Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy quân lính không hiểu ra sao vẫn cắm đầu chạy trước. Ôn Kiều và Giang Châu giả vờ làm người ra ngoài tìm vật tư tình cờ gặp đoàn người sẽ dễ tiếp cận hơn. Còn bên này tạm thời do hai anh em Vạn gia cản lại.

" Đại ca, tiếp theo chúng ta làm gì." Hắn nhìn mấy con tang thi tiến lên liền bị thổi bay có chút khôi hài.

" Dùng đạn bắn chết nhiều ít là nhiều ít, tiện thể luyện tập dị năng đi. Tốt nhất không nên đi xuống sợ là ngươi bị thổi bay vào đàn tang thi thì chết."

Này tam đệ đôi khi làm việc bất quá đầu óc hắn không khỏi nhắc nhở. Nhìn thẻ bài ra sức thổi bay tang thi sau hắn nhớ muội muội. Bọn họ tách ra đã là nửa tiếng đồng hồ rồi.

Bảo nhi thiên vị cho bọn hắn số lượng thẻ bài nhiều hơn người khác một ít, nhìn qua vô dụng ở tiểu muội nói sau liền rất trọng dụng.

Vạn Đường thử dùng hỏa hệ thêm gió và du đúng là lửa cháy tốt điều kiện. Trong mấy chốc đoàn tang thi đều bị cháy. Còn đám nhìn người thường thật ra không có dấu hiệu sự sống không cần chần chừ.

Vạn Tri Hoán không thua kém, hắn cầm trên tay đều là banh bowling. Ở tinh thần mọi thứ vật tẫn kì dụng khi hắn bên trong chứa không ít đồ vật chẳng hạn cái này bóng cường hóa cánh tay ném đi rất dễ.

Một quả một bằng hữu còn tiện mang thêm vài tên. Không đủ hắn lại dùng thương bổ, bên cạnh hắn là Melon - pult thẻ bài ra sức ném dưa hấu đều là gãy đầu.

Ôn Kiều đuổi kịp đoàn xe sau liền như vô tình ở chặn phải mấy người này đường chạy trốn.

Một vị binh lính phát hiện hai người nhanh chóng ra hiệu.

" Rời đi ngay, đằng sau có tang thi."

Ôn Kiều khác bình thường ngả ngớn, hắn diễn xuất bị dọa tới hoảng loạn chạy lên bọn họ nhờ xe. Còn nói chính mình đồng bạn có thể giúp đỡ bọn họ.

Mãi vị thiếu tá xác định không có tang thi nào đuổi theo khi mới hồi phục lại cùng Ôn Kiều đoàn người chào hỏi.

" Xin chào, hai vị là ra ngoài sưu tập vật tư người."

Nhìn trên người sạch sẽ, tay có đao và súng sợ không phải đơn giản người.

Ôn Kiều không sợ người đánh giá.

" Xin chào, chúng tôi đoàn người vừa tới nơi này. Mùa đông này tuyết rơi quá đột ngột cho nên tính đi xem có đồ ăn và giữ ấm đồ vật hay không?"

Hắn thành khẩn nói còn tỏ vẻ trừ hắn ra có vài đồng bạn nhưng không ở đây.

" Vậy mọi người ở đâu?" Một vị binh sĩ trẻ không khỏi hỏi.

" Cả bọn vừa tới sợ là cắm trại bên ngoài. Đúng rồi, mọi người là từ đâu tới tại sao lại bỏ chạy."

Hắn nhìn qua cực kì hiếu kì.

Tử Thăng nghe người không có nơi ở còn mới tới không hiểu tình huống liền không khỏi phổ cập.

Ôn Kiều và Giang Châu mới biết phía bắc thuộc Q thị có một khu đóng quân của quân đội. Chỉ là liên hệ bị cắt đứt không có viện trợ nên đám người tự xây căn cứ giúp đỡ vài người dân. Ai biết thời tiết thất thường liền phải ra ngoài tìm đồ dùng cho mùa đông. Vị thiếu tá bị người hỏi không khỏi chua xót.

Hắn trong giọng nói đều là bi thống.

" Ta đoàn người phát hiện có cái đại hình siêu thị liền đi vào. Ban đầu không biết tại sao mỗi người đều là bắt lấy không hết đồ vật.

Chỉ là mọi thứ nhìn qua như là lúc trước mạt thế, dưới sự nghi ngờ ta điều tra xung quanh phát hiện không ổn liền cho lui.

Nào biết tất cả đều là ảo giác, mấy người chúng ta vừa chạy ra sau liền phát hiện có cái giống thân cây đồ vật nó bắt ta binh không ít người.

Trên đầu họ mọc đóa hoa đỏ, dù kêu bao nhiêu lần người tuy còn thở lại không tỉnh. Lúc sau thì toàn bộ đều đuổi theo chúng ta đi."

Cả hai người nghe xong liền khiếp sợ, không phải nói sau đông chừng một năm thực vật mới biến dị sao? Hai người nhìn nhau sớm từ chối đám người hảo ý còn chỉ cho nơi lấy vật tư rồi rời đi tụ họp với Vạn gia anh em.

Vạn Kỳ ngồi trong xe có sưởi ấm vẫn là lạnh, nhìn hệ thống khống nhiệt phục tâm động lại không mua, nàng muốn bản thân thích ứng. Quan trọng là đồ quý giá bị thu nhiều đi, một ngày sẽ cạn tới lúc đó các nàng lấy gì tư cách từ hệ thống mua sắm.

Nghĩ thiệt hơn nàng hỏi mọi người ý kiến sau cố gắng ít tiêu hết mức có thể. Tinh thạch có thể kiếm nhưng mấy thứ kia không sản xuất nữa.

" Hàm ca muốn thu xe trước hay là tìm đồ điện trước."

Hai người ngồi trong xe không nói chuyện vẫn không quá gượng gạo. Đây là ở chung lâu rồi biết nhau tính cách không phải cái hay nói người.

Thúc Hàm đơn độc ở riêng mới phát hiện trên người Vạn Kỳ có mùi hương khó tả, không giống như nước hoa. Hắn nghĩ là sữa tắm đột nhiên bị nàng hỏi còn may biết hỏi gì.

"thu xe trước, nơi nó vừa gần nhất còn đồ điện cần thử chạy xem vận khí."

Không bao lâu Vạn Kỳ thành công thu vào mấy chiếc việt dã, còn siêu xe không phù hợp bán cho hệ thống.

Tiếp theo đi qua vài cái cửa hàng dù không phải đồ điện nàng vẫn là thu, đột nhiên Vạn Kỳ nhìn hệ thống số lượng tinh thạch và tích phân tăng lên liền ngốc. Số lượng này không khỏi quá nhiều đi.

Phát hiện người đột nhiên cứng lại Thúc Hàm khó hiểu hỏi.

" Sao vậy?"

Vạn Kỳ đem lo lắng nói ra: " Ta tích phân đột ngột tăng lên rất nhiều sợ là bọn họ gặp rắc rối chỉ là chia ra ba đoàn người ta không biết là ai."

Thúc Hàm: " ngươi không cần lo, bọn họ đánh được số lượng lớn tích phân cho thấy không quá nguy hiểm thậm chí còn dễ dàng.

Nếu ngươi quá lo lắng chúng ta liền đi tìm bọn họ. Ở đây xem như thu xong."

Người này an ủi giọng không có phập phồng vẫn làm nàng tâm trạng tốt hơn chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro