Chương 1: Năm học không bình thường ở Hogwarts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Sân ga 9 và ¾." Hermione nói, bước qua lò sưởi của nhà Weasley và bước vào ngọn lửa xanh đang cuộn xoáy.

Cô nhanh chóng rời khỏi lò sưởi bằng gạch hình vòm và tiến lên sân ga nhộn nhịp. Cô thu mình vào một góc trống và đợi những người còn lại trong nhóm đi qua.

Harry, Ron, Ginny, Molly và Arthur lần lượt xuất hiện, một đống rương hành lý được phù phép trôi nổi phía sau họ.

Molly rút ra một chiếc khăn tay có viền ren và giận dữ chấm nước mắt khi họ đi qua đám đông đông đúc để tiến tới cánh cửa gần nhất của động cơ hơi nước màu đỏ tươi.

"Ta không thể tin được đây đã là lần cuối cùng ta đưa các con đến trường." Molly nghẹn ngào khi Arthur vỗ nhẹ vào lưng bà.

"Cảm ơn Merlin vì điều đó." Ron thở dốc khi cả nhóm dừng lại bên ngoài cửa tàu.

"Cậu sẽ nghĩ sao, sau khi đánh bại You-Know-Who và tất cả những thứ đó, chúng ta sẽ giành được tấm vé tham dự kỳ thi này vào năm ngoái." Cậu ấy nháy mắt tinh nghịch với Hermione, người đang đảo mắt.

Không phải là cô ấy sẽ công khai bày tỏ ý kiến của mình với Ron vì tình bạn của họ, nhưng vai trò của cậu ấy trong việc đánh bại Voldemort nhìn chung là rất nhỏ.

Trên thực tế, nó chủ yếu được hoàn thành nhờ vào sự chuẩn bị, nghiên cứu và kiến thức sâu rộng của cô ấy.

Vai trò chính của Ron trong cuộc phiêu lưu của họ năm trước là than vãn và phàn nàn về điều kiện sống của họ cũng như say sưa trong sự nổi tiếng sau đó với tư cách là thành viên của "Bộ ba vàng".

Giống như khi một giáo sư cho tất cả sinh viên trong dự án nhóm là "Xuất sắc" mặc dù Hermione đã làm tất cả những công việc khó khăn (không phải là cô ấy vẫn cay đắng về điều đó, không đời nào).

Molly ôm từng người trước khi họ lên tàu. Ron nhìn Hermione một lúc lâu đầy đau khổ qua vai mẹ mình.

Có lẽ cậu ấy muốn nói điều đó là buồn cười, nhưng, vì lý do nào đó, những trò hề mà cô từng thấy là trẻ con và buồn cười đang bắt đầu khiến cô lo lắng.

Tiếp theo là Harry, cúi xuống từ chiều cao đáng kể mới của mình để ôm lấy người phụ nữ anh coi là mẹ.

Ron luôn là người cao nhất trong bộ ba của họ, nhưng mùa hè vừa qua Harry đã bất ngờ gia nhập cùng cậu ấy. Và trong khi Ron cao và gầy, vai của Harry lại mở rộng đến mức cần phải điều chỉnh đáng kể tất cả áo choàng đi học của cậu ấy.

Hermione và Ginny liên tiếp bị siết chặt.

"Ta hy vọng các con có đủ đồ ăn nhẹ cho chuyến tàu!" Molly lo lắng.

Bà đưa cho từng người một cái nhìn đánh giá, sự lo lắng hiện rõ trên nét mặt bà. Hermione nhận thấy ánh mắt của Molly liếc qua nhìn lại nhiều lần giữa cô và Ron.

Bà mẹ mẫu hệ nhà Weasley liếc nhìn chồng mình với vẻ e ngại và sau đó cố gắng hết sức để nở một nụ cười trên khuôn mặt khi vẫy tay chào họ lên tàu.

Hermione biết điều gì đang khiến bà lo lắng. À, làm họ lo lắng hết.

Hermione cầm lấy tấm bùa bay để giữ hành lý của họ khi họ bước lên chiếc động cơ hơi nước màu đỏ tươi quen thuộc. Những chiếc rương và những chiếc lồng trôi theo sau họ một cách đầy trách nhiệm khi họ tìm kiếm một khoang trống.

Pigwigeon kêu lên buồn bã từ bên trong chiếc xe vận chuyển có mái che của mình khi Hermione khiến họ đột ngột dừng lại khi cô nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc bên trong một khoang kín.

Cô ước tính mỗi lần Slytherin năm thứ 8 trở về đều bị nhét vào khoang để tránh phải ngồi cùng bất kỳ ai khác ở nhà khác.

Thân hình to lớn của Draco Malfoy đang tựa vào cửa sổ ở góc xa. Đôi mắt anh ta nhìn vào khuôn mặt ngạc nhiên của cô qua cửa sổ mà không hề có một chút cảm xúc nào.

Pansy Parkinson đang ngồi bên cạnh anh với hai tay khoanh trước ngực và trò chuyện một cách gượng ép với những người khác trong toa, chứ không phải vẻ giễu cợt thường thấy trước sự hiện diện của Malfoy.

"Này, Hermione, lên đây!" Ron gọi từ phía trên hành lang.

Hermione cố gắng rời mắt khỏi những học sinh Slytherin, má cô hơi ửng hồng và vội vã đuổi kịp nhóm của mình, những người dường như đã tìm được một khoang thích hợp.

"Chị đang tìm kiếm chiến lợi phẩm hay cuộc thi nào đó à?" Ginny hỏi một cách ranh mãnh khi Hermione búng tay, gửi hành lý ngay ngắn vào thùng đựng đồ phía trên và treo lồng Pigwidgeon lên một trong những móc trần.

"Không." Hermione nói nhanh khi Ron cau có với em gái mình. "Chị chỉ ngạc nhiên khi gặp lại Malfoy và đồng bọn của hắn thôi. Tôi đã nghe nói rằng họ được chào đón trở lại vào năm thứ 8, tôi chỉ nghi ngờ rằng họ có thực sự sẽ làm vậy không."

"Chị đã tăng kích thước của chúng chưa?" Ginny hỏi, quay lại dòng suy nghĩ trước đó của mình.

"Hãy để cậu ấy yên, Gin." Harry nói rồi ngồi xuống chiếc ghế đệm được trang trí công phu. Cậu ấy kéo tay Ginny để cô nàng tóc đỏ đi theo, nhanh chóng ôm em ấy vào lòng cậu. Ginny thở dài.

"Hãy để em vui vẻ, Potter. Nếu sự phát triển vượt bậc trong mùa hè của anh và việc cơ thể em teo tóp thành đồng hồ cát có liên quan gì đến 'sự cố' được nhắc đến trong lá thư thú vị của Bộ tháng trước, thì Hermione có thể sẽ có một năm thú vị. Vì có anh nên em sẽ phải sống gián tiếp nhờ chị ấy."

Ginny cười khúc khích thích thú trước vẻ mặt bối rối của Harry trước khi cúi xuống để ngửi thấy biểu cảm đó của cậu.

"Ồ, hãy giữ điều đó cho riêng mình nhé!" Ron hét lên, che mặt khỏi tầm nhìn. "Đừng lo lắng, mione." Cậu nói, bắt gặp ánh mắt của cô. "Nếu bài thuyết trình của Harry bắt đầu vào mùa hè này thì bài thuyết trình của mình sẽ không thể bị tụt lại quá xa. Mình sẽ không để cậu trải qua tất cả sự điên rồ này một mình."

Hermione nở một nụ cười nửa vời với cậu chàng khi cô ngồi xuống ghế bên cạnh cô gái tóc đỏ cao gầy.

Cô đảm bảo tạo khoảng cách bằng cách đặt túi xách của mình lên ghế giữa họ. Cô thọc vào túi trước của nó để lấy ra tờ giấy da màu tím có trang trí biểu tượng Bộ Pháp thuật màu vàng ở góc trên cùng.

Bốn trong số những thông báo được trang trí này đã được gửi qua đường bưu điện cú cùng với danh sách đồ dùng học tập cho năm cuối cùng của họ tại Hogwarts.

Bức thư đi thẳng vào vấn đề: sự mất mát của những sinh mạng pháp thuật trong Chiến tranh Phù thủy vào mùa xuân trước đã kích hoạt một gen từng không hoạt động bên trong DNA ma thuật của họ.

Gen này khiến các phù thủy và pháp sư ở độ tuổi này xuất hiện dưới dạng một trong ba phân nhóm ma thuật: alpha, beta hoặc omega.

Theo Bộ, mục đích của những chỉ định này là để đảm bảo sự tồn tại của các loài ma thuật. Alpha và omega sẽ bị thu hút bởi các lõi ma thuật có tính tương thích cao.

Betas sẽ tìm thấy chính mình với các betas khác vào cuối ngày. Mặc dù mối quan hệ beta-alpha và beta-omega có thể ổn định trong một thời gian ngắn, nhưng chúng sẽ không trở thành mối quan hệ lâu dài.

Alphas là sự trình bày chiếm ưu thế. Các đặc điểm thể chất bao gồm vóc dáng cao lớn, hình dáng cơ bắp và âm sắc mạnh mẽ. Dễ nóng nảy và hung hăng. Điển hình là mong muốn bảo vệ các phân nhóm omega.

Betas là bản trình bày trung lập. Đặc điểm thể chất trung bình và khả năng phép thuật. Hầu như được coi là trình bày kém hơn khi đối mặt với hai loại còn lại.

Omegas là sự trình bày phục tùng. Các đặc điểm thể chất bao gồm tầm vóc nhỏ, hình dáng cong và giọng điệu nhẹ nhàng hơn. Bình tĩnh hơn và lý trí hơn. Thường có mong muốn làm hài lòng các nhóm nhỏ alpha và giữ trật tự xung quanh họ.

Hermione đã ghi nhớ nội dung của bức thư từ lâu nhưng vẫn gặp khó khăn trong việc hiểu được thực tế mà nó gợi ý.

Bức thư đảm bảo với họ rằng sẽ có thêm thông tin được cung cấp cho họ khi họ trở lại Hogwarts.

Gần như ngay lập tức sau khi đánh bại Voldemort, Harry đã vươn lên như cỏ dại.

Khi nó bắt đầu lấp đầy quần áo của nó một cách đột ngột, bà Weasley lúc đầu đã rất vui mừng vì bà "cuối cùng đã vỗ béo nó" sau nhiều năm bị nhà Dursley bỏ đói và ngược đãi.

Thông báo của Bộ chỉ đến vài tuần sau đó.

Ngược lại, vài tuần sau, Hermione, theo sau là Ginny, bắt đầu gầy đi và mềm yếu hơn.

Hermione đã gầy đi vì bị bỏ đói và truy đuổi Trường Sinh Linh Giá vào năm trước, nhưng những đường cong tươi tốt đã sớm xuất hiện trên xương xẩu của cô.

Hông và ngực của cô phồng lên tạo cho cô một thân hình đồng hồ cát hấp dẫn, chắc chắn là chuẩn bị cho cô sinh nở và nuôi dạy con cái.

Ron đã quan sát những thay đổi về thể chất của cô bằng đôi mắt đầy thèm muốn.

Trong suốt thời gian còn lại của mùa hè, cậu ấy liên tục nói với họ tất cả những gì cậu ấy có thể cảm thấy những thay đổi của chính mình sắp xảy ra. Cậu ấy duy trì một chế độ ăn uống lành mạnh, điều mà anh ấy cho rằng đã thúc đẩy sự phát triển cơ bắp được cho là của cậu ấy và đổ lỗi tính khí nóng nảy thường ngày của cậu là do 'gen alpha mới nổi'.

Càng ngày Hermione càng chắc chắn rằng cậu ấy đang chờ đợi những thay đổi sẽ không bao giờ đến.

Cơn mơ màng của Hermione bị phá vỡ khi Neville Longbottom và Luna Lovegood đến khoang của họ.

Cả hai người họ đều xuất hiện như thường lệ và có vẻ như đang xoa dịu phần nào sự căng thẳng mà câu nói của Ron với Hermione đã để lại cho họ.

Ginny khen đôi bông tai hình rau họ cải của Luna khiến Ravenclaw cười rạng rỡ.

Hermione rút cuốn "Sách Phép thuật Tiêu chuẩn: Lớp 7" ra khỏi cặp và tiếp tục đọc lại cuốn sách lần thứ ba, quyết tâm không bị tụt lại phía sau dù đã nghỉ học gần một năm.

* * *

Khi bầu trời bắt đầu tối dần vào buổi tối, giọng nói quen thuộc của người soát tàu vang lên một cách kỳ diệu, thông báo rằng họ sẽ sớm đến nơi.

"Không được nhìn trộm, các chàng trai ạ." Ginny nói, vẫy cây đũa phép của mình và tạo ra những tấm bịt mắt quanh mặt các chàng trai để các cô gái có thể thay đồ.

Hermione mặc chiếc áo sơ mi đồng phục của mình vào và thở dài trước những chiếc cúc hở hang trên khe ngực của mình. Cô đã sửa đổi chiếc cúc xuống một cách kỳ diệu để kéo dài thêm một chút.

"Mình không ghen tị với cậu" Luna bình tĩnh nói khi Hermione chuyển sang thử nghiệm để kiểm tra đồng phục của mình.

Váy của cô ấy hiện giờ cũng không vừa và cô ấy mới sửa lại nó vào tuần trước.

"Mình có thể giúp cậu việc đó." Ginny nói.

Hermione cảm thấy không khí phả vào đùi cô khi Ginny thu hẹp phần eo đồng thời cắt ngắn viền váy. "Nó trông ngu ngốc và lôi thôi khi nó dài và lỏng lẻo!" Cô Weasley bảo vệ quan điểm thẩm mỹ của mình khi Hermione buông ra một tiếng giận dữ.

Hermione đã tăng chiều cao của đôi tất để tạo nên sự khác biệt.

* * *

Harry vòng tay ôm lấy Ginny khi họ rời tàu đến sân ga ở ga Hogsmeade.

Ron cố gắng nắm tay Hermione, nhưng cô nhanh chóng gạt nó đi để vẫy tay với Hannah Abbott, người mà cô biết Neville có cảm tình.

Hannah rạng rỡ hơn và bắt đầu tiến về phía nhóm nhỏ của họ.

Thật không may, có người khác đã nhìn thấy lời chào của cô và cũng quyết định xen vào.

Cormac McLaggen vượt qua biển sinh viên, dễ dàng vượt qua. Chiều cao và vóc dáng của anh ấy đã tăng lên đáng kể kể từ lần cuối cô nhìn thấy anh ấy ở cự ly gần vào năm thứ 6, có thể là những dấu hiệu ban đầu của việc được chỉ định là alpha.

Đôi mắt anh tham lam nhìn cô khi anh đến gần.

"Granger, trông em...ngon quá." Anh nháy mắt tinh nghịch với cô và vuốt tóc để thu hút sự chú ý của cô vào những lọn tóc dày của anh.

Cô cảm thấy má mình hơi đỏ lên ngay cả khi mũi cô nhăn lại vì chán ghét, cố gắng hết sức để gạt đi cảm giác đó trong tâm trí.

Đây chắc chắn phải là một phản ứng sinh học, bởi vì cô không thể tưởng tượng mình lại đỏ mặt vì McLaggen trong bất kỳ tình huống hợp lý nào.

"Cút đi, Cormac." Ron cáu kỉnh, bước tới trước mặt Hermione để đối mặt với alpha.

McLaggen bước vòng qua Ron để anh đứng cạnh Hermione. Anh ta nhìn Ron từ trên xuống dưới, đánh giá Ron.

McLaggen tỏ ra không mấy ấn tượng với những gì mình nhìn thấy, điều này khiến một bên miệng anh nhếch lên thành một nụ cười.

Ron làm như muốn nắm lấy cánh tay của Hermione và kéo cô ấy ra khỏi McLaggen.

Đôi mắt Cormac tối sầm lại và anh bước đến trước mặt Hermione, che chắn cho cô.

"Hãy bỏ cái sọ dày của anh ra khỏi cô ấy." Ron cảnh báo.

"Đó không phải là phần duy nhất trên cơ thể tôi dày." McLaggen nói và quay lại nháy mắt với cô.

Hermione đỏ mặt, may mắn thay lần này là vì xấu hổ hơn là bị kích thích. Một Ron là đã đủ.

Ron đưa tay ra và đẩy McLaggen một cách tức giận.

McLaggen không có thời gian để chuẩn bị, cố gắng quan sát khuôn mặt của Hermione để xem phản ứng của cô trước lời nhận xét trơ trẽn của anh ta.

Thân hình quá khổ của McLaggen ập vào thân hình nhỏ nhắn của cô.

Hermione phát ra một tiếng "oof" nhỏ khi không khí bị đẩy ra khỏi người cô và cô loạng choạng lùi về phía sau.

Đôi bàn tay to khỏe nắm lấy vai cô, giữ cô đứng vững. Sự lo lắng bùng phát của cô giảm bớt khi một mùi hương bạc hà tươi mát bao trùm không gian xung quanh cô.

Cô ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt đanh thép của Draco Malfoy.

Anh ta đang nhìn cô với khóe miệng hơi nhếch lên. Hermione không chắc đó là do khó chịu với McLaggen hay chán ghét việc chạm vào cô ấy.

Anh ta mở miệng như muốn nói, nhưng bị Ginny Weasley giận dữ đánh một cú đấm.

"Hãy đập vỡ món đồ chơi mà các bạn đang tranh giành để cả hai không được chơi với nó."

Với một cú xoay mạnh cây đũa phép để thực hiện bùa chú Bat Bogey khét tiếng của mình, Ron và Cormac bắt đầu la hét khi ma quỷ của họ biến thành những con dơi sống chui ra khỏi lỗ mũi của họ.

"Cẩn thận những kẻ ngu ngốc, Granger." Malfoy nói, thả vai cô ra.

Những nơi tay anh chạm vào cô vẫn ấm áp và nhức nhối, ngay cả khi anh bước đi.

Malfoy nở một nụ cười thích thú trên khuôn mặt khi nhìn thấy Ron và Cormac cúi xuống và kêu quang quác, sau đó quay đi để quay lại với những người bạn Slytherin của mình.

* * *

Hermione, Ginny, Harry, Ron, Neville và Luna đứng bên ngoài cổng khuôn viên trường Hogwarts rộng lớn, chờ bắt xe ngựa.

Dựa trên tất cả những lời chỉ trỏ và thì thầm, Hermione cá rằng hầu hết học sinh giờ đây đã có thể nhìn thấy những con Vong mã khổng lồ được móc vào xe ngựa để chở họ lên lâu đài.

"Chào Padma! Xin chào Pavarti!" Ginny hét lên từ bên cạnh, vẫy tay chào hai chị em sinh đôi ở cuối đường.

Ginny hạ giọng thì thầm nhanh vào tai Hermione, "Hmm, lạ quá! Mặc dù là một cặp song sinh, Padma trông có vẻ ngoài 'đồng hồ cát' giống một omega nhưng Pavarti lại trông giống con người điển hình của cô ấy."

Ginny Weasley không phải là học sinh duy nhất xem xét kỹ lưỡng ngoại hình của các bạn cùng lớp.

Lên xuống hàng học sinh đang chờ đợi, những ánh mắt đảo quanh thèm thuồng và cánh mũi phập phồng khi ngửi không khí.

Bản thân Hermione cũng nhận thức được khứu giác nhạy bén của mình. Mũi cô tràn ngập mùi của những bộ đồng phục sạch sẽ, mùi giấy da mới (cô yêu thích) và mùi gỗ dễ chịu đến từ thực vật trong khuôn viên trường Hogwarts.

Hermione cố gắng để mắt đến hàng đợi và suy nghĩ về phần học tập của năm học sắp tới, mặc dù cảm thấy có nhiều ánh mắt nhìn cô từ trên xuống dưới.

Một đôi mắt lang thang thuộc về Michael Corner. Cậu bé nhà Ravenclaw chắc chắn đang trên đường đạt được danh hiệu alpha. Sau khi nhận được ánh mắt dâm dục từ người yêu cũ, Ginny bám lấy cánh tay vạm vỡ của Harry trong khi họ tiếp tục chờ đợi.

Một chiếc xe ngựa sang trọng cuối cùng cũng dừng lại trước mặt họ và họ bước vào.

Đôi bông tai củ cải của Luna lắc lư dữ dội khi cô thả mình xuống chiếc ghế dài có đệm bên cạnh, Neville theo sát phía sau. Hermione cảm thấy nhẹ nhõm một chút khi điều này buộc Ron phải ngồi cạnh Harry và Ginny.

Trong khi những người bạn đồng hành của cô trò chuyện vui vẻ về mùa hè của họ, Hermione nhìn ra ngoài cửa sổ để bắt đầu chuyến đi qua khu đất dẫn đến lâu đài cổ.

Cô không thể ngăn được cảm giác hồi hộp chạy khắp người khi họ đến gần trường.

Những con đường rải sỏi uốn lượn giữa những loài thực vật phong phú khắp bãi cỏ.

Vô số tòa tháp bằng đá của lâu đài vươn cao đột ngột lên không trung như thể đang tranh giành độ cao với những vùng núi cao nguyên xung quanh chúng.

Ánh sáng dịu nhẹ chiếu sáng nhiều cửa sổ, chào đón chúng.

* * *
Đại Sảnh đã được khôi phục lại vẻ huy hoàng trước đây.

Những cổng vòm bằng đá, không còn là đống gạch vụn, xếp dọc các hành lang và bao quanh những tấm thảm rực rỡ sắc màu với nhiều màu sắc khác nhau của ngôi nhà.

Kính cửa sổ lớn phía sau bàn giáo viên lại được lắp vào kính một lần nữa.

Hàng trăm ngọn nến bay lơ lửng trên bàn và bầu trời đầy sao đầy mê hoặc lấp lánh phía trên chúng.

Hermione nhớ rằng có ít học sinh trở lại lớp hơn, nhưng họ vẫn vỗ tay ầm ĩ khi những học sinh năm nhất đầy lo lắng được phân vào nhà của họ.

Hiệu trưởng McGonagall bước vào giữa bục giảng ngăn cách khu vực giáo viên với phần còn lại của hội trường. Mái tóc đen của bà ấy được búi lại thành búi gọn gàng và bà ấy trông thật lộng lẫy trong chiếc áo choàng màu xanh ngọc lục bảo yêu thích của mình.

Giọng nói của bà vang lên rõ ràng, được phóng đại một cách kỳ diệu.

"Chào mừng đến với một năm nữa ở Hogwarts. Và một lời chào mừng đặc biệt trở lại với tất cả các sinh viên năm thứ 8 sắp trở lại của chúng ta." Tiếng vỗ tay lịch sự vang vọng. "Năm nay, chúng ta chào đón Hestia Jones với tư cách là người bảo vệ mới chống lại giáo sư nghệ thuật hắc ám cũng như người đứng đầu mới của nhà Gryffindor."

Hermione cảm thấy hơi tiếc nuối khi giáo sư yêu thích của cô không còn đứng đầu ngôi nhà của họ trong năm cuối.

Hiệu trưởng McGonagall tiếp tục "Tôi tin rằng tất cả các em đã đọc thông báo của Bộ về sự xuất hiện của các chỉ định alpha, beta và omega. Nhà trường đang chuẩn bị để đáp ứng những nhu cầu đặc biệt mà học sinh có thể yêu cầu do những thay đổi di truyền này. Các biện pháp an toàn liên tục sẽ được thực hiện trong suốt cả năm để giữ cho các bài thuyết trình không làm gián đoạn hoạt động học tập của toàn thể sinh viên."

Cựu giáo sư hắng giọng trước khi kết thúc "Học sinh lớp 6-8 sẽ tham dự một buổi hội thảo đặc biệt vào buổi sáng do các phù thủy và pháp sư y học của St. Mungos tổ chức cũng như trải qua một số bài kiểm tra để theo dõi việc trình bày chỉ định. Lớp học dành cho những học sinh đó sẽ bắt đầu vào chiều mai để các em có nhiều thời gian hoàn thành những nhiệm vụ này." Bà vẫy tay chào các bàn lớn. "Bây giờ, vào đi."

Hermione tự thưởng cho mình những phần thịnh soạn gồm bánh shepard, bít tết và bánh pudding.

Ron đang bắt kịp Harry từ đĩa này đến đĩa khác khi alpha tóc đen mới nổi đi vào thị trấn với món xúc xích cuộn và bánh pudding yorkshire.

Hermione và Ginny đều kinh ngạc nhìn Harry một mình ăn hết cả một chiếc bánh mật đường.

Ron đã đi được nửa chặng đường trước khi chuyển sang màu xanh lục. Neville dùng đĩa của mình quạt mát mặt Ron một cách vui vẻ để giúp cậu bớt buồn nôn.

"Malfoy có vẻ là con rắn đầu đàn duy nhất cho đến nay." Ginny bình luận.

Ron gầm gừ cường điệu trước lời nhận xét này. "Ghen tị?" Nàng Weasley nhướng mày nhìn anh trai.

"Dĩ nhiên là không. Anh chỉ thấy em không cần phải cố gắng chỉ ra những bảng chữ cái khác cho Hermione. Đặc biệt là những kẻ cặn bã của Slytherin."

"Đừng nghiêm trọng thế Ronald." Ginny ngắt lời. "Malfoy đã được Wizon Gamot xóa bỏ mọi hoạt động của Tử thần Thực tử và công khai thu hồi các hệ tư tưởng thành kiến về huyết thống trước đây của mình."

"Anh ấy là một thiếu niên sợ hãi đang cố gắng bảo vệ gia đình mình, nơi đã truyền cho anh ấy những niềm tin lỗi thời đó. Anh còn có mặt ở phiên tòa khi Harry đưa ra lời khai mà, hay anh không nhớ?"

Lỗ mũi Ron phập phồng giận dữ.

"Anh ta không phải là cặn bã của Slytherin, chỉ là một tên khốn Slytherin thôi." Ginny kiên quyết nói.

Hermione khịt mũi cười.

Cô khó chịu trước lời khẳng định không thành lời nhưng ngụ ý của Ron đối với cô. Ngay cả khi cậu ấy sắp trình bày, Hermione cũng đã nhận ra rằng tình cảm của cô dành cho Ron đã mất dần kể từ khi cậu bỏ rơi cô và Harry trong rừng vào mùa thu năm ngoái.

Cô đã dành cho cậu một nụ cười nửa vời bên ngoài căn phòng bí mật trong trận chiến cuối cùng, nhưng đó là một quyết định được thúc đẩy bởi adrenaline.

Cô đã cố gắng tránh ở một mình với cậu kể từ đó.

* * *

Sau khi những chiếc đĩa được dọn sạch một cách kỳ diệu vào cuối bữa ăn, Hiệu trưởng McGonagall lại thu hút sự chú ý của những người trong phòng.

"Tôi vui lòng yêu cầu các học sinh năm 8 sắp về ở lại thêm một lát để nói nhanh. Những người còn lại, giường của các bạn đang vẫy gọi đấy."

Hermione cảm thấy một cảm giác hồi hộp phấn khích chạy khắp người cô khi đám học sinh nhỏ tuổi hơn rời khỏi hội trường.

Sau cú huých của Harry, Ginny rời khỏi hành lang với vẻ càu nhàu đáng kể.

Hermione nhìn quanh nhóm nhỏ học sinh còn lại.

Dean Thomas, Seamus Finnigan, Pavarti Patil, Neville Longbottom, Harry, Ron và cô ấy của Gryffindor. Ernie Macmillan, Justin Finch-Fletchley, Zacharias Smith, Hannah Abbott và Susan Bones của Hufflepuff. Anthony Goldstein, Michael Corner, Terry Boot và Padma Patil của Ravenclaw. Draco Malfoy, Theodore Nott, Blaise Zabini, Pansy Parkinson, Daphne Greengrass và Millicent Bullstrode của Slytherin.

Hiệu trưởng McGonagall quan sát các nhóm học sinh còn lại rồi gật đầu hài lòng.

"Chào mừng trở lại. Các em có một nền giáo dục bị gián đoạn vào năm ngoái, may thay vẫn còn những năm còn lại ở Hogwarts để bù đắp cho thực tế đó. Lớp học đặc biệt dành cho năm thứ 8 này được tạo ra để mang đến cho tất cả các em có cơ hội như nhau để chuẩn bị cho NEWT của mình và tự tin bước vào thế giới phù thủy rộng lớn hơn."

"Vì chỉ có 22 người quay trở lại nên việc các em tổ chức các lớp của mình thành một khối nhà kết hợp là điều hợp lý nhất. Một ký túc xá mới đã được xây dựng dành cho các em để khuyến khích tình bạn giữa các nhà và các nhóm học tập. Hãy theo tôi đến ký túc xá mới của các em nào".

McGonagall dẫn họ ra khỏi Đại Sảnh và đi xuống cầu thang lớn ở lối vào phía trước.

Bà hiệu trưởng nhướng mày nhưng không phản đối gì khi Ginny Weasley bước ra từ sau bộ áo giáp và ngang nhiên bám vào cánh tay Harry.

Một cổng vòm mới hiện diện ở phía bên trái của cầu thang lớn mà Hermione chưa từng thấy trước đây. Nó cho phép đi vào một hành lang ngắn mới dẫn ra khỏi cầu thang.

Một bức tranh theo phong cách kính màu hình tròn được đặt ở cuối hành lang.

Nó vẽ một con phượng hoàng màu đỏ và vàng đậu trên tán cây xanh với bầu trời xanh đậm phía sau. Một sự kết hợp hoàn hảo của tất cả các màu sắc ngôi nhà của họ.

"Nguyên tắc mới." McGonagall nói với phượng hoàng.

Khởi đầu mới. Hermione nghĩ khi bức chân dung mở ra để lộ ra lối đi hình tròn.

Phòng sinh hoạt chung rộng rãi phía sau có một khu vực tiếp khách chìm ngập với những chiếc ghế dài bọc da mềm mại đối diện với một lò sưởi lớn. Những chiếc gối nhiều màu nằm rải rác trên ghế dài.

Chu vi xung quanh khu vực trũng có bàn ghế học tập ấm cúng. Bức tường phía sau có 4 cánh cửa gỗ được chạm khắc tinh xảo: một màu đỏ, vàng, xanh lam và xanh lục.

Trần nhà, tương tự như Đại lễ đường, được phù phép trông giống như bầu trời đầy sao.

"Mỗi ô cửa dẫn tới hai cầu thang. Một đến ký túc xá nữ và một đến ký túc xá nam. Tôi có thể thấy rằng có một số sự bắt đầu của việc chỉ định trong số các bạn. Việc sắp xếp ký túc xá sẽ linh hoạt thay đổi theo thời gian nếu có một số cặp đôi nhất định phát sinh."

McGonnagal tiếp tục "Điều này có vẻ lỗi thời, nhưng ký túc xá nam được thông với ký túc xá nữ nhưng không phải ngược lại. Trước đây chúng tôi đã nghĩ đến việc dập tắt quy tắc này, nhưng dựa trên các bài thuyết trình của omega, chúng tôi muốn giúp các omega chưa ghép đôi cảm thấy an toàn trong ký túc xá của chính họ, vì vậy nó sẽ vẫn được giữ nguyên như hiện tại."

Harry và Ron nhìn nhau, có vẻ như đang nhớ lại lần họ cố gắng đến thăm Hermione trong phòng của cô ấy và biến cầu thang thành một đường trượt bằng đá khổng lồ.

"Mọi người hãy chọn một hoặc hai người bạn cùng phòng. Tôi sẽ điều chỉnh số lượng ký túc xá cho phù hợp và sau đó để các em ổn định qua đêm. Hãy nhớ rằng, sáng mai sau bữa sáng, các em sẽ có buổi hội thảo trong lớp học cạnh Bệnh viện."

Hermione mừng vì Giáo sư McGonagall đã không nói gì khi Ginny gia nhập nhóm năm thứ 8 của họ, vì điều đó cho phép họ ở chung phòng.

Parvati Patil được phép ở trong phòng Ravenclaw cùng với Padma song sinh của cô, người phụ nữ duy nhất trở về nhà cô.

Ký túc xá mới của cô có những chiếc giường có màn trang trí cỡ lớn được treo rèm Gryffindor màu đỏ và vàng đậm. Một tủ quần áo cỡ vừa phải được đặt ở một đầu để giấu rương và treo áo choàng của họ.

Một chiếc ghế đệm bên cửa sổ được đặt giữa hai chiếc giường nhìn ra Rừng Cấm.

Phòng của họ được nối với một phòng tắm làm gợi nhớ đến phòng tắm của Huynh trưởng. Nó chứa một bồn tắm lớn dưới đất với một số vòi bong bóng, góc tắm vòi sen mở, phòng vệ sinh riêng và bồn rửa mặt có gương lớn treo trên đầu.

"Thật là mộng mơ." Ginny nói.

Cả hai cô gái đều mặc áo ba lỗ màu đỏ thẫm và bộ pyjama ngắn, ngồi trên băng ghế cạnh cửa sổ nhìn ra bầu trời đêm.

"Hoàn hảo cho năm học cuối cấp." Hermione đồng ý.

"Em nghĩ ngày mai chúng ta sẽ có cuộc nói chuyện về tình dục trong cuộc đời mình." Ginny lẩm bẩm. Hermione nhăn mặt.

"Chị tự hỏi họ sẽ tiến hành loại thử nghiệm nào với chúng ta. Chắc chắn là một số loại quét DNA để xác nhận những bài thuyết trình mới nổi của chúng ta. Có thể chúng ta sẽ mất cả buổi sáng?"

"Có lẽ sẽ thú vị." Ginny ngáp. "Em không nghĩ mình có thể mở mắt lâu hơn được nữa."

Hermione bò dưới tấm ga trải giường sa-tanh, sự kiệt sức đột ngột xâm chiếm cô.

Cô đã hy vọng có một năm yên tĩnh ở Hogwarts. Voldemort hoặc những người theo hắn chưa bao giờ cho phép điều này trở thành một lựa chọn trong bất kỳ năm nào trước đây của cô.

Trước đây, một năm bình thường ở Hogwarts đã kết thúc với việc cô, Ron và Harry phải đối mặt với một số tình huống đen tối đòi hỏi thần kinh và kỹ năng cao hơn những gì lẽ ra họ phải mong đợi.

Vì vậy, mặc dù đây có thể không phải là năm học bình thường của họ tại Hogwarts, nhưng với sự xuất hiện của alpha, beta và omega, nhưng nó chắc chắn cũng sẽ điên rồ không kém.

Bản dịch thuộc quyền sở hữu của tôi, chỉ đăng trên Wattpad, vui lòng không mang đi dưới mọi hình thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro