Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Ân...tỉnh lại đi em, mở mắt ra nhìn anh này...

-....

Anh ôm lấy thân thể dính đầy máu của cô. Cả người run lên vì sợ. Gương mặt cương nghị trắng bệch, vội vã gọi xe cấp cứu

[....]

Tại bệnh viện...

Anh thất thần ngồi nhìn đèn phòng cấp cứu sáng, hai tay đan chặt vào nhau, lòng thấp thỏm lo âu...

Đằng sau cánh cửa kia là cô gái nhỏ anh coi như sinh mệnh, đang đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết...

Lần thứ hai anh cảm nhận được thứ quý giá bị mất đi. Nó đau hơn anh tưởng...

- Hàn...

Mẹ anh khi nghe tin cô tự tử liền đến viện xem tình hình, trong lòng có chút gì đó vui vui, giống như sắp gỡ được một món nợ...

- TẤT CẢ LÀ TẠI MẸ, NẾU MẸ KHÔNG NÓI THÌ LÀM SAO ÂN NGHE THẤY, NẾU MẸ KHÔNG NÓI THÌ CÔ ẤY CŨNG SẼ KHÔNG NGHĨ QUẨN, TẤT CẢ LÀ TẠI MẸ. NẾU ÂN XẢY RA CHUYỆN THÌ CON SẼ KHÔNG BAO GIỜ THA THỨ CHO MẸ ĐÂU....

Anh hét lên, như trút hết mọi uất ức trong lòng, như muốn giải toả sự sợ hãi mất cô trong tâm trí. Nhưng, anh càng cố thì nó càng in sâu, không cách nào dứt ra được

- Vì nó mà con dám lớn tiếng với mẹ, không biết cô ta đã cho con ăn bùa mê thuốc lú gì mà con lại si mê cô ta như thế, đúng là thứ hồ ly tinh xấu xa, bị như vậy cũng đáng - mẹ anh tức giận sỉ vả cô

- Mẹ về đi, ở đây không cần mẹ

Lãnh phu nhân đanh mặt, dậm chân bước ra ngoài. Tôi nhất định không tha cho cô đâu !

[...]

Trải qua 4 tiếng phẫu thuật, cô bây giờ đã qua cơn nguy hiểm, nhưng vẫn hôn mê...

- Bác sĩ, vợ tôi...

- Anh làm chồng kiểu gì vậy, cô ấy bị chấn thương tâm lý rất nặng, lại mất máu quá nhiều, cộng với việc não tổn thương nghiêm trọng sau tai nạn, bộ anh muốn cô ấy chết sao ? - vị bác sĩ không giấu nổi sự tức giận.

Ông cũng có một cô con gái, trạc tuổi cô, bị chồng hành hạ đến thân tàn ma dại, tâm lý có chút mơ hồ, căn bản không thể chữa. Ông đã cố gắng rất nhiều nhưng vẫn công cốc. Ông thương cô, thương cho số phận cô, đã bị ngốc mà còn không được tha...

-....

- Thật xin lỗi, tôi đã quá kích động rồi

- Không...là lỗi của tôi đã không chăm sóc cô ấy cho tốt

Nói xong, anh đi vào phòng. Vị bác sĩ già nhìn theo, khẽ lắc đầu. Cuộc sống của đôi vợ chồng này, chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn...

Đâu ai ngờ rằng, lời nói vô tình của vị bác sĩ kia sẽ thành hiện thực trong tương lai...?

[....]

Cô nằm trên giường bệnh, gương mặt nhợt nhạt khiến tim anh khẽ nhói

Đôi mắt xinh đẹp bất chợt mở ra, anh giật mình, cô tỉnh lại rồi

- Vợ còn sống à ?

Đó là câu đầu tiên cô nói khi vừa trải qua cuộc đấu tranh sinh tử. Cô lại cười

-...

- Chồng biết không, khi máu chảy ra, vợ không hề đau một chút nào...

-...

- Lúc vợ ngủ, vợ nhìn thấy thiên thần, bà ấy nói vợ nên quay lại vì chồng đang rất mong vợ, nhưng chân vợ cứ không tự chủ mà bước theo bà ấy...

-...

- Vợ thấy mọi thứ trắng xoá, cứ như trên thiên đư...ờ...n...g......ơ...

Anh bất chợt ôm chầm lấy cô, ngăn lại hết mọi lời cô định nói bằng một nụ hôn mang theo bao nhung nhớ, sự sợ hãi, mãnh liệt nhưng đầy yêu thương...

- Đừng nói gì cả, sau này anh nhất định sẽ bảo vệ em...

Anh chỉ nói thế, đâu biết được tương lại sẽ như thế nào....

#Jen ☘️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jen