CHƯƠNG 54: ĐÔI VỢ CHỒNG SON NẮM TAY NHAU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: GG

Thời điểm Tư Dạ Hàn vừa tới cổng chính, thì lão thái thái cũng đã nhận được thông báo của người giúp việc, giờ phút này đang lo lắng bất an, đi qua đi lại ở trong phòng khách.

Bà đã nghe ngóng được một chút thông tin về cô gái kia từ Hứa Dịch, nghe nói còn đang đi học lớp 12, thời điểm nghe được điều này đã dọa bà giật mình, mặc dù tuổi hơi nhỏ, nhưng cũng may là đã trưởng thành rồi.



Chẳng qua là, gia thế của cô gái kia không tốt lắm, so sánh cùng Tư gia đúng là khác nhau một trời một vực.



Nhưng chỉ cần tiểu Cửu thích, tất cả những thứ này đều không thành vấn đề, quan trọng nhất vẫn chính là xem tính cách của cô bé này, tình cảm với tiểu Cửu có thật lòng hay không.



Nghe được tiếng bước chân từ phía cửa trước, lão thái thái lập tức hướng phía cửa nhìn lại.



Chỉ thấy quản gia đi ở phía trước, hai người đi theo phía sau, cháu trai nhà mình lúc nào gương mặt cũng như tượng đá không có biểu cảm gì, bây giờ trên cánh tay lại mang theo một cái cặp sách màu xanh nhạt, đi bên cạnh là một tiểu nha đầu cười tươi rói.



Khuôn mặt cô gái nhỏ nhắn mộc mạc nhưng lại sáng lên một cách lạ thường, nước da trắng hồng như đào mận, nhánh tóc đen buộc thắt bím đuôi ngựa, mặc trên người đồng phục học sinh của trường trung học Thanh Hòa, nhìn qua vô cùng nhu thuận, để cho người khác vừa nhìn thấy liền không nhịn được sinh lòng trìu mến.



Khiến cho bà vui mừng nhất chính là, hai người lại dắt tay nhau tiến vào.



Tính tình của Tiểu Cửu bà thật sự là quá hiểu, nữ nhân tầm thường đều không thể tới gần hắn trong khoảng ba bước, đừng nói là đụng chạm vào hắn.



Nhưng mà bây giờ, hắn lại chủ động dắt tay một cô gái, đây quả thực là chuyện xưa nay chưa từng có.

Vì vậy, ánh mắt của lão thái thái nhìn Diệp Oản Oản lại càng hài lòng hơn.



Tư Dạ Hàn dẫn Diệp Oản Oản đi tới trước mặt lão thái thái, "Bà nội."



Lão thái thái không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, trên mặt tràn đầy sự từ ái ( GG: nhân từ + yêu mến ), giống như là rất sợ hù dọa đến cô vậy, giọng nói vô cùng hòa ái: "Đây chính là Oản Oản phải không, nhanh đến bên cạnh bà nội này!"

Diệp Oản Oản nhìn về phía Tư Dạ Hàn một cái, sau đó mới ngoan ngoãn hướng phía lão thái thái đi tới, " Con chào Bà nội!"

( GG: nguyên bản là " Bà nội hảo ( khỏe )- cách chào hỏi của người Trung Quốc, nhưng vì để cho câu văn phù hợp với người đọc hơn nên GG đã mạn phép sửa lại )


"Ngoan, ngoan....!" Vẻ mặt Lão thái thái tươi cười mà đáp một tiếng, nhìn Hứa Dịch phía sau trong tay đang xách bao lớn bao nhỏ, đau lòng nói, "Mệt không, đã nói chỉ cần người đến là tốt rồi, không cần mang theo lễ vật!"



Dù trong miệng nói như vậy, nhưng ngữ khí vẫn vô cùng vui vẻ.

Mặc dù trong nhà cái gì cũng không thiếu, nhưng dù sao đây cũng là do cháu dâu tương lai tặng, ý nghĩa làm sao có thể giống nhau được.


"Lão phu nhân, bữa ăn tối đã chuẩn bị xong." Lúc này, người giúp việc trong phòng bếp tới thông báo.


"Các cháu tới đến vô cùng đúng lúc, đều đến đây đi, chúng ta vừa ăn cơm vừa trò chuyện, người trong nhà không cần nhiều quy củ làm gì, cứ tự nhiên như ăn cơm ở nhà mình nhé." Lão thái thái lo lắng Diệp Oản Oản ngại, cố ý mở miệng nói một câu, thân thiết kéo tay của Diệp Oản Oản đi tới phía bàn ăn, ngay cả cháu trai cũng bỏ lại sau lưng.



Tư Dạ Hàn đem cặp sách giao cho lão quản gia, ngay sau đó bước chân thon dài cũng hướng phía bàn ăn đi tới.



Vào lúc này Lão thái thái đã cùng Diệp Oản Oản trò chuyện thân thiết rồi, "Oản Oản, bài vở lớp mười hai có mệt hay không? Tới nơi này có làm trễ nãi việc học tập của cháu hay không?"



Thái độ thân thiết hiền hòa của bà nội Tư Dạ Hàn làm cho tâm tình Diệp Oản Oản thoải mái không ít, bước đầu nhận thấy được, ấn tượng đầu tiên của lão nhân gia về cô cũng còn rất tốt.


Diệp Oản Oản vội vàng lắc đầu nói, "Không có, thứ bảy cuối tuần cháu đều nghỉ ngơi mà."



"Tiểu Cửu cái đứa nhỏ này, kiếm được bạn gái cũng không chịu nói cho bà biết, ít ngày trước bà nhìn thấy hắn nhìn điện thoại di động cười một mình, liền hỏi hắn đang nhìn cái gì, kết quả hắn nói đang nhìn tin nhắn của bạn gái, lúc đó bà mới biết, không biết hắn từ lúc nào thì có bạn gái, lúc ấy còn dọa bà giật mình, mới thúc giục hắn vội vàng mang cháu về cho bà xem một chút!"



Lão thái thái vừa nói, vừa oán trách nhìn cháu trai mình.



Diệp Oản Oản nghe được lão thái thái nói Tư Dạ Hàn lại nhìn tin nhắn của cô cười một mình, khuôn mặt cô bỗng đỏ bừng, thật là khó có thể tưởng tượng được hình ảnh của anh lúc đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro