chap2283-2284

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2283: Chúng ta cũng không quen

Biên soạn: Đức Uy -

- --

Diệp Oản Oản sững sờ, "Có mà? Chứng cứ không phải là đang ở trên tay ngài sao, giấy trắng mực đen, còn có cả con dấu đấy!"

"Ồ?" Dịch Linh Quân theo bản năng hướng về hiệp ước quan sát, thấp giọng cười một tiếng, nói: "Già rồi, cô nhìn cái trí nhớ này của tôi mà xem."

Trong lúc nói chuyện, Dịch Linh Quân ở ngay trước mặt Diệp Oản Oản, đem hiệp ước xé nát bấy, chợt ném vào thùng rác ở bên cạnh.

"Chẹp chẹp, cô nhìn xem, lần này hẳn là không có chứng cớ rồi đi?" Dịch Linh Quân nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản đang ngây người như phỗng, nói.

Sau khi Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, nhìn về phía Dịch Linh Quân, nhất thời ngơ ngác.

Mụ nội nó! Đây là Hội trưởng Trọng Tài Hội chó má gì, lại có thể xé nát hiệp nghị chiến lược giữa Không Sợ Minh và dòng chính!

Đây là trần trụi bao che, là phạm tội, là hạ lưu vô sỉ!

Thứ kia, con mịa nó, lão ta vừa xé nát không phải là giấy, mà là tiền! Là tiền của nàng đó!!

"Ông... Tôi liều mạng với ông!"

Diệp Oản Oản giống như một con mãnh thú bị người ta đoạt mất đồ ăn, xắn ống tay áo lên, làm bộ như muốn cùng Dịch Linh Quân liều mạng.

Nhưng mà, Diệp Oản Oản vẫn chưa kịp có hành động, cửa phòng "Két" một tiếng, bị người ta từ bên ngoài đẩy ra.

Người đến là một cô gái tướng mạo xinh đẹp, mặc y phục màu đỏ, vóc người đẹp như tranh thủy mặc, một đôi mắt tràn đầy cuốn hút, mái tóc gợn sóng, trên mặt nở một nụ cười đầy tà mị, cứ như là yêu tinh có thể làm bất cứ chàng trai nào trầm mê trong đó.

"Sư muội?"

Sau khi cô gái nọ nhìn thấy Diệp Oản Oản, rõ ràng sửng sốt một chút.

"Medusa * tỷ tỷ?"

* Medusa: nick name, tên một trong ba chị em nữ quỷ Gorgon trong thần thoại Hy Lạp với những sợi tóc là những con rắn, tiếng Hoa có lúc phiên âm là “Mỹ/Mễ Đỗ Toa”.

Sau khi nhìn thấy cô ta, Diệp Oản Oản hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ.

Medusa, người Thiên Thủy thành, đồ đệ thiên tài của Hách Liên Giác. Tại Thiên Thủy thành, gia thế hiển hách.

Năm đó, Diệp Oản Oản và Medusa thân thiết như chị em ruột. Vô luận như thế nào, Diệp Oản Oản cũng không ngờ tới, chính mình lại sẽ có thể ở một nơi như thế này gặp lại Medusa.

"Trời đất!"

Medusa nhanh chóng tiến lên, ôm chầm lấy Diệp Oản Oản: "Sư muội, sư tỷ rất nhớ muội!"

Còn không đợi Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, Medusa buông Diệp Oản Oản ra, xoay người nhìn về phía Dịch Linh Quân: "Sư phụ, ngài cho người mang sư muội đến đây, làm sao lại không nói với đệ tử một tiếng!?"

"Sư... Sư phụ?"

Medusa vừa dứt tiếng, Diệp Oản Oản hoàn toàn sững sờ tại chỗ, kinh ngạc nhìn về phía Dịch Linh Quân.

Con mịa nó...

Dịch Linh Quân, Dịch đại hội trưởng Trọng Tài Hội, lại chính là Hách Liên Giác?

Vào giờ phút này, nhìn cảnh tượng nơi này, Diệp Oản Oản hận không thể đập đầu tự tử một cái. Lần này con mịa nó, cũng quá xấu hổ...

Nàng sớm nên đoán ra, Dịch Linh Quân và người đàn ông tóc bạch kim ban đầu xuất hiện tại Hoa quốc nhìn giống nhau như đúc kia là một người. Người đàn ông tóc bạch kim đó, 80-90% chính là Hách Liên Giác!

Chỉ bất quá, khí chất của Dịch Linh Quân, thật sự là quá phi phàm, thánh khiết rồi! So với Hách Liên Giác Diệp Oản Oản từng tiếp xúc qua, hoàn toàn không thể so sánh nổi, là chênh lệch giữa trời và đất.

Cho dù Dịch Linh Quân và người đàn ông tóc bạch kim ban đầu xuất hiện tại Hoa quốc có tướng mạo giống nhau như đúc, nhưng không thể không nói, khí chất của Dịch Linh Quân, hoàn toàn lấn át tướng mạo. Trao đổi nói chuyện với nhau, hoàn toàn không thể liên tưởng, Dịch Linh Quân lại chính là cái lão ma đầu Hách Liên Giác đó!

"A, không nhận nổi, không nhận nổi, cô ấy cũng không quen biết với chúng ta." Hách Liên Giác cười lạnh một tiếng, lắc đầu nói.

Diệp Oản Oản: "..."

"Sư phụ, xảy ra chuyện gì?" Medusa thần sắc cổ quái, không cách nào hiểu được.

Diệp Oản Oản nhanh chân đi tới bên cạnh Dịch Linh Quân, trên mặt mang theo một nụ cười lúng túng: "Thiệt là... Ngài xem ngài làm sao lại không nói sớm vậy, diễn xuất cũng quá tốt rồi, áo trời không lọt, tôi còn thực sự cho là hai người nữa đấy..."

Medusa nhìn hai người Diệp Oản Oản và Dịch Linh Quân, hơi có chút cạn lời, đại khái hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Bất quá, Diệp Oản Oản không thể nhận ra thân phận của Hách Liên Giác, ngược lại cũng là hợp tình hợp lý. Dù sao, mỗi lần Hách Liên Giác xuất hiện, đều chưa bao giờ lấy bộ mặt thật gặp người ngoài.

"Nhiếp tiểu thư, chúng ta cũng không quen." Dịch Linh Quân liếc Diệp Oản Oản một cái.

Chương 2284: Phước 10 đời tu luyện

Biên soạn: Đức Uy -

- --

"Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm!" Diệp Oản Oản cười khan.

"Thôi thôi, nào có hiểu lầm hay không hiểu lầm gì đó, mới vừa rồi không phải cô vừa nói sao, gần gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, tôi là mực!" Dịch Linh Quân nói.

"Cái khác liền coi như xong đi, những lời này cũng không phải là tôi nói, đây là chính ông nói!" Sắc mặt Diệp Oản Oản biến thành đen.

Gần gần mực thì đen, gần đèn thì sáng! Rõ ràng chính là lão ta mới vừa nói, hiện tại lại có thể vứt cho chính mình... Không sai, chính là Hách Liên Giác không hề sai!

"Trước đó cô còn nói, cô và tôi, và cả Medusa sư tỷ, cô căn bản không quen, ngay cả tên đều không nhớ được!" Dịch Linh Quân nói.

Dịch Linh Quân vừa dứt tiếng, khóe miệng Diệp Oản Oản có chút co giật.

Con mịa nó lão ma đầu này, chính mình mới vừa rồi, lúc nào từng đề cập qua về Medusa tỷ tỷ?

Bản lĩnh khích bác ly gián của lão ma đầu này, đã lô hỏa thuần thanh!

"Tôi nói không nhớ được tên ông, lúc nào từng nhắc tới Medusa tỷ tỷ rồi hả?" Diệp Oản Oản cắn răng nghiến lợi.

"Mau nhìn, thừa nhận đi! Medusa, con xem một chút, nghe một chút, đây chính là sư muội bạch nhãn lang kia của con đấy! Hiện tại bản lãnh lớn rồi, đều không nhận chúng ta nữa rồi, chê chúng ta mất mặt." Dịch Linh Quân lắc đầu một cái, thở dài một tiếng.

Medusa có chút bất đắc dĩ: "Sư phụ... Sư muội, hẳn là cô ấy không có ý tứ như vậy..."

"Làm sao lại không phải là ý đó chứ, chính cô ta đều đã thừa nhận, con không nghe thấy sao?" Dịch Linh Quân hừ lạnh.

Mắt thấy Dịch Linh Quân hoán đổi sang “trạng thái” Hách Liên Giác, phát huy bản lĩnh chọc tức chết người không đền mạng nhuần nhuyễn kia, Diệp Oản Oản đều sắp bị chọc cho tức chết. Vì vậy nàng hít sâu một hơi, cười lạnh một tiếng mở miệng nói, "Nói không sai, tôi đây chính là không quen biết lão quái vật, lão ma đầu Hách Liên Giác kia, thì sao?"

Nghe nói như vậy, sắc mặt Dịch Linh Quân nhất thời cứng đờ, đầy thương tâm, tay run run chỉ chỉ về phía nàng, "Con con con... Tiểu Vô Ưu! Làm sao con lại có thể tuyệt tình như thế! Quả nhiên! Quả nhiên thế gian này phụ nữ đều là những kẻ tuyệt tình!"

Dịch Linh Quân nói xong, hốc mắt đều ửng đỏ, dường như một giây kế tiếp giọt lệ nóng sẽ chực trào ra.

Diệp Oản Oản quả thật là đều không còn gì để nói rồi! Một bên, sư tỷ không ngừng nháy mắt cho nàng, để cho nàng đừng chấp nhặt với Hách Liên Giác.

Diệp Oản Oản không có cách nào, chỉ đành phải ho nhẹ một tiếng, nói, "Cho xin đó có được không! Kỹ thuật diễn xuất của ngài tinh xảo như vậy, tôi cũng không nghĩ là ông và Dịch Linh Quân là cùng một người. Trong lời đồn, ông và Dịch Linh Quân lại là đối thủ một mất một còn. Nếu như là tôi ở trước mặt Dịch Linh Quân nói là rất quen thuộc với ông, lỡ đâu Dịch Linh Quân vì muốn bắt ông, dùng tôi làm nhược điểm thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó há không phải là ông sẽ bị nguy hiểm?"

Hách Liên Giác lặng lẽ sững sờ, nhìn nàng một cái: "Cô thật sự nghĩ như vậy..."

Diệp Oản Oản: "Dĩ nhiên, nếu không thì sao?"

Hách Liên Giác: "Nhưng cô nói tôi là lão quái vật, lão ma đầu!"

Diệp Oản Oản: "Chỉ vậy thôi hả? Tôi đây liền thích lão quái vật, lão ma đầu không được sao!"

Hách Liên Giác: "Nhưng cô còn nói ngay cả tên của tôi đều không nhớ rõ!"

Diệp Oản Oản lập tức đảo giọng: "Còn không phải là vì muốn làm dao động Dịch Linh Quân, bảo vệ sự an toàn của sư phụ sao! Tách khỏi sư phụ mấy năm nay, đồ nhi đối với ngài ngày nhớ đêm mong, rối ruột rối gan, mỗi ngày hồi tưởng lại sự răn dạy hướng dẫn của ngài đối với đồ nhi, cảm thán thế gian này lại không có ai có thể tiêu sái xuất trần như sư phụ ngài, không hề bị ràng buộc bởi thế tục! Cuộc đời này, may mắn được sư phụ dạy dỗ, quả thực là phước 10 đời tu luyện của đồ nhi!" Diệp Oản Oản nói liền một tràng không kịp lấy hơi.

Hốc mắt phiếm hồng của Hách Liên Giác nhất thời lấp lánh, quả thật là được thời đắc ý, vó ngựa phi nhanh, "Ta biết ngay mà! Ta đã nói Tiểu Vô Ưu nhà ta, là người hiểu rõ vi sư nhất trên thế gian này!"

Diệp Oản Oản: "..."

Ha ha...

Nàng có phải là người hiểu rõ lão già này nhất hay không, nàng không biết, nhưng ngược lại nàng chắc chắn là người có thể vỗ mông ngựa khiến lão ta cảm thấy thoải mái nhất...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro