Chương 1: Gặp Mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà Hà Diệp muốn ông Ngô gả con gái nuôi của mình - Kha La Na - làm cháu dâu bà. Vì coi bà như mẹ mình nên ông bà Ngô cũng không tiện từ chối. La Na thương ba mẹ nên miễn cưỡng đồng ý. Vậy là hôn lễ được ấn định. Nhưng La Na không hiểu sao cái tên thiếu gia nhà đó cũng đồng ý - đồng ý lấy vợ khi mà chưa biết mặt sao?

Hôm nay - một ngày đẹp trời - nhưng đối với 1 người không có tâm trạng như La Na bây giờ thì trời có đẹp đến mấy cũng vô dụng. Chả là hôm nay là ngày ra mắt "nhà chồng của cô", từ sáng đến giờ bà Lưu Ly lôi cô đi hết cửa hàng thời trang này đến cửa hàng khác. Cuối cùng sau 4 tiếng lượn qua phố phường, dạo qua thị trường bà cũng hài lòng với những gì mình chọn - một bộ đầm thật đẹp. Mọi ngày nếu thế này cô rất vui nhưng trong tình huống này thì miệng cười gượng, lòng khóc thầm. Cô thầm mong mắt thẩm mĩ của mẹ mình không tuyệt như thế hoặc giả bà chọn cho cô bộ đầm nào đó xấu xí để hắn nhìn thấy thì từ bỏ ý định kết hôn.

Chiếc xa dừng lại ở trước cổng khách sạn danh tiếng. Ba mẹ cô đã xuống xe nhưng La Na còn lưỡng lự thì bà Kha kéo cô xuống, cười ngọt ngào:

-Con yêu đừng để mọi người chờ chứ!

Bước xuống xe, La Na bình tĩnh hít thật sâu, sau đó cười thật tươi với ba mẹ - còn nước mắt thì ròng ròng chảy ngược vào trong. Cả nhà hàng vắng hoe, chỉ có một bàn khách gồm 4 người:
Một quý bà cao tuổi, một quý ông lịch lãm, một phu nhân xinh đẹp, và một tên thiếu gia chắc hơn cô vài tuổi. Sau một phút ngỡ ngàng cô để ý thấy vị phu nhân đang vẫy tay, và cười tươi với ba mẹ cô. Cả nhà ba người tiến đến chỗ họ, vừa đi cô vừa thầm nghĩ
"Không lẽ cái tên đó là *chồng* tương lai của mình"? Và đen đủi cho cô nhưng gì cô nghĩ là sự thật.
Khi đã ngồi vào chỗ La Na mới có dịp nhìn kỹ hắn, hắn trông cũng được, da trắng, mắt xanh, mũi cao, gương mặt cũng khá đẹp trai. Mọi người lần lượt giới thiệu với nhau, đến lúc đấy cô mới biết tên của hắn - Long Hạo Thiên.
Phục vụ dọn đồ ăn ra, mọi người cùng ăn uống vui vẻ.
Tuy nhiên, cô chả có bụng dạ nào để ăn cả. Cô chỉ ngồi nghe bà Long nói chuyện trên giời dưới bể với mẹ cô, còn ông Long thì nói chuyện làm ăn với ba cô, chỉ có bà Hà Diệp là thỉnh thoảng nhìn cô cười ngụ ý. Đang thắc mắc thì bỗng có tiếng hỏi làm cô giật mình:

-La Na, sao cháu không ăn đi? Đồ ăn không hợp khẩu vị à? - bà Hà hỏi:
-A dạ không, ngon lắm ạ! - cô cười gượng
Vậy sở thích của cháu là gì? - cô Long tươi cười hỏi:
Như chỉ chờ có vậy, cô liền nhanh nhảu trả lời:

- Hihi, cháu thích ăn, ngủ, không thích làm việc,... và còn nhiều tật xấu khác, nếu cưới cháu về hai bác sẽ mệt đấy ạ.
Cô trả lời trong khi pama mắt chữ O miệng chữ A nhìn cô như người sao Hỏa xuống trái đất.
Tuy nhiên ông bà Long lại không tỏ ra ngạc nhiên, mà còn cười rất vui vẻ:
-Không sao.
-Không thích làm thì có thể thuê người giúp việc được mà - bà Hà tiếp lời - chủ yếu là Hạo Thiên - Sau đó đánh cái nhìn sang anh.
La Na không biết nói gì chỉ gượng cười, giờ tia hi vọng cuối cùng của cô chính là hắn. Cô đưa mắt dò xét đối phương và thầm cầu nguyện hắn nói không - mà cô chắc hắn cũng nói vậy, nhưng hắn lại tỏ ra thích thú nói:

-Rất thẳng thắn, anh thích cá tính của em Kha La Na.
Rầm! Cô như người từ thiên đàng rơi xuống địa ngục không thương tiếc. Cô liếc xéo hắn bằng con mắt hình viên đạn và chỉ hận ko bằm được hắn ngay lập tức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro