p1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday , happy birthday, happy birthday to Ran. - Tiếng nhạc vừa dứt là Ran thổi cái phù tắt hết 17 ngọn nến tượng trưng cho tuổi mới của cô, cái tuổi đẹp nhất đời người, tuổi 17. Ran thổi xong là hàng ngàn người vỗ tay rào rào.

Bố cô, tộc trưởng Mori lên tiếng:

- Xin thành thật cảm ơn tất cả mọi người đã đến với sinh nhật 17 tuổi của con gái tôi, Mori Ran. Gia tộc tôi không có gì nhiều để tiếp đãi mọi người, nên mong mọi người thông cảm. Còn bây giờ thì chúng ta nhập tiệc nhé!

Trong khi mọi người nhập tiệc vui vẻ thì Ran lủi thủi ra ngoài. Cô lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời đầy sao tuyệt đẹp hôm nay. Shiho đi theo em gái ra ngoài ban công, thấy cô bé buồn buồn, cô khẽ lại gần ôm tiểu công chúa rồi lên tiếng hỏi:

- Sao thế, tiểu công chúa? Sinh nhật mà buồn thế!

Ran biết là chị nên quay lại ôm trực tiếp làm shiho không khỏi bất ngờ. Rồi không kịp để shiho hỏi, ran nói nhỏ:

- Nee - chan, em muốn xuống dưới!

Shiho hiểu ra vấn đề, cô ôm lại tiểu công chúa rồi nói:

- Ran - chan à, em biết là phải đủ 18 mới được xuống mà!

Ran lắc đầu nguầy nguậy, nũng nịu nói:

- Em muốn xuống ngay, chị xin bố mẹ cho em đi!

- Không là không! - Shiho nghiêm túc nói.

Ran thấy vậy cũng không nói gì mà mặt buồn xo đi vào. Ai hỏi cũng không trả lời. Shiho thấy vậy liền nhớ lại lúc trước, mình cũng như vậy. Nhìn lại cũng thấy hoài niệm quá đi. Ngày trước cũng chính là ở đây nhỉ. Cũng là chị hai dỗ dành mình dưới bầu trời đầy sao này nhưng tiếc là không lâu sau chị lại bỏ em đi mất. Lúc đó em mới biết là chị bị bệnh nặng vậy mà vẫn cố tỏ ra vui vẻ với em để rồi bỏ em đi mãi mãi khi em chỉ mới 17. Giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên gò má Shiho. Cô vội lau đi dòng nước mắt yếu đuối đó để bước vào chung vui cùng mọi người. Trong lòng tự nhủ phải cố gắng bảo vệ Ran như chị đã từng một thời bảo vệ mình.

+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++

Có ai thắc mắc người chị hai của nhà Mori là ai không? Ai biết thì hãy comment cho au

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro