Chương1 : ngày mới tốt đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Tại biệt thự Mặc gia
-Trong phòng của Mặc Tử Linh. Ánh nắng ban mai của buổi bình minh lấp lánh xuyên qua tấm rèm cửa sổ, chiếu trên chiếc giường ấm áp.

Trên chiếc giường một cô gái mặc một chiếc váy ngủ màu hồng, kết hợp với bộ ga giường màu xanh ngọc quý phái.

Người con gái đó có một mái tóc mềm mượt màu đen, với hàng lông mày thanh tú kết hợp với hàng lông mi cong dài quyến rũ còn được phối hợp với đường cong của sống mũi và đôi môi anh đào đỏ mọng trông giống như một nàng tiên đi lạc xuống trần gian.

Những ánh nắng ban mai chiếu lên giương mạt sinh đẹp của cô khiên cho hàng lông mày khẽ nhíu lại. Không gian tĩnh lặng trong lành của buổi sáng bỗng bị phá vỡ bởi một tiếng "reng....reng.....reng..." của đồng hồ báo thức. 

Đôi mắt đang nhắm lim dim của Mặc Tử Linh khẽ mở ra, tay phải cô nhẹ nhàng nhàng cầm lấy chiếc điện thoại di động.
 
Mặc Tử Linh nhìn giờ trên điện thoại rồi tự nhiên cơ thể của Mặc Tiểu Linh ngồi bật giậy, cô vươn vai một cái sau đó nhẹ nhàng nhấc chân xuống giường

  Sau 5 phút Mặc Tử Linh đi ra khỏi nhà tắm, trên mặt lộ ra một nụ cười.
 
Cô lại thong thả đi ra chỗ tủ quần áo

  Mở cánh cửa tủ ra, Mặc Tiểu Linh chọn một bộ váy màu xanh dương rồi cô mặc thử

Bộ váy màu xanh dương diễm lệ khoe lên thân hình mảnh mai của cô, kết hợp với làn da trăng nõm khiến cô giống như một thiên thần

  Mặc Tử Linh bước ra cửa rồi nhẹ nhàng đi xuống dưới lầu

*Dưới tầng 1

Chu Ngọc Liên nhìn thấy Mặc Tử Linh đang đi trên cầu thang xuống dưới lầu bà liền dịu dàng nói:" Tiểu Linh con đi đâu vậy!" giọng quan tâm.

  Mặc Tử Linh nhìn thấy Chu Ngọc Liên nói rồi cô vui vẻ đáp :"Dạ! Hôm nay con có cuộc hẹn đi chơi với mấy đứa bạn. Nên con chuẩn bị đi" cô nói với giọng dịu dàng.
  
   Chu Ngọc Liên nghe xong lại quan tân nói :"Vậy à! À mà Tiểu Linh thứ bảy tuần này con có rảnh không?"

   Mặc Tiểu Linh thản nhiên đáp:"Con có rảnh, có việc gì không mẹ"
   
   Chu Ngọc Liên nghe xong vui mừng nói :"Vậy con với mẹ thứ bảy có thể đi xem mắt với mẹ được không?"

   Xem mắt?, Mặc Tiểu Linh thắc mắc nói :"Xem mắt gì vậy mẹ?".
 
   "Nha đầu ngốc, xem mắt là xem chồng cho con đó!"Chu Ngọc Liên cười

    Chồng? Xem chồng? Cô không hiểu, nên lại thắc mắc hỏi :"Mẹ à! sao con phải xem chồng chứ, con còn trẻ mà!"

    "Tiểu nha đầu này, con không nhanh kết hôn rồi còn sanh cho ta cháu để bồng nữa chứ!" Chu Ngọc Liên vui vẻ nói.

    Hai người đang nói chuyện nên không để ý có người là Mặc Hiên đang lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người. Bỗng Mặc Hiên lên tiếng :" Ừ phải đấy! Con cũng nên đi lấy chồng đi"

   Cả hai giật nảy mình, Mặc Tử Linh oan ức nói :" Ba! Bây giờ ba cũng muốn theo phe mẹ ăn hiếp con sao!"

   Chu Ngọc Liên nói tiếp : "không nói nhiều nữa, à Tiểu Linh không phải con có việc phải đi sao?"

    Mặc Tử Linh chợt nhớ ra liên vội vã đi ra sảnh chính của Mặc gia. Vừa bước ra khỏi cổng đã có một chiếc limozin đỗ ở đó, không phải nói đó là chiếc xe của Mặc gia
    Mặc Tử Linh ngồi lên xe sau đó nói :"Chú Lâm, chú cho xe cho xe chạy đi"
    Chú Lâm nghe vậy lền cho xe chạy.
* Tại biệt thự của Mặc Gia
  Chu Ngọc Liên nhìn Mặc Tiểu Linh vội vã rời đi rồi quay lại nói :" Ông à, Tiểu Linh nó vẫn còn chưa hiểu chuyện không biết nó có chịu đi với tôi không nữa"

   Mặc Hiên thở dài rồi trầm mặc một lúc mới nói :" Thôi tôi đên công ty đây!" Nói xong Mặc Hiên liền rời đi.
  
   Căn nhà rộng rãi bây giờ chỉ còn mỗi Chu Ngọc Liên. Bà chợt nghĩ ra một ý tưởng sau đó cũng đi ra khỏi sảnh của Mặc gia.

    PéSu:Chuyện sẽ ra hơi lâu mong mọi người vẫn ủng hộ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro