Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiến Hỷ sách một tiếng

" Rõ ràng là quân nhân nhóm bảo vệ các ngươi, không hiểu sao lại thành nàng công lao.

Ngươi trông mong vào nàng mặc váy tráng cùng hai tay không bảo vệ các ngươi."

Nghe nàng nói không ít người xấu hổ cúi đầu. Xích Lâm tức giận mắng

" người là ta mang tới, ngươi có gì tư cách mắng Dao nhi."

Nàng nói xong mặc kệ, Xích Lâm này nam nhân sớm bị Dao Liễu mê hoặc không biết gì. Nàng chỉ là tức giận thôi.

Tiến Hỷ bạn trai vốn là vì nàng mà chết, nữ nhân này còn nói cái gì nàng không cố ý.

Hơn nữa nhìn đám người bên quân đội bên kia bị thương còn lại vài người Tiến Hỷ liền không vui.

Nhóm người này mấy ngày trước được quân đội cứu giúp nhưng mà đám người này sợ chết lăng đem quân đội người làm tấm chắn.

Đội trưởng nhóm là vì chức vụ mới đi theo Xích Lâm thiếu gia cứu người. Không nghĩ tới đám này người không bằng súc vật.

Nghe được vị kia suốt thời điểm đều dùng gậy cùng bọn họ chiến đấu sau so với đám chỉ biết núp đằng sau.

Hắn nổi nóng liền cảnh cáo Xích Lâm nếu như không quản hảo người hắn muốn cứu vậy thì không cứu.

Hắn quân nhân không sai nhưng mà bọn họ cũng là người, bây giờ là mạt thế cho dù bọn họ không theo lệnh tự mình cánh sinh còn so với mấy người hảo.

Cho nên trận doanh liền chia thành quân đội người và Xích Lâm đám học sinh.

Biết đuối lý Xích Lâm chỉ để ý Dao Liễu, mấy người khác lúc này tâm trạng không tốt. Mạt thế là nơi con người bản tính nâng lên cao nhất.

Dao Liễu lúc này còn khóc lóc xin lỗi làm như chính nàng vô tội bộ dáng. Toàn bộ quá trình không ít người vì bảo vệ nàng mà hy sinh.

Cốt truyện cẩu huyết hay không Vạn Kỳ không biết.

Nàng bên này tâm tình không tốt lắm, áp suất thấp càng lên đỉnh núi, bọn họ mới khởi hành liền gặp đám người chặn đường.

" Các ngươi mạnh như vậy cần phải bảo vệ chúng ta.

Bộ các ngươi không có lương tâm nhìn già yếu người liền bỏ mặc sau." Một lão thái thái chặn đường còn hợp lý mắng bọn họ tính lấy đạo đức bắt cóc.

" Đúng đúng, tốt nhất ngươi nên đưa đồ ăn cho chúng ta." Thêm mấy tên phụ họa.

" Chạy qua đi, cản liền đâm chết." Vạn Kỳ ghét ăn vạ nàng, trừ người nhà ra nàng không nhiều lòng tốt như vậy.

Hơn nữa còn đòi nhà họ chia đồ ăn một cách đương nhiên. Vạn Kỳ không khỏi khí cười, nhà nàng người còn quá thiện lương không dám động.

" Có phải hay không tốt lắm."

Vạn Kỳ liếc mắt nhìn chính mình nhị ca.

" Nếu như nhị ca luyến tiếc vậy để ta bắn chết bọn họ là xong. Như vậy không cần rối rắm."

Vốn đang hăng say nói đám người không khỏi rùng mình vì Vạn Kỳ thật sự lắp đạn đưa nòng súng vào một người bắn.

Bản năng cho là nàng nhỏ tuổi cô nương mạnh miệng không có gan còn không chịu rời đi.

"Bang!"

Nàng lạnh lùng nhìn người đàn ông cố ý khuyên bọn họ ở lại bảo vệ chính mình khi liền không khách khí.

Ứng Vật đang mừng thầm đám người này ngu xuẩn, mấy ngày nay hắn sớm quan sát đám này người trong tay có vũ khí. Sớm hay muộn cũng là của hắn ai nghĩ trên đầu một lỗ thủng người liền ngã xuống.

" Giết người A!"

Một nữ nhân sớm sợ hãi bỏ chạy, đám người khác càng liều mạng bỏ chạy tứ loạn.

" Xem, như vậy không tốt sao?"

Vạn Kỳ cười cực kì ngọt nhưng mà Vạn Thực Phủ với mấy người khác đều cảm giác nàng cảm xúc không tốt.

Bọn họ biết nàng đang tức giận, rõ ràng đây là mạt thế bọn họ còn mềm lòng còn tính để người leo lên đầu cưỡi.

Rõ ràng tiểu muội sớm nói mạt thế sau trừ người nhà không thể tin bất kì ai. Nàng nói bọn họ chết thật thảm lại là đã quên.

" Được rồi không cần vẻ mặt đó, người kia sớm bị tang thi làm thương có dấu hiệu cảm nhiễm. Ta chỉ là giết chết tai họa ngầm thôi. Nhưng mà nếu lần sau các ngươi còn mềm lòng như vậy thì ta tự mình nhiễm huyết thay các ngươi quyết định."

Bọn họ không học được cách sống ở nơi này vậy chỉ có chết.

Vạn Kỳ mới thời gian ngắn ở bên gia đình liền sớm quên chính mình tàn nhẫn mặt, nàng đối ai đều lạnh băng.

Hại nàng người kết cục chưa bao giờ là tốt đẹp cả.

" Lần sau không cần ngươi ra tay. Tự chúng ta chính mình làm."

Vạn Đường ngồi bên cạnh biết được tiểu muội tính cách không xấu, nàng thay đổi là vì bảo vệ bọn họ. Hắn không muốn nàng thay bọn họ mang tội nghiệt.

Việc này vẫn là để chính họ làm thì tốt đi.

Phía sau người nghe là cảm nhiễm hóa tang thi liền thở phào đồng thời áy náy bản thân vô dụng để cháu gái/ con gái/ muội muội làm thay.

" Ân" Còn chưa thoát khỏi cảm xúc Vạn Kỳ chỉ có thể nhắm mắt nghỉ ngơi hồi phục cảm xúc lại.

Mấy người khác biết Kỳ nhi tâm trạng không mau mỗi lần xuống đánh tang thi sẽ không gọi nàng dậy.

Bọn họ trải qua mấy lần ý đồ cướp bóc cùng cầu cứu sau sẽ không dừng lại như lúc trước.

Nhìn lại đám kia người mai phục xung quanh hình ảnh mới biết bọn họ thật thiên chân.

Mãi đợi bọn họ nhìn rõ hiện thực sau Vạn Kỳ mới mở miệng.

" Công lý từ trước đến nay đều là kẻ mạnh quyết định, các ngươi muốn cứu người vậy phải đủ mạnh bảo đảm không sợ bọn họ phản phệ mới cứu.

Ta không cho các ngươi không cứu người nhưng mà với ta các ngươi mới là ta thân nhân bọn họ không phải.

Muốn cứu vẫn là hiểu rõ bản tính sau đã."

" Đã biết, ba ba xin lỗi làm ngươi vì cả nhà lo lắng." Vạn Toàn biết con gái từ giấc mộng vì cứu đám người mà chết hết để lại nàng một mình.

Hắn con gái là thiện lương còn rất ngoan, bọn họ nếu như không còn Kỳ nhi như thế nào sống.

Thật ra cả nhà không dám hỏi liệu giấc mơ đó có phải Vạn Kỳ ký ức kiếp trước không vì nàng hành động vẫn là so trước kia khác biệt.

Bọn họ không dám hỏi sợ chạm vào nàng vết thương, lần này nghe được nàng nói sau tâm có chút lạc xuống.

Vạn Kỳ nói đúng cứu người còn phải xem bản thân đủ sức hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro