Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đàn bà với mái tóc ngắn gọn gàng và làn da rám nắng, ánh mắt khinh bĩ nói:

"Thiên Thiên, tôi đại diện cho con tôi đến từ hôn"

" Bao nhiêu tiền" Thiên Thiên thản nhiên quét mắt nhìn người đàn bà kia hỏi

"Để bồi thường, nơi này có hai triệu, cô lấy đi" trong đôi mắt của người đàn bà ấy có chút khinh bĩ

"Không cần, sính lễ của con trai bà đem đến, bà cũng mang về đi" hai triệu đối với ct sắp phá sản có ích lợi j. Cô hiện tại cần hai trăm triệu

"Xem như cô thức thời" người đàn bà vội vàng mang sính lễ của con mình vội vàng rời đi

"Thiên Thiên, sao con lại trả hết sính lễ lại, nó cũng hơn mười triệu mà mà" sau khi người đàn bà ấy đi má Trương lên tiếng càu nhàu không ngừng

Thiên Thiên ngồi trên ghế sopha cầm ly nước nhấp một ngụm, không mặn không nhạt nói" Tùy bà ấy đi, tính toán với súc sinh lm j"

" Qủa thực không phải là người, sau có thể từ hôn khi Dịch thị đang gặp khó khăn chứ? Tôi rủa bà ta ra đường bị xe đâm chết, uống nước bị nước sặt chết" má Trương lòng đầy căm phẫn vừa mắng vừa chửi

" Giậu đổ bìm leo, đá đổ xuống giếng đây là hiện tượng bình thường ko có j oán giận"

Thiên Thiên vẫn giữ dáng gió thoảng mây trôi chăm chú nhìn trương mục của ct xem như người bị hủy hôn không phải là mình vậy

" Nếu Dịch thị không khủng hoảng kinh tế, đừng nói từ hôn mà người muốn kết hôn với Thiên Thiên nhiều đến không kể siết"

Bàn tay đang lật văn kiện của Thiên Thiên bỗng hơi run một chút, thản nhiên liếc mắt nhìn má Trương" Nếu nói như vậy, Dịch thị không có tiền thì con không thể gã ra ngoài dc ak!!!"

" Ách ... dì không có ý đó" Má Trương vội vàng giải thích

Thiên Thiên cúi đầu tiếp tục xem trương mục của Dịch thị, nói nghiêm túc " Dịch thị sẽ không đóng cửa"

Lập tức đôi mắt má Trương ươn ướt, Thiên Thiên cuối cùng cũng đã trưởng thành rồi.Sự thông minh của cậu con trai này sẽ giúp ct vượt qua cửa ải khó khăn

Thiên Thiên nhìn đôi mắt già nua của má Trương thản nhiên nói" Má Trương, ba tôi đã qua đời cũng dc nữa tháng rồi sao bh mới khóc tang?"

"Ách..." Má Trương đầu đầy hắc tuyến, ba bà đâu có chết sao lại phải khóc tang?

"Không phải khóc tang, vậy sao phải rơi lệ"" Thiên Thiên vẫn xem trương mục miệng nhỏ giọng nói thầm

"..." Không phải là khóc tang, mà là lo lắng cho cậu đó. Má Trương nhìn Thiên Thiên thầm nghĩ, cậu bé này sao vẫn giữ bộ dáng không tim không phổi, như sao lại không dính khói lửa nhân gian thế kia

Dịch gia mấy đời giàu có, kinh doanh phòng địa sản cùng với những hãng sản xuất xe ôtô cực lớn

Dịch Chính Hùng cha của Dịch Dương  Thiên Ti trên chốn thương trường lẫn chính khách đều có quan hệ rộng rãi, một số tập đoàn Dịch thị ở TP A có thể coi là tập đoàn lớn nhất, nhì ở TP này.

~~~~~~~~~~~~~~~ END CHAP~~~~~~~~~~~~~

Còn 3 chap nữa ta sẽ lặn.

Cảm mơn mọi người đã ủng hộ.

IU  NHIỀU




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro