CHAP 62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 62: " đánh nhau ..."

Ngoài cổng sau trường Hàn Nguyên hiện tại vô cùng đông đúc , có khoảng mấy mươi học sinh nam , mặc đồng phục của trường khác đứng trước cổng , trên tay điều cầm gậy .Một trong tên số lên tiếng hình như nghe lũ khác xưng là đại ca

" Triệu Khuân , mày ra đây cho tao " hắn tên là Hứa Ngôn Khiêm

Hắn cứ ở nơi đó hô mưa gọi gió , nhưng xem ra chẳng ai thèm quan tâm đến hắn , cả một người để ý cũng không , bác bảo vệ cũng chẳng thèm đếm xỉa , đem cửa đóng chặt lại thản nhiên chặc lưỡi một cái bước vào xem tiếp phim ngôn tình hàn quốc đang chiếu trên ti vi .

Hứa Ngôn Khiên hiện tại thấy mình giống như một con chó hoang trước trường người ta sủa bậy , lòng tự nghĩ mắng chửi mình sao lại tự tức giận , lệnh cho những người khác đến đập cửa xong vào trường . Hắn cho rằng Hàn Nguyên là gì a ? cho luôn dòng họ gia phả hắn đến cũng không đem Hàn Nguyên phá đi được.

"con mẹ nó , đại ca không phá được " một thằng đàn em quay sang nói với hắn

"má , kêu người mang cẩu đến đây , hôm nay không phá sập cái trường này tao không mang họ Hứa "

"dạ " thằng đàn em nhận lệnh đến gọi cho ai đó

Hứa Ngôn Khiêm trong lòng tràn đầy lửa hận , Triệu khuân tao không tin mày không chịu bước ra . Hắn phát tiết quăn luôn cây gậy vào trong phòng kính của bảo vệ .Nhưng là kính siêu tốt nha ,một lực đạo của đứa trẻ trâu không can hệ , bác bảo vệ vẫn ung dung ăn mì , lấy khăn giấy chậm nước mắt xem đoạn tình cảm sướt mượt của đôi nam nữ trên truyền hình ,một chút là quan tâm đến bên ngoài cùng không có

Đúng lúc có ba bốn nam sinh Hàn Nguyên trốn học định trèo tường vào trong thì bị Hứa Ngôn Khiêm bắt giữ

"mày là học sinh trường này ?"

Tên học sinh có chút mập mạp , hai mắt tròn xoe nhìn Hứa Ngôn Khiêm tựa hồ bị người ta nắm cổ áo người đã run bần bật

"dạ ...dạ " nam sinh kia chỉ biết lắp bắp trả lời

Một đám sinh phía sau cũng không dám lên tiếng định lui lại vài bước thì bị đàn em của Hứa Ngôn Khiên chặn lại .

"Mày có biết Triệu Khuân ?"

" dạ không ...không biết " ánh mắt tựa hồ là biết , nhưng lại nói không vẫn sợ dạ lây , người này trước mắt thế mạnh người đông , làm nam sinh kia cũng sắp ứa ra lệ rồi

"Không biết ?" Hứa Ngôn Khiêm một chút cười khinh bỉ , xoay mạnh một cái đấm vào mặt của nam sinh đó , lực đạo không hề nhẹ đôi má phúng phía trắng trẻo kia liền in một hằng đỏ

Tựa hồ nam sinh mập mạp đã muốn khóc , bọn nam sinh kia sợ hại , hai tay nếu lấy ống quần không dám ngước nhìn . Bọn chúng dù sao cũng chỉ là học sinh trốn học đi chơi game cũng không phải dạng cá biệt dám đánh nhau .

"Tôi hỏi mày lần nữa , Triệu Khuân có ở đây không ?"

Nam sinh kia ngập ngừng mặt đau rát đến nói cũng không thể tựa hồ có chút chật vật cùng khó khăn , mắt thấy Hứa Ngôn Khiên dương gậy định đánh tiếp , nam sinh kia mới lắp bắp mà nói

" có , em biết nó ở đâu ...đừng đừng đánh " hoảng loạn tột cùng

Hứa Ngôn Khiên đặt được ý nguyện nhoẻn miệng cười , nhưng vẫn là không buông tha gậy dương lên vẫn mạnh mẽ vun xuống chân nam sinh mập mạp

"a " một tiếng thét đầy đau đớn

Hứa Ngôn Khiên mặt nét cười không một chút giảm , chỉ vào bọn nam sinh kế bên đang run sợ , mắt đầy hốt hoảng kia .Bước đến gần một đứa , cũng có vẻ tuấn tú , tát tát vào mặt nam sinh tuấn tú vài cái

" Hì , hiện tại tao cho mày 5p , chạy đi tìm Triệu Khuân ra đây cho tao , nếu không hậu quả mày cũng đã thấy "

Nam sinh kia gật đầu như gà mổ thóc , có gan dám từ chối sao ? liền chạy nhanh vào trong tìm chỗ thường trốn lẻn vào trong . Chạy đi tìm Triệu Khuân đồng học cùng lớp của hắn .

Hứa Ngôn Khiêm phía này đảo mắt nhìn một cái liền thấy vài cái camera được lắp , hắn ngoắc đàn em ý bảo đem lũ nam sinh kia lại đây , nam sinh mập mạp vẫn nằm lăn lóc phía mặt đất ôm chân rơi lệ , hình như đã gãy rồi . Bác bảo vệ cũng thật vô tâm đi , vẫn không hề hay biết . Nên trách người vô tình , hay cơ sở vật chất cách âm cực tốt ?

" Đánh bọn chung , cho đến khi Triệu Khuân xuất hiện "

Hiện tại trong trường đang là giờ chơi , tìm kiếm một người đối với nam sinh tuấn tú là vô cùng khó khăn , vốn dĩ hắn có thể bỏ trốn nhưng ngoài kia còn đồng học của hắn , còn có hắn trốn sẽ thoát sau , đành ngoan ngoãn nghe lời như con chó đi tìm chủ . Cũng may cho hắn Triệu Khuân trời sinh thích trốn học và thích trốn chỉ một chỗ đó chính là sân thượng

"Triệu Khuân ...có ..chuyện rồi " Nam sinh tuấn tú đứng trước mặt Triệu Khuân hơi thở có chút gấp gáp nên giọng nói đứt quản

"Chuyện gì ? " Triệu Khuân một chút nhíu mài , lưng cảm có chuyện không tốt

"Ngoài ...ngoài trường ...trường"

"ngoài trường thế nào ? cậu bình tĩnh một chút nói cho tôi nghe"

" ngoài trường có đám trường khác bắt nam sinh trường ta đánh đập bảo đến tìm cậu "

"chết tiệt " Triệu Khuân tức giận bỏ lại một câu sau đó bỏ , còn có gọi thêm người dù sao trùm trường vẫn là cậu a

--------------------------

Triệu Khuân kéo một đám người ra ngoài , chân chính mở cổng bác bảo vệ vẫn không biết , hiện tại suy nghĩ không phải cơ sở vật chất Hàn Nguyên quá tốt , đến bảo vệ thật tốt bác bảo vệ không thấy gì mà chính là ông ấy đang làm chuyện mờ ám , có thể đang xem mấy cái đồi trụy nào đó hoặc là đang thực hành với ai đó chẳng hạn ? nếu không đích thực là mắt ông ấy mù , tai bị điếc mới không biết chuyện nảy giờ xảy ra . Bằng không chính là bị câm , nên không thể báo cáo lên cấp trên đi ? quên lãng đi bác bảo vệ vẫn là quan tâm đến bọn nhóc hổ bảo kia thì tốt hơn

"mày tìm tao ?" Triệu Khuân bước ra khí thế hừng hực

"hừ , chịu lộ diện rồi à con rùa rụt đầu "

Triệu Khuân nhìn sơ qua lượng người hắn đem tới , còn trên tay đều là vũ khí ,xem ra là muốn đánh một trận lớn rồi . Lại nhíu mài khi nhìn thấy các nam sinh bị đánh bầm dập , nam sinh mập mạp chính là thể thảm nhất

" Thả bọn họ ra , chuyện của tao với mày tự giải quyết "

"hừ , mày hiện tại ra điều kiện với tao ?" Hứa Ngôn Khiêm cao ngạo ngẩng đầu ánh mắt đầy thách thức

"mày sợ ? không dám tay đôi à" Triệu Khuân một bên cười khinh bỉ , đám đàn em đằng sao cũng cười lớn theo

"được , hôm nay tao cho mày xem thế nào chưa thấy quang tài chưa đổ lệ " Hứa Ngôn Trung một bên đầy lửa hận , lần trước bị nó đánh vô cùng thê thảm hiện tại còn bị phỉ bán , hôm nay cho nó xem thế nào là ngoan độc

Hứa Ngôn Trung lệnh cho người thả các nam sinh ra , hắn cùng với Triệu Khuân bước vào giữa , đàn em hai bên đứng thành vòng tròn cũng như đang xem hai con gà đá nhau , xém nữa không nể mặt đại ca bọn nó còn tính đặt cược để cho thêm tình thú

----------------------

Một màn gây cần này điều được Hàn Thần thấy rõ trên màn ảnh trong phòng hiệu trưởng , mặt vẫn âm trầm như nước không có lên tiếng

"để tôi cho người xử lí, tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của trường" Hiệu Trưởng lo lắng lên tiếng hỏi , trong lòng cảm thấy kì lạ bảo vệ ở đâu rồi ?( au"bác bảo vệ là một huyền thoại ^*^)

"Không cần" Hàn Thần đứng lên bỏ tập hồ sơ xuống , sửa lại cổ áo một chút , đưa hai tay vào tui quân " để tôi xử lí "

"vậy tôi sẽ cố gắng để người trong trường không ai biết , hoạt động vẫn diễn ra bình thường"

Hàn Thần lần này lạnh lùng nói một chữ "tốt " sau liền rời đi . Còn có gọi luôn vài người bạn thân Dương Thần , Lôi Thần cùng Long Thần . Hiện tại Hàn Thần đích thị rảnh rỗi sinh nông nổi đã lâu không có chuyện để hoạt động tay chân , sau bị thương cũng cần hoạt động để thân thể lành mạnh với lại tâm tư cậu cùng với những người bạn cũng không được tốt , nên mượn cớ này xem như giận cá mà chém thớt đi . Quan trọng hơn hết , Hàn Nguyên là do ai làm chủ ,đụng đến trường Hàn Nguyên xem như đánh chó không nể mặt chủ đi cũng nên dạy cho một bài học thích đáng .

---------------------

Triệu Khuân hiện tại vài quyền đã làm Hứa Ngôn khiêm nằm lăn ra đất, không một chút chống đỡ , Triệu Khuân đứng lên phủi phủi tay

" Mọi chuyện đã xong , sau này mong mày biết điều một chút "

Triệu Khuân vừa định bước đi , tên kia cũng không chịu buông tha quơ đại một cây gậy hướng đầu Triệu Khuân ném .Nhưng rất may, cây gây đã có người bắt lây được .Dương Thần một thân tươi cười

"thật náo nhiệt , có chuyện gì thế ?" Lôi Thần quăn cây gậy xuống , được Hàn Thần bảo đi xem trò vui , thì ra là trò vui này, cũng không quá tệ đi

Lôi Thần cùng Hàn Thần phía sau đó cũng bước lên,từ phía sau hai hàng người đàn em của Triệu Khuân tách ra , vì từng nhìn thấy Hàn Thần đã ra tay với bọn chúng cùng đại ca bọn chúng như thế nào , nên lòng sinh ra kính nể với lại khí chất này có chết cũng không dám đụng vào , nó thâm chí bức người ta run cầm cập , không hổ danh đại ma vương .Một cảnh tượng vô cùng hùng vĩ a ,Hàn ca thật ngầu nhưng một màn này để tiểu khủng long thấy còn có trò vui để xem hơn

"Hàn Thần ?" Triệu Khuân cũng quá kinh ngạc khi Hàn Thần xuất hiện ở đây , trước giờ người này không quan tâm sóng chết của người ta , hôm nay đứng ở đây là làm sao ?

"Như thế nào cũng được , đụng đến người Hàn Nguyên coi như đắc tội tôi " Hàn Thần giương đôi mắt lạnh nhìn về Hứa Ngôn Khiêm

Rất nhanh chóng Hứa Ngôn Khiêm nhận được sát khí , liền có chút sợ sệt lui về vài bước

Dương Thần có chút oai oán nhìn Hàn Thần "hừ , cậu cướp thoại của tớ , cậu không cần tớ phát ngôn nữa " Dương Thần vẻ mặt giận dỗi như vô vợ nhỏ

" tiểu dương dương a , cậu hiện tại vừa mong hốt được chị vưa mong có được em sao ? bộ dáng cô vợ nhỏ hết sức nổi da gà " Lôi Thần một bên trêu trọc

"Không thèm nói với cậu " Dương Thần đột nhiên nghiêm túc hướng Hứa Ngôn Trung hỏi

" Bạn học này , cớ chi gây sự a ?"

Hứa Ngôn Khiêm cảm nhận được bọn người vừa mới xuất hiện không đơn giản nên cũng thân trọng mà nói

" Triệu Khuân cướp tình nhân , còn đánh người của tao ...."

" vậy cậu đến để dạy dỗ cậu ấy ?" Dương Thần bộ đang tươi cười lại hiện ra xem bản thân đang nói chuyện với tiểu hài tử ba tuổi

"đúng "

"nhưng tôi thấy là cậu ta dạy dỗ cậu a , bạn học là con ngoan vẫn tốt, vẫn còn bú sữa mẹ không nên học người ta quậy phá cua gái a "

"mày " Hứa Ngôn Trung tức đỏ mặt chỉ Dương Thần

"cơ hội cuối , cút khỏi đây " Hàn Thần sau một hồi xem kịch , đúng là rủ Dương Thần đi quyết định không tồi , đưa ra câu cuối trục khách , nếu còn không biết điều hậu quả thật khó lười , câu nói lúc nào cũng hàm nghĩa chưa chan như vậy

"Hứa Ngôn Khiên , này sợ tụi bây sao , cơ hội cuối là tao cho giao Triệu Khuân ra đây mọi chuyện điều ổn "

Hứa Ngôn Khiêm sợ thì có sợ nhưng cũng không làm bản thân mất mặt , dù sau tập đoàn nhà họ Hứa không hề nhỏ , chỉ một ngôi trường nhỏ này sẽ giải quyết rất nhanh , bọn chúng hôm nay dám đụng đến mình cũng sẽ chết không yên nên mới đem họ lẫn tên của mình ra hù dọa người ta

"Hứa Ngôn Khiêm , là con chó nhà nào tên thật lạ " Dương Thần một miệng tươi cười không ngớt , tên ngu ngốc này đem tên mình nói ra là nói cho Hàn Thần biết hắn cùng với tình đích của cậu ấy là anh em sao ? tự cá cược với lòng tên này chết không toàn thây

"ngu ngốc "Lôi Thần một bên cũng mắng một câu

"con mẹ nó , tụi bây đánh tụi nó cho tao " Hắn tức giận lên quát , trong một ngày bị sĩ nhục biết bao nhiêu lần, nỗi câm phẫn này không thể chịu được , hắn phải đem Hàn Nguyên sang bằng đem những tên khốn này về làm thú nuôi trong nhà

Nhưng là vẫn chưa đánh được lại có ngoại nhân ngăn cản

"các em làm gì đấy ?" Tiểu Băng một bên hét to , vừa nảy thấy Dương Thần , Lôi Thần gấp gáp đi đâu đó , sợ Hàn Thần nhà nàng có chuyện hay là cái gì đấy mới tò mò đi theo , nhưng ra tới đi chính là thấy một màn giang hồ chợ lớn , tên nhóc kia còn có sắp đánh mặt lạnh nhà cô

Tiểu Băng bước đến tên nhóc kia , cũng là vị trí kế cạnh Hàn Thần , chuẩn bị một màn giáo huấn

" sao lại ra đây ?" Hàn Thần bỏ chút lạnh lùng hỏi

" các em định đánh nhau?" nàng biết phí lời , nhưng vẫn nên hỏi cho rõ , thấy Hàn Thần không đáp nàng lũ học sinh của nàng cũng không đáp đó như được xác lập đi

"Các em là bị làm sao ? thi cuối kì xong liền thoải mái , có biết hay không sẽ ảnh hưởng đến hạnh kiểm , nhân phẩm của các em "

Dương Thần một bên bái phục Tiểu Băng đã là giờ phút nào mà còn đứng đây giáo huấn a ? nhưng là vẫn giữ trong lòng nói ra không phải Hàn Thần không tha cho cậu , dám chê Hàn Phi của cậu ấy phiền sao

Vẫn là không có ai trả lời nàng , nhưng ánh mắt của bọn nó điều nói lên , không phải do bọn em điều là hắn gây sự trước , còn có làm người mình bị thương rất nặng. Tiểu Băng hình như hiểu được ánh mắt của bọn chúng , đúng là có vài nam sinh bị thương không nhẹ , lại nhìn một chút mặt lạnh nhà mình , an ổn không có vết thương nào .

Mới quanh sang tên nhóc đang phừng lửa bên kia , không biết nàng từ đâu chui ra cản trở .Nàng hít một hơi thật sâu , ra giọng khuyên nhủ dù sao đối với nàng Hứa Ngôn khiêm chỉ là một đứa trẻ bất đồng

"em học ở trường nào ?" nàng dùng giọng nói dịu dàng hỏi không mang tính chất giáo huấn như mấy học trò của nàng

Cả bọn trường Hàn Nguyên kinh ngạc cô giáo đây là muốn khuyên nhủ giang hồ rửa tay gác kiếm sao ? chằng khát gì khuyên những kẻ đang hoan ái phải dừng lại , sẽ khó chịu đến chết nha .Chỉ Hàn Thần là giữ nguyên thái độ ,khóe môi có tí công lên tựa như cười , tiểu khủng long nhà mình thật luôn thú vị hơn người

Hứa Ngôn Khiêm không trả lời , nàng nhìn phù hiệu của hắn

"Là trường Thừa Thiên sao ? hiện tại em ngoan ngoãn trở về trường , cô sẽ không gọi đến nói hiệu trưởng trường "

"cô hâm dọa tôi ?"

" tôi không hâm dọa em , là nói thật nếu không tôi sẽ nói với thầy hiệu trưởng gọi cho ba mẹ em nhờ họ xử lí "nàng thầm nghĩ nhân sinh ai cũng sợ cha mẹ đi

"hừ , bà cô phiền phức mau tránh ra "Hứa Ngôn Khiêm hừ lạnh một cái , không khách khí lại đẩy nàng ra , này nhé cái đẩy khiến sinh mạng người trắc trở vô cùng

Hàn Thần nhanh một bước chân đỡ lấy nàng sắp ngã

"bà cô ?" nàng ai oán nhìn tên nhóc kia ,nàng khi nào già đến thế thật không biết lớn nhỏ , như thế cần phải dạy dỗ

"đánh gãy chân bọn nó hết cho tao ,tao muốn sao này Hàn Nguyên sẽ thành trường khuyết tật , một cái chân đánh gãy tương đương mười triệu "

Cả đám đàn em hắn hung hăng ,khí thế được sôi sục , như những con sói điên mà lao tới , đối với tình thế vẫn ôm nàng trong lòng , Hàn Thần vô tình bị ăn một đấm ,môi lúc chiều do tự cắn hiện tại loang máu ra ngoài

"mau chạy vào trong " Hàn Thần xoay người né tránh , đồng thời lôi tay nàng nói

Nàng cũng hiểu tình bây giờ thế nào , ngoan ngoãn chạy vào trong né tránh , nhìn cảnh hổn chiến xảy ra mắt không hề rời Hàn Thần . Rất sợ một điều gì đó

Đánh nhau một lúc thì cảnh sát cũng đã tới , quân số bên kia tuy đông hơn nhưng đã bị hạ hết , người bên Hàn Nguyên thì vô cùng hợp tác , nên cảnh sát rất nhanh khống chế tình hình . Còn việc ai gọi cảnh sát ,chính là bác bảo vệ huyện thoại bây giờ mới xuất hiện , thân ảnh đầy mồ hôi , quần áo có chút sốc xếch còn vì sau như vậy thì có thể tự nghĩ , sau hôm nay chắc cũng không gặp bác nữa

Nhưng Hứa Ngôn Khiêm chưa chịu buông tha lấy một tay luồng vào bên trong đai lưng quần rút ra một con dao , hung hăng đẩy người cảnh sát ra định một dao đâm lấy Hàn Thần , Tiểu Băng ở đây bất động kinh hãi mà hét lên, Lôi Thần nhìn thấy cũng là một chân xoay người đá bay con dao , Hứa Ngôn Khiêm bị áp đảo , còng hẳn tay lại . Lôi Thần cũng vì thế mà bị còng tay , rõ ràng người ta làm đúng lại xem như tội phạm

"dừng tay "

Lôi Thần cảm thấy đầu truyền đến cảm giác lành lạnh của gậy sắc thanh âm đầy quen thuộc , mới xoay đầu nhìn người đang bắt mình

" Hiểu Quân " âm thanh thoát ra có chút nghẹn ngào , xúc cảm có đau thương cùng bi ai , lòng lại thầm cười chế nhạo * hừ ,đúng là có ngày này , không chỉa súng vào đầu cũng chính là gậy , bóng tối và ánh sáng mãi không thê hòa quyện "

Kiều Hiểu Quân cũng không tốt hơn chút nào , nhìn thân này , lòng lại xuất hiện đau đớn , cũng đã qua lâu nhưng hiện tại tâm cang vẫn chưa lành . Đối mặt nhau trong hoàn cảnh này , còn cái gì có thể quỷ dị hơn . Bản thân đã trốn đến cái cục an ninh nhỏ này , nhưng mà vẫn là không tránh khỏi , tại sao đời lại trờ trêu như thế , định bức cô đến bao giờ ?

--------------------

Ta rất thích bạo lực ^*^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro