TỰ HUYỄN HOẶC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi gặp bạn mỗi ngày. Gọi bạn vì chúng tôi bằng tuổi mà. Ngay từ khi biết được sự hiện diện của bạn tôi đã có một cái ảo tưởng, tôi gọi nó là ảo tưởng vì tôi biết khả năng xảy ra thật sự thấp.
Tôi thử việc đã gần 2 tháng nhưng số lần nói chuyện với bạn chưa đếm hết trên đầu 1 bàn tay. Tôi cũng chả hiểu vì sao, với bất cứ ai trong công ty tôi rất dễ dàng bắt chuyện nhưng riêng với bạn. Mỗi lần gặp tôi đều cố tình giả câm. Tôi không hề có ý gì nhưng tôi lại có 1 cảm giác khá đặc biệt với bạn. Có thể là cảm giác ngưỡng mộ.
Bằng trực giác hay tự tôi huyễn hoặc, tôi cũng cảm thấy bạn có gì đó bất thường với tôi. Ngay lúc đầu và tới nay vẫn vậy. Tôi cảm giác bạn như một mảnh ghép mà tôi đang cần, những tưởng tượng của tôi.
Nhưng xa vời quá. Tôi nghe loáng thoáng mọi người nói rằng bạn đang quen ai đó, tuy chưa sâu đậm nhưng nó cũng làm tôi rất lưu tâm. Dường như bạn khá ưu tú. So với tôi thì khá khập khiễng, tôi có gì để so với bạn nhỉ?
2 người yêu nhau thì cần gì phải so sánh nhỉ? Tôi nghĩ vậy nhưng thực tế thì sẽ khác lắm. Tôi nghĩ mình sẽ ôm mộng mơ này cho tới khi xác định được mối quan hệ của bạn với người ấy.
À tôi phát hiện ra, vì tôi ôm mộng mơ với bạn nên tôi lánh xa bạn khi biết bạn đang trong 1 mối quan hệ khác. Tôi hoang mang, sợ rằng nếu mình tiếp cận sẽ thích bạn nhiều hơn, sẽ dễ bị tổn thương, sẽ đau. Với 1 người chưa bao giờ biết đau vì yêu như tôi thì chắc nó sẽ khủng khiếp lắm. Tôi thực sự không muốn điều đó xảy ra tôi chọn giải pháp an toàn: bảo vệ con tim mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro