Phiên ngoại 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edited by Vi Vi

Cái nữ nhân chết tiệt kia, thế nhưng dám can đảm trước anh thích nam nhân khác.

Bách Lăng Phong ngồi trong thư phòng rộng lớn, gắt gao nắm thành quyền, cây bút trong tay sắp bị anh bẻ gẫy, vừa nghĩ tới ở Nhật Bản, cô phát hiện Ôn Tuyền – bà chủ của khách sạn là bạn thời đại học của cô, liền vội vàng bỏ tay anh ra.

Tâm của anh liền phát hỏa, còn bà chủ ấy nói, về chuyện tình cô cùng nam nhân khác, lửa giận lại hiện lên.

Mấy ngày nay, anh mỗi đêm ở trên giường đều hung hăng ép buộc cô, nhìn cô ở lúc cao trào lệ rơi đầy mặt, toàn thân run run, anh tự hồ còn có một loại khoái cảm trả thù, cho nên khác trước tiền phi thường thích thú đè cô lên giường vận động, cô phát tiết bị anh phát tiết cũng không biết chuyện gì.

Nghĩ đến liền ngồi không yên, anh đứng lên hướng phòng ngủ đi đến, chuẩn bị tìm nữ nhân làm lòng anh hỗn loạn tìm "thống khoái" một phen. Vừa tiến vào phòng ngủ, thấy cô ngồi ở đầu giường, lột bỏ một bao thuốc màu trắng, lấy ra một viên thuốc uống vào.

Thuốc kia là thuốc tránh thai, anh cũng không xa lạ, đây là thuốc anh theo Nghiêm Quân Nghiêu trong bệnh viện lấy cho cô. Anh chán ghét cảm giác mang bao cao su, thích cùng cô trực tiếp tiếp xúc, nhưng cũng sẽ không ích kỷ không muốn cô uống thứ thuốc có nhiều tác dụng phụ này. Bất quá sau này Nghiêm Quân Nghiêu cho anh một loại thuốc mới chế ra, nói là đã kiểm tra qua, đối thân thể nữ nhân không có ảnh hưởng gì.

Cho dù Nghiêm Quân Nghiêu là bác sĩ nổi danh thế giới, tay nghề cao làm cho người ta thán phục, nhưng anh đây là lo lắng, vẫn giao cho phòng thí nghiệm tiến hành nghiêm khắc lại, phát hiện đúng như lờiNghiêm Quân Nghiêu nói, mới yên tâm mà đưa cho Hạ Di Hàng dùng.

"A, anh việc xong rồi." Nuốt vào viên thuốc, thấy anh đứng ở cạnh cửa, có chút đăm chiêu trừng mắt nhìn viên thuốc trong tay cô, cô phát hiện mình không ý liền thu hồi lại.

Anh trong đầu hiện lên một cái ý niệm, xoay người hướng thư phòng đi đến, cầm điện thoại di động trực tiếp gọi ,"Nghiêm Quân Nghiêu, tôi muốn cậu lập tức cho làm tôi một loại thuốc tránh thai giống như vitamin."

"Anh muốn tôi làm gì à, một ngày sau tôi muốn lấy nó, cứ như vậy đi." Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, anh nhìn cảnh đêm nặng nề ngoài cửa sổ, nở nụ cười.

Không biết vì sao, tâm tình vẫn áp lực, lại đột nhiên trở nên tốt hơn nhiều.

Tương lai, thực làm cho người ta chờ mong, không phải sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro