẻ đáng ghét nào đó

** Đừng lo sợ , sẽ ổn thôi**

Nàng cảm thấy nàng vô cùng kì lạ , người khác đối với nàng thiên ngôn vạn ngữ trấn an , nàng lại không một chút lắng động , nhưng rồi chỉ vì một tin nhắn một câu ngắn ngủi của Hàn Thiếu Phong làm tâm nàng yên tĩnh , bất an điều biến mất trong lòng lại lưu lại vài tia ấm áp, nàng đưa tay lên sợ dây chuyền sợ một cái , sao nở nụ cười

Bắt đầu vào bài giảng của mình

-----------------------

"Cô giáo Trương , cô làm rất tốt , tôi tin là một giáo viên giỏi trong tương lai"Một người đại diện bộ giáo dục nói

"Cảm ơn ngài, có được buổi thành công này phần lớn vẫn nhờ vào nổ lực của các đồng nghiệp cùng với học sinh không phải mình tôi "Cô mỉm cười lịch sử

Người kia có vẻ hài lòng với câu trả lời này , gật đầu một và tạm việc

"cảm ơn cô , hôm nay làm thật tốt ... rất thành công " Hiệu trưởng cũng bước đến nói chuyện với cô một lát xong rồi đi

"Chúc mừng em "

"cảm ơn Thầy mấy ngày qua giúp đỡ " nàng đưa tay bắt lấy cái tay đang đưa ra kia , mỉm cười nhẹ

"việc nên làm thôi , hôm nay thành công như anh hẹn em đi ăn mừng được chứ ?" anh ta vẫn chưa bỏ ý định rủ nàng cùng anh một bữa tối dưới nến , đã thật lâu cũng không hẹn được nàng

"ân" nàng lần này rất nhanh đồng ý "nhưng là tôi mời mới đúng "

Anh ta mỉm cười vô cùng vui mừng

" Hôm nay cảm ơn các em , thành công cũng có phần các em , đi cô mời các em đi ăn có được không ?" Tiểu Băng quay sang đám tiểu quỷ nảy giờ đang nghe ngóng chuyện kia

Hứa Ngôn Trung hơi ngượng ngùng gãi đầu , thì ra là không có buổi tối ánh nến mà là cùng đi ăn tập thể , đúng chất bữa tiệc ăn mừng . vừa đúng lúc có điện thoại , anh ta phải bước ra ngoài

Bọn tiểu quỷ thật không khách khí lên tiếng

"được ạ "

" các em muốn đi đâu?"

" Đến quá bar Dương Thần ạ "

" Cái gì ? là cô giáo mời các cậu sau lại chỉa qua mình " Dương Thần bất mãn lên tiếng bọn này lại bắt mình khao đây mà

"Tiểu Dương Dương , bọn tới là muốn ủng hộ cậu , sao lại như vậy vồn dĩ là cô giáo Trương cậu thế nào bất mãn như thế?" Hoa Thần mỉm cười lên tiếng

" A, đúng nha hay là Dương Thần cậu muốn khao bọn tớ a , cứ như thế bọn tớ sẽ không ngại " Long Thần bồi thêm một câu , không khí vui vẻ vô cùng

"Lại là tớ ? các cậu gài tớ là cô giáo Trương khao mà " ủy khuất , vô cùng ủy khuất a

"Sai , tớ nhớ lần trước là Hàn Thần khao, Hàn Thần cũng tính như cô giáo Trương , bây giờ đến câu rồi"

Lại nữa lại nữa ,hội đồng ăn hiếp mình tiểu Dương Dương , tiểu Dương Dương cả đời điều tiết kiệm ,chỉ gặp phải lũ bạn thân này cùng với Hàn Thiếu Ngân sài tiền của mình đến mức phá sản a

" Được rồi , tớ khao là được" tâm trạng hoàn toàn không tốt , xem như tiêu tiền ra để kiếm người cùng giải sầu đi , lại nói Hàn Thiếu Ngân kia chị thật không hiểu tâm ý của người ta ? đã như thế hôm qua đến giờ cũng không có một cuộc điện thoại làm người ta phiền muộn muốn chết .Nhớ lại hôm qua ở trước mặt Hàn Thiếu Ngân làm ra cái dạng gì ? tiểu hài tử ủy khuất rơi nước mắt vì không được chị gái thương sao . Bản thân ngày không có tiền đồ rồi

"Tiểu Dương Dương là tốt nhất " cả lớp đồng thanh

" hừ , sao cái lúc tớ hỏi bài các cậu không nhiệt tình như vậy "

"Không được , ngày mai còn phải đi học , tối nay không được uống rượu "

Dương Thần tán thành gật đầu , kịch liệt gật đầu "Đúng vậy , tớ suy nghĩ rồi , các cậu chưa đủ tuổi không bán rượu cho lũ nhóc các cậu " đến quán rượu không uống rượu chán chết các cậu , còn dám đi không ?

"Hừ , cậu cũng thường uống có tin hay không tớ tố cáo cậu với chú cảnh sát " một nữ sinh lên tiếng

"cô giáo , bọn em hiện tại cũng 17 uống cocktail cũng được " Băng Thần im lặng cũng lên tiếng

Dương Thần ai oán nhìn Băng Thần "cả cậu cũng hại tớ " ánh mắt thể hiện điều đó

" Tớ cũng thích sài tiền của cậu " ánh mắt Băng Thần đáp lại

Dương Thần phút chốc cảm thấy mình sinh ra không đúng thời đại ,bất công đến như vậy gặp phải những con quỷ hút máu như các cậu

"Chị ,chị cho tụi em đi nha " Tiểu Hưng nũng nịu lắc lắc cái cánh tay chị mình

"nha cô " cả bọn kia cũng bắt chước làm bộ mặt cún con , còn có đôi mắt ẩm ướt bọn chúng không đi làm diễn viên thật đang tiếc, đúng lúc Hứa Ngôn Trung bước vào

"Được rồi , tối nay 8, bây giờ quay về học được rồi chứ "

"Được ạ " nhưng trước khi đi bọn chúng còn tặng Hứa Ngôn Trung một ánh mắt không mấy thân thiện cho lắm kiểu như ** lớp người ta mở tiệc đi theo làm gì , hừ bình phong **

Bọn chúng từ khi Hứa Ngôn Trung vào trường , cứ bám theo Tiểu Băng , làm bọn chúng thấy khó chịu , chủ nhiệm là của Hàn Thần , nam nhân mặt hoa không có cửa , xem như là tình địch của chúng , cuối cùng là ai yêu , là của ai a ?

"Đi trở về lớp " Tiểu Băng lên tiếng dẫn bọn nhóc này về lớp , náo loạn nảy giờ chắc cũng ảnh hưởng đến lớp khác

"Tiểu Băng thật ngại ,tối anh có chút việc không đi được "

"không sao " Tiểu Băng thực lịch sự lên tiếng , âm thanh nhu nhuyễn dễ nghe, nhưng bộ dạng có chút giả đứng đắn nha cô giáo Trương , từ khi quen biết Hàn Thần cùng gặp qua một tên Triệu Tôn cùng Vương Vệ Trạch , nàng càng ngày càng ghét tiếp xúc với nam nhân

"Anh ...có thể hẹn em bữa khác không "

"được , bữa sau tôi mời thầy " nàng không thể từ chối nữa a , với lại người ta cũng thật giúp nàng quá nhiều ,bất quá lúc đó lại kéo thêm người khác thêm là được ( au " hừ , thật thà làm gì , ta muốn cho Hàn Thần ăn giấm a , ăn giấm chua chết hắn")

" Hì , để anh giúp em mang đồ về lớp "

"cảm ơn "

"sau này với anh không cần khách sáo như vậy "

Tiểu Băng không có trả lời quay sang ôm lấy bó bông lúc sáng anh ta tặng , định mang đến lớp cắm vào bình hoa , người nào đó lại tưởng nàng tiếp nhận mình

Bước ra đến lớp , thấy học sinh mình vẫn còn chưa về lớp mà tụ tập thành một cụm , hình như là đang tung hô gì đó

"Sao chưa về lớp ?" nàng bước đến ôn nhu hỏi

Cả đám quay lại nhìn nàng chỉ biết cười , sao lại rẽ thành hai hàng chừa một khoảng trống .

Tình trạng hiện tại của người nào đó là đứng hình , mắt không động , tâm vui mừng hai khóe môi không tự chủ nâng lên . Tim loạn nhịp người có chút run lên vì bất ngờ . Cực lực kiềm chế bản thân để không xúc động mà chạy đến ôm người đó .

Hứa Ngôn Trung thì ngẩn người trong long thầm kêu "là cậu ta " . Thật ra lúc trước còn bên Mỹ , Hàn Thần là đàn em dưới anh ta một khóa , nghe lời đồn thoại nhiều cũng đã gặp vài lần , nhưng lúc đó cả hai cũng không quá thân thiết , chỉ nói với nhau vài câu trong vài dự án của khóa

Hàn Thần bước đến gần nàng nhưng chính là cái khoảng cách nhất định xong lại lên tiếng nói

" Phiền các cậu " vẫn là ngữ khí có chút lạnh lùng , nhưng so với trước kia thật biến chuyển , bọn tiểu quỷ nghe liền hiểu , tạo ra cái vẻ mặt nguy hiểm nhìn Tiểu Băng một cách quỷ dị sau lại quay đầu chạy về lớp a, còn không nhanh Hàn Thần sẽ đem bọn chúng nướng trui a

Tiểu Băng cảm thấy có một chút không đúng , với tư cách Hàn Thiếu Phong không phải như vậy mà thích đứng khoản cách như thế với mình, thường sẽ đứng gần một khoản cách để xoa đầu nàng , nàng cảm thất có chút bất mãn , tiềm thức đã xem hành động đó là thói quen

Nhìn xuống tay , thì ra là đang cầm hoa hồng . Hàn Thiếu Phong trời sinh ghét mùi hương của hoa hồng , lần trước Hàn Thiếu Ngân chỉ là nhận hoa của người khác sao đó lưu lại mùi hương , liền không nể mặt ném Thiếu Ngân chị mình xuống xe , hiện tại không quay đầu bơ nàng đi thật sự là đặc ân quá lớn rồi , nàng mỉm cười đưa đóa hoa cho Dương Thần ý bảo mang đi

Hứa Ngôn Trung lại một phen khó chịu , nụ cười đó nàng chưa bao giờ dành cho hắn ... lòng cũng là thầm định người này chính là tình địch người mình muốn gặp mấy ngày qua

Vài giây sao không còn thấy bóng dáng nào của học sinh lớp 11H , nhận lệnh cũng thật nhanh . Hứa Ngôn Trung một chút tủi thân , sao không thấy bọn nó cũng ngoan ngoãn như vậy khi mình nói

"Làm sao lại sớm trở về như vậy ?" không phải nói là một tuần sao , nàng hiện tại quên đi ngoại nhân , ôn nhu nhìn Hàn Thần hỏi

Hàn Thần vẫn chưa vội trả lời , Hứa Ngôn Trung đã lên tiếng

" Đã lâu không gặp đàn em "

Hai chữ đàn em làm Tiểu Băng có chút mịt mù, trong lòng chưa kịp suy nghĩ

Hàn Thần đối với câu hỏi của nàng dương hai khóe môi một chút , bước về phía nàng nhẹ nhàng rút một tấm khăn giấy lau cho đi những giọt mồ hôi còn vương trên trán , sau lại ân cần vén đi những sợi tóc phủ xuống , nở một nụ cười nhẹ . Tất cả những hành động tất cả thu vào tầm mắt Hứa Ngôn Trung và Tiểu Băng nhưng cảm xúc phát ra là đối lập . Nếu trong ánh mắt Tiểu Băng là nhu tình , nhìn mộ Hàn Thần cứ như một thiên hạ , lưu luyến không rời , thì trong mắt Hứa Ngôn Trung là đầy sự chán ghét , khinh thường vốn dĩ người cạnh nàng những ngày qua là hắn , Hàn Thần lấy tư cách cùng cương vị gì so sánh ? Luận về tình huống , tình yêu học đường vẫn là thấy giáo xứng hơn nam sinh , luận theo chiều lý thuyết khác Hàn Thần chính là một nữ nhân đích thực

"chúng tôi có chuyện riêng cần nói "Hàn Thần hướng Hứa Ngôn Trung lên tiếng , cũng không đáp lại câu nói lúc nảy của hắn , đôi mắt xanh không nói lên cảm xúc cảm thấy lời nói so lúc nảy có lạnh hơn , biểu tình trên gương mặt cũng không thay đổi , không biết là chán ghét hay là hứng thú

bây giờ hết sức nể mặt , nếu không đã trực tiếp đem Tiểu Băng mang đi còn ở đó mà báo cáo cho tình địch . Phao cái mĩ nhãn lạnh lùng đôi mắt xanh trong suốt nhìn không ra cảm xúc , dứt lời kéo tay nàng rời khỏi

cảnh gặp gỡ tình địch này cũng hết sức quỷ dị đi , không nóng bóng mắt không phóng điện gì hết , cứ yên bình thậm chí còn có chào hỏi , quá nhẹ nhàng không thú vị gì hết , rồi cũng sẽ có một ngày máu nóng a

Chúng tôi , đánh dấu chủ quyền cho riêng mình . Tiểu Băng thoáng không hiểu chuyện gì xảy ra , mặc Hàn Thần dẫn mình đi , phong thái lạnh lùng kia đã lâu không thấy .Nhưng trong lòng nàng cảm thấy rất vui , ấm áp nở nụ cười thật tự nhiên, chuyện lúc nảy vừa xảy ra nàng cũng không thèm lưu tâm có người này ở đây là tốt rồi

--------------------------------

Đến hẹn lại lên , lại la lại la ....

Ta đã nói "chap này nhạt " ,nhưng ta không cần biết phải vote cho ta đó

Nếu không ta không cho chap nữa ...hừ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro