Chap 2: còn quân gì thì nhả ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Hihi tôi dính phốt rồi. Sống bao nhiêu năm lần đầu ăn phốt. Chán chat buồn nói. Tôi nói lời thật lòng nhưng họ lại co cái mõm lên và gào vào mặt tôi. Kẻ quan trọng nhất cũng rời đi không dấu vết. Chắc là sắp bị tẩy chay rồi nhỉ? Chả ai yêu được tôi đâu...Nhưng mà không sao cả, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi (tôi luôn nghĩ vậy). Vật lộn với nùi chán chường và khó chịu đó cũng khiến tôi mệt lả... mệt hơn chả những con điểm thấp.
    Nhưng cũng không sao. Còn nhiều người yêu thương tôi mà. Rồi họ sẽ nhận ra tôi thật lòng mà đối đãi, thật lòng mà cho đi. Bạn thấy có ai ngủ dốt khi gào lên trước mặt kẻ mình không thích là tôi không thích bạn vì a,b,c,... chưa? Chỉ có tôi thôi...
———————————————
P/s: Xin lỗi vì đã kéo các cậu vào cảm xúc tiêu cực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongcam