[collect][shortfic] Lãng Quên - EunMin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Lucif aka Zen củ cải

Disclaimer: Nhân vật không thuộc về Au

Pairings: EunMin

Category: Sad, Drama, Romance

p.s: fic đã xin phép au chính rồi nha. nếu mọi người có đem đi đâu thì hỏi au chính ấy đừng hỏi mình. nếu mún đọc fic chính thì làm phiền mọi người sreach cùng tên ạ

p.s2: mình ko phải au nên cũng đừng gọi mình là au gọi mình là Mí or Mèo nha. thks kều

==========================================================

Chap 1

Giữa quảng trường đông đúc người qua lại, có một cô gái tóc ngắn đang quỳ trước một cô gái tóc nâu.

Cầm bó hoa hồng đỏ rực rỡ trên tay, cô gái tóc ngắn đưa nó về phía cô gái tóc nâu cùng với một chiếc hộp nhỏ màu hồng, bên trong là chiếc nhẫn kim cương lấp lánh.

Ngước nhìn người con gái trước mặt mình bằng ánh mắt chân thành nhất, cô gái tóc vàng thì thầm những lời nói chân thành, xuất phát từ tận đáy lòng:

- Hyomin à, tớ yêu cậu rất nhiều. Tớ yêu một cô gái ngốc nghếch luôn làm tớ mỉm cười. Tớ yêu một cô gái đã làm tan chảy trái tim băng giá của tớ. Và tớ yêu cậu, người cho tớ biết cảm giác nhớ nhung, yêu thương một ai đó là như thế nào. Ngày hôm nay, tớ lấy hết can đảm để nói cho cậu biết tình cảm của mình dành cho cậu. Tớ không biết tình cảm ấy nó lớn như thế nào, cũng không biết nó sẽ kéo dài đến bao lâu. Nhưng có một điều tớ biết chắc rằng, trái tim của tớ chỉ có hình bóng của cậu, một mình cậu mà thôi. Minnie à, cậu có đồng ý làm vợ của tớ không?

Hyomin đưa tay lên che miệng, ngăn nổi xúc động đang tuôn trào.

Giọt nước mắt hạnh phúc rơi trên khóe môi đang mỉm cười hạnh phúc kia.

Hyomin gật đầu trong niềm vui sướng ngập tràn cùng với những lời hò reo, vỗ tay chúc mừng của những người qua đường đã chứng kiến cho tình yêu của họ.

Ba tháng sau, một lễ cưới long trọng được tổ chức.

Hai con người độc thân đã cùng nhau dừng lại trên con đường tìm kiếm hạnh phúc và dựng xây nên một mái ấm gia đình cho riêng mình.

Hyomin mỉm cười khi hồi tưởng lại cái ngày trọng đại nhất đời cô.

Thấm thoát đã 5 năm trôi qua, tình cảm giữa hai người vẫn như ngày nào.

Hyomin luôn hạnh phúc và tự hào về điều đó.

Chỉ một chút nữa thôi, Eunjung sẽ về và cùng cô ăn tối, kỉ niệm 5 năm ngày cưới của họ.

Bính bong.

Nghe tiếng chuông cửa, Hyomin vội vàng bỏ lại món quà mà cô chuẩn bị tặng cho Eunjung lên bàn, chạy nhanh ra cửa.

Đứng trước mặt Hyomin là hai người mặc áo vest đen lạ mặt trông rất đáng nghi.

Nhưng vì lịch sự, Hyomin lên tiếng hỏi:

- Xin lỗi, các vị tìm ai vậy ạ?

Hai vị khách lạ không nói gì, liền chụp lên mũi Hyomin một chiếc khăn đã tẩm thuốc mê.

Hyomin hoảng hốt, cố vùng vẫy nhưng vô ích.

Với tác dụng của thuốc mê và sức lực của hai người đàn ông to khỏe, Hyomin không thể chống cự, dần ngất lịm và bị đưa lên một chiếc ôtô chạy đi.

- Minnie, Minnie, vợ tỉnh dậy đi!

Nghe thấy tiếng Eunjung gọi mình, Hyomin lờ mờ mở mắt ra nhìn xung quanh.

Hyomin hốt hoảng khi nhận ra tình cảnh hiện giờ của họ, Eunjung và cô cùng bị bắt cóc.

Và điều tồi tệ hơn khi tình cờ nghe được bọn bắt cóc sẽ thủ tiêu hai người sau khi nhận được tiền chuộc.

Hyomin định mở miệng nói gì đó thì bị Eunjung ra dấu im lặng.

Eunjung cố nhích lại gần, với tay lấy mảnh vỡ thủy tinh đang nằm trong góc khuất.

Hyomin ứa nước mắt khi thấy Eunjung đang cố gắng dùng mảnh vỡ đó cắt đứt dây mà vô tình cứa vào tay, gây ra vết thương cho mình.

Eunjung căn chặt răng chịu đau, ráng nặn ra một nụ cười trấn an cô vợ bé nhỏ của mình.

Sau khi thoát khỏi mớ dây thừng đáng ghét kia, Eunjung nhanh chóng cởi trói cho Hyomin

Mặc kệ bàn tay đang rướm máu của mình, Eunjung cứ săm soi, thổi phù phù vào cổ tay đang sưng đỏ lên do bị trói quá chặt của Hyomin.

Hyomin không khỏi xót xa, đau lòng, chồng của cô thật ngốc mà, bàn tay bị như thế kia mà không để ý gì, cứ chăm chăm vào bàn tay cô mãi, có bị gì đâu chứ.

Bên cạnh đó, niềm hạnh phúc cứ dần dần len lỏi vào trái tim nhỏ bé của cô.

Sao cứ phải làm cô cảm động như thế chứ.

Jungie babo!

Yêu chồng quá đi mất.

Đợi đến khi bọn bắt cóc ngủ say, Eunjung và Hyomin nhẹ nhàng bước từng bước một ra khỏi cửa để tránh làm kinh động đến bọn chúng.

Vừa chạy được ra khỏi cửa thì bọn chúng đột ngột thức dậy, tức tốc đuổi theo họ.

Trong lúc chạy trốn, thật không may khi Hyomin sảy chân té xuống núi.

Eunjung hốt hoảng chạy tới, vòng tay ôm chặt người Hyomin, cả hai cùng lăn tròn xuống núi.

Mặc kệ dây leo, gai nhọn, nhánh cây Eunjung vẫn lấy tay bảo vệ đầu Hyomin, dùng cả thân hình che cho cô ấy.

Cạch.

Cuối cùng cả hai cũng dừng lại, lúc này Eunjung mới buông tay ra.

Hyomin mở đôi mắt đang nhắm nghiền của mình ra, định thần lại.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, cũng may là cả hai vẫn an toàn.

- Vợ không sao chứ? – Eunjung lo lắng hỏi.

- Vợ không sao. Chồng có sao không? – Hyomin ngồi dậy, đỡ Eunjung lên.

- Không sao thì tốt rồi. – Mỉm cười yếu ớt rồi từ từ khép đôi mắt lại.

Hyomin bàng hoàng khi nhìn thấy bàn tay của mình nhơ nhớp máu.

Cô chắc chắn rằng đó không phải là máu của cô.

Vậy đó là máu của ai?

Câu hỏi của Hyomin không cần phải chờ lâu đã có câu trả lời khi máu từ đầu Eunjung chảy ra rất nhiều.

Tiếng động mà cô nghe thấy lúc nãy là do đấu Eunjung va vào tảng đá to, nhọn khi lăn xuống dốc núi.

Với chút lí trí còn sót lại, Hyomin dùng hết sức lực xốc Eunjung lên lưng mình, vừa chạy vừa gọi cô ấy.

- Chồng à, chồng không được có chuyện gì đâu đó. Chồng không thề bỏ vợ lại một mình được. Chồng hãy cố lên, chúng ta sắp đến bệnh viện rồi.

Hyomin cõng Eunjung chạy trên đoạn đường dài tít tắp, không bóng người.

Đôi chân Hyomin đau buốt, phồng rộp nhưng cô vẫn mặc kệ, cô cứ chạy, chạy và chạy.

Cô sẽ không bỏ cuộc và Eunjung cũng sẽ như thế, cô ấy nhất định không được bỏ cuộc.

Khi nghĩ rằng mình sắp mất đi người yêu thương nhất, nước mắt lại giàn giụa trên gương mặt xinh đẹp kia.

Hyomin không cho phép điều đó xảy ra, không một ai có thể cướp Eunjung từ trong tay của cô.

Trời cũng không phụ lòng người, sau khi băng qua mấy cây số, đôi chân đã rướm máu, cuối cùng Hyomin cũng đến được trạm xá.

Sức tàn lực kiệt, Hyomin ngã khụy ngay sau khi Eunjung được đưa vào phòng cấp cứu. 

Tobe continue...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro