Co lang giang-Tuyet Nhung P.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấm thoát Quỳnh Như về làm dâu trong gia đình được ba tháng . Mọi người trong gia đình ai cũng tốt yêu thuơng cô hết lòng . Gia Huy gần đây cũng vậy , anh ần cần diệu ngọt với cô bất kì lúc nào , mặt cho cô hờ hững lạnh nhạt .

Hôm nay cả nhà ngồi quây quần bên nhau trong phòng khách vừa ăn trái cây vừa nói chuyện . Thấy Quỳnh Như cầm chùm nho xanh mướt , bà Lệ hỏi cô :

__ Như này , con đã có gì chưa ?

Quỳnh Như ngơ ngát :

__ Có gì là có gì hả nội ?

__ Ôi , cái con bé này !

Thấy mọi người cứ nhìn mình tủm tỉm cười , Quỳnh Như càng hoang moang hơn . Gia Huy thấy thuơng quá , anh ôm lấy cô , cười cười nói :

__ ý bà nội muốn hỏi em có ba by trong bụng chưa đấy , hiểu chưa cô hai ?

Hiểu ra mặt Quỳnh Như đỏ rần đến tận mang tai , cô thúc mạnh cùi chỏ vào hong Gia Huy , cô nói nhỏ :

__ Làm gì có hả nội !

Bà Thủy cười :

__ Thấy con cầm nho xanh , mẹ cứ tưởng ... Hai đứa cưới nhau cũng mấy tháng rồi , lo có con đi cho vui cửa vui nhà . Nếu các con bận việc , mẹ sẽ chăm sóc giúp các con .

__ Tụi con còn trẻ lo gì hả mẹ ?

Bà Lệ góp lời :

__ Sanh sớm rồi nghỉ sớm , con ạ .

Quỳnh Như lí nhí :

__ Dạ !

Cả nhà cứ giục cô sinh con mà có biết đâu ba tháng qua cô ngủ dưới đất . Gia huy trên giường , một sợi tóc của cô anh còn chưa đụng đến nữa là .

Quý Hạnh lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cô :

__ Chị Tư giảng giúp em mấy bài toán này với !

Gia Huy trừng mắt la em :

__ Sao suốt ngày anh toàn thấy em nhờ vả chị Tư , khi toán , khi hóa , lúc sinh vật rồi thì vật lý , Anh văn , cái gì cũng đem nhờ vả là sao ?

__ Vì chị Tư môn nào cũng biết , môn nào cũng giỏi , không hỏi chị Tư thì hỏi ai . Người ta nói muốn biết phải hỏi , muốn giỏi phải học mà .

__ Sao anh Tư mày đây , mày không hỏi ?

Quý Hạnh bĩu môi :

__ Anh Tư nói mà không biết xấu hổ ! Phuơng trình bật nhất hai ẩn , anh mò mẫm đến đổ mồ hôi mẹ mồ hôi con mới mò ra , trong khi chị Tư mất có ... ba mươi giây hà . Em đương nhiên là chọn chị Tư để hỏi rồi .

Cả nhà cười rần . Gia Huy ký đầu em :

__ Mày có cần nói toạc móng heo ra như thế không ? Phải giữ cho anh mày chút thể diện chứ !

Quý Hạnh chìa cuốn tập trước mặt anh :

__ Thì đây , anh lấy lại thể diện đi !

Gia Huy lắc đầu đứng lên bỏ đi :

__ Anh Tư mày tự ái rồi , mày tự sử đi !

__ Đó thấy chưa , em biết ngay mà .

Nhìn Quỳnh Như và Quý Hạnh chụm đầu vào nhau phân tích bài toán , thỉnh thoảng hai người lại thò tay vặt nho cho vào miệng nhóp nhép , bà Lệ và bà Thủy đưa mắt nhìn nhau , cả hai có cùng suy nghĩ : con bé còn trẻ con quá , chuyệng sinh nở không thể ép nó được rồi . Thôi thì từ từ vậy , chúng còn trẻ mà .

Đang fax giất tờ pháp lý liên quan đến việc đầu tư qua Mỹ cho người bạn thì chuông điện thoại di động của cô đổ dồn . Liếc nhìn đồng hồ rồi nhìn màng hình điện thoại , thấy số lạ , Quỳnh Như không bắt máy . Thản nhiên , cô fax hết giấy tờ đi . Chuông điện thaọi vẫn đổ liên hồi thúc giục , Quỳnh Như đành mở máy :

__ Alô !

Tiềng Quý Hạnh gấp gáp :

__ Chị Tư ! Chị đến vũ trường sao đêm cứu anh Tư mau lên !

__ Em làm gì ở đó hả !

__ Xin lỗi chị , em không biết vũ trường là như thế nào nên này nỉ anh Trung dẫn đi .

__ Chị sẽ đến ngay ! Hai đứa tránh xa chổ đó ra nghe không ?

Quỳnh Như cúp máy , cô trồng vội cái áo thun đen dày tay ôm sát người rồi lao ra khỏi nhà trong thời gian nhanh nhất có thể . Đến nơi . Đến nay cô thấy Trung kiêng và Quý Hạnh đi qua đi lại vẽ rất nóng ruột . Quỳnh Như xuống xe đậu ở cửa sau rồi chạy vào . Trong thấy cô , Quý Hạnh nói :

__ Ơn trời ! Chị đến rồi !

Quỳnh Như khẩn trương :

__ Hai đứa mau đi khỏi chỗ này cáng nhanh càng tốt và nhớ đừng để ba mẹ biết , nếu không là gay go đó .

Quỳnh Như xông vào trong . Quả thật trình độ đánh đấm của Gia Huy không tồi , anh có thể đứng vững đến lúc này trước sáu têb côn đồ thì phải biết . Nhưng một mình anh không đấu lại sáu tên , thêm có hơi men trong người khiến anh phản xạ chậm chạp hơn . Gia Huy mất đà ngã xuống sáu tên liền vây lại . Không chút chậm trễ Quỳnh Như lau vào , cô ra đòn nhanh , mạnh và cực kỳ chính xác . Không đầy ba phút , cô đã hạ gục ba tên . Trống chỗ , cô nắm tay Gia Huy lôi đi :

__ Chạy mau !

Một tên côn đồ nhanh tay chụp chai rượu trên bàn vung lên . Thoáng thấy cái bóng , Quỳnh Như đẩy Gia Huy lên phía trước , đồng thời cô hụp người xuống vung tay lên , chai rươu đập vào tay cô vỡ nát . Quỳnh Như nghe cánh tay mình đau nhói rát buốt . Cô tức giận xoay người tung cú đá thật mạnh , tên côn đồ chị kêu " hự " một tiếng rồi đổ gục xuống .

Quỳnh Như nắm tay Gia Huy lôi đi . Chạy ra cửa sau , cô lên xe chiếc xe đã được cô mỡ máy sẵn và nhờ thế cô chỉ xoay nhẹ vô lăng là chiếc xe lau đi trong màng đêm ra hướng ngoại ô . Chạy được một đoạn nữa , Quỳnh Như đạp thắng xe dừng lại , cô nói nhỏ như rên :

__ Đến đây là an toàn rồi !

Nghe giọng cô là lạ , Gia Huy hỏi :

__ Em sao thế ?

Tiếng Quỳnh Như yếu ớt :

__ Tôi không sao !

Gia Huy lật đật mở đèn trong xe . Bàn tay Quỳnh Như đẫm máu . Gia Huy hoảng hốt chụp tay cô :

__ Quỳnh Như ! Em bị thương ở đâu thế ?

Quỳnh Như nhăng mặt khi Gia Huy chụp tay cô , điều đó giúp anh biết cô bị thương ở đâu . Nâng nhẹ cánh tay cô lên , anh giật mình biếng sắc một vết đứt sâu hoắm và máu cứ rỉ rả tuôn ra . Đặt Quỳnh Như ngồi vào ghế bên cạnh , thắt giây an toàn cho cô , Gia Huy nói :

__ Em ngồi yên nhé , anh sẽ đưa em đến bệnh viện .

Đến nơi bác sĩ chích thuốc cầm máu cho cô rồi tiến hành rửa sạch , may cho cô mấy mũi rồi mới băng lại . Quỳnh Như cô nói trước khi thiếp đi :

__ Rửa sạch xe , đừng cho nội và ba mẹ biết .

Gia Huy hốt hoảng :

__ Bác sĩ ! Cô ấy sao thế ?

Vị bác sĩ trấn an :

__ Không sao đâu ! Cô ấy mất nhiều máu nên bị choáng . Anh cứ đem cô ấy về bồi bổ , nghĩ ngơi vài ngày là cô ấy sẽ ổn thôi .

__ Liệu vết thương có để lại thẹo trên tay cô ấy không bác sĩ ?

__ Vết thương sâu như thế , sẹo là điều không tránh khỏi . Nhưng ngành thẫm mỹ bây giờ phát triễn lắm , đợi vết thương lành hẳn , cậu có thể đưa cô ấy đi xóa mà .

Gia Huy bồng Quỳnh Như trên tay cáo từ bác sĩ ra về . Đặt một số thuốc vào tay anh , ông nói :

__ Có thể vết thương sẽ làm cô ấy sốt , cậu hãy canh chừng rồi cho cô ấy uống .

Về đến nhà , Gia Huy mở cửa xe định bồng Quỳnh Như vào nhà thì cô lảo đảo bước xuống rồi đi thẳng vào nhà . Đónh cửa rồi vào sau , anh thấy Quỳnh Như nằm ở góc phòng và ngủ say , thỉnh thoảng lại rên khe khẽ . Gia Huy ghé ngồi kế bên đưa tay rờ trán Quỳnh Như . Đúng như bác sĩ nói , người cô đang hâm hấp sốt . Kê lại gối cho cô , anh lại giường mình .

Anh nhớ lại cái đám côn đồ vô duyên vô cớ gây sự với anh , trong đám côn đồ đó , anh nhận ra một người từng đi chung với Hân Liên. Có lẽ nào ...

Bình minh ló dạng Gia Huy vém rèm cửa nhìn ra bên ngoài , vậy là anh thức trắng một đêm . Lại gần chỗ ngủ của Quỳnh Như , anh khẽ lay vai cô :

__ Như ơi ! Em thấy trong người sao rồi ?

Quỳnh Như chỏi tay ngồi dậy đáp nhỏ :

__ Tôi không sao !

Nhìn Quỳnh Như dọn dẹp gối mền cho vào tủ , Gia Huy nói nhỏ :

__ Bắt đầu từ mai em lên giường mà ngủ , anh ngủ dưới đất cho .

Quỳnh Như quay lại nhoản miệng cười :

__ Anh định trả ơn cho tôi đầy à ? __ Cô phẩy tay --Thi ân bất cầu báo , anh không phải áy náy . Với lại , tôi cũng quen rồi .

Quỳnh Như mở tủ lấy đồ để thay . Cô thừ người khi trong tủ chẳng còn cái áo dày tay nào có thể che hết cái băng bó của cô . Cô tặt lưởi rồi chọn chiếc áo tay lỡ tròng vào . Xong , cô xuống nhà , bà Thủy trong thấy đã hỏi ngay :

__ Tay con sao thế ?

__ Dạ không sao ! Hôm qua , con sơ ý ngã bị trầy xước sơ thôi ạ . Con đi làm nha mẹ !

Nói rồi , cô đi tuôn ra cửa , sợ đứng một hồi bà Thủy vặn vẹo sẽ lộ ra hết .

Chiều nay rảnh rổi , Quỳnh Như đi dạo . Lang thang thế nào , cô lại đến trước cổng công ty Minh Huy , cô tặc lưỡi bước vào . Đến trước bàn thư ký , cô nhỏ nhẹ :

__ Chào cô !

Cô thư ký giật mình tái mặt , lắp bắp :

__ Cô ... mợ ...

Quỳnh Như cười :

__ Chị làm gì mà quýnh lên thế . Anh Huy có trong phòng không chị ?

Sau phút bất ngờ và thấy Quỳnh Như có vẻ hiền lành dễ mến , cô thư ký nói :

__ Có . Nhưng chị nghĩ em không nên vào lúc này thì hơn .

__ Hân Liên đang ở trong đó đúng không chị ?

Cô thư ký tròn mắt :

__ Sao em biết ?

Tung hứng sâu chìa khóa trong tay , Quỳnh Như cười :

__ Chuyện cũng dễ hiểu thôi mà . Chị yên tam , em không làm gì đâu . Xấu chàng thì hổ thiếp mà , đúng không chị ?

Nói rồi , cô ung dung đẩy cửa phòng giám đốc bước vào . Hai người trong phòng giật mình buôn nhau ra . Quỳnh Như mỉm cười :

__ Xin lỗi , tôi tưởng đây ... là rạp chiếu bóng .

Hân Liên quắc mắt :

__ Cô có biết phép lịch cự là gì không , vào mà sao không gõ cửa ?

Quỳnh Như tực cửa tung hứng chiếc chìa khóa trong tay ,nói :

__ Tôi gõ muốn sưng tay mà hai người mãi lo đóng phim nên đâu có nghe thấy .

__ Cô đến đây làm gì ? Nói đi rồi biến , chúng tôi không rảnh để trò chuyện dây dưa với cô .

Quỳnh Như nhìn thẳng vào mặt Hân Liên , cô hỏi :

__ Cô lấy tư cách gì mà đuổi tôi ?

Hân Liên hơi khựng lại rồi nói :

__ Tôi lấy tư cách là người yêu , là vợ sắp cưới đuổi cô đó , mau biến đi .

Quỳnh NHư cười nhạc :

__ Ai công nhận cho cô điều đó ? Tôi có thể lấy quyền làm vợ được luật pháp công nhận mà tống cổ cô ra khỏi công ty với tội giật chồng người khác đấy .

Hân Liên tái mặt . Quỳnh Như thản nhiên :

__ Hai người yên tâm đi , tôi chẳng có rảnh mà làm chuyện dở hơi ấy . Làm thế khác nào tôi tự bôi nhọ vào mặt mình .

Hân Liên đắt thắng :

__ Thấy chưa , mãi mãi cô cũng không bằng tôi .

Quỳnh Như mĩm cười :

__ Cô nói đúng , cô nói đúng , có một thứ dù tôi có cố gắng mấy tôi cũng không bằng cô . Cô biết đó là thứ gì không ?

__ Tôi đang nghe đây !

Quỳnh Như nhìn thẳng vào Hân Liên và buông từng tiếng :

__ Đó là sự bỉ ổi và vô liêm sỉ .

__ Cô ...

Hân Liên vung tay lên định tát thì bị Gia Huy giữ lại :

__ Em thôi đi !

Hân Liên vùng vẫy :

__ Anh buông em ra ! Nó dám **** em , em phải cho nó một bài học .

Quỳnh Như trêu tức thêm :

__ Giữ cô lại là muốn tốt cho cô đấy . Với trình độ võ thuật của tôi , tôi không chắc là tay chân của cô sẽ còn lành lặng sau mỗi cú đánh của tôi không.

Hân Liên lồng lên như con thú bị thương :

__ Trời ơi ! Anh buông tôi ra , tôi phải cho nó một bài học .

Gia Huy vẫn giữ chặc Hân Liên , anh quay qua hỏi Quỳnh Như :

__ Em đến có việc gì không ?

Quỳnh Như nhúng vai :

__ Buồn buồn ghé chơi vậy thôi .

Gia Huy bảo :

__ Em về đi ! Tối , anh có chuyện muốn nói với em .

Hân Liên cũng nói :

__ Thời hạn sắp hết , cô liệu mà cuốn xéo đi .

Quỳnh Như quay bước :

__ Cô yên tâm đi , tôi không quên đâu . Chúc cô sớm đạt được ý nguyện của mình .

Quỳnh Như ra về . Gia Huy cũng dắt Hân Liên ra ngoài , cô hào hứng huyên thuyên :

__ Anh à ! Em thấy tiệm vàng vừa ra mất kiểu nữ trang đẹp lắm . Đi ăn xong , chúng ta ghé đó xem nhé .

Gia Huy chỉ ậm ừ không nói , hai người dắt nhau vào một nhà hàng gần đó .

Trong lúc chờ phục vụ mang thức ăn ra , Gia Huy nói :

__ Hân Liên ! Anh có chuyện nghiêm túc cần nói với em .

HÂn LIên cười tươi như hoa :

__ Em biết rồi , là chuyện đám cưới của chúng ta chứ gì . Anh nói đi , kế hoạnh thế nào , mình đi Chân Âu hưởng tuần trang mật nha ?

Gia Huy từ tốn :

__ Sẽ không có đám cưới nào nữa đâu .

Hân Liên giật mình :

__ Anh nói vậy là sao ?

__ Anh nói sẽ không có đám cưới nào đâu . Chúng ta chia tay đi .

Hân Liên đờ người trên ghế rồi hỏi lại :

__ Chia tay ? Tại sao ? Có phải vì con nhỏ đó không ?

__ Em đừng nói khó nghe thế . Anh chia tay vì thấy mình không hợp nhau chứ không phải vì ai cả .

__ Vậy tại sao trước giờ anh không nói ?

__ Anh không nói vì chưa có dịp

Hân LIên hét lên :

__ Anh nói dối , anh thay đổi là vì con nhỏ đó . Em sẽ không tha cho nó đâu .

Gia Huy lạnh giọng :

__ Em mà dám động đến một sợi tóc của cô ấy thì anh sẽ không tha cho em .

Hân Liên vênh mặt thách thức :

__ Anh dám làm gì em ?

Giọng GIa Huy lạnh tanh :

__ Em cứ thử đi rồi biết . Đừng tưởng những chuyện em làm anh không biết . Vụ ẩu đã ở vũ trường hôm nọ là " tác phẩm " của em . Con người em đáng sợ hơn tôi tưởng , chỉ giận nhau thôi em đã cho côn đồ dằn mặt tôi . Thử hỏi sau này làm vợ tôi , em còn hành động dã man đến đâu nữa .

HÂn LIên tái mặt lắp bắp :

__ Anh ... đừng có vu khống ! Bằng chứng đâu ?

Gia Huy ném xấp hình lên bàn :

__ Em cần bằng chứng phải không ? Đấy , em xem đi !

Mặt HÂn Liên tái mét khi thấy những tầm hình trên bàn , cô gục mặt xuống bàn nấc lên như đứa trẻ :

__ Em sai rồi , hãy tha thứ cho em .

Gia HUy từ tốn :

__ Chuyện đã qua , anh không để bụng .

HÂn Liên ngước lên :

__ VẬy chúng ta sẽ quay lại như trước kia , anh sẽ không chia tay em chứ ?

__ CHúng ta nên kết thúc ở đây em ạ . Thôi , em ăn đi rồi anh đưa về .

__ Không cần tôi không muốn ăn . Anh cút đi 1

GIa Huy nhún vai đứng lên :

__ Tùy em ! Anh muốn chia tay trong em thắm , đừng để chút tình bạn còn lại giữa anh và em mất luôn .

Nói rồi , anh bỏ đi . Hân Liên gục đầu xuống bàn khóc nức nở . THế là hết ! Bởi cô quá tự cao , lại đỏng đảnh chua ngoa nên giờ cô mới mất tất cả .

Gia Huy ghé vào tiệm hoa mua một bó hoa lys thật lớn . Vợ anh lạ thật , mọi phụ nữ đều thích hoa hồng thì vợ anh lại ghét . Ôm bóa hoa lys về nhà , anh muốn nói lời yêu với cô lúc này ,có muộn không nhỉ ? Háo hức mở cửa phòng , anh mong Quỳnh Như ở trong đó . Nhưng căn phòng vắng lặng như tờ . Linh tính có chuyện không hay , Gia Huy đảo mắt nhìn quanh , anh bắt gập tờ giấy dằn dưới hộp nữ trang đặt trên bàn trang điểm .

Buông rơi bó hoa , Gia Huy lao đến trên bàn . Là tờ đơn xin ly hôn và hộp nữ trang ngày cưới , cô đều để lại không thiếu món nào .

Gia Huy ôm đầu rơi phịch xuống ghế . Cô có thể đi đâu được chứ . Có lần Thanh Tùng nói với anh : Quỳnh Như có cổ phần của một công ty ở Mỹ , không lẽ cô ấy đi Mỹ ? Hai tiếng đi Mỹ làm Gia Huy lạnh người . Anh lật đật chạy qua phòng làm việc mở máy tính truy cập vào trang web Việt Nam .

Xong , anh thở phào nhẹ nhõm . Hôm nay không có chuyến bay nào đi Mỹ . Vậy thì có lẽ cô ấy đang ở quán cà phê hoặt về nhà thôi .

Anh chạy ra xe mở máy lao đi . Đến nơi anh mới biết Quỳnh Như không hề ghé đó . Gia Huy lại hộc tốc chạy về nhà Ông Minh . Trông thấy anh , ông Minh hỏi :

__ Con làm gì mà ghé ba tối vậy ? Vợ con đâu ?

Gia Huy điếng người :

__ Vợ con không có về đây hả ba ?

__ Không thấy . Hai đứa xảy ra chuyện gì rồi phải không ?

Gia Huy ôm lấy đầu rên rỉ :

__ Đều là lỗi tại con .

Quỳnh Như , em đang ở đâu ? KHông nói không rằng bỏ đi như vậy ,em làm như thế không thấy quá tàn nhẫn với anh sao ... Gia Huy chợt sáng mắt khi nghĩ đến một nơi , mong rằng Quỳnh Như có ở đó . Bất chấp đêm đen , anh vội lên xe lao đi không để ông Minh nói được lời nào .

Gia Huy chạy xe suốt đêm không nghỉ . Sáng hôm sao anh có mặt ở miền Trung quê nội của Quỳnh Như , nơi mà lần đầu tiên hai người gập nhau . Người trong làng , ai cũng đổ ra xem khi thấy chiếc xe hơi màu trắng sang trọng chạy như bay trên con đường làng .

Gia Huy chạy cho đến khi không chạy được nữa , anh mới xuống xe . Gập một bác trong làng đi chợ , anh vội chụp lấy hỏi thăm :

__ Bác thấy vợ con về đây chưa ạ ?

__ Cái cậu này ngộ chưa ! Tôi có biết vợ cậu là ai đâu mà cậu hỏi ?

Gia Huy bối rối gãy đầu . May sao mẹ con thằng Tý vừa ngang qua :

__ Vợ cậu là cô Như phải không ? Tối qua cô ấy có về đây chơi vơi bọn trẻ , sáng lại bị bọn trẻ rủ đi chăn bò rồi .

Gia Huy thở phào nhẹ nhõm . Anh cảm ơn rối rít rồi ba chân bốn cẳng chạy vào bãi chăn bò . Vào đến nơi , anh thấy cả bọn đang chơi trò bịch mắt đang quờ quạng dưới ruộng . Gia Huy chống nạnh ngang hông . Bọn trẻ này thật quá quắt , dám bắt nạt vợ cưng của anh . Ngay cả ... anh còn chưa dám vậy mà ... Gần chổ Gia Huy đứng có cây hoa rừng nở hoa đỏ rực lại thơm thoang thoảng , anh liền hái lấy kết thành một vòng hoa thật đẹp . Sau khi " hối lộ " một số tiền cho bọn trẻ tản đi hết , anh nhẹ nhàng đội vòng hoa lên đầu cho Quỳnh Như , khẽ kéo cô vào lòng , anh nói nhỏ bên tay cô :

__ Cô vợ ngốc của anh , sao đi mà không nói với anh lời nào vậy hả ? Em làm như vậy không thấy quá tàn nhẫn với ah hay sao ?

Quỳnh Như xô anh ra :

__ Ai bảo không nói ! Đơn ly hôn người ta để trên bàn đấy thôi .

Gia Huy móc túi lôi tờ giấy gấp tư ra :

__ Cái này là đơn ly hôn hả ?

Quỳnh Như giơ tay :

__ Trả lại cho em !

Đút tờ giấy vào túi áo , Gia Huy nói dịu dàng :

__ Quỳnh Như ! Anh yêu em , anh cần có em trong cuộc đời . Đồng ý làm vợ anh , đừng bỏ anh , em nhé .

Quỳnh Như ngoảnh mặt đi nơi khác :

__ Còn Hân Liên , anh bỏ cho ai ?

Gia Huy cờ rỡn :

__ Bỏ cho ba mẹ cô ấy .

Quỳnh Như vùng vằng :

__ Em không có giỡn .

Khẽ khàng ôm lấy Quỳnh Như , anh thì thầm :

__ Anh đã nói rõ với cô ấy rồi , người anh yêu là em , người anh gắn bó suốt cuột đời là em . Về với anh em nhé ?

Đưa tay sờ lên đầu , Quỳnh Như chu môi :

__ Anh rõ là keo kiệt ,c ả cái chợ hoa sài gòn to như thế anh không mua nổi một bó hoa tặng vợ mà lại tặng hoa ...rừng .

Gia Huy nhéo mũi cô :

__ tại vợ anh đỏng đảnh quá làm anh cuống cả lên , chạy suốt đêm qua tới giờ có hở tay đâu mà hoa với hòe .

Quỳnh Như giật mình :

__ Sao , anh chạy xe từ sài gòn ra đây ?

Gia Huy gật đầu :

__ Ừm . Xe anh bỏ ngoài làng ấy .

__ Trời ơi ! Sao anh liều quá vậy , dám chạy suốt đêm vướt đèo ra đây ?

Gia Huy thú nhận :

__ Về không thấy em , anh sợ lắm . Anh lao đi tìm em khắp noi . Anh sợ em đi Mỹ . Nước Mỹ rộng lắm anh muốn tìm em không dễ .

NGã đầu vào vai anh , Quỳnh Như nói nhỏ :

__ Em mua vé máy bay rồi , nhưng chưa đi vì em muốn trước khi đi về lại nơi này nơi mà ...

Gia Huy cướp lời :

__ Nơi mà lần đầu tiên chúng mình gập nhau . Quả thật ông trời còn thuơng anh. MÌnh về nhà em nhé ?

Về đến nhà , Gia Huy ăn sáng qua loa rồi lăn ra ngủ . Cả đêm qua vừa sợ vừa lo anh chạy xe ra đây , giờ mới thấm mệt . Nhìn anh ngủ say , Quỳnh Như trio64da65y đụnh nấu món gì đó để thức dậy anh ăn . Nhưng vòng tay Gia Huy cứ ôm chặt lất cô , giọng anh tỉnh rụi :

__ Em định đi đâu ?

Gỡ tay anh , Quỳnh Như nói :

__ Em định đi nấu cái gì đó cho anh ăn .

__ Anh không muốn ăn . chỉ cần em nằm bên anh thế này là được rồi .

__ Nhưng còn chiếc xe ?

Gia Huy thản nhiên :

__ Mất thì thôi , anh vừa tìm được một thứ quý hơn cái xe ấy nhiều . Anh vừa nghĩ hay anh và em đi Mỹ một tháng .

Quỳnh Như nhõm người lên :

__ Anh muốn ba cạo đầu hả , đi một tháng việc công ty ai làm ?

__ Bà nội , ba mẹ cưng con dâu lắm , chỉ cần em đồng ý là được hà .

__ Thôi đi ở đây chơi vài ngày rồi về . Ba già rồi cần được nghĩ ngơi .

__ Được rồi , ý vợ là ý trời . HÌnh như tháng sau mấy đứa ở nước ngoài về thăm nhà hả em ?

__ Dạ ! Ba đứa tụi nó nói tháng sao về .

Ôm cô vào lòng , Gia Huy thì thầm :

__ Vợ anh tài thật , cái gì cũng biết hết .

Rúc đầu vào ngực anh , Quỳnh Như cười đắt ý :

__ Chứ sao ! Em là thiên tài mà , có cái gì mà em không biết đâu .

Gia Huy cười tinh quái :

__ Nhưng có một thứ mà em không biết đấy .

Quỳnh Như ngước lên :

__ Có cái gì mà em không biết đâu ?

Gia HUy thì thầm vào tay cô :

__ Đó là làm vợ và làm mẹ .

Quỳnh Như đờ người rồi đáp tỉnh :

__ Chuyện đó dễ ợt hà ! Chẳng phải mấy đứa nhóc ở " Dòng Thời Gian " bảo em vừa la cha vừa la 2m5 đấy sao . Nói mới nhớ , dạo này anh hay đến đó uống " quỵt " không trả tiền lắm nha . Bộ ỷ là chồng .. rồi muốn uống bao nhiêu thì uống mà không trả tiền hả ?

Ôm si61c cô vào người , Gia Huy cười :

__ Anh dùng cả cuộc đời để trả cho em rồi còn gì .

Nhìn sâu vào mắt cô , anh dịu dàng :

__ Quỳnh Như ! Anh yêu em . Em là tất cả phần đời còn lại của anh , anh sẽ cố sống tốt hơn hoàn thiện mình để xứng đáng với em hơn . Hứa với anh , dù xảy ra bất kỳ chuyện gì hay em buốn anh điều gì thì hãy nói với anh , đừng âm thầm bỏ đi như lần này em nhé . Anh sợ lắm !

Vòng tay ôm cổ anh Quỳnh Như long lanh :

__ Em hứa !

Gia Huy mỉm cười :

__ Cảm ơn em vợ yêu của anh .

Gia Huy cuối xuống , Quỳnh Như khép mắt hạnh phúc đón nhận nụ hôn tình yêu anh trao . Văng vẳng trong không gian tiếng máy nhà ai phát ra tiếng hát người ca sĩ ngân vang câu hát một cách khắc khoải :

" Cô láng giềng ơi , không biết cô còn nhớ đến tôi

Giây phút em đềm ngày xưa kai , khi còn ngây thơ ... "

Gia HUy mỉm cười . Cô láng giềng đang nắm gọn trong vòng tay anh , anh không phải khắc khoải gọi tên . Hạnh phúc đến với anh quá đỗi ngọt ngào .

Hết .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kute#love