CHƯƠNG 63: THẬT LỢI HẠI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: GG

Nếu như nói phong cách căn phòng của Diệp Oản Oản có thể so với một bộ phim thần tượng lãng mạn, như vậy thì căn phòng của Tư Dạ Hàn chính là hiện trường phim kinh dị, giống như đúc phong cách căn phòng của anh ở Cẩm Viên -Phòng Ngủ Hắc Ám.

Thời điểm Diệp Oản Oản đi qua, trong phòng đã có người đang chờ.

Là bác sĩ tư nhân của Tư Dạ Hàn - Mặc Huyền.



Thấy hai người đi vào, Mặc Huyền đứng lên, "Cửu gia, Diệp tiểu thư ".



Tư Dạ Hàn đối với việc xuất hiện của Mặc Huyền ở trong phòng của anh dường như đã sớm thành thói quen, sắc mặt không thay đổi gì, đi về phía mép giường.



Diệp Oản Oản theo phía sau Tư Dạ Hàn, bước chân hơi có chút do dự, "Cái đó, tôi ở chỗ này, có phải là quấy rầy các anh hay không?"


Cô biết thời điểm thôi miên Tư Dạ Hàn thì không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy.

Mặc Huyền liếc nhìn Diệp Oản Oản một cái, trên lý thuyết mà nói thì nhất định là sẽ quấy rầy, thôi miên phải tiến hành dưới tình huống khép kín ,tuyệt đối không có người ngoài.


Nhưng mà, nghĩ tới suy đoán buổi tối hôm nay của bọn họ, cộng thêm Diệp Oản Oản là do Tư Dạ Hàn tự mình mang tới, hắn cũng không dám đuổi người, vì vậy liền mở miệng nói, "Cứ để ta thử trước một lần đã ".



"Ồ" Diệp Oản Oản lúc này mới gật đầu một cái.



Tư Dạ Hàn nằm ở trên giường, thấy cô còn đứng yên ở phía xa xa, chân mày hơi hơi nhíu lại.

Diệp Oản Oản có chút lúng túng, dù sao Tư Dạ Hàn chỉ nói là để cho cô bồi anh ngủ, cô lại không hiểu cái "Bồi" này rốt cuộc là bồi thế nào, lại còn có Mặc Huyền ở đây, cô cũng không thể trực tiếp nằm trên giường cùng anh a~?

"Tới đây". Ngay tại lúc Diệp Oản Oản còn đang do dự không biết nên làm thế nào, sự kiên nhẫn của đại ma đầu rốt cuộc cũng khô kiệt.

Nhận ra được khí tức nguy hiểm, Diệp Oản Oản không lo lắng được nhiều chuyện như vậy nữa, mà bạch bạch chạy tới, đặt mông trên mép giường ngồi xuống.

Một giây kế tiếp, bên hông liền lập tức căng thẳng, cánh tay dài của người đàn ông duỗi ra kéo cô một cái, đầu thuận thế dính vào vị trí bụng của cô.

Diệp Oản Oản tựa vào đầu giường, phần eo bị trở thành gối ôm, không dám làm một cử động nhỏ nào.

Mặc Huyền đang bận bịu làm công tác chuẩn bị trước khi thôi miên, thấy vậy có hơi chút kinh ngạc, thay đổi thái độ nhìn Diệp Oản Oản.

Ngày trước Diệp Oản Oản mặc dù rõ ràng vô cùng sợ hãi Tư Dạ Hàn, nhưng vẫn như cũ không đập đầu vào tường thì chưa quay lại*, chưa khi nào chịu nhượng bộ.

( GG: ý chung là quá cố chấp )


Chỉ mong cô gái này thật sự nghĩ thông suốt, mà không phải có ý nghĩ không nên có, nếu không chịu khổ chịu tội chỉ có thể là chính cô.

Theo góc độ của một người đứng xem, hắn cũng biết Tư Dạ Hàn không để ý tới suy nghĩ của cô gái, mà nhất quyết chỉ muốn giam cô ở bên người mình là không đúng, nhưng vị này là bò từ trong Địa ngục đi ra, ngươi lại đi lý luận cùng một con người đầy sát ý không có tình cảm loài người, không phải là chuyện phân biệt đúng sai phải trái nữa. Bởi vì bản thân người này đã chính là một sai lầm.



Một lát sau, rốt cuộc chuẩn bị ổn thỏa tất cả mọi thứ. Mặc Huyền đi tới mép giường: "Cửu gia, có thể bắt đầu rồi ".



Tư Dạ Hàn nằm trên giường, không đáp lại bất kỳ điều gì.



"Cửu gia?" Mặc Huyền lại kêu một tiếng


Tư Dạ Hàn vẫn không có trả lời.



Cuối cùng, Diệp Oản Oản liếc nhìn Tư Dạ Hàn đang nhắm mắt ngủ say, nhắc nhở, "À, Cửu gia hình như đã ngủ rồi, bác sĩ Mặc, ngài thật lợi hại!".



Mặc Huyền trầm mặc một lúc lâu, sắc mặt giống như đèn kéo quân thay đổi liên tục vòng vèo, hoàn toàn không nói ra lời.

Lợi hại cái gì? Hắn rõ ràng cái gì cũng đều không có làm có được không?!



Mặc Huyền trơ mắt nhìn hắn không chỉ có ngủ thiếp đi, hơn nữa còn ngủ một cách vô cùng an ổn, ngay cả bên cạnh có người nói chuyện mà Tư Dạ Hàn vẫn không bị đánh thức, tâm tình phức tạp dị thường.

Chẳng lẽ mấy lần trước Tư Dạ Hàn tự nhiên chìm vào giấc ngủ, thật sự có liên quan tới cô gái này?

Vậy tại sao lúc trước không phát hiện ra?

Hơn nữa, Diệp Oản Oản rõ ràng chỉ ngồi ở đó, không hề làm gì cả cơ mà?!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro