P5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- NẾU NGÀY NÀO CŨNG ĐƯỢC EM CHĂM SÓC VÀ YÊU THƯƠNG ANH NHƯ VẬY ! THÌ ANH THÀ NGÀY NÀO CŨNG BỊ EM ĐÁNH ! 

- Anh điên hả ? 

- Ừ ! ĐIÊN RỒI !.... ĐIÊN VÌ CÔ VỢ NHƯ EM ĐÓ ! 

- KHÔNG NÓI NỮA ! ngủ 

- NGỦ NGON 

- Đừng có cử động nhiều coi chừng vết thương... có gì thì gọi tui 

- BIẾT RỒI !!! MOAH....... 

mi gió nó 

- ÔI TRƠI ƠI ! GỚM QUÁ !.. 

nÓ rùng mình chạy thẳng xuống dưới 

- Đâu phải là em hoàn toàn lạnh nhạt với anh !!Tử Kỳ à... sẽ có ngày em phải nói yêu anh.... hớ hớ hớ hớ Á!!!~~....cái lưng mình 

Thế là tối hôm đó... đã gần 12h khuya. Thái Phong phải nằm sấp để ngủ... miệng tũm tĩm cười , vui mừng suốt đêm 

Nó thì.... 

“ Đó là điều mình nên làm... không thể có ý gì khác !!” 

_____________________________ 

Sáng hôm sau.... 

- ... ....... ... 

Thái Phong nhíu nhíu đôi mày nhìn ra ngoài trong tư thế nằm sấp úp cả đêm.... 

- Anh thức rồi à ! 

Thái Phong quay đầu qua nhìn 

- ..... à ờ !... anh thức rồi ! 

Thái Phong thấy nó đang lấy quần áo trong tủ thì bèn lên tiếng gạ hỏi 

- Em... thay đồ đi làm à !? 

- Anh cũng mau xuống giường thay đồ đi ! 

Thái Phong tũm tĩm cười tiếp 

- Em... nấu đồ ăn sáng rồi à ? 

Thái Phong lại ngạc nhiên....sao...sao đôi mắt này khác với đôi mắt hôm qua cô ấy nhìn mình... mà lại rất....rất gióng đôi mắt hằng ngày nhìn Thái Phong suốt 3 năm qua ... giọng nói cũng thế : 

- Đừng có mơ tưỡng nữa ! anh có tay có chân mà 

- Nhưng.... 

- Không nhưng nhị gì hết ! ăn hay không là tuỳ anh ... tui thay đồ xong sẽ đi làm. Còn nếu không muốn thì cứ ở nhà mà nghỉ . 

- Em...em.. azzzz ngang ngược thiệt mà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro