Chương 211-220

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 211: Có tin hay không đến cả quần tớ cũng cởi?

Thẩm Mộng Kỳ đang cảm xúc dâng trào, đột nhiên thấy Tư Dạ Hàn tựa hồ là hướng lớp F đi tới, vì vậy sắc mặt trong nháy mắt thay đổi.

Tư Dạ Hàn là đi tìm Diệp Oản Oản?

Đây chẳng phải là làm cho tất cả mọi người đều biết Tư Dạ Hàn có quan hệ với Diệp Oản Oản?

Tên ngu xuẩn kia chẳng phải sẽ đắc ý muốn chết sao?

Nghĩ đến đây, cô quả thật là một khắc đều ngồi không yên, giống như là thứ thuộc về mình bị người khác đoạt đi mất.

Tuyệt đối không thể!

Lúc này, Thẩm Mộng Kỳ không biết nghĩ đến cái gì, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ hưng phấn.

Không đúng! Chết chắc! Diệp Oản Oản hôm nay chết chắc! Vào lúc này trên người cô còn áo củaTư Hạ đúng chứ?

Hàaa...! Diệp Oản Oản thằng ngu này, nam nhân như Tư Dạ Hàn không nắm chặt, lại bị Tư Hạ mê hoặc!

Hôm nay cô ta liền muốn để cho Diệp Oản onả như Trúc Lam múc nước, công dã tràng!

Bất quá, Tư Hạ, Tư Dạ Hàn hai người đều họ Tư, chẳng lẽ là có quan hệ gì? Dù sao cái họ Tư này cũng không thường gặp.

Trong con ngươi của Thẩm Mộng Kỳ thoáng qua một tia hoài nghi, nhưng rất nhanh liền quên mất.

Gia thế của Tư Hạ coi như khá hơn nữa, làm sao có thể cùng Tư gia dính líu quan hệ, huống chi Tư Hạ theo Sâu thành bên kia chuyển trường tới, bất quá ở bên kia trong nhà phỏng chừng cũng chỉ là một cái địa đầu xà mà thôi.

"A a a -- đến rồi đến rồi! Thực sự tới lớp chúng ta rồi!"

"Tới tìm ai? Chẳng lẽ cũng là đưa quần áo sao?"

"Trời ơi! Không thể nào! Rốt cuộc là ai?"

Nữ sinh lớp F quả thật là cũng sắp điên mất rồi.

Mắt thấy Tư Dạ Hàn càng đi càng gần, Diệp Oản Oản quả thật là thiếu chút nữa không nhịn được chui xuống dưới gầm bàn đi.

Đem quần áo nhét vào trong tay Tư Hạ như một củ khoai lang phỏng tay, "Đem quần áo tớ vừa đưa mặc vào ngay! ! !"

Tư Hạ hừ lạnh một tiếng, "Không mặc!"

Diệp Oản Oản cắn răng nghiến lợi, "Nhanh mặc! Có tin hay không tớ đánh cậu đấy!"

Tư Hạ cười ha ha, "Vậy cậu có tin hay không tớ đem quần cũng cởi?"

Diệp Oản Oản: "....." Tiết tháo đâu a!

Trong khi nói chuyện, Tư Dạ Hàn đã đi tới cửa phòng học.

Hứa Dịch một bên nhìn thấy trong tay Diệp Oản Oản xô đẩy quần áo tán loạn, vừa liếc nhìn Tư Hạ tiểu thiếu gia ở trần, cả người đều căng thẳng.

Ta đi! Cái này CMN là hình ảnh gì!

Quả thật là muốn điên a!

Tư Hạ hoàn toàn không có ý tứ mặc quần áo vào, cứ như vậy ngồi ở chỗ đó, ánh mắt tựa như khiêu khích hướng Tư Dạ Hàn nhìn lại, cho đến, trên đùi truyền tới một trận đau đớn --

"Đệt!"

Nữ nhân này thật đáng chết, thịt của cậu đều bị véo xuống a!

A, véo đi! Véo chết cậu cũng không mặc!

Diệp Oản Oản mài răng, hung tợn trợn mắt nhìn tên tiểu hỗn đản bên cạnh thà chết chứ không chịu khuất phục.

Cuối cùng, chỉ có thể chấp nhận nơm nớp lo sợ đứng lên, đi ra chỗ ngồi, đi về phía cửa.

Dưới con mắt của mọi người, tất cả mọi người trơ mắt nhìn thấy Diệp Oản Oản đứng dậy hướng nam nhân đi tới.

"Đệt! Diệp Oản Oản muốn làm gì?"

"Thật đúng là hồ ly tinh, nhìn thấy nam nhân liền vội vàng nhanh chống muốn nhào lên à!"

Vào lúc này Diệp Oản Oản nào có tâm tư quản ánh mắt của người khác, giờ phút này cô toàn thân cao thấp từng cái lỗ chân lông đều ở trạng thái cực độ khẩn trương, tất cả sự chú ý đều ở trên người nam nhân trước mắt.

"Cái đó... BA... " Chống lại ánh mắt từ trên cao nhìn xuống của anh không có một tí tình cảm của nhân loại mà chỉ mang vẻ lạnh giá, Diệp Oản Oản thiếu chút nữa thực sự bật thốt lên kêu "Ba.".

Diệp Oản Oản suýt nữa cắn phải đầu lưỡi của mình, vội vàng tỉnh táo lại, cứng đờ kéo ra một nụ cười, "Thân... thân ái, làm sao anh lại tới đây vậy?"



Chương 212: Đại ma đầu đưa ấm áp

Diệp Oản Oản vừa nói vừa vùng vẫy giãy chết cho Tư Hạ một cái nháy mắt buộc cậu mau mặc quần áo, bên kia còn phải ba chân bốn cẳng cố gắng đem thư tình kẹo chocolate không phải của cô mà được nhận từ khắp nơi chuyển đến, đẩy qua cho Tư Hạ bên kia.

Những thứ này đều là cậu ta, là của cậu ta! Cùng mình không hề có chút quan hệ nào ha ha ha!

Tư Hạ thấy cô đem đồ vật chất đống bên cạnh mình, sắc mặt hơi đen, nhướng mày tiện tay lật ra một tấm thư tình, ai nha, bìa rõ ràng là "Gửi Oản Oản nữ thần, luôn đẹp như vậy nhé" Cậu ta còn phong đại to thêm mấy cái chữ kia!

Diệp Oản Oản: "....." Thật sự muốn bóp chết cái thằng này a!

Trên người của Tư Dạ Hàn còn sót lại hàn ý bên ngoài phòng, trên gương mặt điên đảo chúng sinh cũng nhuộm thêm sương lạnh, tầm mắt giống như gió ở nơi cực hàn cắt qua quần áo trên người cô.

Diệp Oản Oản cảm thấy, lục phủ ngũ tạng của cô cũng sắp bị đông cứng đóng băng thành mảnh vụn luôn rồi.

Lúc này, một trận gió lạnh thổi qua tới.

"Hắt xì -- "

Trong lòng cô có chút lạnh, cô liền nhảy mũi ba cái.

Mà cô rõ ràng cảm giác được trên người Tư Dạ Hàn khí tức phảng phất càng đáng sợ hơn rồi.

Lần này thực sự xong đời, không chỉ có Tư Hạ đóa hoa bá vương của trường học, mà còn mười dặm hoa đào theo đuôi cô a!

"Cái đó... thân... thân ái... chuyện là như vầy..."

Cho dù cảm thấy giải thích cũng vô dụng, Diệp Oản Oản vẫn là nghĩ muốn giãy giụa một chút.

Đang vắt hết óc suy nghĩ nên giải thích thế nào, lúc này, Tư Dạ Hàn đột nhiên hướng bên cạnh Hứa Dịch bên cạnh hắn nhìn lại.

Hứa Dịch tiếp thu được tầm mắt của ông chủ nhà mình, lập tức cung cung kính kính đem đồ mới trong túi xách tay lấy ra, từ bên trong lấy ra một cái áo màu trắng.

Đó tựa hồ là một cái áo khoác?

Một giây kế tiếp, Diệp Oản Oản đang lạnh đến phát run thì cảm thấy đầu vai bỗng nhiên mềm nhũn.

Tư Dạ Hàn mặt không thay đổi đem cái áo khoác kia khoác ở trên người của cô.

Thấy cô ngơ ngác đứng bất động ở nơi đó, Tư Dạ Hàn đầu tiên là nhìn cô một cái sau đó hơi nhíu mày, giống như chiếu cố tiểu bằng hữu, tự mình giúp cô đưa tay vào trong áo khaots, sau đó ngón tay thon dài lại cài từng hạt nút trên áo cô.

Đây là một hành động làm cô vô cùng cảm động, áo khoát mềm mại choàng lên người cô, tạo ra một vòng màu trắng nhung, trong nháy mắt ngăn cách cái lạnh lẽo bên ngoài.

Diệp Oản Oản bị bọc lại chặt chẽ, chỉ lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bàn tay ở bên ngoài vòng lông trắng, càng làm nổi bậtgương mặt kiều mị động lòng người đó, mà cặp kia đang kinh ngạc ngẩng đầu nhìn đôi mắt của anh, đẹp giống như ngôi sao giữa trời tuyết khiến cho người khác muốn đưa tay hái xuống.

Nam nhân nhìn nữ hài trước mắt, ánh mắt đột nhiên tối xuống, đáy mắt như có sóng ngầm nóng bỏng cuồn cuộn.

Diệp Oản Oản làm sao cũng không nghĩ tới, chờ đợi cô không phải là tử vong, mà là một cái áo khoác ấm áp.

Cảm thụ chiếc áo kia như đám mây mềm mại ấm áp, tận sâu trong xương tủy có hàn ý trong thân thể liền tan đi hết, thay vào đó là một dòng nước ấm khác thường chảy vào trong tim...

Cái áo khoát bất ngờ này làm cô không kịp đề phòng, để cho cái mũi của cô không khỏi có chút ê ẩm.

Tư Dạ Hàn lại đến đưa quần áo cho cô?

Thấy biểu tình của Diệp Oản Oản không đúng, Tư Dạ Hàn nguyên bản không có bất kỳ biểu tình gì mặt hiện lên một mảnh âm trầm, "Làm sao?"

Anh đưa quần áo cho cô, lại làm cô khó tiếp nhận như vậy?

Diệp Oản Oản trong nháy mắt phục hồi tinh thần, sắc mặt hoảng hốt ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mắt, "Không... không việc gì, chính là tay em có chút lạnh."

Tư Dạ Hàn nghe vậy, sắc mặt dường như dịu đi một chút, lại hướng Hứa Dịch nhìn một cái.

Hứa Dịch lập tức lấy từ trong túi ra một đôi găng tay.

Thật là chuẩn bị đầy đủ hết!

Mà Diệp Oản Oản nhìn cặp bao tay kia, mặt đều đen rồi.

Cmn, cô mới vừa rồi chỉ cố ý nói như vậy, nghĩ muốn xoa dịu anh một chút thôi a!

Chẳng lẽ Bình thường phản ứng của nam nhân không phải là kéo tay nhỏ của cô, dùng nhiệt độ thân thể làm ấm áp tay của cô sao?

Móc ra một đôi găng tay là cái quỷ gì vậy?



Chương 213: Nữ nhân của Tư Dạ Hàn

Diệp Oản Oản tâm tình vô cùng phức tạp đem cặp bao tay nhận lấy.

Không vui...

Còn tưởng rằng có thể thừa dịp kéo kéo tay nhỏ đem bầu không khí hòa hoãn lại, như vậy anh có lẽ sẽ không tức giận nữa!

Bất quá tình huống hiện tại, anh rốt cuộc là tức giận hay không tức giận a?

Tình cảm không thể thể hiện ra thì coi như xong đi, mặt anh còn quá nghiêm túc, có bạn trai như vậy thật sự là nghiệp chướng a, hoàn toàn không đoán ra tâm tư của anh.

Ngay tại thời điểm Diệp Oản Oản tiếc nuối than thở, người chung quanh nhìn chằm chằm một đôi tình lữ mỹ nhan ở trước cửa kia, đã bị doạ sợ đến mức hoàn toàn không nói ra lời.

"Ta ta CMN nhìn thấy gì, Diệp Oản Oản lại thực sự có bạn trai!"

"Hơn nữa lại cực kỳ đẹp trai a a a a a!"

"Nói so với điều kiện của Tư Hạ khá hơn, lại không có một chút nào khoa trương! Chỉ riêng gương mặt này cũng đủ rồi có được hay không!"

Nghe nghị luận của chung quanh, Trình Tuyết không nhúc nhích, cả người giống như bị định trụ, sắc mặt dị thường trắng bệch, giống như nhìn thấy chuyện gì cực kỳ đáng sợ.

Tư... Tư Dạ Hàn

Cái người trong truyền thuyết giết người không chớp mắt gia chủ Tư gia!

Bởi vì cô ta muốn gặp Tư Hạ nên chỉ xa xa gặp qua một lần, nhưng là tuyệt đối sẽ không nhận sai.

Người đàn ông này chỉ cần gặp qua một lần, sẽ không có người nào quên được.

Nhưng là, làm sao có thể!

Bạn trai của Diệp Oản Oản làm sao có thể sẽ là Tư Dạ Hàn?!

Nếu là như vậy, Diệp Oản Oản làm sao có thể bỏ Tư Dạ Hàn chạy đi cấu kết với Tư Hạ?

Chẳng lẽ Tư Hạ từ đầu tới cuối đối với Diệp Oản Oản đặc biệt chiếu cố như vậy, lại vì nguyên nhân này?

Bởi vì Diệp Oản Oản là nữ nhân của Tư Dạ Hàn!

Trời ơi, vạn nhất bị Tư Dạ Hàn biết rõ việc làm của mình đối với Diệp Oản Oản...

Nghĩ tới đây, trên mặt của Trình Tuyết đột nhiên kinh hoàng.

Cùng lúc đó, trong đầu của cô ta bỗng nhiên nhớ lại câu nói cảnh cáo của Tư Hạ, "Không muốn chết liền im miệng!"

Ngay tại thời điển tất cả mọi người đều bị kinh ngạc đến ngây người, nơi cửa, phía sau nam nhân đột nhiên truyền đến một thanh âm.

"Tư... Tư tiên sinh."

Chỉ thấy Thẩm Mộng Kỳ mặc áo đầm màu hồng đang xấu hổ mang sợ hãi đứng ở nơi đó, cùng Tư Dạ Hàn chào hỏi.

Người chung quanh thấy vậy nhất thời lại lộ ra ánh mắt Bát Quái không dứt, Thẩm Mộng Kỳ cũng nhận biết người này?

Phát hiện Thẩm Mộng Kỳ lại gần, ánh mắt của Tư Dạ Hàn ở trên người của co ta dừng lại trong một cái chớp mắt, dường như trong ánh mắt của anh không hề không có vật gì, giống như người trước mắt căn bản không hề tồn tại.

Vốn ấn tượng của Hứa Dịch đối với Thẩm Mộng Kỳ không tốt cho lắm, thấy cô ta tiến lại gần, nhất thời mặt lạnh bước một bước đứng trước người của Tư Dạ Hàn, ngăn trở ý đồ cô ta tiếp tục đến gần.

Thấy Tư Dạ Hàn nhìn thấy chính mình lại một chút phản ứng đều không có, Thẩm Mộng Kỳ có chút khó chịu cắn cắn môi, nhưng nghĩ đến người đàn ông này vốn là đối với người nào đều như vậy, trong lòng mới dễ chịu hơn một chút.

Thẩm Mộng Kỳ không cách nào đến gần Tư Dạ Hàn, liền tạo ra một bộ dáng thân mật đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản, giọng nói nhỏ nhẹ vang lên.

"Anh ấy tới quần áo cho Oản Oản sao? Y phục này thật là đẹp mắt, cái bao tay cũng thật là đáng yêu a, mặt trên còn có một lão hổ nhỏ đấy..."

Thẩm Mộng Kỳ nói nửa ngày, Tư Dạ Hàn dĩ nhiên là sẽ không để ý đến cô ta, ngay cả Diệp Oản Oản đều hoàn toàn không đáp lời của cô ta, giống như cô ta tự mình tự biên tự diễn một vỡ kịch.

Sắc mặt của Thẩm Mộng Kỳ dần dần có chút lúng túng, đáy mắt xẹt qua một tia âm vụ.

Sau đó, ánh mắt cô liếc qua giống như lơ đãng hướng phương hướng của Tư Hạ nhìn một cái, tựa như cùng nghĩ tới điều gì, đột nhiên chột dạ kinh hoảng thất thố hướng Tư Dạ Hàn mở miệng nói.

"Tư tiên sinh, anh, anh ngàn vạn lần đừng hiểu lầm Oản Oản cùng Tư Hạ! Tư Hạ chẳng qua là nhìn Oản Oản có chút lạnh cho nên mới cỡi quần áo ra cho cậu ấy mặc, bọn họ không có gì chẳng qua chỉ là bạn bình thường mà thôi, Oản Oản tuyệt đối không có khả năng cùng những người kia ở bên ngoài lăng nhăng làm loạn, anh nhất định phải tin tưởng cậu ây."

Lời nói này...

Coi như là ban đầu không liên quan nhưng Thẩm Mộng Kỳ nói như vậy làm cô bị hiểu lầm thành có quan hệ rồi.

Diệp Oản Oản mặt hiện lên một tia giễu cợt, lẳng lặng nhìn Thẩm Mộng Kỳ rốt cuộc không nhẫn nại được, ở trước mặt cô liền bắt đầu khiêu khích rồi.

Người lăng nhăng?

A, kiếp trước vào lúc này, Thẩm Mộng Kỳ còn không biết quan hệ của Tư Hạ cùng Tư Dạ Hàn đây.



Chương 214: Cắn chết tên khốn này

A, kiếp trước vào lúc này, Thẩm Mộng Kỳ còn không biết quan hệ của Tư Hạ cùng Tư Dạ Hàn đây.

Huống chi, Thẩm Mộng Kỳ ở trước mặt của Tư Dạ Hàn lớp mặt nạ đã sớm bị cô xé rách, lời nói của cô ta cũng đã mất đi độ tin cậy.

Nếu cô ta không khiêu khích cô ngược lại tốt rồi, rõ ràng khích bác như vậy, Tư Dạ Hàn sẽ có phản cảm mà không có chút tin tưởng.
Cùng lúc đó, một bên Trình Tuyết đang kinh ngạc nhìn chằm chằm Thẩm Mộng Kỳ.
Vốn đang cho là Thẩm Mộng Kỳ nữ nhân này thực sự nhận biết Tư Dạ Hàn, hơn nữa với hắn cũng rất quen biết.

Sau đó nghe cô ta nói Tư Hạ là người bừa bộn lăng nhăng, vẻ mặt không nói nên lời.

Tư gia mấy vị khác huynh đệ đều không có con cháu, Tư Dạ Hàn còn chưa kết hôn, Tư Hạ là tiểu thiếu gia duy nhất của Tư gia, thân phận của cậu ta hoành tráng như thế.

Mặc dù rất nhiều người đều nói với tính cách đa nghi của Tư Dạ Hàn ngược lại sẽ không bỏ qua bất kỳ một người nào có quyền thừa kế dòng chính, nhưng trên thực tế, ít nhất theo ngoài mặt mà nói, Tư Dạ Hàn đối với vị cháu trai này tương đối khá tốt, hơn nữa còn cho cậu ta chút tôn quý tối cao.

Thậm chí có nghe qua một lần, có người không có mắt ở dòng thứ tự cho là khi dễ Tư Hạ liền có thể lấy lòng Tư Dạ Hàn, tiện lợi nhục nhã cậu ta, còn mắng phụ thân của cậu ta là thứ hèn nhát.

Kết quả, Tư Dạ Hàn sau khi biết được, đã để cho người tại chỗ cắt đầu lưỡi người kia.

Lúc đó hình ảnh máu tanh kia làm chấn động tất cả mọi người ở Tư gia...

Từ đó về sau, không có bất kỳ người nào ở Tư gia dám xem thường Tư Hạ.

Mà bây giờ, Thẩm Mộng Kỳ lại còn nói Tư Hạ là người lăng nhăng? Còn ngay trước mặt Tư Dạ Hàn nói lời như vậy?

Thẩm Mộng Kỳ nhìn Tư Hạ đến bây giờ còn ở trần, quả thực là trần, truồng, khỏa thân, cái này có thể làm chứng cớ cho lời nói của mình, cô ta hưng phấn đến mức không cách nào tự kiềm chế được.
Cô ta cũng không tin, cái này chẳng khác nào bắt gian tại giường, Tư Dạ Hàn còn có thể lãnh đạm bình tĩnh như vậy!

Phải biết, Diệp Oản Oản chẳng qua chỉ là cùng nam nhân khác nói hơn một câu đều sẽ chọc cho anh đại khai sát giới.

Huống chi lần này Diệp Oản Oản lại tiếp nhận lấy quần áo của một nam nhân có bộ dạng xinh đẹp động lòng người như vậy, mà người đàn ông này còn nghênh ngang trực tiếp để trần thân thể ngồi ở bên cạnh cô.

Thẩm Mộng Kỳ mang bộ dáng vì Diệp Oản Oản mà nóng nảy không dứt, khẩn cầu đối với Tư Hạ mở miệng nói, "Tư Hạ, cậu nhanh chống mặc quần áo vào đi, cậu như vậy sẽ có người hiểu lầm Oản Oản."

Tư Hạ nhìn biểu tình của Thẩm Mộng Kỳ, trên căn bản cùng nhìn cái thứ ngu ngốc không sai biệt lắm.

Đây rốt cuộc là tên ngu ngốc nơi nào nhô ra?

Diệp Oản Oản lại để loại người này làm bạn khuê mật của cô sao?

Sách, quả nhiên là não có vấn đề, khó trách cô sẽ thích tên biến thái Tư Dạ Hàn!

Tư Hạ cười lạnh một tiếng, đem quần áo trong tay tiện tay ném một cái, dựa vào phía sau một chút, bộ dạng khi cậu mặc quần áo lộ vẻ gầy nhưng khi cỡi quần áo thì cũng là người có vóc dáng, cơ bụng cứ như vậy trần trụi ở nơi đó.
"A, tôi mạn phép không mặc, tôi chính là muốn cởi quần áo cho cô ta mặc, thế nào?"

Tiếng nói của Tư Hạ vừa rơi xuống, trong nháy mắt cả phòng học quả thực yên tĩnh đến chết lặng.

Mà Diệp Oản Oản trợn to con mắt, nếu không phải Tư Dạ Hàn ở chỗ này, cô quả thật là sẽ nhào tới cắn chết tên khốn này rồi.

Rốt cuộc cô có thù oán gì với cậu ta chứ!

Tiểu tử này chính là sứ giả muốn câu hồn cô sau khi sống lại đi!

"Nằm Cmn quá CMN bùng nổ rồi! Tình tiết hai nam cạnh tranh giành một nữ a!"

"Hơn nữa tất cả đều là siêu cấp soái ca a! Mặc dù Tư Hạ khí chất hơi có vẻ chưa đủ, nhưng giá trị của người ta là tiểu thịt tươi a! Diệp Oản Oản quá có diễm phúc rồi!"

"Hừ, quả nhiên là hồ ly tinh, thật không biết xấu hổ!"

"Đã có một người bên cạnh lại đi cấu kết với người khác, đây thật có chút quá phận a?"

Thẩm Mộng Kỳ không nghĩ tới biểu hiện của Tư Hạ so với dự đoán của cô còn tốt hơn nhiều, còn để cho cô kinh hỉ, nhất thời càng đắc ý ra sức tiếp tục chống cự, bày ra vẻ mặt không cách nào tin được.
"Cậu... cậu làm sao có thể như vậy! Biết rõ Oản Oản có bạn trai còn làm loại sự tình này, đây chính là gia giáo của Tư thiếu gia ngài sao?"



Chương 215: Quả thật là người viết kép có tiếng.

Thẩm Mộng Kỳ vì ở trước mặt Tư Dạ Hàn muốn biểu hiện, khuôn mặt đầy căm phẫn, có thể nói là dùng hết tâm tư.

Tư Hạ nghe vậy chân mày hơi hơi nhướng lên.

Gia giáo của hắn?

A, gia giáo của hắn cũng đều là Tư Dạ Hàn dạy đây!

Tư Hạ mặt đầy thong thả, một bộ dạng hoàn toàn tố khổ, còn cố ý hướng Tư Dạ Hàn nhìn một cái, "Tôi thì làm sao? Coi như Oản Oản để cho tôi cởi quần, tôi cũng như thường cởi cho cô ấy, cô có ý kiến à?"
Diệp Oản Oản: "! ! !"

Tôi CMN điên rồi sao sẽ để cho cậu cởi quần! Đúng là đồ hỗn đản a!

Tất cả mọi người bị một màn này làm sợ ngây người, hơn nữa tất cả đều ở trong lòng xoa xoa đầu chú ý phản ứng của Tư Dạ Hàn.

Ngay trước mọi người bị cho đội nón xanh, đây là muốn hai người họ chia tay sao?

Bên dưới vô số tầm mắt, Tư Dạ Hàn đối mặt với khiêu khích đầy ác ý của Tư Hạ, vẻ mặt từ đầu tới cuối đều không có bất kỳ biến hóa nào, chờ cậu khiêu khích xong rồi, mới dùng ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhàn nhạt nhìn cậu một cái, mở miệng nói, "Náo đủ rồi?"

Ánh mắt kia, tựa như đang nhìn một tiểu hài tử cố tình gây sự, làm cho Tư Hạ muốn nổi giận, đáy mắt trong nháy mắt bốc cháy!

Tư Dạ Hàn thấy cậu không lên tiếng, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng đột nhiên xuất hiện cảm giác áp bách ngập trời, giọng nói cũng trong nháy mắt trầm xuống, "Làm sao? Nhìn thấy tôi, ngay cả chào hỏi cũng không gọi sao?"

Tư Hạ chịu đựng sự chèn ép đáng sợ kia, cả người giống như bì đè dưới một tòa núi lớn, huyết dịch cơ hồ nhứ muốn bị đông kết.

Thời gian từ từ trôi qua, rõ ràng là khí trời lạnh như thế này, trên trán của cậu lại rịn ra một tầng mồ hôi mịn màng.

Không biết qua bao lâu, thiếu niên rốt cuộc cắn răng, từng chữ từng chữ mở miệng, "Cửu thúc!"

Cửu... Cửu thúc! ?

Nghe được Tư Hạ xưng hô đối với bạn trai của Diệp Oản Oản, tất cả mọi người đang chuẩn bị xem kịch vui đều ngu người.

Biểu tình của Thẩm Mộng Kỳ đang âm thầm dương dương đắc ý bổng chốc hoàn toàn cứng đờ.

Nhưng mà, cái này vẫn chưa xong, ánh mắt Tư Dạ Hàn liếc qua hướng Diệp Oản Oản nhìn một cái, ngay sau đó tiếp tục mở miệng, "Cháu mới vừa gọi cô ấy là gì?"

Tư Hạ gắt gao siết quả đấm, cái kia chữ cơ hồ là theo hàm răng của cậu phát ra, "Thím ... thím cửu."

Cái quái gì đây a! Chuyện này... đây là cái tình huống gì á!

Nghe Tư Hạ tiếng kia thím Cửu, vốn là mọi người đang ngớ ngẩn, sau đó mọi người quả thật sắp không chịu nổi nưa.

Giời ạ! Tư Hạ mới vừa rồi kêu Diệp Oản Oản cái gì? Thím!

Vạn vạn không nghĩ tới, Tư Hạ cùng Diệp Oản Oản lại có loại quan hệ như vậy!

Cho nên nói, từ đầu tới cuối Tư Hạ đối tốt với Diệp Oản Oản như vậy, khắp nơi bảo vệ cô, tất cả đều CMN bởi vì cô là của thím của hắn? Là bạn gái của thúc thúc hắn?

Quả thật là kinh ngạc đến ngây người!

Mà so với bọn hắn càng khiếp sợ hơn lại là Diệp Oản Oản.

"Cha" của cô qua thật lợi hại, quả thật là viết kép có tiếng, chỉ cần một ánh mắt liền có bản lãnh để cho Tư Hạ chính miệng gọi cô một tiếng "Thím "!

Hơn nữa nhất thời liền giải trừ tất cả hiểu lầm ở trong trường học.

Tư Dạ Hàn sau khi nghe được tiếng thím này, rốt cục mới thu hồi ánh mắtcảnh cáo, hướng Hứa Dịch một bên nhìn lại.

Hứa Dịch vừa trải qua xong một màn kinh động tâm phách, chân thiếu đều chút nữa đứng không vững, sửng sốt một chút mới phản ứng được.

Vội vàng từ trong cái túi lấy ra một cái áo khoác nam, đưa tới trước mặt của Tư Hạ, nhìn tâm tình trên mặt đối phương rõ ràng đang rất ác liệt, cẩn thận từng li từng tí mở miệng nói, "Tư Hạ thiếu gia, ngài bệnh mới vừa khỏi, nhanh chống mặc quần áo vào đi! Đừng để bị lạnh!"

Tư Hạ trầm mặt, cuối cùng vẫn đem y phục trong tay mặc vào người mình, sau đó nhận lấy áo khoát trong tay Hứa Dịch, qua loa lấy lệ mà mặc lên.

Cảm lạnh cái rắm, hắn toàn thân cao thấp cũng sắp bốc cháy rồi!



Chương 216: Vạn nhất cậu cướp bạn trai tớ.

"Ta phi, nữ thần của ta thật lợi hai, cô ấy lại là thím của Tư Hạ! Cái này bối phận! Tuyệt!"

"Cuối cùng đã biết tại sao Tư Hạ đối với Diệp Oản Oản chiếu cố như vậy rồi!"

"Mới vừa rồi Thẩm Mộng Kỳ nói cái gì? Lại còn nói Tư Hạ không ở nhà không có ai dạy dỗ? Phốc! Đây không phải là đem Tư Hạ cùng chú của hắn để cùng một chỗ cùng chửi rồi sao?"

Nói tới chỗ này, người chung quanh nhất thời hướng Thẩm Mộng Kỳ ném ánh mắt khác thường.

"Thẩm Mộng Kỳ cũng là rất hài hước, người ta chính chủ còn không nói gì đây, cô ta lại chạy tới giải thích, nếu có người biết cô ta là vị chị em gái tình thâm mới thay Diệp Oản Oản lo lắng, gặp người không biết còn tưởng rằng cô ta đang cố ý ở trước mặt bạn trai Diệp Oản Oản bôi đen Diệp Oản Oản đây!"

"Tớ xem người sau có khả năng rất lớn đi! Thẩm Mộng Kỳ nhưng là có tiền sử trước rồi a, không phải là cô ta thích nhất cướp bạn trai của khuê mật sao?"

"Cậu nói như vậy đúng rồi a, cô ta ngay cả Tống Tử Hàng đều không buông tha, đừng nói là người đàn ông có khí chất ưu tú như vậy! Mới vừa rồi tám phần mười chính là cố ý khiêu khích rồi!"

"Ông trời của ta ơi, thật là quá ghê tởm đi! Những ngày qua cô ta luôn một mực giải thích nói là Tống Tử Hàng ép buột cô ta, còn nói cái gì Tống Tử Hàng uy hiếp nếu như cô ta không theo hắn, liền nói là cô ta chủ động câu dẫn hắn, nói hết thảy đều do Tống Tử Hàng thẹn quá thành giận sau tát nước dơ lên người cô ta, làm tớ thiếu chút nữa tin là thật đó, còn có chút đồng cảm cô ta nữa chứ! Kết quả ncô ta hãm hại xong Giang Yên Nhiên, lại chạy đi hãm hại Diệp Oản Oản... chậc chậc chậc..."

"Nhân phẩm này, quả thật là quá lắm rồi! Hơn nữa đến bây giờ còn giữ anh trai của Diệp Oản Oản không thả đây!"

Thời điểm Thẩm Mộng Kỳ nghe được Tư Hạ kêu Tư Dạ Hàn Cửu thúc đã bị doạ cho sợ choáng váng.

Vào lúc này nghe chung quanh những người đó chỉ chỉ trỏ trỏ, sắc mặt càng tái mét.

Sao có thể như vậy?

Tư Hạ cùng Tư Dạ Hàn lại là chú cháu!

Cô ta mới vừa rồi lại ngay trước mặt Tư Dạ Hàn nói ra "Ở nhà không được dạy dỗ" lời nói như vậy...

Còn nữa, Tư Dạ Hàn há chẳng phải sẽ cho là mới vừa rồi cô ta nói những lời đó là muốn khích bác quan hệ chú cháu của bọn họ sao?

Cô ta từng nghe qTư Dạ Hàn kiêng kỵ nhất chính là cái này!

Trình Tuyết một bên thấy vậy, cười lạnh một tiếng, lộ ra vẻ mặt như trong dự liệu, cô cũng biết sẽ như vậy mà.

Hôm nay may mắn có Thẩm Mộng Kỳ dời đi sự chú ý của Tư Dạ Hàn, nếu không cô sợ rằng...

Nhưng là, vạn nhất Diệp Oản Oản sau khi trở về tố cáo với Tư Dạ Hàn thì...

So với lo âu của Trình Tuyết, vào lúc này Thẩm Mộng Kỳ cũng đã bị doạ sợ làm cho choáng váng, lắp bắp cùng Tư Dạ Hàn giải thích, "Tư tiên sinh, tôi không biết, tôi thật sự không biết Tư Hạ lại là cháu trai của ngài, thật xin lỗi, là tôi đã hiểu lầm, tôi chẳng qua chỉ vì quá lo lắng Oản Oản mới như vậy, xin ngài ngàn vạn lần chớ để ý."

Tư Dạ Hàn không nói gì, thậm chí đến nhìn cũng không có liếc nhìn cô ta một cái, mà là hướng Diệp Oản Oản nhìn lại.

Tư Dạ Hàn hờ hững làm cho trái tim Thẩm Mộng Kỳ như rơi vào hầm băng, chỉ có thể như rơm rạ hướng Diệp Oản Oản cầu cứu, ánh mắt xin giúp đỡ.

"Oản Oản, tớ thật sự không phải cố ý! Cậu là người rõ ràng nhất, tất cả những điều tớ làm đều là vì lo lắng cho cậu a!"

Diệp Oản Oản nghe Thẩm Mộng Kỳ đến bây giờ còn muốn đầu độc cô, ánh mắt hơi hơi buồn rầu nhìn một chút, "Có thật không? Nhưng bọn họ đều nói cậu cố ý khiêu khích quan hệ giữa tớ cùng bạn trai tớ a!"

"Làm sao có thể, Oản Oản cậu chẳng lẽ ngay cả tớ cũng không tin sao?" Thẩm Mộng Kỳ nóng nảy nói.

Diệp Oản Oản thằng ngu này, làm sao lại tin lời người khác nói vậy!

Hứa Dịch vẻ mặt hờ hững nhìn Thẩm Mộng Kỳ ở nơi đó, Diệp Oản Oản nữ nhân ngu ngốc này, phỏng chừng sẽ bị lừa.

Diệp Oản Oản nghe Thẩm Mộng Kỳ không ngừng giải bày, mặt lộ vẻ giãy giụa, cuối cùng, xin lỗi mở miệng nói.

"Thật xin lỗi Mộng Kỳ, lúc trước cậu đã cướp bạn trai của Yên Nhiên một lần, tớ thực sự rất khó tin cậu, tớ nghĩ, chúng ta sau này cũng không cần liên lạc nữa! Nếu không, vạn nhất... vạn nhất cậu cũng có thể muốn cướp bạn trai của tớ thì làm sao bây giờ? Bạn trai của tớ đẹp trai như vậy a."

Diệp Oản Oản một bên lầu bầu, một bên khẩn trương không dứt áp sát vào người Tư Dạ Hàn, bộ dáng muốn chiếm làm của riêng mười phần ôm lấy cánh tay của anh, mặt đầy vẻ phòng bị.

Tư Dạ Hàn nhìn Diệp Oản Oản đột nhiên ôm lấy cánh tay cảu anh, đáy mắt bình tĩnh không lay động xẹt qua vẻ kinh ngạc hiếm thấy.

Về phần Hứa Dịch, quả thật là mừng rỡ như điên, CMN, nữ nhân này có thể coi là khai chiến trực tiếp a, quả thật là ngàn năm mới xuất hiện một lần!



Chương 217: Cô mới vừa rồi là được tán dương phải hay không?

Thẩm Mộng Kỳ bị nói trúng tâm tư, trên mặt nhất thời thoáng qua một tia chột dạ, bất quá rất nhanh liền đổi lại bộ dáng bởi vì bị hiểu lầm mà thương tâm muốn chết.

"Làm sao có thể! Oản Oản, cậu là bằng hữu tốt nhất của tớ, làm sao tớ lại cướp bạn trai của bạn!"

Thẩm Mộng Kỳ nói xong, hai con mắt phiếm hồng, thân thể quần áo đơn bạc ở trong gió nhẹ nhàng run rẩy, mặt đầy ủy khuất hướng Tư Dạ Hàn ném ánh mắt xin giúp đỡ.

"Tư tiên sinh, tôi đối với ngài chỉ có kính ngưỡng cùng sùng bái, tuyệt đối không có ý gì khác a ... "

Kết quả, Thẩm Mộng Kỳ mới vừa bước tới nửa bước, Hứa Dịch liền mặt lạnh chắn trước chân nàng, "Thẩm tiểu thư, xin tự trọng!"

"Phốc -- "

Thấy Thẩm Mộng Kỳ bị thuộc hạ nhà người ta đánh vào mặt ngay tại chỗ, mọi người nhất thời cười ra tiếng.

"Kính ngưỡng, sùng bái? Một nữ nhân kính ngưỡng sùng bái một người đàn ông khác là có ý gì, cái này còn cần dùng nhiều lời sao? Đây là muốn ra mặt tỏ tình, còn không có ý gì khác?"

"Chó không sửa đổi ăn 'Cứt! Cô ta ngay cả bạn trai của Giang Yên Nhiên đều không buông tha, huống chi là người trước mắt này, bạn trai của Diệp Oản Oản nhìn qua có thể so với Tống Tử Hàng lai lịch lớn hơn!"

"Mới vừa rồi rõ ràng Diệp Mộ Phàm đưa quần áo tới cho cô ta, giờ cô ta lại mặc mặc như vậy ở trước mặt bạn trai của người ta run lẩy bẩy, lại con khóc lóc thảm thiết lễ tâm ý, khi dễ người khác đều là người mù đây!"

"Tớ nhớ được có lời đồn đãi nói Diệp Oản Oản ở bên ngoài trường bị lão đầu tử bao nuôi, chuyện này cũng là từ cô ta nơi này truyền đi đúng chứ?"

Thẩm Mộng Kỳ nhất thời đổi sắc mặt, "Tôi tôi không có nói như vậy, tôi làm sao sẽ truyền thứ tin đồn nhảm nhí này."

Đáng chết, gần đây Giang Yên Nhiên cùng Diệp Oản Oản đi gần như vậy, sẽ không phải là đối với cô ta nói cái gì chứ? Khó trách thái độ của Diệp Oản Oản đối với chính mình đột nhiên thay đổi lớn như vậy.

Diệp Oản Oản đứng ở một bên, mắt lạnh nhìn Thẩm Mộng Kỳ ở trong đám người trăm miệng cũng không thể bào chữa.

Đã từng bởi vì Thẩm Mộng Kỳ âm thầm thiết kế bêu xấu, cô bị tất cả mọi người giễu cợt gạt bỏ, mà bây giờ, hết thảy các thứ này, cô đem toàn bộ đều từng cái trả lại cho cô ta.

Đương nhiên, cái này chưa có đủ

Keng keng keng --

Cho đến khi tiếng chuông vang lên, Thẩm Mộng Kỳ bị vây công rốt cục mới được thoát thân.

"Oản Oản, vô luận cậu hiểu lầm tớ ra sao, nhưng tớ thật không có làm qua... tớ tớ lần sau lại tới tìm cậu."

Thẩm Mộng Kỳ che giấu trong con ngươi âm trầm, cắn môi hướng Tư Dạ Hàn ai oán liếc mắt một cái, lúc này mới vội vã rời đi.

Diệp Oản Oản không để ý tới Thẩm Mộng Kỳ nữa, đứng dậy đưa Tư Dạ Hàn đi đến trên hành lang.

Nhìn nam nhân đối diện, Diệp Oản Oản trầm mặc, nhất thời không biết nói gì.

"Đi học đi." Tư Dạ Hàn thấy cô không lên tiếng, chỉ coi cô sợ hãi khi nói chuyện cùng mình, không nhiều lời nữa.

Nhưng mà, ngay tại khi Tư Dạ Hàn cất bước trong nháy mắt, cổ tay bỗng nhiên căng thẳng.

Một cánh tay nhỏ bé nhẹ nhàng níu lấy ống tay áo của hắn.
Tư Dạ Hàn dừng chân lại, ánh mắt hướng ống tay áo của mình nhìn lại.

Diệp Oản Oản cũng không biết mình làm sao lại kéo hắn lại, sau khi kịp thời phản ứng, vội vàng rút tay trở về, câu được câu không đùa bỡn vòng lông trắng trên cổ áo.

Tư Dạ Hàn cũng không thúc giục, liền lẳng lặng đứng ở nơi đó nhìn cô.

Một lúc sau, Diệp Oản Oản cất tiếng nói, "Anh sẽ thích Thẩm Mộng Kỳ sao?"

Tư Dạ Hàn nhìn cô một cái thật sâu, sau đó mặt không thay đổi mở miệng: "Không biết, ánh mắt của anh rất cao."

"...!" Diệp Oản Oản sững sốt, một hồi lâu sau mới kinh ngạc ngẩng đầu, ánh mắt chớp chớp, lại chớp chớp.

Ách, cô mới vừa rồi là được tán dương phải hay không?

Đây không phải là chê cô mà là đang khen cô sao?

Lại dưới tình huống bạn gái là cô, còn có thể có vẻ mặt nghiêm túc nói ra những lời này.



Chương 218: Càng ngày càng có tiềm chất của hôn quân

Hứa Dịch nhìn ông chủ nhà hắn tự xưng ánh mắt rất cao một chút, lại nhìn mắt Diệp Oản Oản bên cạnh ngây ngốc tiểu bạch yên tĩnh không nói.

Giờ phút này hắn thật là tương đối hiểu tâm tình của Lưu Ảnh khi nghe được ông chủ nói chọn bạn trăm năm tiêu chuẩn là "Tuyệt thế vô song".

"Còn có điều gì muốn hỏi sao?" Tư Dạ Hàn hỏi.

Diệp Oản Oản lắc đầu một cái, "Không có rồi, chính là cám ơn anh đưa quần áo cho em, còn có cái bao tay, ở phía trên thêu tiểu lão hổ rất đáng yêu, là anh chọn lựa sao?"

Tư Dạ Hàn: "Hứa Dịch chuẩn bị."

Hứa Dịch: "..."

Ông chủ xin ngài sờ lương tâm của mình lặp lại lần nữa!

Đúng là tôi chuẩn bị, nhưng là ôi chuẩn bị ước chừng một trăm đôi, ngài mới từ bên trong lựa ra một đôi bao tay ngài hài lòng được chứ!

"Ồ..." Diệp Oản Oản gật đầu một cái, sau đó lại hỏi một câu, "Đại Bạch còn có ở nhà không?"

"Ở nhà. " Tư Dạ Hàn mở miệng.

Hứa Dịch nghe được câu này, nhất thời bức xúc rồi.

Nơi nào ở nhà, hắn căn bản liền còn không tìm được Slutte a!

Diệp Oản Oản nhất thời an tâm, "Thôi em đi học, anh đi về đi, anh trên đường cẩn thận một chút!"

Sau khi Diệp Oản Oản rời đi, Hứa Dịch lập tức lo lắng nhìn về phía Tư Dạ Hàn, "Ong chủ, Slutte "

"Cậu còn có thời gian một ngày." Tư Dạ Hàn trực tiếp cắt dứt câu nói kế tiếp của hắn.

Hứa Dịch nhất thời nghẹn một cái, trong lòng nước mắt rơi như mưa, "Thuộc hạ nhất định vào ngày mai sẽ tìm được Slutte trở về trước khi Diệp tiểu thư trở lại."

Khó trách đang êm đẹp lại đột nhiên để cho hắn đi đem Slutte tìm trở về, nguyên lai là muốn dỗ mỹ nhân vui vẻ!

Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng ông chủ thật là càng ngày càng có tiềm chất của hôn quân a...

. . .

Ngày thứ hai sau khi tan học.

Diệp Oản Oản thu thập xong hành lý, cùng Giang Yên Nhiên cáo biệt.

"Một mình cậu ở có quen không? Nếu không cậu xin điều đến phòng ngủ khác đi?" Diệp Oản Oản đề nghị.

Giang Yên Nhiên lắc đầu một cái, "Không cần á..., cũng sắp thi vào trường cao đẳng, tớ một người vừa vặn chuyên tâm học tập!"

Thanh Hòa mặc dù là dạy học chất lượng tốt nhất trường học quý tộc, nhưng không khí cùng phổ thông trường cấp 3 học tập không cách nào sánh được, bởi vì không ít học sinh thi vào trường cao đẳng đều là trực tiếp ở lại học, căn bản không quan tâm thành tích thi vào đại học, nữ sinh trong nhà trọ ngày ngày thảo luận cơ hồ đều là nhãn hiệu nổi tiếng cùng đồ trang điểm.

Giang Yên Nhiên là con gái độc nhất trong nhà, cha mẹ không nỡ để cô ấy rời nhà quá xa, cho nên đã chuẩn bị cho cô ấy học ở trường học bản xứ.

Nguyên lai ban đầu Giang Yên Nhiên cũng chưa nghĩ đến việc tham gia kì thi kia, nhưng trong khoảng thời gian cùng Diệp Oản Oản sống chung xuống, cô ấy đã quyết định dự thi học viện Đế đô điện ảnh ở hệ biểu diễn.

Không khỏi rất chờ mong tương lai mình cũng có thể cùng Diệp Oản Oản trở thành cộng sự.

Bởi vì từ nhỏ được cha mẹ tạo điều kiện đi học chuyên ngành ở hệ biểu diễn, cô ngược lại không lo lắng, chẳng qua là lớp văn hóa, cô sợ rằng còn phải vượt qua cửa ải này nữa..

Cô nghe nói Diệp Oản Oản muốn thi vào Đế đô truyền thông quan hệ xã hội chuyên nghiệp.

Đế ảnh cùng Đế truyền là một trong những trường đại học cao cấp nhất ở Trung Quốc, về ngành điện ảnh và truyền hình truyền thông, là mục tiêu cao cấp nhất mà tất cả học sinh cả nước đều muốn vào học, đây cũng là chuyên ngành đào tạo ra nhiều người trong nghề tài giỏi cùng quyền uy.

Mà mọi người đều biết, Đế truyền không phải là trường nghệ thuật chuyên nghiệp điểm số cao đến mức khiến nhiều người phải sợ hãi, cùng Đế đô đại học đều không phân cao thấp.

Diệp Oản Oản lại muốn thi vào khoa quan hệ xã hội chuyên nghiệp, một trong hai chuyên nghành đó sao?

Thành tích bây giờ của Diệp Oản Oản mặc dù cũng không tệ lắm, nhưng số học của cô ấy thật sự là quá thấp, nếu muốn thi vào Đế truyền, chỉ sợ là không đủ.

"Oản Oản, cậu có muốn hay không thừa dịp lần này về nhà một chuyến, buổi tối tớ cho cậu mọt lớp bổ túc số học a? Cái số học này của cậu thật sự là có vấn đề quá lớn!" Giang Yên Nhiên lo âu hỏi.

Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời khoát khoát tay trả lời, "Yên tâm yên tâm, đã sớm tìm đuọce! Lão sinh bổ túc số học cho tớ thật sự siêu cấp!"



Chương 219: Muốn dỗ nữ nhân sao không chính mình đi mà dụ dỗ?

Dưới lầu, Hứa Dịch mới vừa đi tới, chuẩn bị mang hành lý đến cho Diệp Oản Oản liền nghe được đối thoại của Diệp Oản Oản cùng một cô gái, vì vậy không khỏi sửng sốt một chút.

Diệp Oản Oản báo lớp học bổ túc sao? Hắn làm sao lại không biết?

Dù sao hết thảy công việc của Diệp Oản Oản đều do hắn phụ trách.

Chẳng lẽ ông chủ giúp Diệp Oản Oản báo?

Giang Yên Nhiên nghe vậy yên tâm chút ít, "Có thể để cho cậu nói lão sư số học lợi hại như vậy, khẳng định người kia thực sự rất lợi hại!"

"Ân ân... an tâm, cậu cũng phải cố gắng lên! Tớ đây phải đi rồi! Nhớ là phải luôn nghĩ tới tớ nha! " Diệp Oản Oản đi tới ôm cô nàng một cái.

Giang Yên Nhiên sắc mặt trở nên hồng, bất đắc dĩ nổi giận một chút, "Cậu đi nhanh đi, thứ hai liền có thể gặp mặt rồi được không?"

Từ khi Diệp Oản Oản không hóa trang, gương mặt này thật sự là quá chói mắt, ngay cả cô một nữ nhân đều không chịu nổi, đừng nói là đàn ông.

Cũng may mắn ngày hôm qua bạn trai của Diệp Oản Oản đến trường học một chuyến làm xoá bỏ tâm tư của những người kia.

Giang Yên Nhiên hướng Hứa Dịch nhìn một cái, không nhịn được hạ thấp giọng thở dài nói.

"Thật không nghĩ tới bạn trai cậu lại là chú của Tư Hạ, mọi người đều đồn rằng lai lịch của cậu ấy rất lớn, thậm chí còn có người nói cậu ấy có phải là vị kia gia chủ thần bí của Tư gia - Tư Dạ Hàn, dù sao khí chất kia thật sự là quá mạnh mẽ, nhìn một cái thì không phải là người phàm."

"Khục khục ho khan..." Diệp Oản Oản nghe xong nhất thời một trận ho khan, bật thốt lên phủ nhận nói.

"Làm sao có thể! Quả thật là ý nghĩ hảo huyền! Tư Dạ Hàn nếu là bạn trai tớ! Vậy thì tổng thống Mỹ chính là ba ba của tớ!"

Một bên Hứa Dịch: "....."

Giang Yên Nhiên bật cười, "Tớ cũng cảm thấy không có khả năng, dù sao cũng là nhân vật trong truyền thuyết, làm sao có thể tùy tiện nhìn thấy, mọi người tất cả đều là đoán bậy bạ mà thôi, hơn nữa tin đồn Tư Dạ Hàn dung mạo rất dọa người rất đáng sợ, làm sao có thể đẹp trai như vậy, còn ôn nhu như vậy!"

Lại nói tất cả con cháu của Tư gia bên trênđều là học ở trường chuyên nghiệp đứng đầu quốc tế hoặc là trại huấn luyện quốc tế, từ nhỏ đã tiếp nhận bồi dưỡng cùng giáo dục chuyên nghiệp, làm sao sẽ xuất hiện ở trường học quý tộc tư lập trong nước.

Coi như có thể cùng Tư gia có chút liên hệ, phỏng chừng cũng là dòng thứ cực kỳ xa đi!

Bất quá cho dù là như thế, chỉ cần cùng Tư gia dính dáng, cũng đủ để cho người bình thường ngưỡng mộ trọng vọng rồi.

Ôn nhu?

Diệp Oản Oản cười khan, "Đúng vậy đúng a! Bạn trai tớ rất ôn nhu, rất ôn nhu."

Cùng Giang Yên Nhiên nói lời từ biệt, Diệp Oản Oản liền cùng Hứa Dịch rời đi.

Trước khi rời đi, Hứa Dịch theo bản năng hướng Giang Yên Nhiên ném ánh mắt tìm tòi nghiên cứu một cái.

Cô bé này chính là bạn mới cùng phòng của Diệp Oản Oản?

Thật vất vả mới vừa đi một cái, cũng đừng lại tới một cái kia chứ.

Bất quá, trước mắt hắn đã điều tra gia thế bối cảnh, cùng với ấn tượng cái nhìn đầu tiê, cô bé này dường như còn có thể, hy vọng sẽ không biến thành Trầm Mộng Kỳ kế tiếp.

. . .

Xe rất nhanh lái đến Cẩm Viên.

Diệp Oản Oản xa xa liền không kịp chờ đợi nằm ở trên cửa sổ xe dò nhìn ra ngoài.

Rốt cuộc, cô nhìn thấy ở cửa, một bóng dáng uy phong lẫm lẫm màu trắng bóng ngồi xổm ở chỗ đó.

Càng làm cho cô kinh ngạc chính là, trên cổ của Bạch Hổ lại cột một cái nơ con bướm màu hồng, quả thực là vừa đẹp trai vừa đáng yêu, quá manh a.

"Oa! Đại Bạch Đại Bạch Đại Bạch -- "

Diệp Oản Oản chầm chậm xuống xe, lập tức hưng phấn hướng Đại Bạch hổ nhào tới.

Sau đó, như trong dự liệu của cô, liền bị một tiếng rống lớn vào mặt.

Bất quá Diệp Oản Oản bị rống lên cũng không thèm để ý chút nào, kiên nhẫn không ngừng vòng quanh nó, xoay quanh yêu thích không dời được.

Đại Bạch hổ rõ ràng rất phiền, nhìn biểu tình kia phỏng chừng đều hận không thể một cái đuôi quất chết cô, hết lần này tới lần khác lại không thể làm gì, ai bảo nok đụng phải một người chủ nhân vô lương tâm.

Quả thật là không có nhân tính, muốn dỗ nữ nhân sao không tự chính mình đi dỗ, lại ngược đãi động vật!



Chương 220: Nhân loại ngu xuẩn!

Nhân loại ngu xuẩn!

Lại khiến nó cùng sư tử đá ngu xuẩn kia cùng một dạng ngồi xổm ở nơi này chờ nữ nhân ngu xuẩn này, đã vậy còn đeo cái thứ ngu xuẩn phàm vật này trên cái cổ tôn quý của nó!

Diệp Oản Oản quả thật là yêu thích cái vẻ mặt kia của Đại Bạch "Nhân loại ngu xuẩn " trong mắt Đại Bạch tỏ vẻ kiêu ngạo, cầm điện thoại di động lên không ngừng cho chụp hình cho nó, còn chụp vô số tấm hình chụp chung nhưng như cũ vẫn chưa thỏa mãn.

Một bên Hứa Dịch nhìn Diệp Oản Oản ở đó không sợ chết mà vòng quanh Slutte, trên trán mồ hôi lạnh đều chảy xuống.

Diệp Oản Oản rốt cuộc là ăn lộn thuốc gì, lúc trước rõ ràng sợ Slutte sợ muốn chết.

Cũng còn khá, Diệp Oản Oản coi như có một chút phân tấc, chỉ vòng quanh nhìn nó, không có đưa tay đi đụng nó, nếu không vạn nhất thương tổn tới vị tiểu tổ tông này, sợ rằng thiên hạ phải đại loạn.

Thật ra thì Diệp Oản Oản thực sự muốn sờ một cái nhưng cô cũng biết Slutte cực kỳ chán ghét loài người đụng chạm, cho nên liền không có miễn cưỡng nó, chỉ có thể thấy thèm mà nhìn đầu lông xù cùng đệm thịt lớn trên tay chân của nó thôi á.

Nếu là có một ngày Đại Bạch nguyện ý cho cô sờ thì tốt biết bao a...

"Hứa quản gia? Cây của tôi như thế nào rồi?"

"Tiểu thư yên tâm, vẫn luôn có chuyên gia trông nom thoả đáng."

"Nhanh mang tôi đi nhìn một chút!" Diệp Oản Oản hưng phấn thúc giục, ngay sau đó nhìn về phía Bạch Hổ nói.

"Đại Bạch Đại Bạch, em có muốn cùng chị đi gặp cải trắng chị trồng hay không?"

Hứa Dịch khóe miệng nhẹ co rút, "Tôi cảm thấy Đại Bạch... khụ khụ... Slutte hẳn là sẽ không cảm thấy hứng thú."

Người ta cũng không phải là ăn chay!

Đổ mồ hôi chết hắn rồi, hắn đều sắp bị Diệp Oản Oản hù chết a, cô ấy lại có dũng khí gọi Đại Bạch đi chung sao!

Diệp Oản Oản vẻ mặt tiếc nuối, "A, được rồi! Đại Bạch, chị đi trước nhìn vườn rau xanh á..., chờ chút nữa chị sẽ tới tìm em chơi đùa nha!"

Diệp Oản Oản để sách xuống liền vội vã chạy vào trong sân phía sau.

Quả nhiên, cô trước khi rời đi trồng xuống hoa quả rau cải, tất cả đều được chiếu cố tốt vô cùng.

Cây ăn quả đều đã bắt đầu nảy mầm, hoa hướng dương cũng đã cao hơn gần nửa đoạn, rau cải cũng đã gần như có thể hái, trong hồ cá cũng hoạt bát béo khỏe, cách đó không xa còn có mấy con gà con màu vàng dang kiếm thức ăn.

Nguyên bản ngôi nhà ban đầu giống tơ vàng lạnh giá đáng sợ, giờ khắc này ở dưới ánh trời chiều khắp nơi lộ ra khí tức ôn nhu thân thiết.

Diệp Oản Oản vui vẻ dò xét thành quả của chính mình, quản gia nào đó chính là đi theo ở phía sau yên lặng nhỏ máu, Cẩm Viên là do kiến trúc sư đứng đầu thế giới kiến tạo a, cứ như vậy trở thành nông trang.

Bất quá, từ khi bị Diệp Oản Oản thay đổi bừa bộn như vậy, toàn bộ bầu không khí bên trong Cẩm Viên ngược lại trở nên thoải mái không ít.

Ít nhất đám người hầu rốt cuộc không cần mỗi ngày cẩn thận từng li từng tí chiếu cố những thứ hoa cỏ cây cối cùng cá chép đắt tiền kia, còn thường xuyên lo lắng sẽ bị Diệp Oản Oản làm hỏng nữa.

Vào lúc này, thấy Diệp Oản Oản trở lại, tất cả đều đứng lên giành công với nhau.

Người này nói cải trắng mặn mà do chính mình chiếu cố, người đó nói chính mình đó là ký hiệu nuôi củ cà rốt của mình, quả thật là để cho hắn dở khóc dở cười.

Diệp Oản Oản từ đầu đến cuối nhìn một vòng lớn, lại hái không ít rau cải đã có thể ăn, sau đó rốt cục hài lòng trở về.

Mới vừa trở lại phòng khách, liền thấy Tư Dạ Hàn từ trên lầu đi xuống, hướng giỏ thức ăn trong tay cô nhìn một cái, "Trở về rồi."

Diệp Oản Oản lập tức nghiêm đứng ngay ngắn, "Ân ân, em nhìn thấy Đại Bạch á! Còn đi xem thức ăn do em trồng, anh xem, phát triển khá tốt!"

Tư Dạ Hàn nhàn nhạt đáp một tiếng, "Ừm."

Diệp Oản Oản nháy mắt một cái, tại sao cô cảm thấy tâm tình Tư Dạ Hàn dường như không tốt lắm a!

Một bên Hứa Dịch: "....."

Cô trở lại một cái, chuyện thứ nhất là tìm Đại Bạch, chuyện thứ hai là tìm cải trắng, tâm tình của ông chủ tâ sao có thể tốt được chứ.

Bất quá hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận tin tức làm người ta nghe đã sợ mất mật, ông chủ nhà hắn ngay cả lão hổ cùng một nông trại đều ăn giấm đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro