P13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không khí căng thẵng quá !!!.... 

Tại phòng khách dưới nhà…. Nó thì ngồi trong bếp…. ánh mắt như phóng lữa dòm chầm chầm Thái Phong không rời 1 giây… trong khi Thái Phong lại tỏ ra ung dung xem truyền hình như không có gì… Điều đó lại kích thích máu NGẦU của nó…. 

Thái Phong cảm nhận có 1 nguồn năng lượng lạ đang tiến tới mình…. Rất nóng… rất nguy hiểm… 

Chính xác là như thế…. Nó đã di chuyển từ phòng bếp… đi ra ghế soffe gần chổ Thái Phong để ngồi 

- -Em… em sao thế ? 

--Hứ ! 

Nó hất mặt lên , lườm Thái Phong… 

- -Em… mệt thì đi nghĩ đi ! 

- -Xớ !... càng nhìn là càng thấy GHÉT mà…. Người như anh cũng thật là… tưỡng sẽ là loại đàn hoàn … ai ngờ cũng gióng như những người khác 

Thái Phong nhíu mày khó hĩu 

- -Em…Em nói cái gì vậy ?? 

- -Còn dám hỏi tui nói cái gì vậy !! anh làm gì thì tự anh biết !!... tui nói cho mà nghe…. Đừng tưỡng tui đây sẽ điên lên và tức giận vì anh… tui XIN LỖI LÀ TUI CHẲNG CÓ CẢM GIÁC GÌ CẢ … và nếu anh vẫn tiếp tục…. làm việc đó…. Thì tui đây cũng không có quan tâm đâu !! 

- - Hả ?.... “” cô ấy đang nói việc mình đi khỏi nhà đấy à !! “”…. Nếu em vẫn còn giận anh thì anh vẫn phải làm chuyện đó thôi !! 

( ý của Thái Phong là nếu Tử Kỳ còn giận thì việc đi khỏi nhà để vợ không tức nữa thì vẫn phải làm ) 

Nó mém té vì câu trả lời QUÁ THẬT THÀ của Thái PHong…. 

- -ÔI TRỜI !...anh…anh sao…sao anh trắng trợn vậy ? 

- -Anh biết là nếu tính tình em như thế mà không chịu đổi thì anh không còn cách nào khác là cứ 2 , 3 bữa thì phải đi cho tình thần thoãi mái 

( ý là nếu nó không chịu thay đổi tính nết, cứ nóng lạnh thất thường , ngang ngược hỗn xược thì…. Thà tự mình bỏ nhà ra đi còn vui hơn ) 

Nó nhìn chầm chầm Thái Phong… người đứng yên bất động , hoàn toàn không làm được gì;… 

- -Em…. 

- -CHUNG THÁI PHONG !!!.~~~~~~ 

- -Hả ? 

- -TUI ĐÁNH CHẾT ANH~~~~~~…. ĐỒ ĐÀN ÔNG KHÔNG RA GÌ , ĐỒ ĐÊ HÈN XẤU XA BĨ ỖI~~~~~~ 

Nó vừa mắng xong thì cầm cây chổi tiến lại gần Thái Phong như muốn hành xÁC cậu ấy…. Đương nhiên Thái Phong hoảng sợ….. lùi lại… NẮM QUẦN…và CHẠY~~~~ 

- - ĐỨNG LẠI~~~~~~ 

- -Em…em bị gì thế !!... anh làm cái gì em đâu mà….. 

Thái PHong chạy thụt mạng vì vợ đằng đằng sát khí cầm chổi quyết ko tha cho mình phía sau…… Ôi thật là… chạy không kịp chồng thì nó cầm chén ném…. Ném không trúng thì nó lấy gối chọi… chọi cũng hụt thì nó cầm BÌNH BÔNG…. 

Thái PHong đứng sát lang can bên ngoài… không còn đường lui… phía sau là vợ yêu đang cầm bình hoa cổ trong nhà từ từ tiến tới…. 

- - Không…. Không được…. em à !! chúng ta có thể từ từ nói chuyện mà…. 

- -Tui không còn gì để nói với anh hết !!!.... hôm nay 

RENG RENG RENG….điện thoại trong túi Thái Phong reo lên 

- -Khoan !! anh muốn nghe điện thoại 

-Không ! 

Nó đã đến trước mặt Thái Phong, giơ cao bình bông và…. 

- - MÁ GỌI !!!.... 

Nó khựng lại….. từ từ hạ bình xuống…. nhìn gắp vào màn hình điện thoại…. 

- -Ma… má má má má .... Chồng !!!...... 

Giờ thì mặt nó thật sự căng thẳng và lo sợ….. 

- - Alo ! má hả !!... con ! Thái Phong… dạ…. vợ chồng con vẫn khỏe…. SAO Ạ ? 

Nó sững sờ khi thấy Thái Phong la lớn mình mình 

- -Má…. Má muốn đến nhà tụi con ở 1 tuần ạ ? 

- -Ôi trời ơi 

RẦM !...... XOÃNG 

- -VỢ à !!... em …em sao vậy !!..... 

Cuối xuống đỡ vợ đang ngồi phẹp dưới vì bị khủng hoảng…. 

- - Không !!./.. không sao đâu… chừng nào má đến !!..... 

Nó gang đưa đôi mắt nhìn về Thái Phong… trong ngóng câu trả lời của má !!! 

Thái Phong bàn hoàn la to… 

- - 15 PHÚT NỮA ? 

- -Ôi thôi rồi….. 

Nó nằm sát xuống sàn….. than khóc 

TÍT… tắt máy 

Ngồi xuống đỡ nó lai lai người 

--Vợ à !!... em sao vậy 

Nó quay qua… lườm Thái Phong như muốn mếu…. 

- -Em… 

- -Em gì mà em…. Đi chuẩn bị kìa !! 

Nó vát cái mặt vừa thãm vừa rầu vừa đau đớn đi vào trong nhà, nó biết trong 1 tuần này... nhất định là không tránh khỏi cảnh...CHUNG PHÒNG VỚI THÁI PHONG....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro