Chương 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mãi đến nàng sinh nhật 20 tuổi khi hắn mời nàng ăn tối còn chuẩn bị hoa hồng và ánh nến bữa tối cùng nàng cầu hôn.

Nhẫn là dùng một bộ phận của thú biến dị cực kì cứng rắn làm thành. Bên trên là tinh thạch năng lượng còn là của tang thi cấp 8. Có thể xem là duy nhất trên đời này một viên.

" Kỳ Kỳ ta không phải giỏi nói lời âu yếm nhưng mà ta sẽ cố khuynh tẫn cả cuộc đời này bảo vệ ngươi. Ở bên cạnh ngươi cho đến giây phút cuối cùng."

Vạn Kỳ cảm động liền gật đầu đồng ý. Vạn gia người biết sau mấy ca ca tuy không vui nhưng mà Thúc Hàm vượt qua bọn họ khảo nghiệm mới xin cùng Vạn Kỳ cầu hôn.

Mà Vạn gia và Vạn nãi nãi có thể chứng kiến cháu gái hạnh phúc hôn nhân đã hối mấy đứa cháu trai sớm có gia đình.

" Bảo nhi nhất đinh sẽ hạnh phúc, Thúc tiểu tử kia thực sự thích ngươi."

Mấy cái dì càng là muốn hỏi xem nàng thích thứ gì, bữa tiệc mời ai.

" Hắn nói chính bản thân đã chuẩn bị. Đến lúc đó ta chỉ cần gả cho hắn là được."

Đại bá nương thật vui mừng : " Xem ra hắn rất để ý ngươi, đây là điều tốt."

Vạn mụ mụ vui vẻ xoa đầu con gái: " Bảo bối mới đây đã lớn rồi."

Cả nhà cứ như vậy nói chuyện tận một đêm. Mấy cái ca ca vì bị hối hôn không dám hó hé nhiều đành phải ngậm miệng nhưng mà bọn hắn cũng bảo đảm chỉ cần hắn không tốt bọn họ sẽ tấu thay nàng.

Bóng đêm căn cứ bây giờ yên bình và phát triển rất nhiều. Rất nhiều cửa hàng được mở ra, Thúc Hàm dẫn Vạn Kỳ đi tới một nơi. Vạn Kỳ không thể tin được hắn tìm người cho nàng làm áo cưới.

"Vì ngươi là bảo vật của ta, ta đương nhiên muốn cho ngươi tốt nhất hết thảy."

Khó khăn lắm hắn mới đủ làm ra mấy thứ này. Hôn lễ diễn ra rất nhiều người trong căn cứ được mời ăn miễn phí.

Đứng ở lễ đường nhìn nàng tới gần Thúc Hàm mới biết nàng là hắn đời này báu vật vô giá. Hắn vì giây phút này mà chờ không biết bao lâu.

Vạn Kỳ có chút thẹn thùng nhưng nhìn người đàn ông trước mặt nàng lại cảm thấy bị hắn vẻ ngoài mê hồn.

Đợi tới khi động phòng mới tỉnh lại dường như. " Lão bà, ta chờ ngày này lâu lắm rồi. Đêm nay ngươi đừng mong chạy thoát."

Vạn Kỳ không thể trả lời bất kì điều gì vì miệng bị lấp kín. Đêm qua đi, Vạn Kỳ cảm thấy eo bị chặt đứt.

" ngươi cái tên cầm thú này." Vạn Kỳ nhìn tên này không khỏi ném gối vào hắn mặt.

Thúc Hàm ăn no sau rất là vui vẻ giúp nàng xoa. Hắn còn cực kì lưu manh nói " Ta chỉ đối với ngươi cầm thú."

Không bao lâu căn cứ quy mô càng ngày càng lớn. Thúc Hàm lại giao quyền quản lý cho người khác chỉ dành thời gian cho lão bà. Bọn họ ở mạt thế xây dựng lên thành phố cùng với nhiều truyền kì về bọn họ rất nhiều.

( Phiên ngoại)

Vạn Kỳ thời gian này thường rất buồn ngủ, Thúc Hàm phải ở bên ngoài làm nhiệm vụ hơn một tháng chưa trở lại.

Vạn mụ mụ nhìn thấy con gái uể oải có chút lo lắng: " Bảo nhi, hay là đi thử khám xem sao. Trong căn cứ có bác sĩ cùng thiết bị đầy đủ hết."

Nàng chỉ là buồn ngủ có thể do thời tiết đâu. " Ta không sao."

" Vẫn là đi xem đi."

Mụ mụ năn nỉ như vậy Vạn Kỳ đành phải đồng ý.

" Chúc mừng phu nhân là có thai đã được một tháng hơn rồi."

" Cái gì?"

Nàng còn trẻ như vậy đã có thai, chỉ là bọn họ luôn cẩn thận vì sợ mạt thế sinh con rất khó. Thúc Hàm còn chưa biết, hắn về tới khi lão bà giống như lão thái thái được người bưng kẻ hầu tư thế.

" Ngươi là bị sao vậy, bị thương? Không đúng nha ngươi dị năng cho dù bị chém đứt một chân vẫn mọc ra tới a."

Thịnh Niên nhìn cháu rể hoang mang thực tốt cười " Kỳ nhi là mang thai không phải bị thương."

Thúc Hàm cũng ngốc, hắn nhớ bản thân thực sử dụng bộ, vậy con từ đâu. Hắn tin tưởng lão bà không có khác nam nhân, có thể là không cẩn thận mới có đi.

Vạn Kỳ mấy ngày này sinh hoạt không khác phế vật còn mong lão công giúp nàng đâu. Nào biết tên này càng cuồng hơn.

" Lão bà ngươi không cần đi, cầu thang quá nguy hiểm. Ta bế ngươi lên."

" Cái này ăn bổ, cái này còn nóng ta thổi cho ngươi."

Vạn Kỳ cuối cùng bộc phát : "Ta không có bị phế!! Ta chính mình tự làm" Nàng hùng hổ đoạt chén trong tay hắn tự ăn.

Nói chung đây là đứa bén đầu tiên thân làm ba hắn khẩn trương là phải. Nói chung Vạn Kỳ lúc sau hoạt động phạm vi bị hạn chế ít nhất không coi nàng như tàng tật.

Mà cái gì bổ đều cho nàng, bụng càng lúc càng lớn Thúc Hàm thực sự rất lo. " mai ta dẫn ngươi siêu âm xem. Ngươi bụng mới bốn tháng đã lớn như vậy."

Ngày hôm sau khám ra mới kinh hãi, nàng mang tận tam bào thai. Đây là cái gì tỉ lệ trúng thầu.

Tiếp theo cho tới lúc sinh Vạn Kỳ mới có thể thở phào nhẹ nhõm, người nhà cũng là như vậy. So đại bá nương sinh đôi còn hiếm sao có thể qua loa.

" Lão bà vất vả, là ba bé trai. Một cặp cùng trứng và một cặp khác trứng."

Vạn Kỳ nhìn tụi nhỏ tâm một mảnh mềm mại. Thúc Hàm có được bản thân gia đình riêng cũng là như vậy cảm thấy.

Ba đứa nhỏ lớn lên kháu khỉnh còn thông minh. Trong nhà tuy nuông chiều Vạn Kỳ vẫn là nghiêm khắc. Mỗi lần như vậy tụi nhỏ biết ai là chủ trong nhà. Phạm phải sai vậy chịu mụ mụ cho ăn cây đi thôi.

End.

Tác giả: Thỏ con lông xù.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro