2. _Ý nghĩ đổi đời_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người bỏ đi để lại một đám người chưa khỏi cứng họng ở hành lang. Có người học đến đụt cả người nghĩ rằng ý câu nói của Thương Cảnh là *MÀY NHÌN ĐỂU TAO ĐẤY À?*

có người không khỏi dãn mắt, 1 tay che miệng 1 tay móc điện thoại ra soạn tin nhắn cho hội đồng quản trị

💬:"Trùm khối mình ngứa mắt học sinh giỏi top1 kìa, còn hẹn người ta đánh nhau"

Lưu Hạ Sáu thì không quan tâm ánh nhìn của mọi người cô chỉ chăm chăm nhìn người đang bị lôi đi

nội tâm cô yêu đến mù quáng đã sớm gào thét vì được nói chuyện với Thương Cảnh mà không để ý rằng Thương Cảnh tưởng cô lườm mình

----------------

Đi được 1 đoạn Thương Cảnh bực bội không thôi, cô tính bỏ cánh tay đang bám lấy mình ra nhưng lực kéo mạnh quá nên cô buông lơi để luôn bản thân bị lôi đi

-"sao mày kéo tao?"

[Khánh Tình]: "Chứ chả nhẽ để mày ở đấy gây sự với bạn cùng lớp tương lai à?"

-"Gây sự?, cậu ta lườm tao trước"

Nói hết câu cô mới bắt đầu thấy có gì đó sai sai, cô đẩy tay người kia ra

-"Bạn cùng lớp tương lai cái đéo gì cơ???"

[Khánh Tình]: "Trường chuẩn bị phá khu lớp chọn, đám học sinh giỏi chúng nó phải chuyển qua lớp thường, Tuấn Trần thông báo mấy lần trong chào cờ trước rồi đấy"

Khánh Tình tóm tắt câu chuyện trong khoảng 20 chữ để "não kém" bên cạnh cô load kịp, cô thừa biết con bạn mình sẽ không biết chuyện này vì Thương Cảnh có bao giờ nghe chào cờ quái đâu

Mang theo bực dọc và bao nhiêu "???" cùng Khánh Tình bước vô lớp, mới duỗi tay úp mặt xuống bàn chỗ cô đã có 2 người bu đến lảm nhảm

[Gia Nam]: Vô trễ nha mày, vào lớp nãy giờ rồi đấy, bọn mày đánh lẻ đi hút thuốc à?

[Tạ Thành]:Khiếp bọn mày không dủ bọn tao à, mĩ nam dỗi đấy

Thương Cảnh từ từ ngửa cổ lên ánh mắt đang buồn ngủ của cô mở hờ hững trông có đôi phần lạnh lẽo

-"tao đi xem danh sách"

-"cút về chỗ đi, đang buồn ngủ"

Nhận thấy thái độ khó chịu của cô, Khánh Tình quơ tay ra hiệu cho cả đám tản về chỗ, để con người này cọc lên thì lại rắc rối to

Thương Cảnh vừa định lả người cụp mắt đánh một giấc thì có tiếng mở cửa mạnh

——-XOẠCH———

Ừ đấy, do còn ngứa mắt tên "gợi đòn" ban nãy nên cô quên mất tiết tiếp theo là của Thu Trang

Thu Trang nay ăn mặc sáng sủa hẳn sơmi hồng phối với quần xuông trắng, nhìn là biết nay cô có tâm trạng tốt, Thu Trang bước đến bàn đập mạnh tại liệu xuống rồi nói lớn với mặt mày hớn hở, nhưng vẫn kìm để giữ vẻ trang nghiêm

[Thu Trang]: "Kết quả giữa kì 1 đã có, chắc các em đều biết rồi"

-một vài tiếng hớn hở đan xen với vài giọng điệu rầu rĩ tràn đầy lớp học-

-"Kết quả lần này khiến cô rất bất ngờ, thành tích lớp mình đã có tiến bộ vượt trội từ hạng 8 lên hạng sáu, xuýt soát đến hạng 5

-"Cô đặc biệt tuyên dương các bạn như :Lan kì, Gia Lâm,.... vì đã có tiến bộ rất nhiều đem lại hạng 6 cho lớp mình"

Nói hết câu Thu Trang lắng 1 lúc đổi liền thái độ,   đập mạnh tay lên bàn,  nhấn mạnh từng chữ

-"TUY NHIÊN"

-"Nhờ "bạn học nào đó" đang mắt nhắm mắt mở thi để giấy trắng mà lớp mình không qua được hạng 5"

Cô vừa nói vừa nhìn thẳng chỗ Thương Cảnh, khỏi nói mọi người xung quanh cũng biết Thu Trang đang nói ai, người đã dốt mà còn để giấy trắng nhất quyết không gian lận hay khoanh lụi thì chỉ có Thương Cảnh mà thôi

"Bạn học nào đó" mắt giãn ra nhìn thẳng vào cô nở một nụ cười nhẹ nói với giọng điệu có chút tự luyến

[Thương Cảnh]: Em thắng 30 người lận đấy~

Thu Trang nắm chặt tay kìm chế không để bản thân đấm học sinh trước mặt, quát lớn

[Thu Trang]: "Em còn dám nói "lận" với tôi á?, 30 người em hơn thì có 11 người là học sinh khuyết tật rồi em chỉ hơn có 19 người thôi HIỂU KHÔNG!

Cứ thế này rồi tương lai em làm được nghề gì? Hay em muốn hốt rác thuê cho nhà tôi??

Thu Trang không có ý khinh nghề quét rác, cô nói thế chỉ để học sinh trước mắt mình sợ hãi biết đường mà học hành nghiêm túc, nhưng trông có vẻ còn phản tác dụng hơn

Thương Cảnh chậm dãi đặt hai tay lên bàn nhướn người lên phía trước, biểu cảm có phần tươi tỉnh hẳn

-"Cô thuê em ạ?, nếu vậy thì cũng không tệ"

Đáng ra như mội lần Thu Trang sẽ tức đến phát cáu rồi  rút phấn ra ném vào mặt cô 1 viên nhưng lần này lại khác.

Cô không quan tâm mà bơ hẳn người trước mặt rồi đột ngột chuyển chủ đề khác với tông giọng 1 trời 1 vực ban nãy

[Thu Trang]: Về việc học sinh mới,....

-"Chắc các em đều đã biết! Bạn học Hạ Sáu sẽ chuyển qua lớp chúng ta vào thứ 2 tuần tới, cô biết giờ đã là hơn giữa kì lớp 11 nên đột ngột có học sinh mới sẽ làm các em khó thích ứng, nhưng cô mong rằng các em có thể hoà đồng nói chuyện với bạn.

-"Bạn học này luôn giữ top1 của khối, là học sinh xuất sắc, cô muốn các em không gây sự ảnh hưởng đến học tập của bạn..."

—"VÀ"

-"Cấm việc tán tỉnh học sinh mới với suy nghĩ đổi đời ấy nhé!"

Thu Trang đánh ánh mắt nhìn cô. Quái gì thế này chả nhẽ Thu Trang nghĩ tôi tuyệt vọng đến nước phải tán mấy người giàu để sống à?

Thu Trang nói dứt câu Gia Nam liền quay đầu phắt lại nhìn về phía các đồng đội chí cốt, nói thành khẩu hình miệng

[Gia Nam]: "ĐM sao cô đoán được ý định của tao, tao đang định tán nhỏ để tương lai đổi đời bao nuôi chúng mày đây"

[Khánh Tình]:"Học sinh giỏi mà yêu mày thì chỉ có thể do cậu ta bị lé hoặc do mày chơi bùa người ta thôi. Mày bớt mơ dùm tao cái"

Thương Cảnh không care, nếu cậu ta mà thực sự cưới Hạ Sáu thì lễ cưới bọn họ cô chắc chắn không đi!

Để ý lời Thu Trang vừa nói Thương Cảnh không khỏi bực tức tự nhủ với bản thân:

*Có nghèo đến mấy cũng không cưới người như cậu ta!*

*Ngoài lề *:Tan học_Thương Cảnh qua nhà Khánh Tình nựng Chinchin rõ lâu để giảm bực tức, xong cô mới ngoan ngoãn đi về nhà!

----------------

(cảm ơn mọi người đã đọc truyện của Quất:> Quất sẽ cố gắng ra truyện sớm mà chỉn chu nhất có thể :> vì nay ngày đẹp nên Quất ra 2 chương luôn nha (chương 2 Quất sửa từ sáng, đến giờ mới ưng hơn một tý mới dám đăng á🥲)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro