Chương 8: Hỗn loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hinata lườm Naruto và ném cuốn sách cô đang cầm trên tay sang một bên.

Naruto nhìn Hinata bối rối

“Anh vừa nói gì về sự bất thường chết tiệt của tôi thế?!” Ino hét lên, bế cô ấy lên khỏi sàn.

Naruto, vẫn còn bối rối, đứng dậy sau Ino.

Tôi có bất thường không? “Nếu người điếc duy nhất ở đây là anh,” Hinata hét lên với nụ cười khiến Ino càng tức giận hơn.

Bây giờ tôi sẽ giết bạn! -Ino hét lên, tiến lại gần cô nhưng Naruto đã can thiệp bằng cách kéo tay cô.

Không! Bình tĩnh nào! Hãy ra khỏi đây thôi, được chứ? -Naruto vừa nói vừa kéo Ino rời khỏi chỗ đó.

-*Bạn đang phớt lờ tôi phải không? *! -Hinata giận dữ tự hỏi.

Ino quay sang Naruto và bị thuyết phục bởi Tojos màu xanh đậm của cậu ấy.

*Vậy thì mình sẽ hiểu những gì người phụ nữ ngu ngốc đó nói*-Ino nghĩ

“Cậu nói đúng, hãy để cô ấy yên với buổi biểu diễn của mình đi,” Ino nói, mỉm cười với Naruto.

Chết tiệt! -Hinata hét lên trong nội tâm trong khi nắm tay tức giận đến mức nổi rõ gân xanh trên tay.

-*Tôi phải bình tĩnh lại! *-Hinata tự nhủ, cố gắng bình tĩnh lại, nhưng nhìn thấy Naruto và Ino mỉm cười với nhau rồi quay người rời đi, lý trí của Hinata mờ mịt.

- Inô! Bạn là một kẻ được cho, một kẻ rẻ tiền, một con đĩ, một cô gái bán hàng rong, một con điếm! -Hinata hét lên, chỉ vào cô.

Naruto há hốc mồm và nhìn Ino đứng cạnh mình cứng đờ, mặt cô đỏ bừng vì tức giận và trước khi cậu kịp làm gì thì Ino quay lại và chạy về phía Hinata, người cũng đang chạy về phía Ino.

Naruto chạy đến ngăn họ lại nhưng bị Sasuke, Sai cùng 8 cậu bé khác tóm lấy khiến cậu không thể dừng trận chiến sắp tới.

Khi đã đến gần, hai cô gái túm tóc nhau ngã xuống đất, lăn qua khuôn viên trường đại học trước mặt mọi người.

- TRẬN ĐÁNH! TRẬN ĐÁNH! -Những người trẻ bắt đầu vây quanh họ hét lên để xem họ chiến đấu.

Gaara, một học sinh khác, mang theo hai chiếc xe tăng nhỏ, một màu đỏ và một màu trắng, sau đó Kanguro, anh trai cậu, phát biểu trước đám đông.

- Hãy đặt cược! Ai sẽ là người chiến thắng? “Đỏ cho cô gái tóc vàng, trắng cho cô gái tóc đen,” Kanguro hét lên, chỉ vào những chiếc xe tăng nhỏ trong khi Gaara thu tiền cá cược.

Hinata và Ino tát nhau, đấm vào cánh tay cũng như đá trong khi họ tiếp tục lăn lộn trên mặt đất cho đến khi rơi xuống một hồ nước nhân tạo nhỏ nông gần khu hành chính của trường đại học và từ cửa sổ của nó là Sakura, một trong những thư ký. Cô kinh hãi nhìn thấy cảnh tượng đó và nhanh chóng bấm số gọi cho bảo vệ trường đại học.

Ở dưới nước, sau khi đứng dậy từ cú ngã trong hồ và vì nước chỉ vừa đến đầu gối nên cả hai người tiếp tục giật tóc, ướt sũng, xô đẩy nhau cho đến khi rời khỏi hồ nước nhỏ và lại rơi xuống đất với thổi.

Hinata kéo tai Ino.

- Tôi không muốn cậu lại gần Naruto! -Hinata hét vào mặt anh.

- Tôi cũng không muốn anh đến gần người đàn ông của tôi! -Ino hét vào mặt cô và nhổ vào mắt Hinata để làm cô bị mù trong giây lát.

Cô đứng dậy và định đá Hinata, nhưng Hinata đã tóm lấy chân cô và khiến cô ngã xuống lần nữa.

Hinata đứng dậy khỏi mặt đất và ngồi dang hai chân ngang bụng Ino để ngăn cô cử động và tát cô lần nữa.

Anh ấy không thuộc về cậu đâu đồ ngốc! -Hinata vừa hét vào mặt Ino vừa tát cô ấy.

Tuy nhiên, Ino với cánh tay vẫn còn tự do đã chạm vào cổ Hinata và bắt đầu bóp cổ cô.

Hinata cũng cố tóm lấy cổ cô, nhưng Ino siết quá chặt, đến nỗi Hinata nghi ngờ cô là phụ nữ và gần như không thể phản ứng nên chỉ nghĩ đến việc đấm vào bụng cô.

Ino buông cô ra vì đau, cô ôm bụng trong khi Hinata ho không ngừng và cố gắng thở lại.

Họ định bắt đầu lại cuộc chiến thì các nhân viên bảo vệ đến và đứng giữa họ.

Naruto đến ngay sau họ sau khi lợi dụng vụ cá cược để trốn thoát và đến cùng họ.

Naruto trông có vẻ ngạc nhiên trước cảnh tượng đó, cả hai đều bị trầy xước hoàn toàn và tóc dựng đứng cả lên.

Đầu tiên họ được đưa đến bệnh xá theo các phòng riêng biệt và sau khi vết thương được chữa trị, họ sẽ phải đến gặp giám đốc để có thể bị đình chỉ tạm thời.

Hinata nằm trên cáng nhìn ánh sáng trắng từ trần nhà trong khi trải qua đủ loại cảm giác xấu hổ, ngạc nhiên và thậm chí là tức giận.

Anh ta có băng ở một số ngón tay và lông mày, cũng như trên má.

Trên cổ có một loại gel màu xanh lá cây rất lạnh.

-Anh ấy có quá nhiều sức mạnh-Hinata nghĩ khi chạm vào cổ mình.

Khi anh nhìn lên trần nhà, Naruto xuất hiện bên cạnh anh.

Hinata đỏ mặt.

- Cậu làm gì ở đây vậy Naruto? Không phải bạn quá bận rộn với “người bạn nhỏ” của mình sao? -Hinata giận dữ hỏi.

Naruto thở dài, đưa tay vuốt tóc trên trán Hinata và dùng tay chải nhẹ tóc cô, khiến cô ngạc nhiên và quên đi cơn tức giận và bắt đầu cảm thấy rất lo lắng.

- Cậu không định nói gì à? Có phải bạn vừa đến để xác nhận rằng tôi vẫn còn sống? -Hinata hỏi, mất kiên nhẫn vì sự im lặng của anh.

Naruto vẫn im lặng khi anh nắm tay cô nhìn vết thương.

“Naruto, tôi không nghĩ cậu lại ác độc đến thế,” Hinata nói, khoanh tay lại.

-Và tôi không nghĩ rằng việc tôi tiếp xúc với người khác sẽ làm phiền bạn đến mức bạn có thể biểu diễn tầm cỡ này. Tất cả đều đầy màu tím! “Tôi gần như chết vì đau khổ khi Ino đánh cậu,” Naruto nói, khoanh tay có phần giận dữ nhưng đồng thời với ánh mắt đầy lo lắng.

- Chuyện đó đã không xảy ra nếu bạn báo cáo vào cuối tuần! Nhưng

KHÔNG! Bác sĩ bỏ lỡ thứ bảy và chủ nhật, thậm chí không có một tin nhắn! Không có gì cả! Bạn muốn nó như thế nào? -Hinata hét lên, chỉ vào anh.

Naruto Rio

-Giờ thì ra tôi phải báo cáo với anh à? Bạn rất coi trọng việc coi tôi như em trai mình, phải không? -Naruto cười hỏi.

Hinata nhìn Naruto cười một lúc rồi mỉm cười.

Naruto ngừng cười, thở dài và nhìn vào mắt cô lần nữa.

-Hinata, anh không thể là em trai như em mong muốn và anh không biết liệu mình có thể tiếp tục làm bạn với em hay không, ít nhất là vào lúc này vì điều anh muốn là trở thành bạn trai của em và anh muốn em nói rõ về điều đó -Naruto nói, đỏ mặt và khiến Hinata đỏ mặt.

Hinata nuốt nước bọt.

-Vậy là tôi không trông cậy vào anh nữa à?-Hinata buồn bã hỏi.

Naruto nhẹ nhàng chạm tay vào má Hinata khiến cô cảm thấy lo lắng.

"Em sẽ luôn tin tưởng vào anh nhưng... Vì hạnh phúc của chính mình, anh phải giữ khoảng cách một chút, để thời gian trôi qua và giảm bớt cảm xúc mãnh liệt mà anh dành cho em," Naruto nói, đưa ngón tay lên môi Hinata và với ánh mắt anh dán chặt vào môi cô trong khi cô nhìn chằm chằm vào anh và cảm thấy hơi thở của mình trở nên khó khăn.

"Chàng trai trẻ đang tìm kiếm bạn," Asuma nói khi đến bệnh xá.

Cả hai chàng trai đều nhìn anh.

- Tôi? -Naruto ngạc nhiên nói.

"Vâng, hãy đến văn phòng trao đổi sinh viên," Asuma nói và đưa cho Naruto một phong bì.

“Thật kỳ lạ,” Naruto nói, rồi lấy phong bì nhìn Hinata và lấy một tấm thẻ ra khỏi túi quần.

"Nếu bạn cần bất cứ điều gì, bạn có thể gọi cho tôi qua điện thoại của mẹ tôi," Naruto nói, đưa danh thiếp cho cô.

Hinata nhìn Naruto và có cảm giác mình nên đuổi theo cậu nên cô ra khỏi giường và muốn đi theo cậu, nhưng Asuma đã tóm lấy cánh tay cô, ngăn cản cô làm vậy.

"Cô gái trẻ, cô phải đến địa chỉ đó," Asuma nói và chỉ vào cô.

- Tôi sẽ đến sau! -Hinata vừa nói vừa định bỏ chạy.

- Không được đâu! Họ yêu cầu nó ngay bây giờ! -Asuma nói, nắm lấy cánh tay cô và tự mình dẫn cô về hướng đó.

Trong khi Hinata đang cố gắng trốn thoát khỏi giáo viên, cô nhìn về phía khu vườn và thấy con gấu đang vẫy tay với cô, trên tay anh có một lọn sơn móng tay màu đỏ mà anh cố tình cho Hinata xem.

- Con gấu! Con gấu! -Hinata sợ hãi hét lên.

-Có chuyện gì vậy?!-Asuma bực bội nói.

- Ôi khu vườn! Con gấu ở đây! -Hinata thở dốc nói.

- Cái đó? -Asuma bối rối nói rồi quay lại nhưng không thấy ai cả.

Cô! Chúng tôi không ở đây để đùa! -Asuma vừa nói vừa kéo tay cô lại.

- Chúng ta phải ngăn hắn lại! Anh ta sắp giết ai đó! -Hinata hét lên, không chịu tiếp tục bước đi.

Asuma thở dài và đặt tay lên vai cô.

"Sẽ không có chuyện gì xảy ra... Cậu lo lắng đó là lý do tại sao cậu nhìn thấy những thứ không hề có," Asuma nói, cố gắng trấn an cô, nhưng Hinata vẫn quẫn trí và tin rằng cô thực sự đang phát điên chứ không phải vậy. con gấu đó đã tồn tại.

Đúng lúc đó, giám đốc Shiyo mở cửa văn phòng để đón cô và khi Asuma chào cô, Hinata nhân cơ hội đó buông tay.

-Hinata! -Asuma hét lên

Hinata chạy về phía văn phòng trao đổi sinh viên

-Mình phải cảnh báo Naruto khỏi con gấu-Hinata nghĩ khi chạy.

- Naruto! -Hinata hét lên khi mở cửa và khiến tất cả những người ở đó sợ hãi.

Hinata bước tới bàn về phía Sakura.

- Có cậu bé tóc vàng mắt xanh, cao hơn mình đến đây không? "Tên anh ấy là Naruto," Hinata nói.

"À, họ đến đón cậu bé đó từ trường đại học và cậu ấy đi chơi với họ," Sakura nói.

Hinata thở phào nhẹ nhõm

“Vậy thì ít nhất anh ấy không có ở đây,” Hinata nói.

"Không," Sakura nói.

"Grace," Hinata mỉm cười nói và rời khỏi nơi đó.

Sự bình tĩnh của anh kết thúc khi anh nghe thấy tiếng hét đau đớn ở phía xa mà Hinata quay lại, tiếng hét đó phát ra từ phòng y tế nơi Ino chắc hẳn vẫn đang ở.

Hinata dùng hết sức lực chạy đến đó và khi mở cửa ra, Hinata tái mét và không nói nên lời.





_________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro