[Hajung Couple love 28] Cậu thương em đơn giản vì em là cô gái cậu thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu quen em trong một cuộc hẹn của đám bạn giữa kì nghỉ cuối xuân, thoáng qua em là một cô gái bình thường cũng chẳng quá nổi bật so với đám bạn đi cùng nhưng cậu bị ấn tượng bởi vẻ ngoài hồn nhiên và nghịch ngợm của em.

Sau cuộc hẹn cậu chủ động gặp em, đủ mạnh dạn xin em những cuộc hò hẹn chỉ có riêng hai đứa sau những lần ấy cậu và em trò chuyện nhiều hơn, những cuộc trò chuyện xuyên đêm trở nên dày đặc, quan tâm nhau nhiều hơn. Thời gian tí tắc chậm rãi trôi, mọi thứ cũng lớn dần theo năm tháng cậu và em thương nhau lúc nào chẳng ai hay biết.

Cậu, Heeyeon nguyên tắc như ngôi trường hành chính mình theo học lại ít khi cười trái lại em- Junghwa là cô gái vô tư, nghịch ngợm với đủ thứ trò nhưng khi bên em, cậu thấy mình hạnh phúc, em làm cậu cười nhiều hơn. Những tháng ngày bên em cậu quên đi hết những khó khăn của cuộc đời.

Cậu thương em, lo cho em sau những trò nghịch ngợm của em.

Cậu thương em, muốn em cười nhiều hơn hạnh phúc hơn.

Cậu thương em, cậu cố gắng nhiều hơn để có thể lo cho em sau này.

Cậu thương em muốn bên em đi đến hết chặng đường của cuộc đời này.

Cậu thương em đơn giản vì em là cô gái cậu thương

Thời gian chưa bao giờ ngừng nghỉ, sóng gió cuộc đời vẫn đến bên cậu và em chưa bao giờ dừng lại cũng giống như những con sóng ngoài đại dương nối tiếp nhau vào bờ.

Mùa xuân năm đó cậu lạc mất em sau những năm tháng cùng nhau san sẻ, cùng nhau vượt qua những khó khăn của cuộc sống, cũng từ mùa xuân đó những tháng ngày tươi đẹp,mộng mơ của tuổi trẻ chẳng còn trong cậu.

Em đi, để lại riêng cậu một góc, một khoảng trống chứa đầy những kỉ niệm của hai đứa. Cậu chết lặng, bầu trời riêng,  cậu chẳng còn quang mây và xanh trong như trước đây, đó là bầu trời chưa đầy nước mắt và nỗi nhớ. Cái nỗi nhớ hàng đêm chuyện trò, cái nỗi nhớ nụ cười vô tư của riêng em.

Thời gian thấm thoắt đưa khi những nỗi nhớ được gột rửa bởi năm tháng và những giọt nước mắt mặn đắng chẳng còn nhỏ giọt trên khóe mắt cay nhưng cái thói quen ghé thăm, tìm hiểu cuộc sống của em qua Instagram vẫn chưa bao giờ cậu bỏ.

Nhiều lúc, cậu muốn hỏi thăm xem cuộc sống của em có ổn không? Em còn nghịch ngợm giông như khi còn bên cậu nữa không? Hay đã có ai nhắc em ngủ sớm, nhắc em mặc ấm vào những ngày đông trở gió? Nhiều lắm nhưng cậu vẫn lặng thinh để rồi lặng lẽ xóa những tin nhắn kia như bao lần khác.

Mùa xuân cũng sắp qua những ánh nắng đã xuất hiện nhiều hơn cảm giác se lạnh vào rạng sáng hay xế chiều vẫn chưa vụt mất đi. Chậm rãi qua những con đường cũ năm nào, như một chữ duyên không hẹn lại đến cậu vô tình gặp em vẫn hình bóng cũ, vẫn nụ cười ấy nhưng em chẳng còn độc bước như cậu.

Cậu vui, cậu lo lắng bởi người con trai lạ bước đi cùng em có tốt với người con gái cậu thương, có trách móc khi em nghịch ngợm, có nhắc nhở em mặc ấm khi trời đông trở gió hay có làm em rơi nước mắt như cậu đã làm, nhiều lắm, nhưng chỉ một nụ cười nhẹ cậu lặng lẽ bước qua như chưa từng quan tâm em giống bao lần khác.

Sau từng ấy thời gian âm thầm quan tâm, lo lắng chẳng cần em phải đáp trả, cũng chẳng cần một ai ghi nhận chỉ biết hôm nay nhìn em hạnh phúc cậu vui. Từ hôm nay cậu bỏ một thói quen, thói quen quan tâm ghé thăm em hằng ngày để rồi lặng im, những nỗi buồn thế chỗ cho nụ cười khi em được hạnh phúc.

Tình yêu là vậy đôi khi những điều nhỏ nhặt của yêu thương, đơn giản chỉ nụ cười hạnh phúc của một ai đó, là những ngày gặp gỡ vô số lần nhưng nhìn không đủ, nhớ không đủ hay tình yêu đơn giản chỉ là âm thầm quan tâm, lo lắng mà chẳng cần đáp trả. Vậy đấy, đã đến lúc đã đủ thanh thản để cậu ra đi tìm cho mình một chân trời mới và quên em.

--------------
Happy HaJungday's

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hajung