Chương 10 - cô suốt ruột đến vậy sao?"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẻ mặt Cố định Thần không chút biểu cảm, ánh mắt cũng vô cùng bình thản, anh như thể không hề nghe thấy câu nói mà ông Hứa nói vậy, chỉ chậm rãi đáp: “Chú Hứa, cháu còn có việc nên cháu đi trước đây”.

Nói xong anh kéo cánh cửa xe ô tô, cúi người ngồi vào trong, xe cũng nhanh chóng lăn bánh.

Cố định Thần hoàn toàn phớt lờ Hứa Tịnh y như vậy, vẻ mặt ông bà Hứa cũng trở nên hơi khó coi, và trong đó phần nhiều là tiếc nuối.

Sau khi ngồi lên xe, ông Hứa không ngừng thở dài nói: “Vốn dĩ nghĩ là định Thần sẽ nể tình trước đây mà quan tâm đến Tịnh y chút, bây giờ xem ra cậu ta không nề vấn vương tình cũ gì cả”.

Vấn vương tình cũ?

Vậy cũng phải có tình cũ mới có thể vấn vương chứ.

Cố định Thần gần như chưa bao giờ có tình cảm với cô, thì lấy đâu ra tình mà vấn vương?

Hứa Tịnh y quay đầu nhìn ra ngoài xe, không nói gì cả.

Bà Hứa cũng thở dài theo, sau đó nhìn sang Hứa Tịnh y nói: “Không sao, Trương tổng cũng tốt, Tịnh y của chúng ta sau này sẽ hạnh phúc thôi!”.

Hứa Tịnh y ở nước ngoài ba năm, ngoài học ra thì còn làm thêm ở tòa soạn báo.

Lần này về nước là do cô xin nghỉ phép, nhưng sáng nay lại nhận được một email do cấp trên gửi tới, hỏi cô có hứng thú đến phỏng vấn Tô Tử Thiến một nhân vật đang hot ở trong nước không.

Nói thật thì ngoài không muốn gặp Cố định Thần ra, cô còn không muốn tiếp xúc với bất cứ ai có liên quan đến Cố ĐỊNH Thần, nhất là cô bạn gái đầy tai tiếng này của Cố ĐỊNH Thần.

Nhưng mà…

Cô trầm tư một lúc, ngón tay động đậy, gõ ra vài chữ: “Đừng hỏi có hứng thú hay không, nói tiền đi!”.

Tòa soạn báo của bọn họ để phát huy tính tích cực của nhân viên, ngoài lương cơ bản ra còn có cả tiền thưởng, ví dụ người nào có được tin tức nóng sốt, có giá trị, người đó sẽ nhận được tiền thưởng tương ứng!

Phía bên kia nhanh chóng trả lời một con số.

Tiền thưởng dày, đúng ngôi sao nữ nổi tiếng có khác.

“Tôi chấp nhận!”.

Tắt máy tính, Hứa Tịnh Y tận dụng mạng lưới quan hệ tìm ra được số điện thoại cá nhân của Tô Tử Thiến, thế là gọi luôn.

Vì sau khi Tô Tử Thiến nổi tiếng liền không chấp nhận bất kỳ phỏng vấn của tòa soạn báo nào, Hứa Tịnh Y vốn tưởng phải bỏ nhiều công sức, nhưng không ngờ sau khi cô gọi điện xong, chỉ giới thiệu thân phận của bản thân xong là bên kia vui vẻ chấp nhận, và hẹn luôn thời gian.

Sau khi cúp máy, Hứa Tịnh Y vẫn còn hơi sững sờ.

Chuyện này cũng thuận lợi quá đi? Cho nên cô là thuộc dạng đen tình đỏ công việc hay sao?

Thời gian phỏng vấn được hẹn vào trưa ngày hôm sau.

Tô Tử Thiến hôm đó có buổi truyền hình trực tiếp trên đài truyền hình, chỉ có thể cho cô thời gian mười phút, cho nên cô phải đến đài truyền hình trước 30 phút, ngồi trong phòng chờ VIP chờ cô ta.

Cô ngồi trên ghế sô pha, lật xem tạp chí trong nước, tìm hiểu về thông tin trong nước hiện nay.

Cũng được một lúc, cửa phòng chờ đột nhiên bị đẩy ra, cô liền gập cuốn tạp chí lại, chỉnh đốn lại quần áo rồi đứng lên.

Cô vốn tưởng là Tô Tử Thiến đi vào, nhưng không ngờ đập vào mắt cô là người đàn ông đẹp trai đó.

Hứa Tịnh Y sững sờ, con ngươi mắt hơi co lại.

Cố ĐỊNH Thần hình như cũng không ngờ lại gặp cô ở đây, bước chân hơi chững lại, và một giây sau, ánh mắt trầm xuống.

Phòng chờ đột nhiên yên tĩnh đến đáng sợ, đến bầu không khí cũng trở nên đông đặc.

Khoảng vài giây sau, Hứa Tịnh Y hoàn hồn, mấp máy miệng, định giải thích gì đó, nhưng cảm giác áp lực quá lớn, khiến cô nhất thời không nói nên lời.

Dù sao Cố ĐỊNH Thần cũng chỉ coi cô như không khí, sẽ nhanh chóng quay người đi thôi, cô có lên tiếng hay không cũng vậy.

Không ngờ… anh nhìn chằm chằm vào cô, sau đó đi từng bước từng bước về phía cô!

Hứa Tịnh Y tim đập càng nhanh hơn khi bị người đàn ông ép sát. Đôi chân cô cứ thế thụt lùi về sau. Thế nhưng phía sau đã là ghế sô pha, cô chẳng thể chạy đi đâu được nữa.

Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén nỗi sợ hãi và định nói gì đó: “Cố…”

Thế nhưng cổ họng vừa phát ra được từ đó thì Cố ĐỊNH Thần đã bước tới sát cô. Cô chỉ cảm thấy cổ tay bị siết chặt, cả cơ thể ép vào người Cố ĐỊNH Thần. Cơ thể vạm vỡ của anh bao trùm lấy toàn bộ cơ thể cô.

“Hứa Tịnh Y!”

Cố ĐỊNH Thần lên tiếng, giọng điệu thản nhiên chứa đựng băng giá: “Vừa về nước là đã xuất hiện trước mặt tôi. Một lần, hai lần, ba lần, cô suốt ruột đến vậy sao?”

Đây là câu nói đầu tiên của anh đối với cô sau khi họ gặp lại.

Dù mấy lần trước đó có tình cờ gặp mặt nhưng anh đều coi cô là không khí. Chẳng buồn nhìn cô lấy một cái. Cô cũng không ngờ rằng câu nói đầu tiên mà anh nói với cô vẫn lạnh lùng và đầy chế nhạo đến như vậy.

Cô vốn tưởng mình sẽ không còn phải đau khổ nữa. Thế nhưng trái tim cô vẫn đau đớn như có vô số kim châm vậy.

Cảm xúc bị đẩy lên cực điểm bỗng khiến cô trở nên bình tĩnh.

Cô không thể hiện bất kỳ sự đau khổ nào qua nét mặt. Thậm chí, cô còn hơi nhếch miệng, ngẩng đầu nhìn Cố ĐỊNH Thần. Ánh mắt cô lạnh lùng, giọng nói thì thản nhiên: “Cố Tổng, tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi”.

Cố tổng sao?

Cố ĐỊNH Thần khẽ chau mày.

Hứa Tịnh Y không để ý tới biểu cảm đó của anh. Cô chỉ nuốt nước bọt, tiếp tục nói: “Chuyện mấy ngày trước chỉ là tình cờ mà thôi. Hôm nay tôi cũng chỉ là tới để phỏng vấn cô Tô, cũng không hề nghĩ rằng anh cũng xuất hiện ở đây”.

Cô dừng lại rồi nói thêm một câu: “À, phải rồi. Giờ tôi làm ở tòa soạn báo rồi”.

Cô biết chắc chắn anh sẽ không để tâm tới chuyện của cô nên giải thích thêm một câu.

Hình như Cố ĐỊNH Thần không tin những gì cô nói. Anh chỉ nhếch miệng, đôi mắt lạnh như băng. Ánh mắt đó như có thể nhìn thấu tâm cảm người khác khiến cho họ chẳng thể lẩn trốn.

Hứa Tịnh Y khẽ mím môi. Đôi mắt cô lấp láy.

Thôi được! Cô thừa nhận, việc nhận nhiệm vụ đi phỏng vấn lần này có một chút chút nguyên nhân là do cô cảm thấy hiếu kỳ về Tô Tử Thiến.

Cô tò mò, người phụ nữ có thể giữ được trái tim của Cố ĐỊNH Thần, người có thể khiến cô bị thua hoàn toàn rốt cuộc là người như thế nào.

Đương nhiên, cô không thể nói những lời này trước mặt anh.

Hứa Tịnh Y cảm thấy hơi sợ hãi khi Cố ĐỊNH Thần không nói gì. Thế nhưng do cũng đã làm phóng viên mấy năm, là người từng trải nên cô vẫn giữ được vẻ bình tĩnh.

“Gặp mặt là tình cờ, phỏng vấn cũng là tình cờ. Hứa Tịnh Y, ba năm qua cô chẳng có chút tiến bộ nào nhỉ?”, Cố ĐỊNH Thần càng nói càng trở nên lạnh lùng. Từng từng, từng từ của anh giống như cơn gió lạnh ập thẳng vào người cô.

“…”

Hứa Tịnh Y vốn tưởng rằng anh hủy bỏ hôn ước chỉ là do không thích cô. Giờ xem ra, có vẻ như anh thậm chí còn ghét cả cô nữa.

Cô thật sự không hiểu, rốt cuộc cô đã làm điều gì xấu xa mà khiến cho anh hôm đó đã ngủ với cô vẫn không muốn chịu trách nhiệm và giờ thì còn nói năng vô cảm, lạnh lùng với cô như vậy.

Dù anh không yêu cô thì ít nhất trong khoảng thời gian xảy ra tai nạn họ cũng đã làm lành rồi mà.

Thế nhưng, mấy lần trước anh chỉ bỏ mặc cô, còn lần này lại tức giận. Tức giận là vì cô tới tìm Tô Tử Thiến sao? Sợ cô sẽ làm gì Tô Tử Thiến chắc?

Quả nhiên đúng như lời đồn, anh ấy thật sự yêu Tô Tử THiến.

Hứa Tịnh Y siết chặt nắm đấm, cố gắng sắp xếp lại từ ngữ rồi mới nói: “Cố Tổng, tôi biết, anh không muốn gặp tôi. Anh yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ tránh để xảy ra tình huống này. Tôi sẽ không để anh nhìn thấy tôi nữa”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro