chap2253-2254

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2253: Không quay đầu được nữa

Biên soạn: Đức Uy -

- --

Lui 10 ngàn bước mà nói, Độc Lập 12 Châu đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng mới có được thời gian tương đối thái bình một chút này, cũng có phần nào nhờ sự cố gắng Trọng Tài Hội! Há có thể bởi vì tư tâm của bản thân, phá hỏng thái bình của Độc Lập 12 Châu?

"Tiểu Hạ, thu tay lại đi!" Ông lão nhìn về phía Tư Hạ nói.

"Ông ngoại... Ngoại nói cái gì?" Tư Hạ khó tin: "Đây là mục tiêu và mộng tưởng của ngài..."

Nhưng mà, ông lão lại lắc đầu một cái: "Thật ra thì, ta đã nghĩ rất rõ ràng. Tiểu Hạ, con nhìn ta, nhà không ra nhà, cháu gái phản đối ta, cháu trai căm thù ta, cuối cùng tạo thành tổn thương cả đời này. Chẳng lẽ, sau này con cũng muốn giống như ta vậy sao?"

"Không được!" Tư Hạ lắc đầu một cái: "Con nỗ lực lâu như vậy... bố trí lâu như vậy, làm sao có thể nói xong liền coi như xong? Ông ngoại, chỉ cần ngoại nguyện ý, chúng ta liền có thể lập tức hoàn toàn khống chế Độc Lập Châu. Sau đó, thẩm thấu bành trướng ra 11 châu còn lại. Coi như Trọng Tài Hội, đến lúc đó cũng không có biện pháp nào bắt chúng ta!"

Vì thuyết phục ông ngoại, Tư Hạ lại vội vàng mở miệng nói, "Huống chi, ông ngoại, nếu như chúng ta không làm như vậy, đám người bá đạo vô lý vô nhân tính Trọng Tài Hội kia, tuyệt đối sẽ không chịu phá bỏ quy củ. Ngài đừng quên, tỷ tỷ là thủ lĩnh đương nhiệm của Tử Vong Hoa Hồng, Trọng Tài Hội sẽ không bỏ qua cho tỷ ấy!"

Thủ lĩnh các đời của Tử Vong Hoa Hồng đều lấy lật đổ Trọng Tài Hội, giải phóng Độc Lập Châu làm mục tiêu, bị Trọng Tài Hội coi là tà giáo. Thủ lĩnh của tổ chức, là mục tiêu rõ ràng cần phải bị tiêu diệt.

Diệp Oản Oản bị phát hiện là thủ lĩnh tà giáo này, Trọng Tài Hội, làm sao có thể bỏ qua?

Một bên, Nhiếp phu nhân lập tức mở miệng nói, "Có chúng ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho bất luận kẻ nào làm tổn thương Oản Oản!"

Tư Hạ hừ lạnh một tiếng, "A, Nhiếp gia ở chỗ này là người đứng đầu tứ đại gia tộc, nhưng mà, bà cho rằng dựa vào một Nhiếp gia nho nhỏ liền có thể đối kháng cùng Trọng Tài Hội?"

Nếu như có thể, ban đầu ông ngoại cũng sẽ không dốc toàn lực, dùng phương pháp quá khích như thế.

Một bên, ông lão nghe vậy, than nhẹ một tiếng mở miệng nói: "Tiểu Hạ, Trọng Tài Hội đã triệt tiêu tuyệt sát lệnh đối với Oản Oản."

Tư Hạ sững sờ, ngay sau đó chân mày nhíu chặt: "Cái gì?"

"Nếu không, con cho là... Tại sao Vô Ưu khôi phục thân phận lâu như vậy, Trọng Tài Hội cũng không có hành động?" Ông lão nói.

Tư Hạ: "Không có khả năng! Trọng Tài Hội không có khả năng bỏ qua cho tỷ ấy!"

Ông lão chậm rãi giải thích, "Vô Ưu vốn chính là ngoài ý muốn lấy được chiếc nhẫn kia, chẳng qua là khi đó căn bản Trọng Tài Hội cũng không nghe bất kỳ lời giải thích nào, cố ý diệt cỏ tận gốc. Sự tình qua nhiều năm như vậy, Vô Ưu biến mất nhiều năm, Tử Vong Hoa Hồng cũng không có dấu hiệu phục hồi, Trọng Tài Hội liền có cao tầng làm người bảo đảm cho Vô Ưu, bảo vệ tánh mạng của con bé."

Lời nói của ông ngoại khiến cho tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả Diệp Oản Oản ở bên trong đều có vẻ mặt ngoài ý muốn.

Diệp Oản Oản hoàn toàn không biết, trong này còn có nhiều chuyện sâu xa như vậy.

Trong Trọng Tài Hội lại có thể có người đồng ý bảo vệ tánh mạng của nàng?

Có thể có quyền lợi lớn như vậy, chức vụ tuyệt đối không thấp...

Hơn nữa bảo đảm sẽ chịu trách nhiệm liên đới, ai lại dám dùng tánh mạng của mình giúp nàng bảo đảm kiểu này?

"Ta không tin! Không tin!!!" Tư Hạ có chút điên cuồng gào thét.

Sắc mặt ông lão ngưng trọng, lắc đầu một cái.

Ngay từ đầu, mục đích của Tư Hạ có lẽ đúng là vì muốn hoàn thành nguyện vọng của ông. Nhưng mà, đến cuối cùng, quyền lực đã ăn mòn tâm nguyện ban đầu của cậu ta.

Cậu ta... đã không quay đầu được nữa rồi.

Tư Hạ vừa dứt lời, trước mắt, một bóng đen thoáng qua.

Chỉ thấy, Tư Dạ Hàn trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh Tư Hạ.

"Bép!"

Vẫn không để cho Tư Hạ phục hồi lại tinh thần, Tư Dạ Hàn trở tay tung một cái tát, hung hăng quất vào trên mặt của hắn.

Chương 2254: Cùng nhau lưu lại đi

Biên soạn: Đức Uy -

- --

"Nói cho cùng, ta là Cửu thúc của ngươi." Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm Tư Hạ bị đánh tới ứng phó không kịp: "Thu tay lại, nếu không sẽ chết!"

"Ngươi...!"

Tư Hạ cắn răng nghiến lợi, "Bớt bày ra cái giá Cửu thúc với ta đi! Ngươi không có tư cách đó!"

"Ta lặp lại lần nữa." Tư Dạ Hàn mặt không cảm xúc, "Thu tay lại!"

Ngay vào lúc này, một đội xe việt dã quân dụng màu đen, lặng yên không một tiếng động, từ phía sau lái vào chiến trường.

Những chiếc xe việt dã võ trang đầy đủ này đột nhiên xuất hiện tại chiến trường, trong nháy mắt khiến cho mọi người đều cảnh giác nhìn sang.

Một giây kế tiếp, xe dừng lại ở một bên. Sau đó, ba nam một nữ từ trong chiếc xe đầu tiên đi xuống. Bên trong mấy chiếc xe phía sau, nhanh chóng xuất hiện đông đảo nhân mã toàn thân mặc đồ đen, có vẻ được huấn luyện rất nghiêm chỉnh.

Diệp Oản Oản híp hai con ngươi lại, "Những người này là..."

Bên cạnh nàng, hai tay Nhiếp Vô Danh đột nhiên siết thật chặt, tạo thành quả đấm, sắc mặt âm trầm mở miệng nói, "Trọng Tài Hội..."

"Cái gì? Trọng Tài Hội?" Diệp Oản Oản nhất thời đổi sắc mặt.

Chỉ thấy ba nam một nữ cầm đầu kia tựa hồ là cao tầng của Trọng Tài Hội, bộ dáng ước chừng đều khoảng 40-50 tuổi, người phụ nữ đi đầu có vẻ trẻ nhất trong số bọn họ, cùng lắm chỉ khoảng hơn 30 tuổi mà thôi.

Diệp Oản Oản không nhịn được nhìn người phụ nữ kia nhiều hơn một cái, bởi vì tướng mạo của cô ta thật sự là quá đẹp, chẳng qua là biểu cảm vô cùng âm trầm lạnh lẽo âm u, không thể nghi ngờ đã phá hỏng đi hình tượng đẹp đẽ của khuôn mặt cô ta.

Cũng không biết có phải là phát giác tầm mắt của Diệp Oản Oản hay không, ánh mắt người phụ nữ kia đột nhiên giống như lưỡi dao sắc bén bắn về phía Diệp Oản Oản.

Ánh mắt kia mang theo cảm xúc cực kỳ không hữu hảo, căm ghét và chán ghét, khiến cho đáy lòng Diệp Oản Oản phát rét một hồi.

Cùng lúc đó, lòng bàn tay ấm áp, xua tan chút hàn ý trong cơ thể kia.

Diệp Oản Oản thuận theo tay của mình, phát hiện Tư Dạ Hàn không biết từ lúc nào đã nắm lấy tay nàng, siết ở trong lòng bàn tay, nhiệt độ thuận theo lòng bàn tay lan truyền khắp toàn thân.

Sắc mặt của Tư Hạ âm trầm đến chảy nước: "Trọng Tài Hội..."

Người phụ nữ tướng mạo cực kỳ xinh đẹp kia, mở một quyển sách dày bên trong có ghi các bộ luật ra, đảo mắt nhìn qua tất cả mọi người ở đây, cuối cùng, ánh mắt cố định ở trên người Tư Hạ, giống như đang nhìn một người chết vậy, mặt không biểu cảm mà mở lời: "Tư Hạ, ngươi không tuân theo điều luật thứ 36 của Trọng Tài Hội, tích trữ lượng lớn vũ khí nóng, xin mời đi theo chúng ta một chuyến!"

Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người Độc Lập Châu ở đây, gương mặt đều đầy kinh ngạc. Mãi đến 15 phút trước, bọn họ mới từ trong miệng Tư Hạ biết được hắn tích trữ lượng lớn vũ khí nóng, trước đó ngay cả một chút tiếng gió đều không nghe được. Trọng Tài Hội làm sao lại nhận được tin, còn nhanh như vậy đã lập tức chạy tới nơi này?

Hơn nữa, Trọng Tài Hội tổng cộng điều đến 4 vị quản lý trưởng, võ trang đầy đủ, có thể thấy đã sớm có được tin tức.

Trọng Tài Hội tổng cộng bổ nhiệm 12 vị quản lý trưởng, là người quy định và bảo vệ tất cả quy tắc của Độc Lập Châu, địa vị cực kỳ cao quý, được tôn sùng.

Chuyện này căn bản cũng không cần bọn họ tự mình đi xử lý, nhưng lần này, lại một lần đến tận 4 vị quản lý.

Hơn nữa, vị nữ quản lý trưởng duy nhất này lại còn là người điều phối một châu mạnh nhất của Độc Lập 12 Châu, Ân Duyệt Dung.

Tư Hạ không hề sợ hãi, vốn chính là ôm lấy dự định đánh cho trở tay không kịp, rõ ràng cũng không ngờ được tin tức lọt ra, Trọng Tài Hội vậy mà mới đó đã tới rồi.

Đáy mắt Tư Hạ thoáng qua một nét điên cuồng, "À, quy định? Nực cười! Trọng Tài Hội thật sao? Nếu đã tới, vậy thì cùng nhau lưu lại đi!!"

Bên cạnh người phụ nữ kia, một vị cao tầng Trọng Tài Hội khác, ăn mặc tây trang màu đen, tóc hoa râm, thân hình hơi mập cười ha hả nói, "Người trẻ tuổi, giọng có hay nhưng vẫn đừng nên cất lời quá cuồng vọng thì tốt hơn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro