Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều 

Không khí vẫn như mọi khi... nhộn nhịp lúc tan sở... ngặt một nỗi... là sau vụ cảnh cáo của cô vợ Hyomin thì vẫn có số chưa biết trời đất gì... tiếp tục lãng vãng bên cạnh Ji Yeon... 

Nó phải làm xong việc mới xuống nên hơi trễ... Thang máy vừa mở ra khi xuống đại sảnh thì... cảnh tượng thật là... hoành tráng... 

Người chồng của nó... VẪN ĐƯỢC sũng ái dù cho nó đã cảnh báo mọi việc.... 

Rất dễ nhận ra trong đám đông đó vị trí chỉ chồng vì... chỉ có mỗi Ji Yeon là cao nhất trong đám đó... 

Nó mĩm cười... nhẹ nhàng bước đến... 

- Ji Yeon 

Lập tức tiếng gọi ấy làm dừng tất cả các chuyển động... 

Nó bước đến bên cạnh chồng mình, dùng ánh mắt đầy quyền lực nhìn bọn con gái xung quanh, mĩm cười 

- Tôi nói mấy người không nghe sao? 

Những cặp mắt lo sợ cuối xuống 

- Hay là... nghe mà lại cố tình chống đối? 

Nó nhìn tới ai... thì người cuối mắt hoặc xoay đi... không dám lên tiếng 

- Tôi nói thế đấy nghe hay không là tùy mấy người...Nhưng mà, tôi nói trước nếu cứ cố chống đối tôi...thì HẬU QUẢ...tự gánh lấy đấy 

Nghe mà lạnh hết óc.... Nó mĩm cười... nụ cười ngọt ngào chứa đầy nguy hiểm... 

- Về thôi unnie cần chuẩn bị bữa tối nữa... 

- Ờ.... 

Nó nắm lấy tay chồng... vênh mặt đầy kiêu hãnh bước ra khỏi đám đông. 

- Unnie muốn đến siêu thị! 

- Sao...sao thế? 

- Không lẽ... em không muốn ăn bữa tối sao? 

Ji Yeon mừng rỡ 

- MUỐN CHỨ 

Nó cười nhìn chồng... 

- Vậy thì lái xe đến đó đi, unnie phải mua nguyên liệu nữa 

- Được được.... 

Ji Yeon vui vẻ lái xe rời khỏi bãi đậu xe và chở vợ đi.... 

Vì công ty không gần siêu thị lắm, nên quãng đường đi phải mất gần 5 phút 

Khuôn mặt nó có chút ẩn khúc... đâm đâm nhìn ra ngoài cửa 

- Unnie có chuyện gì à?... 

Nó giật mình, quay qua 

- Không... unnie suy nghĩ lung tung thôi... 

- Trông unnie mệt mõi lắm 

Nó mĩm cười 

- Không sao mà... 

Thật ra là nó đang nghĩ đến vụ việc hồi chiều... nên nói ra cho Ji Yeon biết hay không?... hay cứ im lặng? 

- "" Ji Yeon là chồng mình... người sẽ gắng bó với mình cả cuộc đời sau này. Mình bước vào nhà họ Park thì mình là người nhà họ Park... mình không nên vì tình cảm cá nhân mà phản bội họ..... "" 

Đột nhiên... 

- Lúc chiều... unnie có gặp Hwa Young 

KÉT~~~~~~~~~~~~ 

Ji Yeon bàng hoàng nhìn nó... 

- Em sao vậy 

- KHông... không sao... unnie vừa nói gì? 

Nó lo lắng.. 

- Unnie... có gặp Hwa Young... nhưng cô ấy đã bỏ đi. 

- Hwa Young? 

-... phải... 

Không khí trở nên nặng nề hơn.... 

- Ở công ty sao? 

-... ừm... nhưng mà... 

Ji Yeon lo lắng nhìn nó 

- Nhưng mà gì? 

- Chuyện đó unnie sẽ nói với em sau... giờ thì đừng nghĩ tới nữa... chúng ta cần phải nấu bữa tối 

- Em... 

- Yên tâm đi... unnie đã hứa thì nhất định sẽ không đổi... giờ thì mọi chuyện đã chấm dứt rồi... Hwa Young có đến... thì... unnie vẫn không quay lại đâu 

- Unnie... 

Nó cười tươi với chồng 

- Em phải tin unnie chứ unnie là con dâu là họ Park mà! 

Khuôn mặt căng thẳng lúc nào giờ thì đã chuyển sắc... vui vẽ lại 

- Nhớ nấu cho em ăn thật ngon đấy 

- Được rồi 

Siêu thị....6.00 pm 

- W0a lâu rồi em không vào đây... nhiều thứ thật đấy 

Ji Yeon đẩy giỏ xe đi tới, nó thì ngó xung quanh tìm nguyên liệu 

- Em đừng đi nhanh quá! unnie chưa xem xong bên này mà 

Ji Yeon quay lại, đẩy xe lui về với vợ, mặt cười híp mắt 

- Được rồi... vợ yêu à em muốn ăn soup bò với rau củ 

Ji Yeon tự dưng ôm nó từ phía sau...lắc qua lắc lại 

- Biết rồi biết rồi người ta nhìn kìa 

Ji Yeon vẫn cứ ngó lơ, quàng tay ôm người nó... 

- Mặc kệ, vợ của em mà hì hì! 

- Bỏ ra coi unnie còn phải mua thức ăn nữa... 

Hyomin nhìn Ji Yeon mĩm cười, nắm lấy tay Ji Yeon và nói 

- Buông unnie ra đi! sắp trễ giờ rồi đó! 

- Không 

Ji Yeon cứ ôm chặt nó... trong thật hạnh phúc... Cảnh tượng đó... 

-......Hwa Young? 

Đôi mắt nó mở to, bàn hoàn nhìn người đứng trước mắt mình... Ji Yeon, ngước mặt lên nhìn... 

Ánh mắt vẫn lạnh lùng như ngày nào... sắt đá và đầy mê lực đó... đang nhìn chầm chầm bọn họ.... Tay trong tay... đang ôm nhau rất hạnh phúc... 

Lập tức, nó giựt mạnh tay Ji Yeon ra... đứng lùi lại... mặt lung túng... 

Ji Yeon thì... quá bất ngờ với hành động của vợ... nhìn Hyomin 

Hwa Young tiến đến chỗ 2 người... 

Rút tay ra khỏi túi quần và chìa ra 

- Rất vui được gặp lại 

Ji Yeon giương mặt nhìn Hwa Young 

- Tôi cũng vậy! 

Cái bắt tay của 2 người họ... không đơn giản là cái bắt tay hữu nghị... mà là cuộc đọ sức, cảnh cáo lẫn nhau... 

Ánh mắt của 2 người thật sự là... dữ dằn... như muốn giết chết đối phương vậy... 

- Thôi 

Nó bước đến, nắm tay cả 2 bỏ xuống 

Ji Yeon nhếch miệng cười, kéo tay vợ về phía mình 

- Hyomin và tôi đang mua nguyên liệu để chuẩn bị bữa tối... KHÔNG MAY lại gặp cô... 

- Ji Yeon 

Hwa Young cuối mặt cười... và ngước mắt nhìn Ji Yeon 

- Rất vui vì thấy hai người hạnh phúc! xin lỗi nếu đã làm phiền... nhưng.. cô nên nắm chắc những gì mình đang có đi... có thể... ngày nào đó... nó sẽ biến mất đấy 

Ji Yeon hiểu... lời nói đó không đơn giản là lời khuyên... mà còn có hàm ý... 

Hyomin lo lắng nhìn 2 người... 

- Ji Yeon à... hay là... hôm nay mình ra ngoài ăn đi... unnie..đói rồi! 

Ji Yeon nhìn nó... 

- Được rồi đến lúc tôi cũng nên đi rồi... tạm biệt 

Rồi hắn đảo bước đi về phía trước.. ngang qua người nó thì dừng lại 

- Chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi! 

Lời nói đó... làm nó giật mình, bàng hoàng 

- Unnie có sao không!? 

- Không!... 

Nó nhanh chóng thay đổi không khí. 

- Em à! 

-Hả? 

- Chúng ta tiếp tục mua đồ đi! gần 7h tối rồi 

Ji Yeon nhìn nó 

-Không... không phải unnie nói là chúng ta sẽ ra ngoài ăn sao? 

- Không thích! giờ unnie muốn ăn ở nhà! 

-...ờ ờ! 

Đang đi qua hàng rau quả thì... 

Nó nhìn chồng mình... vẫn khuôn mặt buồn ấy... đang suy tư điều gì đó... nó biết... Ji Yeon đang bận tâm việc vừa nãy... 

Nó nắm lấy tay chồng, mĩm cười nũng nịu 

- Chồng à em nói muốn ăn soup bò và rau củ mà... unnie sẽ nấu cho em nồi ~~~~ thật to nhá 

Ji Yeon nhìn nó... rồi bật cười 

- Em không sao đâu 

-Thật à?... 

- Ừm 

Đúng là người chồng yêu vợ mà... Ji Yeon nắm chặt tay nó 

- Miễn là... unnie đừng bao giờ thay đổi là được 

- Hứa! 

Cre by:rubyhe0xyh @ t7vn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro