Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vạn Đường chém không sai biệt lắm đã đề nghị rời đi. Ban nãy tiếng nổ có khi thu hút không ít người.

" Ông nó, mấy đứa nhỏ không sao chứ?" Đố Đông ngồi trên xe lo lắng, bà nghe được tiếng nổ còn nhiều tiếng lôi phách không biết có chuyện gì không.

" Tin tưởng chúng nó, bà quên bảo bảo có bao nhiêu thứ bảo mệnh đâu."

Hắn cháu gái tuyệt đối không xảu ra việc.

Còn may không bao lâu nhìn đoàn người đi ra còn mỉm cười mới thả tâm xuống.

Tuyết dần rơi xuống, không vài ngày liền thực sự vào đông. Xe chạy không ngừng nghỉ vừa kịp tới gần bến tàu.

" Bên trong cái này đều là trái cây hư rồi." Vạn Kỳ mở cái thùng hàng đầu tiên liền bị huân chịu không nổi nhăn lại mày.

" Tiểu muội, cái này có đồ khô." Vạn Đạo hô làm đoàn người nhìn qua.

" Oa! Đều là thịt a." Tri Hoán vui vẻ, hắn thích ăn thịt dù cho muội muội có nhiều ai lại chê thiếu đâu.

Vạn Kỳ không chê chỉ cần dùng được, máy móc, dược, quần áo chỉ cần còn sử dụng khả năng đều đem toàn bộ thùng hàng thu vào. Bên trong đồ vật thu vào liền tự phân chia theo các ô đi.

Cho dù là tàu thuyền đều thu vào không chừa cái chi, đúng lúc này trừ vài cái thùng nàng không dùng tới đồ vật hoặc hư hao tính bỏ đi liền nghe được âm thanh.

Biết người tới cả đoàn đều nhanh dán ẩn thân phù, xe thu hồi lại.

" Đại ca, sao nơi này thùng hàng có chút ít vậy."

Vạn Kỳ lén đi rời xa cách đám này người ra.

" Là ai thu hết đi."

Một nữ nhân không tưởng nói.

" Ngươi cho ai có không gian đủ lớn chứa toàn bộ, không thấy tàu không có sao. Sợ là tàu vừa chuyển hàng đi."

Người nam nhân không cho là đúng.

" Đại ca, chỗ này còn vài đồ hộp, có rượu với thuốc lá."

Vạn Kỳ biết chừa đường cho người khác nên để lại vài thùng hàng, đồng thời thuốc lá thứ này lấy một ít đủ trong nhà tiêu dùng hoặc hối lộ người khi cần.

" May mắn ta nhanh trí trốn đi."

Vạn Kỳ sợ đụng chạm mấy nhóm người lắm, trên đường bọn họ ỷ vào ẩn thân phù nhiều lần ẩn đi qua đoàn người mới tránh chạm mặt.

Ngươi nói như vậy nhát gan, không giống nữ chính tiểu thuyết hành động.

Tạ mời, chỉ cần cẩu có thể giữ mạng hà tất đi tranh đấu.

Thúc Hàm đối với ai đều đạm mạt, không phải Vạn Kỳ làm hắn hứng thú dần trở thành đồng đội hắn cũng sẽ không để ý ngươi sống hay chết.

Vạn gia người còn tính lương tâm thấy người bị nạn vẫn sẽ giúp một tay nhưng sau vài lần bị người dùng làm mồi dẫn tang thi đi sau đã biết quan sát ai nên giúp, ai không.

Vùng nông trại ở Q thị.

Một tòa nhà biệt thự xuất hiện ở nơi này, xung quanh một cảnh tuyết trắng thật sự thơ mộng.

Vạn Kỳ buổi sáng đối với lãnh thời tiết không sao cả, có máy phát điện năng lượng mặt trời và xăng nên trong nhà hệ thống sưởi mở ra. Cả bọn thời gian này đều không đi ra ngoài mà oa bên trong luyện dị năng, thân thủ còn nàng tích phân lên đã sớm tăng bản thân thể chất lên cấp 5 ngang ngửa một vị lực lượng hệ dị năng giả cấp 3.

" Kỳ nhi xuống ăn sáng đi, ngươi ngủ quá nhiều không tốt."

" Nhị dì đợi một chút, con buồn ngủ quá a."

Xem đứa nhỏ mắt mở không nổi nàng liền buồn cười. Trước khi tới nơi này nàng cháu gái đánh tang thi dũng cảm bây giờ nhìn nàng mềm mại làm nũng muốn ngủ thêm bộ dáng làm người tâm mềm mại.

" Vẫn là dậy đi thôi, mọi người đều đợi bên dưới rồi."

Bất đắc dĩ nàng phải bò dậy, cảm giác thời gian này khá tốt.

" Có việc muốn thông báo mọi người, chúng ta vừa ăn vừa nói."

Thúc Hàm xem đông đủ sau mới chính thức nói chuyện.

" Có việc gì sao đội trưởng."

" Thời gian này tuy mọi người đều là luyện tập dị năng nhưng mà sau khi tuyết tan sẽ có xuất hiện đại lượng tang thi.

Mà Vạn Kỳ nói thực vật và động vật có khả năng một năm sau biến dị nhưng mà rõ ràng chúng ta trải qua đã sớm có T3 tang thi cho nên cần phải ra ngoài coi như sưu tầm vật tư và luyện tập nhiều hơn. Không ai biết được lúc đó thực vật có biến dị sớm hơn hay không."

" Đội trưởng cứ việc xem lúc nào đi thì hợp là được, chúng ta nghe theo."

Vạn Toàn không phải ngồi yên người, mấy ngày nay hắn gần đột phá cấp 3 cần phải ra rèn luyện tìm cơ hội tăng lên thực lực.

"Một khi như vậy đã định rồi."

Tuyết mùa, nhiều căn cứ còn đang tìm cách chống rét. Nhiệt độ giảm tận -200C không phải cho người sống.

Vài người đều bị đông chết là bình thường.

Vạn Kỳ tuy biết vẫn không thể giúp gì, nàng không phải đối ai đều hảo. Nàng đồng đội, người nhà đều là nàng hiểu rõ tình huống mới ở cùng nhau.

Một khi có hại nàng liền rời đi.

Thúc Hàm đôi khi nhận ra được nàng bên trong vách tường, hắn tâm ẩn ẩn đau. Hắn không biết cái tên Vạn Kỳ sớm khắc vào hắn trong lòng.

" Đội trưởng, tuyết dày đến một mét độ cao sợ là xe chạy không được." Lương Phụ nhìn đầy trời tuyết rơi, buổi trưa nhiệt độ còn như vầy cao.

" Ta có xe trượt tuyết."

" Ngưu bức, Vạn Kỳ.... ngươi đúng là bảo ah!"

Nhìn hoành tráng chiếc xe trượt tuyết địa hình, không có nam nhân cưỡng lại siêu xe.

Cái này là nàng thuê xe trước mạt thế cất đi. Lúc đó không ít người nghĩ nàng bị điên vì thời gian mùa không tới nhưng mà có thể nàng tính đi đâu dùng. Có trả tiền đều là thượng đế, Vạn Kỳ thuê tổng cộng có ba chiếc.

" nói đến xe ta nhớ bên trong thành phố có thể có vài cửa hàng xe hơi đi."

Trúc Tuyền sớm đi bên này biết được không ít.

Ôn Kiều: " Vậy xếp nó vào vật tư cần thu luôn. Chuyến này vốn là rèn luyện là chính thu đồ là phụ. Thấy cái nào liền thu là được."

Xe đi chia làm nhiều đường do ai đều có không gian, có điều không gian nhỏ sẽ đi thu vật nhỏ. Còn nàng và Thúc Hàm thành riêng một đội đi thu đồ điện cửa hàng.

Ngày thường hai người thường thảo luận nên Vạn Kỳ bị bầu thành phó đội, nói vậy chứ việc đều là người khác làm.

Nhưng mà ở chia ra mọi người đều cảm thấy hai người đủ mạnh đi cùng nhau mới an toàn. Bọn họ yếu hơn cần ôm đoàn với nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro