con bé chảnh và lùn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Bước xuống sân bay.

Con bé lập tức bị chú ý.

Nước da hơi ngăm, tóc ngắn tới cổ, thẳng và đen tuyền bóng mượt , hơi tròn trịa và chiều cao khiêm tốn...1,5 mét. Đôi mắt ngơ ngác và nhìn quanh kiểu như đang tìm ai đó (nói trắng ra là pp nó).

_ Con gái iu !! PP ở đêy con !

Tiếng pp nó gọi vang lên đằng sau.

_ Ơ.....Đêy là Nhật Bản ạ? Lạ hoắc nhỉ...._ Rồi nó nhìn pp nó_ Chú có phải pp cháu không đêý...sao nhìn chú lạ thế.....

_ PP của coan đêy mà.....Con không nhận ra pp sao?

Con bé đứng yên trong vòng năm phút ( đúng hơn là thêm 27 giây) rồi gật đầu :

_ Uhm'.....đúng pp thật....pp đúng là có cái nút ruồi nằm ở ngay cổ...

PP nó tí nữa thì bật ngửa...Nhưng mà...đứa con gái ông iu thương nhất từ Việt Nam sang ở với ông...Tuy đã mười ba năm không gặp , nhưng nó còn nhớ pp nó có cái nút ruồi ở cổ cũng đã hay quá rồi...

_ Thôi con gái! Lên xe đi nào...Mình về nhà nhé con..

Con bé mỉm cười gật đầu với pp nó rồi bước lên chiếc xe hơi đen sang trọng....

****************************

Con bé....con một ông chủ trẻ của một tập đoàn viễn thông lớn. Từ nhỏ sống với bà nội, mm mất sớm, pp sang Nhật làm ăn và lập nghiệp. Năm nay bà mới mất. Con bé được pp đưa sang Nhật nuôi nấng....PP nó đã tự dặn mình phải chăm sóc cho nó thật tốt, bù đắp lại tất cả những gì nó phải chịu thiệt thòi.....

PP cho nó vào học ở một trường nổi tiếng của Tokyo, mua cho nó một căn phòng riêng ở gần trường học vì nó không thích ở chung nhà với bà mẹ kế cùng đứa em gái khó chịu. Mua xe....và tất cả những thứ nó cần...để sẵn đấy chờ khi nó sang sẽ trao lại cho nó. Con bé bỗng chốc trở nên sung sướng...còn hơn khi ở Việt Nam...bà nó chả bao giờ cho nó tự do làm những điều nó thích......Nhưng khi sang đây....những điều nó muốn...không có gì là bố nó không đáp ứng.

****************************

Ngày đầu tiên đến trường học mới. Nó được xếp vào lớp giỏi nhất khối.Nó chào mọi người rồi xách cặp xuống ngồi bàn cuối cùng, một mình , theo sự sắp xếp của cô. Nó xin pp đừng can thiệp vào chuyện của nó ở trường, pp ngậm ngùi đồng ý.

_ Ê! Đứa nào thế? Người nước nào chuyển tới?_ Một đứa con trai ngồi sát bàn nó hỏi đứa ngồi bên cạnh.( chắc thằng này không biết con bé cũng hiểu không sót một chữ nào trong cấu nó nói).

_ Tao có biết đâu....Im đi coi chừng nó nghe thấy._ Thằng kia trả lời.

_ Trông hơi đen...nhưng xinh nhỉ. Mà không biết nó sõi tiếng Nhật không..

_ Lúc nãy nó giới thiệu...chắc là sõi...

_ Xì...chắc bài đó ai dạy nó chứ gì...Trông nó hiền nhỉ....

_ Im đi...Cô vào lớp....

Cả lớp im lặng. Cô giáo môn địa bước vào. Lập tức từng đó con người đứng dậy ra vẻ ngoan ngoãn lắm.....Suốt cả tiết học....con bé chỉ mong chuông hết tiết.....bà cô này giảng bài còn buồn ngủ hơn cả bà cô Vân dạy nó năm ngoái....

" Reeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeng."

Nó ngáp dài một cái. Mấy thằng con trai tụ nhau lại xì xầm bàn tán về nó. Nó liếc mắt lạnh lùng. Đứng dậy đi lướt qua mặt tụi con trai. và kịp nghe tiếng thằng nào đó liều mạng :

_ Con này chảnh nhở?

Rồi cả bọn cười hí hí với nhau.

Con bé chỉ khẽ nhăn mặt rồi quay phắt lại nhìn bọn nó lăm lăm. Đứa nào đưa nấy giật mình, tái mặt nhìn nhau ....

Con bé đi lại gần , nhìn thẳng vào mặt thằng vừa thốt ra câu đó:

_ Cho hỏi.....

_ Ờ ờ.....B....b...b...bạn có gì cứ....cứ..hỏi...._ Thằng đó cà lăm.

_ Đó tên gì?_ Nó vẫn nhìn lăm lăm thằng nhóc làm mặt mày nó càng lúc càng xanh lét. Bàn dân thiên hạ trong lớp nhìn thằng nhóc đó chăm chăm và có chút ngạc nhiên.........

_ Su....Su..Ki...o..o.._ Nó lắp bắp.

Cả lớp cười ầm. Mặt thằng nhóc dần chuyển thành màu tím........nó bực mình lừ mắt nhìn cả lớp.....lập tức cả lớp nìn thinh.

Con bé vẫn nhìn nó lăm lăm :

_ À! SuSuKioo. _ Rồi gật gật đầu.

Cả lớp tiếp tục cười, có đứa còn lăn trên bàn mà cười....nhưng bắt gặp ánh mắt của thằng nhóc....lại nín thinh.

_ Ra chơi bao nhiêu phút?_ Con bé hỏi.

_ Ờ...ờ....15 phút......_ Thằng nhóc lấy lại bình tĩnh.

_ Canteen ở chỗ nào?

Thằng nhóc chỉ tay về phía hành lang. Con bé nhìn theo tay nó rồi nhún vai....

_ Tớ mới vào....không biết chỗ cái tay cậu chỉ là chỗ nào đâu...Đi mua dùm tớ lon nước đi....Được không? _ Mặt con bé vẫn không biến sắc.

_ Này này..._ Thằng nhóc bật dậy có vẻ như muốn nổi khùng....nó cao hơn con bé cả hơn một cái đầu...^^_ Muốn gây sự đấy à? Đừng có tưởng đây nhường tiếng mà làm tới nhé.

_ Ha _ Con bé nhếch mép_ Ai gây sự trước?_ Rồi cắm đối mắt sắc lạnh của mình vào đôi mắt thằng nhóc...giò cao trước mặt.

_ Thì....thì...._ Nó lúng túng _ Ai vào đây?

_ Vậy ra là " ai vào đây ". _ Rồi nó quay xuống hỏi cả lớp_ Xin lỗi cho hỏi có ai tên là " ai vào đây" không thế?

Cả lớp cười ầm ầm một tràng nữa....có tiếng đứa nào đó thét the thé:

_ Đang đứng ở trước mặt ấy đấy...._ Nhưng rồi im bặt cùng không khí cả lớp...khi lại bắt gặp ánh mắt của thằng nhóc giò cao.

Con bé quay lên, nhìn thằng..giò cao rồi lạnh lùng:

_ Hóa ra lừa tớ à?

_ Lừa gì? _ Thằng nhóc giật thót mình.

_ Bảo tên là SuSuKioo......hóa ra không phải...

_ Này ! Đây tên là SuKio. ăn nói cho đàng hoàng nhé. Mới vào lớp đừng làm phách...Đây không có nể trai gái gì đâu_ Rồi hắn cúi xuống nhìn sát mặt con bé_ Liệu hồn không ăn đòn đếy!

Con bé khé liếc nhìn đồng hồ rồi đưa tay gạt mặt thằng nhóc giò cao sang một bên, lạnh lùng phán :

_ Vào lớp rồi.Nhớ lấy câu nói của cậu lúc nãy. Đó là món nợ.

**************************

Ra về. SuKio đi cùng với mấy thằng bạn ra cổng chờ xe bố tới đón. Con bé lên xe của pp nó nhanh tới mức Sukio chưa kịp nói gì cũng chưa kịp liếc mắt nhìn. Vốn mang tiếng là một thằng công tử nhà giàu , học giỏi , ga lăng đẹp trai....lại là dân quậy trong trường. Con gái coi nó như thần tượng, nhiều đứa iu thầm nó....thậm chí vây quanh lấy lòng nó....nhưng đây là lần đầu tiên....nó bị một con bé hạ nhục......nhất lại là học sinh mới, vừa đen( thật ra là ngăm ngăm đúng chất da vàng châu Á^^), vừa lùn, lại vừa chảnh , vừa kiêu( cái này do nó nghĩ ra..chứ thiên hạ chưa khẳng định điều đó)....Trong bụng nó rủa xả con nhỏ tơi bời hoa lá....nó là ai mà dám mạnh mồm thách thức Sukio thế chứ....đúng là có mắt không thấy núi Thái Sơn...hai con mắt nó để ở trên đỉnh đầu chắc....Càng nghĩ càng tức...càng muốn cho nó một trận....

***************************

Ngày hôm sau..........

Con bé tới lớp...vừa bước vào tới cổng đã bị thằng giò cao gọi lại :

_ Ê! Yunio !

Con bé quay lại.

_ Lại bảo này .

Con bé quay phắt đi rôi rảo bước.

Thằng nhóc giò cao thổi phù một cái mấy cộng tóc không may...rớt xuống trán nó rồi chạy đến quay phắt con bé lại.

_ Này....Điếc đấy à? Tớ gọi sao không thèm thưa?

_ Tớ là con cậu đấy à mà thưa?

_ Này... ít nhất cũng chào một tiếng chứ?

_ Cậu là gì mà tớ phải chào?

Thằng nhóc giò cao lại thổi phù một cái nữa, tay chống nạnh ra vẻ bực mình , con bé vội xua tay :

_ Ăn gì mà hôi kinh... thôi tớ vào lớp trước đêy...Rảnh thì cứ đứng đấy.

_ Này con bé chảnh lùn kia...._ Thằng nhóc giò cao hét to gọi con bé làm cho mấy đứa con gái quay lại cười khúc khích. Con bé đứng sựng lại, mặt đỏ gay , nhưng rồi tức giận nó bước tiếp. Thằng nhóc giò cao chưa chịu cho nó yên, tiếp tục gọi :

_ Này ! Điếc đếy à con bé chảnh lùn?

Tới nước này con bé chịu không nổi nữa. Nó phăng phăng tới trước mặt thằng nhóc giò cao trước hàng trăm cặp mắt đang từ từ đưa về phía hai đứa.

_ Vừa nói gì đếy?_ Giọng nó đầy sát khí.

_ Gọi không nghe...chỉ có thế. _ Thằng nhóc nhún vai rồi cúi xuống sát mặt con bé cười...đểu...nhếch mép một cái rồi lại thổi phù mấy cộng tóc.

Con bé tức giận đưa tay lên và " bốp ". Thằng nhóc giò cao sững sờ đưa tay lên xoa má. còn chưa kịp hoàn hồn con bé phán :

_ Cái giá mày phải trả khi dám xúc phạm người khác. Mới quen chưa kịp có ấn tượng gì.

Rồi nó đưa tay lên " bôp" tiếp một phát nữa vô má thằng nhóc khi thằng này vừa kịp quay mặt lại.

_ Cái này là cái cho hai câu vừa rồi. Liệu hồn...Đừng bao giờ xúc phạm người khác nếu không mày phải nhận đủ đấy.

Nói rồi con bé bước đi thẳng. Mặc kệ cho thằng nhóc giò cao ở lại sững sờ....hồn đang bay bay đâu đâu chưa kịp về, lũ con gái đang xúm xít vây quanh hỏi han, đứa thì sụt sịt "thương anh Sukio quá ", đứa thì " sao nó ác thế học sinh mới mà chảnh" đứa thì " cái đồ chảnh lùn. dám tát anh Sukio "....nói chung toàn những câu chửi rủa con bé té tát....Nhưng chợt thằng nhóc giò cao quay lại lừ mắt với đứa con gái vừa nói ra câu " cái đồ chảnh lùn " rồi bỏ đi một mạch..

Con bé ngồi cặm cụi chép bài. Cách dạy học của Nhật thật khác hoàn toàn với cách dạy học của Việt Nam, con bé phải cố gắng lắm mới thích nghi được. Dân trường này toàn con ông to bà lớn nên nội qui cũng thoải mái.Thằng nhóc giò cao thì cứ ngồi thổi tóc phù phù chả chịu chú ý. Con bé phát hiện ra chiếc bàn trống bên cạnh đã có chủ. Đó là một con bé tóc xoăn, da nâu (đen hơn nó^^),nhìn nó ốm ốm và hình như cao hơn con bé một chút. Thấy con bé này gần giống mình (^^), ra chơi, con bé ten ten chạy lại làm quen. Tóc xoăn hiền, trầm tính và dễ gần, tên Zataka, bố nó là người đâu đâu bên Ấn Độ, mẹ nó là người gốc Nhật.Tóc xoăn đã học ở đây được hai năm rồi....vậy mà con bé tưởng tóc xoăn cũng là học sinh mới (*!*) sượng kinh ! Con bé chỉ tay về phía thằng nhóc giò cao :

_ Này cậu. Thằng giò cao kia là như nào mà hách dịch thế?

Tóc xoăn thoáng chút ngạc nhiên rồi mỉm cười:

_ Đó là Sukio, con ông tổng giám đốc công ty mỹ phẩm DENNIS đấy! Cậu ta học giỏi, chơi thể thao tốt, là trung điểm của tụi con gái trường mình, lại là dân quậy nên càng có uy.

_ Gì? Hắn mà học giỏi á? _ Con bé cười hơi to_ Ngồi trong lớp mồm thì cứ thổi tóc phì phì, tay quay quay bút, mắt dán lên trần nhà......Tin không nổi đâu cậu ơi.

_ Bài thì hắn không cần chép vì chữ hắn xấu lắm! Cô đọc cũng không ra....Hắn nhờ mấy đứa con gái chép bài hộ...Đặc biệt là Mio...chữ cậu ấy đẹp lắm.

Tóc xoăn chỉ tay về phía con bé ngồi bàn đầu. Thằng nhóc giò cao đã quăng vở lên nhờ con này chép bài hộ. Nó cứ thế ngồi chép, trông mặt tí ta tí tửng như bắt được vàng. Con bé nhếch mép :

_ Xì ! Con gái con lứa...mặt cứ hớn hở hớn hở...Gặp tớ á...Tớ đập cuốn vở vào mặt hắn chứ đừng mong chép cho...

Tóc xoăn chỉ ngồi cười....Nó không ngờ cô bạn mới này lại bạo gan đến vậy....Mới ốm dậy, nhưng hôm nay lên trường nó cũng nghe cả trường đồn ầm lên vụ ngày hôm qua...Chủ tướng trường trung học KASSIKO bị một con nhóc hs mới tát liền mạch hai cái vào tiền đệm....

_ Con trai gì mà hách....

Con bé chưa kịp nói hết câu, thằng nhóc giò cao lù lù đi tới gườm gườm bảo :

_ Này...bảo ai hách đếy?

_ Không nói đèng ếy. đừng có mà vô duyên.

_ Tớ biết tỏng đèng ếy nói tớ. Muốn gì?

_ Ha_ Con bé đứng dậy chống nạnh và nhìn lom lom thằng nhóc _ Chính mồm cậu nói ra câu đấy đếy nhá ! Tớ không nói !! toé ra là tự thú nhận à?

_ Này...Muốn gì? _ Thằng nhóc có vẻ nổi điên.

_ Chả muốn gì !_ Con bé nhún vai_ Tớ đang nói chuyện với Zakata...Tự nhiên ấy vác xác tới gây chuyện....ờ thế ấy muốn gì?

Bị con bé phang ngay một câu cứng như khúc củi vào họng, thàng nhóc giò cao đứng như trời trồng, mặt phừng phừng như núi lửa sắp phun. Cả lớp lập tức đóng hết cửa ( là cửa cách âm nên bên ngoài không nghe thấy gì, cho thầy cô khỏi làm phiền...hai đứa^^. tụi tỏng lớp cũng muốn xem thế nào! tính ra thì chúng nó cũng thông minh phết ^^ )và tản ra xung quanh, ở cuối lớp chỉ còn con bé với thằng nhóc giò cao đứng hơn nó hơn một cái đầu.

_ Tớ cho ấy một cơ hội xin lỗi....mau lên đi...đừng để tớ nổi nóng..._ Thằng nhóc giò cao cúi sát mặt con bé.

_ Cho nói lại đếy! Ai làm ai nổi nóng ấy nhở?_ Con bé bướng bình hỏi lại.

_ Có xin lỗi không?

_ Người xin lỗi phải là ấy !

_ Dẹp ! Muốn gây sự với ông mày à?

_ Ơ thế muốn gây sự với chị mày đếy hả?_ Con bé chống nạnh hất mặt hỏi lại.

Thằng nhóc giò cao kìm chế không nổi , giơ tay lên và " bốp" vào mặt con bé. Con bé bàng hoàng , quay đầu phắt lại, quay người một trăm tám mươi độ và đáp và mặt thằng nhóc giò cao đang đứng ngạo nghễ một cú đá ( lùn mà chân đá tới mặt hắn đếy nhá! không phải hạng thường đâu!^^). Thằng nhóc giò cao bị ăn ngay một cú ,ngã xuống nền cái rầm. Đưa tay xoa xoa cằm. Đau kinh hồn ! Lần đầu tiên chủ tướng bị con gái đánh, lại trúng cái giầy con bé làm bằng gì mà cứng thế....Con bé cúi xuống :

_ Cái mày nhận lại được từ cái tát đếy! Đừng đùa với chị nhé!

Thằng nhóc bị chọc điên, điên tiết nó kéo con bé lại, quật xuống nền, hai tay ghì lấy tay con bé, đè xuống đất, đầu gối ghì sát hai bên hông, không cho con bé giãy giụa, nó gầm ghè :

_ Cho mày một cơ hội nữa. Mau nói" chủ tướng tha cho em. em sẽ phục vụ chủ tướng chu đáo từ giờ về sau ".

_ Mày đang nói với tao đếy à? _ Con bé vẫn bướng bình _ Cảm ơn nhá nhưng tao không có thích làm chủ tướng.

_ Con ranh láo toét này !_ Thằng nhóc gào lên_ Nói mau.

_ Nói gì? Tao **** phải gì của mày. Đừng mong tao nói câu đó! Hừ_ Con bé nhếch mép_ mày nói câu đó hợp hơn đấy! Giò cao hách dịch.

_ Mẹ kiếp con chảnh lùn này.....Lì nhểy_ Rồi thằng nhóc cúi xuống sát mặt con bé_ Mày có nói không?_ Nó rít qua kẽ răng.

Bàn dân thiên hạ trong lớp từ nãy tới giờ vẫn nín thinh theo dõi trận quyết chiến....^^....( nó cho vui thía thoai^^...)Con bé đau hông quá chịu không nổi nữa.....nó làm liều gồng mình lên chút và....áp môi mình vào môi thằng nhóc...rồi chợp ngậm miệng cắm một phát thật mạnh vào môi thằng này khiến nó giật bắn người vọt lên , hét :

_ Á aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.... .....

Con bé nhổm người dậy phủi áo và váy ( váy đếy nhé ^^), lừ lừ nhìn thằng nhóc đang chỉ tay vào mặt mình :

_ Này này..làm trò gì thế hả? Muốn ăn cái tát nữa à?

_ Chiêu đặc biệt của võ mồm đếy! _ Con bé phá ra cười rồi hiên ngang đi đến chỗ thằng nhóc nheo nheo mắt trước cái mặt chưa kịp tỉnh lại của nó_ Thế là mất toi nụ hôn đầu đời rồi nhá _ Rồi con bé ngẩng cao mặt đi ra khỏi lớp_ Thôi....chùi máu đi kìa. Tớ đi ăn trưa đêy. Lần sau đừng có mà gây sự.

Thằng nhóc giò cao đứng lại một mình....Sững sờ.......Nụ hôn đầu ư?....Rồi nó hét thật to.....Tây đập bàn cái rầm.

_ Nhục ơi là nhục.....

_ Thôi Sukio.....để tớ chùi máu môi cho cậu_ Mio nhẹ nhàng đưa tay lên môi Sukio, mấy đứa con gái gần đó cũng nhao nhao :

_ Đúng là lùn chảnh....không biết trời cao đất dày.

_ Lùn chảnh đáng ghét...

_ Con quỉ lùn chảnh...

Thằng nhóc giò cao gạt phắt tay Mio ra lừ lừ nhìn bọn con gái :

_ Ngon sao lúc nãy không chửi nó đi.. bây giờ nó đi rồi mới dám chửi là sao...nhục thế?

Bỏ lại mấy đứa con gái đang đứng đỏ mặt sượng ở lớp và Mio đang bàng hoàng, cay cú về cái hất tay phũ phàng chỉ vì con bé lùn chảnh , thằng nhóc giò cao đi ra khỏi lớp cùng với mấy thằng con trai đang xúm xít an ủi "Quên đi chủ tướng! nó là con gái chắc lúc nãy chủ tướng nhường phải không?", tay quẹt môi một cái ( tay áo màu xanh đen nên ko thấy máu^^)rồi thiểu não lẩm bẩm :

_ Mẹ kiếp.....Nụ hôn đầu.........bị cướp trắng trợn........chảy cả máu môi........

Mio cay cú về vụ con bé chảnh lùn đã....hôn Sukio( nói là hôn chứ thực ra là cắn ^^). Mio cũng là dân đàn chị trong trường, nhưng đó chỉ là hoạt động bí mật, bề ngoài nó là một học sinh gương mẫu, chăm ngoan, học giỏi, và hiền lành....( kinh chưa *_*). Mio thầm thích Sukio từ lâu nhưng không hiểu vì lí do gì mà Sukio cứ lảng tránh và phớt lờ tình cảm của nó mãi.....Bây giờ đùng đùng ở đâu ra một con bé gan to như cóc tía, lì lợm , mà lại vừa chảnh vừa lùn ( cũng là ý kiến chủ quan ^^) dám liều mạng chạm đôi môi đầy vi khuẩn đó vào môi người nó thích( nói vậy chứ môi nó cũng có hơn đâu.....) thật bực **** chịu nổi. Con bé càng nghĩ càng tức và quyết định dạy cho con chảnh lùn này một bài học ra ngô ra khoai....nó nghĩ Sukio thua con nhỏ đó chỉ vì thấy nó là con gái nên nhường....bây giờ con gái đánh con gái, xem đứa nào thua....Con chảnh lùn thua là cái chắc ( kiêu qué...*_*). Thế là nó quyết định gửi tối hậu thư cho con bé.

" Ra về ở lại sau trường một chút. Có chuyện cần giải quyết với ấy."

Con bé giở tờ giấy từ trên trời rơi xuông........ mặt nó một cái "chát". Bực mình thế. Mới sáng chưa có gì bỏ bụng....đã gặp ngay quả lựu đạn giấy vào mặt. Con bé mà biết đứa nào thì chết với nó. Nhưng mà đọc xong cái tối hậu thư. Con bé khẽ nhăn mặt...." Đứa nào mà liều thế nhểy"......

" reeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee ng".

Con bé lững thững xách cặp ra sau trường....mà không biết có một thằng con trai đi theo (thằng này là điệp viên của Sukio đi theo xem có chuyện gì ^^).Con bé đứng chờ dưới gốc cây táo to tổ bố của trường, vừa đứng vừa ăn nốt gói snack mua ở canteen. Sau khi chén sạch nhẵn gói snack ( tới mức không còn một hạt bụi muối nào ^^) nó quay lại vứt vỏ vào thùng rác. Khi trở về vị trí ban đầu, tám đôi chân hùng hổ đặt trước mặt nó. Con bé ngước mặt lên...nhìn tụi Mio rồi liếc đồng hồ :

_ Trễ một phút 35 giây.Rồi xong. Có chuyện gì thế mấy ấy?_ Con bé nhìn Mio lom lom _ Dòm mặt cậu thế này tớ nghi chắc có chuyện chẳng lành....

_ Đoán đúng phết đếy. _ Một con tóc nhuộm vàng choé đứng bên cạnh Mio lên tiếng_ Tụi này tới dạy cho đằng ấy một bài học. Ai bảo hôm qua dám hôn anh Sukio...._ Con nhóc đó liếc con bé một cái dài cả vạn cây số.

_ Ha_ Con bé cười _ Hay nhểy...Thằng đó sai các ấy đến đòi lại nụ "hôn" bật máu môi đó à?_ Con bé nhếch mép cười mỉa_ Nói với hắn là tớ chỉ kiss con trai...còn con gái thì miễn...

_ Con chảnh lùn này láo quá Mio ạ _ Con tóc vàng lại nói_ Để bọn tớ cho nó biết thế nào là dám **ng vào Sukio.....

Mio lặng lẽ hất đầu. Con tóc vàng xăm xăm đi lên. Tay lăm lăm một cây gậy thẳng, bóng, và có vẻ chắc chắn.

_ Ha_ Con bé liếc con tóc vàng_ Tính chọi người không vũ khí hả?

_ Kệ mày. Tao không cần biết.Ai bảo đến đây mà không chuẩn bị trước.

_ OK. Like is afternoon....Thích thì chiều....

Con tóc vàng giơ gậy xông lên như tên lính giương kiếm xông pha trận mạc...Nhưng con bé cứ đứng nhìn, đợi con tóc vàng chạy lại ngay sát mặt, con bé giơ tay chụp cổ tay con tóc vàng lại, vặn một phát, con tóc vàng ré lên :

_ Á aaaaaaá......

Rồi con bé giật phăng cái gậy quật vào bụng con tóc vàng một cái khiến nó bật lùi ra sau ngã xuống đất cái oạch. Con bé quay đầu lại nhìn con tóc vàng, nó nhẹ tay thế cơ mà.......(!!!^^!!!)Con tóc vàng lồm cồm bò dậy ôm bụng rồi bật khóc. Hai con kia nhìn con bé với ánh mắt sợ sợ thế nào khiến con bé khó chịu.

_ Xong rồi. Nếu chỉ có thế thì tớ đi trước...Ở lại mà dạy học cho nhau đi nhé.

Con bé định quay đi , nhưng Mio kêu giật nó lại:

_ Chưa xong đâu chảnh lùn...Con chảnh lùn như mày mà lại dám hôn Sukio....tao tha mày dễ vậy à?

Khi con bé quay đầu lại Mio đã đứng sát lưng nó tự lúc nào...Con bé nheo mắt nhìn Mio, nó lùi về phía sau ước chừng ba bước.

_ Tính chạy đếy à? Sợ rồi hả?_ Mio cười lớn.

_ Đứng im đếy. _ Con bé nói.

Rồi nhìn MIo lại lần nữa.

_ Vừa rồi.

Nói xong con bé co co chân làm động tác như đá bóng, dang rộng hai tay như giữ thăng bằng rồi bất thình lình, nó đá một chân lên và lộn ngược về phía sau một cách điệu nghệ, cái chân giơ lên của nó hất trúng cằm của Mio khiến mặt của con này hất lên trời kêu cái "rốp". Mio bị giật lùi về sau và ngã nhoài người xuống đất, mũi chảy cả máu. Con bé đáp một chân xuống đất, chân kia đáp xuống sau. Phủi tay rồi bảo :

_ Trúng phóc...Học bấy lâu mà giờ mới có dịp thực hành...Hay quá...Cảm ơn nhá Mio nhá...Nhờ cậu mà miếng võ này thành công đếy_ Rồi nó cười, nheo nheo mắt_ Lần sau có đánh nhau thì báo trước để đây cầm vũ khi...chơi tay không...chả công bằng...Thoai..về trước nhá...

Nói rồi con bé quay lưng bỏ mặc Mio cùng đám con tóc vàng ở lại...xoa bóp cho nhau...Mio hậm hực...Lẩm bẩm chửi :

_ Đồ con chảnh lùn.

Con bé kịp nghe câu đó, quay phắt lại :

_ Nói j đếy?

_ Tao chửi mày là đồ chảnh lùn. Đồ con *** chỉ biết cắn người khác. Đồ tiện nhân...

Mỗi chữ " đồ " Mio bước lên một bước. Con bé phăng phăng đi tới tát " bốp " vào mặt Mio một cái. Con này im bặt chỉ còn biết nhìn con bé với ánh mắt hậm hực. Con bé tức giận quay lưng bỏ đi......

*****************************

Con bé nằm dài trên giường...Trường mới...bạn mới...sao lắm điều rắc rối thế.....Chán muốn chết......Sao con bé cứ lại phải đối mặt với nhũng kẻ nhiều chuyện thế.....Lại còn bà mẹ kế lắm điều....ngày nào cũng gọi điện đến ton hót biết bao nhiêu là thứ......Bà ta bảo...con em cùng cha của nó cũng học ở trường này...tên nó là Kiomy....Con bé chả quan tâm...mẹ kế...bà nào chả giống bà nào....toàn những người trước thế này...sau là trở mặt....Con bé chả thèm nghe...chỉ nhấc máy lên...alo...rồi thì thích nói gì thì nói...hỏi thì nó nói không thì thôi nó ngồi nghe nhạc....một tai phone...... một tai máy điện thoại phòng khi bà ta có hỏi j ( bó tay ^^).

" The fist kiss....oh.....i love you so much...."

Lời bài hát nào đó vàng lên trong tai nó..Con bé chợt nhớ lại cái lần...cắn môi Sukio....Cắn đến bật cả máu....lúc đó nó chả nghĩ gì....bây giờ khi ngồi một mình...nghĩ lại mới thấy....cái cắn môi vô tình đó nó hay hay....^^....Hôm đó...vẫn còn nhớ....cái cắn môi đó...hình như ngọt ngọt...một vị gì đó.....

Tiết văn......

Con bé ngồi im lặng, chăm chú nghe cô giáo giảng như muốn nuốt chửng từng lời cô nói....Hôm nay học giảng văn bài " Bà tôi "...làm con bé chợt nhớ về bà nó....Nhớ bà quá...Nhớ đến đứt cả lòng...Có nhiều đoạn con bé xém khóc, nhưng những lúc đó nó cứ...ngước mắt nhìn lên trần nhà...(^^).....

" Reeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeng".

Giờ ăn trưa.

Con bé không ăn trưa. Nó lên sân thượng ngồi một mình trong góc nhỏ. Nó khóc.Khóc vì nhớ bà, khóc vì tất cả những gì bà đã dành cho nó....vậy mà nó chẳng làm được gì cho bà cả.....Nó cứ ngồi khóc....Ngày xưa, nó là con mọt sách...đó là trong mắt bà...trên trường, nó nổi danh là lớp trưởng lạnh lùng, bạo lực. Bà cho nó theo học võ ở một người quen của bà vì thấy nó gầy gò ốm yếu, sợ nó sau này sẽ không tự bảo vệ được mình. Nhưng cũng từ khi học võ, nó ăn đc và mập hẳn ra.....Điều đó làm bà vui..và cũng làm cho con bé thấy..ghét bà...

....Nhưng giờ nó đã hiểu...và nhận thấy rằng nó phải cảm ơn bà rất nhiều....Cứ thế...nó ngồi đó và khóc nấc lên.....

_ Không đi ăn cơm hay sao mà ngồi đây khóc? Muốn uống nước mắt thay cơm đấy à?_ Một giọng con trai quen quen vang lên sau lưng nó.

Con bé gạt nước mắt quay đầu lại....thì ra là thằng nhóc giò cao. Rồi khẽ nhăn mặt, lạnh lùng nó bảo :

_ Liên quan gì đến cậu? Có phải chuyện của cậu đâu mà xía vào?

_ Tôi quan tâm cậu nên mới hỏi , nếu đã không thích thì thôi.

Thằng nhóc giò cao quay đi. Chống tay lên thềm lan can. Nó thở dài...và con bé nhận thấy trong đôi mắt đó có gì buồn bã....mệt mỏi.

_ Cậu có chuyện buồn à?_ Con bé hỏi.

_ Chuyện của tôi. Không liên quan tới cậu._ Thằng giò cao cũng lạnh lùng.

_ Tôi xin lỗi...._ Con bé hạ giọng _ Thực ra cũng không cố tình...chỉ vì tôi đang buồn thôi...

_ Chứ câu tưởng tôi thì vui chắc?_ Giò cao gắt.

_ Nhìn cái mặt cậu ai mà biết cậu vui hay buồn._ Con bé bực mình quát lại.

_ Mặt tôi sao?_ Thằng nhóc nhìn con bé gườm gườm.

_ Chẳng sao. Chỉ có điều nó không biết biểu lộ tình cảm._ Con bé nhún vai.

Thằng nhóc im lặng......Nó nghĩ gì đó khiến con bé không sao đoán ra được. Thằng bé cười , cười một cách vô ý thức....Nó bảo :

_ Ừ.....không trách cậu được....Chắc thế......

_ Hình như....Mio thích cậu lắm thì phải....._ Con bé ấp úng.

_ Ừ...

_ Thế sao cậu lại vô tình với cậu ấy thế? Cậu ấy hiền , xinh đẹp và học giỏi....

_ Cậu lôi từ đâu ra mấy chuyện đó?_ Thằng nhóc hỏi lại.

_ Zakata kể...

_ Đó chỉ là cái vỏ bọc.

_ Là sao?

_ Giả vờ đấy.

_ Nhưng cậu ấy đâu đến nỗi xấu như cậu nghĩ..._ Con bé nhún vai.

_ Ha_ Thằng nhóc quay lại nhìn con bé với ánh mắt khó hiểu._ Bị tụi nó hẹn ra sau trường đánh mà còn bênh nó được à?

Con bé giật mình :

_ Sao cậu biết?

_ Chả có gì mà tôi không biết cả...nhất là ba vụ đó _ Thằng giò cao thản nhiên.

_ Đó là do.....tôi cướp mất...nụ hôn đầu của cậu thôi...và do Mio quá thích cậu nên mới thế...

_ Hà...._ Thằng nhóc cười_ Nhưng chuyện giữa tôi và con bé đó là không thể được.

_ Lí do?

_ Nó là em họ tôi._ Thằng giò cao thản nhiên

Con bé tí nữa thì bật ngửa. Nó lắp bắp :

_ Gì...Gì cơ? anh em....họ?

_ Ờ.

_ Thế sao nó còn...nó còn...

_ Chính vì thế tôi mới ghét nó...Đã vậy nó còn tuyên bố trước toàn trường là sẽ không cho ai cướp mất tôi hay đại loại là nó muốn giữ tôi cho riêng nó....Nực cười...Cũng chính vì thế mà nó mới tập trở thành dân đàn chị trong trường..nó bảo như thế mới xứng với tôi...

_ Tôi thật không tin nổi....

_ Tôi cũng có tin nổi đâu..._ Thằng nhóc nhún vai.

Im lặng....

_ Này...._ Thằng nhóc giò cao bỗng dưng nhìn con bé chằm chằm với ánh mắt thật khó hiểu _ Cậu cướp mất nụ hôn đầu của tôi...bây giờ tôi đòi lại được chứ?

Rồi thằng nhóc giò cao ghì chặt lấy tay con bé, áp nó vô tường. Con bé nhìn nó, ánh mắt vô tình, bảo :

_ Khi nào tôi thích trả, tôi sẽ tự động trả. Không cần cậu đòi nợ đâu.

Rồi nó đưa chân lên đạp vô bụng thằng giò cao một cái khiến nó ôm bụng giật lùi về sau :

_ Này...không thì thôi chứ sao lại đạp tôi?_ Giò cao nhảy lên la oai oái.

_ Cho chừa tội hành động tự tiện.

_ Hừ. _ Giò cao liếc mắt nhìn nó_ Liệu hồn đếy. Cậu chảnh thật. Cái đồ...cái đồ...

_ Đồ gì?_ Con bé gằn giọng.

_ Lùn chảnh.Haaaaaaaaa_ Giò cao cười to.

_ Kệ cậu.thích nói gi thì nói.tôi thế đếy thì sao...?

_ Ờ..Chả sao... Mà nghe nói hôm qua cậu có cú đá tiền đẹp lắm hả? Biểu diễn tôi xem.

_ Tôi không thích biểu diễn.

_ Uhm... Nhưng tôi muốn xem tận mắt cú đá của cậu.

_ Thích thì tôi phải chiều à?

_ Đương nhiên._ Thằng giò cao hất mặt.

_ Cậu là cha tôi đếy à mà chiều?

_ Không phải là cha. Nhưng là chủ tướng trường này._ Thằng nhóc khoanh tay.

_ Dẹp cái trò chủ tướng thích gì thì người khác phải chiều đi. Tôi chả là gì của cậu cả. Đừng có mà làm cha thiên hạ._ Con bé nhếch mép cười.

_ Ha.._ Thằng nhóc vẻ mặt thích thú._ Lần đầu tiên có đứa con gái dám nói ngang phè với tôi như thế. Tôi khoái cậu rồi đếy.

_ Tùy ! _ Con bé nhún vai _ Đó là chuyện của cậu.

_ Hay thế này....

_ Gì?

_ Cậu đánh nhau với tôi...

_ Haaaaaaaaaaaaa._ Con bé cười lớn _ Đánh với cậu à? Đánh với cậu thì tôi được cái gì?

_ Nếu thắng tôi cậu sẽ làm phó tướng? Ok?

_ Ko.

_ Thế thì sao?

Con bé bước lại gần, nhìn thằng giò cao như thách thức :

_ Chủ tướng.

Giọng con bé chắc nịch. Thằng nhóc giò cao nhăn mặt đắn đo rồi hạ giọng :

_ Được.Chủ tướng thì chủ tướng.

_ Giao kèo vậy nhé. Ngoắc tay nào. _ Con bé đưa ngón út ra.

_ Khỏi. Quân tử nhất ngôn , nói là làm.

_ Ok. Vậy khi nào?

_ Bây giờ.

_ Kịp không thế?

_ Còn những 20min nữa.

_ Ok.

Con bé vừa "Ok" xong thì thằng nhóc giò cao liền kéo lấy tay con bé và vật ngược nó ra đằng sau cái rầm...Thằng ác nhơn. Con bé còn chưa hô start mà nó đã tấn công trước một bước....đau muốn ọc máu....><.... Con trai gì chả ga lăng tẹo nào.(^^!!!trong chiến đấu cũng có vụ nài à?).Con bé bật phắt dậy kéo tay thằng giò cao nhanh đến mức thằng này không kịp xoay sở gì rồi nhảy bật lên thật nhanh lộn qua hông trái của nó và đạp ngay hông nó một cái khiến thằng này nhăn khẽ mặt. Tay thằng giò cao bẻ lái tay nó, hơi đau nhưng con bé nhanh nhẹn xoay kịp. Nó luồn tay qua vai thằng giò cao ( lúc này con bé đang đu lên người thằng giò cao) rồi bẻ quật lưng nó về phía sau khiến thằng này đau quá kêu "á" lên một cái. Được thế nó cười rồi nhảy xuống dùng mũi bàn chân gạt đầu gối giò cao khiến thằng này ngã bổ nhào về phía trước. Giò cao đứng dậy, mắt gườm gườm nhìn con bé, miệng lẩm bẩm :

_ Được đếy. Cậu biết võ đếy à....Lần này thì tôi không nhịn nữa đâu.

_ Thế thì tôi cũng không nhẹ tay nữa._ Con bé chắc nịch.

Giò cao từ xa lấy đà chạy tới, con bé chuẩn bị tư thế sẵn sàng...1.....2...3....Khoảng cách vừa tầm...Con bé tung người lộn ngược về phía sau..và bàn chân nó hất cằm thằng nhóc giò cao lên trời...cũng như lần trước...cú đá tiền của nó khiến giò cao chảy cả máu mũi giống Mio...Giò cao bị cú đá tổng lực đó hất ngã nhoài ra sau....Đập đầu cái cốp xuống nền gạch....( May sao đầu thằng này cứng chứ không thì..). Thằng giò cao nằm im.. nhắm mắt....

_ Này...đừng nằm ăn vạ ở đếý chứ.._ Con bé cười cười...

Im lặng....

_ Này....chết rồi đếy à?

Im lặng...

Con bé hoảng hồn chạy tới...bắt gặp ánh mắt đờ đãn của thằng nhóc giò cao...nó giật mình...:

_ Su..su..kio....đừng dọa tớ....

_ Dọa cái j mà dọa...đúng là con gái...yếu bóng vía....chủ tướng..bị hạ rồi....

_ Game over....Tớ win à?_ Con bé nheo mắt.

_ Cú đá của cậu lợi hại thật đấy....Thể lực tớ tốt thế...mà chảy cả máu mũi.....chủ tướng...giờ là của cậu...

Nói xong thằng nhóc giò cao bật dậy quay lưng đi thẳng...

_ Này....này...Sukio......

_ Gì?_ Thằng nhóc giò cao hỏi...mặt vẫn không quay lại.

_ Nếu cậu không muốn tớ làm chủ tướng..thì không cần thế đâu.

_ Quân tử nhất ngôn. Đã nói là làm. Cậu giờ là chủ tướng mới.Thế thôi._ Giò cao định bước đi.

_ Sukio....

_ Gì?

_ Giờ gọi vậy nhé....

_ Ờ..._ Thằng nhóc lưỡng lự....rồi bỏ đi...

Con bé ở lại một mình....lòng nó...nhói lên một tia sét vui vui lạ...nó cười...Sukio....Giờ cậu sẽ là phó tướng của tớ....Tớ sẽ tạm giữ nụ hôn đầu của cậu ( nói trắng ra là...máu môi )...hẹn ngày trả nợ....(hehe)....

.........Cảm ơn....vì đã làm tớ hết buồn ngày hôm nay....nói rồi con bé cũng đi xuống....chuông reo..........

Con bé tới lớp, không biết phải đối mặt với Sukio thế nào (nó mà cũng có chuyện đó cơ à ). Sukio đứng trước hành lang với vài thằng con trai, hình như cả bọn đã biết chuyện hôm qua, khi con bé hạ Sukio một cách quá dễ dàng và ngoạn mục.

_ Hey! _ Một thằng trong đám đó lên tiếng chào con bé(thằng này không học chung lớp với nó...lạ hoắc...*_*..._ Chào chủ tướng mới...Khoẻ không ạ?

Cái thằng. Chào thì chào, lại còn hỏi một câu vô duyên chưa từng có. Con bé cười :

_ Không khoẻ mà đứng ở đêy à.....Hỏi thế cũng hỏi....ờ..mà có quen nhau không nhểy?

Thằng nhóc chôm chôm kia gãi đầu cười (đầu nó để kiểu dựng đứng trông như con nhím nhưng gọi chôm chôm cho nó hay ):

_ Thưa tân sếp, iem là phó tướng cũ ạ......trước lạ sau quen sếp à..._ Thằng nhóc lại nhé răng ra cười ...

_ Cậu làm quen với nó đi _ Giò cao hất đầu_ Nó tên Kasusi.

_ Ờ...Kasusi.....Su si......._ Con bé chợt ngẩng đầu nhìn lên...trần nhà..

_ Này...Nhìn gì trên ấy đếy?_ Giò cao hỏi.

_ Nghe tên này giống su si....Nhật nhở....Tớ khoái cái này._ Con bé nhe răng ra cười.

_ Nếu chủ tướng thích...tan học iem đãi cả bọn một bữa su si nhá?!_ Kasusi cười.

_ Thằng này hay nhểy.._ Giò cao trừng mắt _ Ai **ng tới tên mày mày cũng đòi bao ăn là sao?

_ Iem quen gòi anh ạ _ Thằng chôm chôm lại cười_ Hj'....New chủ tướng thích thì để iem chiều........anh không thích thì anh đừng đi...

_ Tính khai trừ tao đếy à?_ Giò cao trừng mắt.

_ Thôi dẹp đi ông nội_ Con bé chen vào _ Nói chung là " iem nó " biết điều, cậu không khen nó một câu lại còn nạt nó. Tội! (hôm nay giở chứng nhân hậu ác....><).

_ HỪm...._ Thằng nhóc giò cao thở dài.

_ Bây giờ tớ làm chủ tướng, tớ có quyền to lắm phải không Sukio?_ Con bé hỏi, giọng có vẻ bí mật.

_ Ờ....sao?_ Giò cao ngạc nhiên.

_ Có nghĩa là tớ có quyền phân chức cho nội bộ đúng hem?_ Con bé nhìn thằng nhóc giò cao với ánh mắt khiến thằng này tò mò không chịu nổi.

_ Ờ...gì nữa?_ Nó gật đầu.

_ Há _ Con bé cười _ Vậy từ nay cậu là phó tướng, Kasusi sẽ là đội trưởng...còn...._ Con bé đảo mắt nhìn quanh rồi vỗ vai một thằng nhóc cao bằng nó_ Cậu này là đội phó...Ok chưa?

Cả bọn ngẩn tò te nhìn nhau chưa biết nói gì, con bé cười rồi phán luôn :

_ Vậy nhé. Chủ tướng nói cấm được cãi. Vào lớp thoai.

Rồi con bé tăng tăng đi trước bỏ lại cả lũ con trai ngớ người ở hành lang......." Chủ tướng....."........

*************************

_ Này.....Yunio...._ Sukio nhịp nhịp tay lên bàn con bé.

_ Chuyện gì?_ Con bé hỏi, nhưng vẫn cắm cúi chép bài.

_ Sắp kiểm tra rồi đấy....tớ bảo cái này..._ Sukio ấp úng.

_ Ờ...Bảo gì bảo đi...đừng có ấp úng thế..._ Con bé vẫn cặm cụi.

_ Tớ....Tớ học chung với cậu nhé?

_ Gì?_ Con bé ngẩng đầu lên dòm Sukio lom lom ( bây giờ không gọi là giò cao nữa hai đứa là bạn roài ):

_ Nhưng nếu cậu không thích thì thôi...Không sao _ Mặt Sukio dần đỏ ửng lên.( tin không nổi ><)

_ Haaaa_ Con bé cười lớn_ Thích thì cứ học....Tớ cũng đang buồn nẫu ra đây...ngày nào cũng gặm bút một mình chán chết...

_ Vậy là cậu chịu à?_ Sukio hỏi, giọng như không tin.

_ Mắc gì đâu...Tớ cũng định xem cậu giỏi như nào..mà Zakata ca ngợi ghê thế..._ Con bé chợt nhìn Sukio với ánh mắt khó hiểu...

_ Ờ..thì...có gì đâu..._ Sukio lúng túng ( lạ...xưa tới nay không có vụ nài à nhen ><).

_ Toàn thấy cậu ngồi trong lớp mồm thổi tóc phì phì. Hết nhìn lên trần nhà rồi nhìn lên cửa kính, tay hết quay bút thì cũng vẽ bậy, xe giấy roạt roạt...Đừng có mà phá hoại của công thế nhá. Rèn chữ đi._ Con bé chống cằm.

_ Vâng thưa chủ tướng._ Sukio nhe răng cười dể bao che...tội lỗi.

_ Dẹp...Trong khi đấu hay gì gì đếy thì mới tính tới chức này nọ...Còn đã đi học. tớ với cậu là học sinh, bình đẳng. Chủ với phó cái gì. Lại xin tí máu môi nữa bây giờ.ăn với chả nói..._ Con bé nghiêm mặt.

Sukio bất giác lúng túng. Mặt mày đỏ gay lên...Con bé phá ra cười :

_ Haaaaaaaaaaaaa!!!!Trông ngố tệ....Không ngờ cậu cũng có cái mặt này nữa à.....Đùa tí thế mà....máu nóng dồn hết cả lên..Thôi ra chỗ khác cho máu nó dồn xuống đi..chứ không..tăng xông mà ngoẻo đếy.

Hình như chỉ đợi có thế , Sukio lảng đi chỗ khác....Con bé cứ ngồi đấy cười...mà không biết...ánh mắt Mio đang nhìn nó tức tối....

Buổi đầu tiên...............

" reeeeeeeeeeeng "

_ Ra ngay đêy....._ Con bé vừa chảy xuống cầu thang vừa ngáp_ Chủ nhật mà không cho người ta nướng tí nữa....ai mà gọi sớm thế.....

Mở cửa , Sukio.....bảnh bao, khoác cặp...cùng với nụ cười....zô cùng đáng iu trên môi....Con bé tí nữa thì té ngửa vì..choáng...

_ Sớm thế..._ Con bé gượng đáp....nó còn mặc pijama...><...ngượng chít đc.._ Vô nhà đợi tớ lát....tớ đi rửa mật đã...

Sukio bước vào nhà, lịch sự xếp dép qua một bên. Con bé chỉ tay :

_ Phòng tớ trên kia, cái phòng có cửa trắng, treo cái vòng hoa ở ngoài ấy.Lên đấy chờ tớ lát.

Nói rồi con bé bỏ đi. Sukio bước lên cầu thang. Có hai phòng. Nhưng thoáng nhìn, nó đã nhận ra phòng con bé và lững thững mở cửa bước vào......và há hốc mồm ngạc nhiên....Phòng con bé....đẹp và đáng iu ngoài sứa tưởng tưởng...Không ngờ một người mạnh mẽ, ưa bạo lực như con bé mà lại ở trong một căn phòng đáng iu thía nài...><...Tường dán đầy sao dạ quang, kệ sách đầy ập sách, gấu bông nhỏ nhỏ treo lủng lảng khắp phòng, trên chiếc giường rộng, hơn chục con thú bông to nhỏ khác nhau được sắp xếp trật tự và ngay ngắn. Bàn học rộng và...dễ thương nằm ngay cửa sổ.....Hết chê....( >< chả bù cho phòng của Sukio...mang tiếng là...con trai..nên bừa hết chỗ nói >< )

....Con bé đẩy cửa bước vào....Sukio giật mình quay đầu lại..

_ Thế nào? Bắt đầu luôn hay tán dóc tí rồi mới học?_ Con bé mỉm cười.

...Sukio chợt lúng túng nhìn....lần đầu tiên thấy con bé cười...hiền như thế...

_ Sao cũng được. Cậu thích gì thì làm nấy.

_ Ha..Giò cao cũng có lúc ngượng à?_ Rồi con bé đi lại, đấm vào bụng Sukio một quả đau thấu trời đất ( bạo lực theo đúng nghĩa của nó...><)_ Tỉnh lại đi kưng.... !

_ Trời đất ơi...mới sáng..bà làm cái trò gì vậy..._ Sukio ôm bụng nhảy..như điên.

_ Tỉnh lại đi. Mắc gì mà ngại. Có hai đứa tự nhiên thấy mồ lại còn bày đặt._ Con bé cười.

_ Ít ra thì nhẹ nhẹ tay thôi chứ. Cậu làm gì mà tổng lực vào bụng tớ thế? Mới ăn sáng xong ọc ra hết bây giờ._ Sukio nhăn mặt.

_ Thoai. Giờ học nhé. Toán hay anh?_ Con bé đi lại bàn, tay ngoắc ngoắc Sukio.

_ Ờ..._ Sukio xoa xoa bụng đi lại bàn , ngồi xuống _ Anh đi. Mai kiểm tra anh trước.

_ Thôi thế thì anh học đi...khi nào kiểm tra em thì báo em tiếng _ Con bé đẩy cuốn sách về phía Sukio , mặt làm điệu bộ khiến Sukio bật cười , nhưng rồi nghiêm giọng nó bảo.

_ Đàng hoàng đi. Không đùa.

_ Yes sir._ Con bé giõng dạc rồi lật sách ra.

Thế rồi hai đứa ngồi học.....

_ Này...câu này cậu làm sai rồi đếy..._ Con bé giãy nảy.

_ Ngồi im đi. Có cậu sai thì có._ Sukio thản nhiên.

_ Xem lại đi....cái này dùng of chứ.

_ For....Cậu đừng có nhún nữa...nhìn lại xem...mắt so le trong nhìn câu trên thành câu dưới rồi đếy?

_ Ờ nhểy_ Con bé cười cầu hòa _ SR!!!

Im lặng.......

_ Này này...Hình như chỗ này cậu viết sai chính tả...._ Con bé chỉ chỉ vào bài Sukio.

_ Đúng. Ko sai đâu._ Giọng Sukio chắc nịch.

_ Sai mà...

_ Đúng _ Sukio nói lại lần nữa...

_ Sai.

_ Đúng

_ Sai

_ Đúng..._ Sukio bực mình quát to_ Đã bảo đúng là đúng mà...dòm lại đi.

Con bé nhìn Sukio.....mắt...rưng rưng...( sax ><)...Sukio lúng túng...con bé quẳng bút chì...

_ Không thèm học nữa.

_ Thôi mà tớ xin lỗi _ Sukio cầu hòa...Bó hand với chủ tướng...Bướng khiếp...><....

_ Đã bảo không là không._ Con bé quăng người lên giường cái phịch.

_ Còn hai bài nữa thôi....Ráng làm xong đi rồi làm gì thì làm..._ Sukio năn nỉ.

_ Không.

_ Rốt cuộc thì có làm không?_ Sukio bực mình quát.

_ Không._ Con bé quát lại, mắt nhắm chặt lại ( đang trong tư thế nằm ngửa trên giường, pijama nguyên cả bộ ).

_ Ngồi dậy mau.

_ KHÔNG.

Sukio chịu không nổi nữa, biết có nói nữa cũng phí lời....Nó đành hầm hầm đi lại...và....bế xốc con bé lên...Phăng phăng đi tới ghế rồi đặt con bé xuống....

_ Ngồi làm đi. Tớ đứng đây giám sát. làm không xong là liệu hồn.

Tim con bé đập nhanh....Chưa bao giờ...và đây cũng là lần duy nhất nó nghe lời một thằng con trai...vẻ mặt Sukio lúc này sao đáng sợ quá...Nó không bướng nữa mà ngoan ngoãn làm xong bài tập....Con bé quẳng bút...:

_ Xong rồi đấy...Còn gì nữa không?_ Giọng con bé bực mình.

_ Ờ xong rồi....thì dò bài lại rồi...giải lao..._ Sukio ấp úng...giật mình nhớ lại chuyện vừa xảy ra....cũng lạ...sao con bé không phản kháng..?

_ Khỏi dò cũng biết là đúng hết. Đi chơi thoai...

_ Chơi gì?

_ Cũng không biết....cờ nhá?

_ Cậu biết đánh cờ?_ Sukio ngạc nhiên.

_ Ờ...

Rồi con bé ten ten chạy lại tủ mở lấy ra bộ cờ tướng. Hai đứa đánh cờ với nhau tới tận trưa..Và thính thoảng...lại có tiếng con bé chí choé không chịu thua...đòi " con trai phải nhường ocn gái " ,.... ( bó hand ).........

Rồi buổi thứ hai..thứ ba...qua đi...những ngày kiểm tra trước trôi qua thuận lợi....Ngày kiểm tra cuối cùng.....

Con bé chạy hộc tốc tới trường....Sáng nay dậy muộn....phải chạy thật nhanh....chỉ còn ba mươi phút nữa là vào lớp.....Sukio đang chờ trước cổng...

Quẹo thật nhanh qua lối anh đào dẫn đến trường học...con bé cắm đầu chạy..(ko thèm đợi xe bus..lâu lắc ><). Chạy gần tới cổng trường...Con bé giật mình khi nghe có giọng con gái gọi mình :

_ Này lùn chảnh.

Con bé sựng lại , nhưng rồi định tiếp tục chạy nhưng giọng nói đó lại vang lên :

_ Này chảnh lùn lùn chảnh? Điếc à?

Con bé chịu không nổi nữa...Nó quay phắt lại...

_ Mày là con nào mà gan thế?_ Con bé nhếch mép hỏi bọn con gái lạ hoắc.

_ Bọn này học trường SECHO. Nghe tiếng chủ tướng mới trường này nên đến xem ghê gớm thế nào...

_ Không phải bây giờ. Đợi tao kiểm tra xong , ra rồi thích sao tao cũng chiều _ Con bé lạnh mặt.

_ Nhưng tiếc là tụi tao không thể chờ tới lúc đó được....Há.._ Con đầu đàn (chắc vậy ) khoanh tay và đi vòng quanh con bé _ Đúng là lùn chảnh....Mày là ai mà dám bảo tao chờ...? chịu khó kiểm tra lại nhé..hôm nay tụi tao hứa với một người sẽ hông cho mày bước vô phòng thi...Với lại...cũng phải cho mày bớt vênh cái mặt đi...

Con đầu đàn giật tóc con bé...Núi giận bốc phừng phừng...con bé cầm tay quật nó thật mạnh xuống đất....Con đầu đàn điên tiết..hất đầu....bốn con còn lại xông lên...........trời đất như đảo lộn........

Bốn con khác xông lên, con nhóc đầu đàn đứng lên phủi quần áo. Con bé bị bao vây giữa bốn cặp giò cao và to tổ chảng......Một con tóc đỏ tía bước lên tát con bé một cái mà con bé chưa kịp làm gì....Cón bé điên tiết, nó dùng chân gạt chân con tóc đỏ, rồi đá cho nó một phát. Lập tức, ba con nhóc còn lại xông cả lên, con bé nhanh chân lộn vòng ra sau một cái rồi đấm liền một lúc hai con làm tụi nó té bổ nhào. Vẫn còn một đứa , con bé lộn mốt cái nữa rồi gạt chân con nhóc đó làm nó ngã, tư thế..ngửa ...may mà có hai con đứng phía sau đỡ chứ không thì...bể đầu......

Con bé nhìn đồng hồ...toi..chỉ còn có năm phút...Trong khi năm con nhóc kia chưa kịp làm gì thì con bé nhanh chân tẩu mất...Nó phóng thật nhanh...chỉ cách trường còn khoảng 50 mét nữa...Sukio đang đứng đợi trước cổng, lóng ngóng, sốt ruột. Con bé phóng nhanh lại lôi tuột Sukio đi mà không thèm để thằng nhóc kịp hỏi gì....

Bước vào phòng thi...........

Mio nhìn con bé liếc xéo một cái khi thấy nó đi với Sukio....và một cái gì đó, trong ánh mắt Mio làm con bé khó hiểu...có vẻ thắc mắc và..nể sợ...

Con bé mặc kệ, nó phăng phăng tới chỗ của mình, trong tai vẫn vang lên câu chúc :" Thi tốt nhá " của " giò cao ".....

******************************

" reeeeeeeeeeeeeeeeeng".

_ Thi được không?_ Sukio nhìn con bé.

_ Ổn._ Con bé thở phào một cái.

_ Ờ....Hôm nay có chuyện gì mà đến trễ thế?

_ Chuyện riêng....lại mấy đứa hay ganh tị ấy mà... Cậu để ý làm gì._ Con bé nhún vai.

_ Chủ tướng này....._ Sukio ngập ngừng.

_ Gì? Đã bảo rồi... đừng có gọi tớ thế...bây giờ chúng ta bình đẳng._ Con bé cau mày tỏ vẻ không thích.

_ Ừ.....Bọn bên NATOKASI thách đấu đấy....Có nhận lời không?

_ Tụi nó đông không?

_ Đông....

_ Cỡ nhiêu?

_ 20.

_ Huy đông thêm lực lượng đi. Kêu 25 đứa đi nhé. Mà lí do thách đấu là gì?

_ Muốn thử sức chủ tướng mới.

_ Sac. nếu chỉ có thế thì tớ kông thèm tới đâu. Ba trò rẻ tiền , thử với chả thử...hay ho gì..Giao cho cậu giải quyết cũng được.

_ Nhưng nó bảo phải có cậu đi....Nếu không đi chứng tỏ cậu hèn..._ Sukio nhìn con bé.

_ Chính nó mới hèn vì bày ra ba trò này...Để khẳng định mình chứ gì? Có ích gì không?

_ Thôi được rồi...để tớ đi nói với nó.

_ Vậy đi.Bye..Mai gặp lại.

***************************************

Con bé bước vào cổng trường....Hồi hộp.....kết quả kiểm tra..không biết như thế nào...

Con bé rảo bước tới bảng danh sách những học sinh khối 10 có điểm khá...( vì nó chắc chắn nó không thuộc loại trung bình ), dò mãi tên....nhưng không có...Nó chạy sang bảng dán tên những người có điểm giỏi.....Lại không có....Nó thất vọng...buồn bã đi tới bảng dán tên những người có điểm trung bình....Nhưng lạ....cũng không..............

Đang lúng túng không biết phải làm thế nào...chợt thấy Sukio....con bé mừng rỡ chạy tới...

_ Sukio....Cậu không đi xem điểm à?

_ Chỗ đó không phải là chỗ của tớ.

_ Ơ.....Nói gì thế? chả hỉu.....

_ Chỗ của tớ không phải chỗ bên đó...chắc là cậu cũng lọt vào danh sách rồi...

_ Là sao???????????

_ Đi theo tớ rồi biết.

Con bé lững thững + bực mình đi theo Sukio. Đến một cái bảng thông báo to....Con bé chợt thấy......Sukio Massuta..597 điểm.....Yunio Jinkino....597 điểm....

Rồi nó liếc lên dòng chữ phía trên.." Danh sách những học sinh ưu tú trong đợt kiểm tra lần 1"....Con bé há hốc mồm.....mới vô trường...hết xì căng đan về vụ hạ chủ tướng rồi lại thế này...không biết tụi con gái có xách mé gì không....Nhưng kệ..con bé vẫn tự hào ...

_ Cậu giỏi thật đấy..._ Sukio buột miệng..

_ Gì?_ Con bé tròn mắt hỏi lại...

_ Không khéo chức hội trưởng hội học sinh của tớ cũng bị cậu cướp mất thôi...

Rồi Sukio lặng lẽ bỏ đi...có vẻ buồn...Con bé sững sờ....hoá ra...Sukio là hội trưởng hội học sinh...nó đã trót dại..đùa với lửa....

Con bé nhấc điện thoại:

_ Alo.

_ Con gái. PP đây con. Con khoẻ không? có thiếu gì không?

_ Con khoẻ. Vẫn đầy đủ pp ạ. Không thiếu gì cả.

_ PP nhớ con quá. Hay con chuyển về ở chung với pp đi.

Con bé thở dài, đã bao nhiêu lần nó nói là không muốn về rồi mà lần nào pp nó gọi cũng gạ lại chuyện đó, chán muốn chết...

_ Con đã nói là con không muốn về rồi mà....PP đừng ép con..con không thích...

_ Nhưng con này..._ PP nó ngập ngừng_ Trên đời này không phải cái gì con không thích nó cũng thuận theo ý con cả....

Con bé giật mình.....Nhưng rồi nó lưỡng lự:

_ Vâng...thôi được rồi...con sẽ về....

_ Vậy nhé.._ Giọng pp nó vui mừng_ Tối nay pp sang đón con. Con chuẩn bị đi.

_ Có cần nhanh vậy không pp?

_ Không cần...nhưng pp sốt ruột...chiều pp một lần con nhé...

_ Vâng...thôi cũng được...

Con bé cúp máy...thở dài....không biết những chuỗi ngày tiếp theo sẽ thế nào....khi sống chung một nhà với mẹ kế nó...Hi vọng..sẽ không tồi tệ như nó nghĩ...

**************************************

_ Gì mà mặt mày ủ rũ thế Yunio?_ Sukio đập tay lên vai con bé.

_ Buồn._ Con bé thở dài.

_ Lí do?

_ Sắp về nhà ở chung với pp rồi...

_ Thế thì phải vui chứ?.....

_ Vấn đề là mẹ kế và con em cùng cha.....Không biết sẽ ra sao đây....

_ À.....Hiểu rồi...._ Sukio gật gật đầu..._ Thôi..buồn làm chi...tính cách của cậu, mẹ kế có muốn bắt nạt cũng không được đâu mà...^^..

_ Nói như cậu nói làm gì...chủ yếu là không được tự do thoải mái thôi...Quen rồi...giờ nghĩ tới cảnh sống chung nhà..cứ thấy nó thế nào...

_ Thôi dẹp chuyện đó qua bên đi...có chuyện này muốn nói với chủ tướng này...

_ Chuyện gì?

_ À...._ Sukio có vẻ lưỡng lự.._ Bọn bên kia..nó cứ đòi gặp mặt chủ tướng...tớ nói nhiều mà tụi nó nghe chả bao nhiêu...chắc cậu phải đi một chuyến....

_ Đi mà vì mục đích không đâu thì đi làm cái gì...

_ Tớ cũng nói thế rồi mà tụi nó không nghe....chắc tối nay cậu phải ra đó ...

_ Tối nay á?_ Con bé giật mình.

_ Ừ...tối nay...

_ Nhưng tối nay...tớ hẹn với pp đón rồi....Chắc phải hoãn lại...

_ Không được đâu...tụi nó nói , nếu không ra, tụi nó sẽ tới tận trường.....gây chuyện.... thầy cô mà biết...lúc đó sẽ rắc rối lắm đấy....Hay cậu hẹn với pp ngày mai?

_ Không được....tuyệt đối không...Tớ không thể đánh mất lòng tin của pp....thế tụi nó hẹn mấy giờ?

_ 6h.

_ Uhm....vậy thì chúng ta tranh thủ một tiếng rưỡi...phải thật nhanh gọn...

_ Vậy tối nay à?

_ Ừ...tối nay...

*******************************

Con bé cùng Sukio và khoảng chục thằng con trai đi đến bờ sông...chỗ hẹn...sốt ruột chưa từng..từ nhà nó đến đây cũng phải mất hai mươi phút...sao mà nó sốt ruột quá....lỡ pp đến sớm hơn thì chết...Mà sao tụi kia cũng lâu quá...6h15....6h30.....7h......

_ Về thôi....thách đấu với chúng ta..mà để chúng ta chờ như vậy à? Dẹp hết....

Con bé định quay lưng đi thì có một giọng nói vang lên sau lưng :

_ Tính chuồn đếy hả?

Con bé quay phắt lại....Ánh mắt phừng phừng lửa giận, nó rít qua kẽ răng :

_ Hẹn 6h sao giờ tụi bay mới tới? Chị mày tưởng tụi bay trốn rồi chứ?

_ Oh...._ Thằng đầu đàn bên kia nhìn nó với ánh mát tỏ vẻ sợ sệt giả vờ và đểu hết sức _ Iem còn phải ăn tối để lấy sức đánh với chị chứ ạ.....

_ Tụi bay ngon nhểy....chị mày đúng hẹn chưa kịp ăn gì..trong khi đó tụi bay lại ngồi đánh chén...Cả lũ tụi bay có phải là quân tử không đếy?đồ quân tử đểu...._ Con bé gằn giọng.

_ OH...sợ nhỉ? Tụi tao làm gì đó là quyền của tụi tao...Mày cấm à?...Lại còn chửi ông là quân tử đểu....Ông mày điên rồi đếy._ Thằng kia nhìn con bé với ánh mắt toé lửa.....rồi hất đầu...

Hai thằng đàn em của nó cầm gậy xông lên...liền bị Sukio và Kasusi túm lấy cướp gậy và cho ăn liên hoàn đấm.

Con bé nhìn đồng hồ...7h10....chết toi..phải giải quyết nhanh tụi nó....

Thằng đầu đàn bên kia xông lên con bé.....và đập cho nó một gậy vào vai...khi con bé đang đứng quay lưng lại với nó và nghĩ tới cuộc hẹn với pp...con bé choàng tỉnh....lừ mắt nhìn thằng kia...đau thấu xương tủy...Nó hét lên rồi bay vào đá thằng kia một cái..nhưng thằng này tránh được , nó tiếp tục giơ gậy định phang con bé, nhưng bất ngờ, con bé quay lại tóm được cổ tay nó...( tay to khủng khiếp ><) tay kia giật phăng cây gậy rồi quật túi bụi vào bụng, vào lưng, vào tay thằng này khiến nó liên tục giật lùi về phía sau.. Con bé điên tiết vì cú phang gậy lén vào bả vai nó của thằng kia. Nó cứ thế quật túi bụi theo bản năng mà chả cần dựa vào thế võ gì nó đã học....Thằng kia quì xuống đất , dùng tay đỡ những đòn gậy của con bé ...Máu bật chảy ra trên tay nó....bầm tím cả người...con bé coi chừng thằng kia đã lử...vứt gậy, túm cổ thằng kia..nó nói :

_ Quân tử không chơi trò đánh lén...đừng bao giờ làm trò đó với tao....mày bị như thế này còn nhẹ đếy..lần sau thì liệu hồn...chị mày có việc gấp..về trước đêy...

Nói rồi con bé đấm cho thằng kia một quả nữa khiến thằng này bật máu môi rồi đứng lên kêu Sukio và bọn con trai lúc này đang giải quyết mấy thằng đàn em của bên kia...Chết rồi....chỉ còn có 10 phút....Con bé hộc tốc chạy lên đường quốc lộ bắt taxi...bỏ mặc bọn Sukio thong dong ở dưới.....

Taxi chạy thật nhanh....nhưng con bé vãn giục...tài xế bực mình nhưng không nói gì....Đèn đỏ...Đường tắc...Chờ ba phút...lâu quá...con bé để tiền lại trên ghế rồi mở cửa lao vụt ra ngoài...Nó dùng hết sức còn lại..chạy thật nhanh..thật nhanh về nhà....Tim nó đập thình thịch...chân chạy hết tốc lực...làm sao đây?..con bé liếc đồng hồ....chỉ còn một phút.... Quẹo vào con đường nhỏ vào nhà nó...con bé phóng như bay...nhưng khi về tới cồng....vắng hoe....không có ai...không có xe của pp nó chờ trước cổng.........con bé liếc đồng hồ....đã trễ 20 phút....Đứng ngẩn ngơ một lúc cho tim đập lại bình thường...con bé hấp tấp lôi điện thoại ra....

_ Alo...con đây pp....

_ Con đi đâu thế hả? Có biết pp đợi lâu lắm không? Hay con không muốn về nhà nên bày trò này với pp? _ Giọng pp nó quát lên phía đầu dây bên kia..

_ Không....không phải mà pp....nghe con nói...

_ PP không muốn nghe con nói...Con vào nhà và suy nghĩ đi.

Nói rồi pp nó cúp máy....Con bé sững sờ...ngẩn ngơ....rồi ngồi phịch xuống giữa đường....nó bật khóc.........

Con bé đờn đẫn...cả buổi học nó chả tập trung được gì cả...Đêm qua..nó cứ trằn trọc mãi. Lần đầu tiên trong đời nó thấy mình có lỗi , một lỗi lầm to lớn đến thế...Trong lòng con bé..không biết tự bao giờ..pp đã rất quan trọng, nó không muốn làm pp đau lòng chút nào...nó đã nhắn tin..gọi điện cả chục lần mà pp chả thèm nghe máy, cũng chả thèm trả lời tin nhắn của nó...Nó lại ngồi trên sấn thượng. Khóc một mình....

_ Thôi....chuyện gì cũng có cách giải quyết cả....xin lỗi cậu..cũng tại tớ cả...Nếu tớ không kéo cậu đi cho bằng được thì đâu đến nỗi chuyện này xảy ra..Nín đi...._ Sukio đến trước mặt con bé, đưa tay chùi nước mắt cho nó..

Con bé sụt sùi...gượng cười nó bảo :

_ Không....Không phải lỗi của cậu.....Nếu tớ nhanh chân hơn một chút...thì không đến nỗi....Này Sukio _ Con bé ngước mắt nhìn Sukio.

_ Sao?

_ Cho tớ mượn vai chút.

_ Ờ....uhm...

Rồi con bé gục mặt vào vai Sukio mà khóc....Sukio nhịp nhịp vuốt tóc con bé như dỗ dành một đứa trẻ. Rồi bất ngờ , Sukio đẩy con bé ra, xoè bàn tay :

_ Đưa tớ mượn cái điện thoại.

_ Làm gì?_ Con bé tròn mắt.

_ Cứ đưa đây... tớ làm...tớ phải giúp cậu làm cho pp cậu bớt nóng chớ....

Con bé móc diện thoại đưa cho Sukio....Sukio ngồi bầm bấm gì đó cỡ chừng mười phút...rồi trả điện thoại cho con bé...

_ Ok...bảo đảm tối nay..7h30 pp cậu sẽ tới đón....chuẩn bị đồ đạc đi nhé.

_ Sao cậu biết?.....

_ Cứ biết thế đi đã..._ "Giò cao.." đứng dậy buông thõng một câu rồi đi luôn...bỏ mặc con bé ngồi ngẩn tò te chả hiểu chuyện gì...

*****************************

Tối.....7h20....con bé cứ thấp thỏm ngoài ngõ....nó đợi pp....(chưa bao giờ chủ tướng kiên nhẫn thía đâu nhá ><).....năm phút nữa......con bé cứ ngóng cổ trông về phía đầu đường....rồi 7h30......không thấy ánh đèn xe nào cả...7h45....cũng không....8h.....con bé thất vọng...thôi thì...đợi thêm chút nữa....Con bé ngồi trên thềm...nghĩ vẩn vơ..không biết pp có đến không nhỉ?...rồi nó ngủ quên.....

......Nó mở mắt....tiếng động cơ ô tô vang lên bên tai nó...buồn ngủ quá..nó nằm im...nhưng chợt giật mình, nó choàng dậy....sững sờ...pp....Nó tát mình một cái thật mạnh...không nằm mơ..pp ngồi bên cạnh nó , cười với nó...Tự nhiên ,con bé khóc òa lên..(lớp 10 rồi nhá ><)....

_ Con xin lỗi...con xin lỗi...pp..đừng giận con nữa nghen....

_ Thôi nín đi cô.._ PP nó cười hiền_ To đầu mà còn khóc nhè...pp không giận con nữa từ lâu rồi...nhưng mà bận quá pp không nhắn lại kịp cho con..chiều nay nhận đc tin nhắn của con pp mừng lắm...con hẹn pp 7h30...xin lỗi con nhen..pp bận quá 8h30 mới tới đc...

_ Không sao không sao.._ Con bé xua tay _ Miễn pp tới là được rồi..._ Rồi con bé ôm chầm lấy pp nó _ Con thương pp quá chừng....

.........Rồi nó lại gối đầu lên đùi pp nó....và ngủ một giấc..thật bình yên...

..........." cảm ơn cậu .....Sukio....cảm ơn cậu rất nhiều...."............

*****************************

Con bé tới trường...tâm trạng vui vẻ...sau cái lần đó , con bé và Sukio thân nhau hơn...mấy ngày nay sống ở nhà...giữa nó và mẹ kế vẫn bình thường, chưa có gì xảy ra , duy chỉ có con em cùng cha là hay nạnh hẹ nó đủ điều..Nhưng con bé mặc kệ...phận nó nó lo..con bé không hơi đâu mà để bụng ba chuyện tầm phào, " tiểu nhân "...( ọc ><) !!

...." bộp "...quảt bóng rổ rơi ngay vào đầu con bé...Đau tê tái tâm hồn...(><)Đang định quay lên hỏi " đứa nào mà to gan thế " thì..con bé cứng họng....

......Một cái mặt đẹp zai của một đứa con trai nào đó tươi cười bước tới trước mặt con bé :

_ Xin lỗi bạn nhen..^^...bọn tớ lỡ tay..ném trúng bạn...

" xẹt xẹt....." Luồng điện chạy qua tim con bé....nó giật thót mình lắp bắp..

_ Ờ...ờ...không sao....Cậu chơi bòng rổ à?

_ Ừ ...._ Cái mặt đẹp zai lại cười phát nữa ( con bé muốn điếng tim ><)..

_ Đội trưởng..làm gì lâu thía?_ Tiếng bọn con trai trong sân bòng vong lên, đẹp zai giật mình :

_ Ra ngay đây _ Rồi quay mặt lại với con bé _ Cảm ơn cậu nhé..tớ đi trước...._ Lại cười phát nữa...Con bé ngẩn ngơ....nhủ thầm..." tim ơi....đập nhẹ thôi !!!!!"....

......Cả buổi hôm đó...con bé cứ ngẩn ngơ...Sukio lấy làm lạ...Nhưng không hỏi..nếu con bé muốn tâm sự, tự động nó sẽ tìm đến Sukio, không cần phải hỏi...

Nhưng hai tuần sau đó , Sukio cũng chỉ thấy con bé im lặng, thỉnh thoảng cười một mình như người mất hồn....Mà dạo này...con bé lại thân với Katasu, đội trưởng đội bóng rổ...ít khi dành thời gian nói chuyện với Sukio, làm cậu cảm thấy khó chịu....Nhưng Sukio không thèm để ý...mặc dầu biết, chuyện gì đang xảy ra...

_ Này Yunio_ Zakata gọi con bé.

_ Gì?_ Con bé quay lại.

_ Tớ bảo này._ Zakata vẫy tay.

Con bé chạy lại, ngồi gần Zakata.

_ Gì thế cậu?

_ Dạo này cậu thân với đội trưởng đội bóng lắm phải không?

_ À...ừ....._ Con bé tự nhiên ngượng nghịu..mặt đỏ bừng...

_ Cậu thích hắn?_ Zakata nhìn sâu vào mắt con bé.

_ Ừ....cậu là bạn thân tớ mới nói đấy nhé..đừng nói cho ai...nhất là Sukio...

_ Không nói thì cậu ấy cũng biết rồi... cậu ấy là người nhạy cảm...mà tớ khuyên...cậu đừng nên thích hắn nữa...

_ Lí do? đừng bảo cậu cũng thích hắn rồi nói tớ rút lui đấy nhé?

_ Không có chuyện đó đâu _ Zakata gạt tay _ Tớ không thèm loại người như thế....

Con bé giật mình :

_ Loại người như thế nào?

_ Đào hoa....ăn chơi..lãng tử...nói chung..hắn bắt cá cả chục tay chứ không ít...Cậu đừng tưởng rằng hắn chỉ thích mỗi mình cậu.....Chắc chắn sau lưng cậu, hắn sẽ nói là..cậu là em gái họ xa gì gì đó của hắn cho xem...

_ Sao cậu lại khẳng định điều đó?_ Con bé xách mé.

_ Cậu mới vào trường nên không biết...Hắn nổi tiếng về cái chuyện đó lắm....Mà con bạn gần nhà tớ này...bị hắn đá một lần rồi đấy...

_ Tớ không tin..không có bằng chứng..thì tớ không tin gì hết....

Nói rồi con bé đứng dậy bỏ đi....Zakata ngồi lại nhún vai...." thôi kệ cậu....thử một lần có lẽ sẽ tốt hơn...rồi cậu sẽ phải tin..."....

......Con bé ngồi ngẩn ngơ nghĩ về những điều Zakata nói...có thật không nhỉ....Katasu là người đã chủ động đưa thư nói thích con bé...hắn bảo rằng đã thích con bé ngay từ cái nhìn đầu tiên....lời trong thư có vẻ ngượng nghịu...chân thành làm con bé rung động lắm....Nhưng..Zakata nói có đúng không?...thôi kệ vậy....phải có bằng chứng thì con bé mới tin.....

*******************************

Ngày hôm sau.....

......Con bé vui vẻ bước vào cổng....hôm nay nó mang cơm tới lớp, trưa đỡ phải chạy xuống nhà ăn ăn tập thể...nó cầm cả một hộp cho Katasu nữa...Chợt thấy bóng Katasu ở sau cây táo to nhất trường ( hậu trường của trận chiến giữa nó và Mio ><)..Con bé chạy lạy định gọi to...Nhưng sựng lại....

........Đằng sau gốc cây không chỉ có mình Katasu..còn có một con bé...tóc dài...trong cũng hơi tròn trịa , cũng khá xinh...đang cười nói vui vẻ với đội trưởng đội bóng...Con bé nghe rõ từng lời nói....

_ " Nghe nói anh mới quen cô nào nữa đúng không....?"_ Giọng con bé kia giận dỗi.

_ " Không có đâu mà...đó là con em họ anh mới từ quê lên lạ trường..anh đi theo nó giúp nó quen trường thôi..."_ Katasu cười cười..

_ " Thật không đó? Em nghe đồn anh chúa đào hoa nhé "...

_ " Thật....nói dối là anh bị cắt lưỡi ngay...."....

......Con bé sững sờ.....núi lửa trào ra...nó tức giận phăng phăng tới trước mặt hắn (><)....Hạ giọng..

_ Xin lỗi bạn gì ơi...Có thể tránh ra chỗ khác cho tớ nói chuyện với tên này chút không?

Katasu tái mặt, đứng im không kịp phản ứng gì...miệng lắp bắp muốn nói gì đó...nhưng không nói thành lời (> Con bé kia lì gan, nó cười :

_ Thì ấy cứ nói đi, tớ đứng đây chờ cũng được...ấy là em họ anh Katasu..có gì đâu mà ngại nào...

_ Tớ bảo ấy đi ra chỗ khác...Sao vô duyên thế?_ Con bé vãn giọng bình tĩnh.

_ Ờ thì ra..._ Con bé kia lẳng ra chỗ khác.

Ngay lập tức, con bé giơ tay tát vào mặt Katasu cái " bôp"...con bé kia lập tức quay mặt lại, tái mét , dứng im....

_ Cái này trả cho sự đểu cáng của đằng ấy...

Rồi một cái tát nữa...

_ Cái này là thay lời những đứa con gái đã từng bị đá...

Rồi " bốp"....mặt hắn đỏ bừng bừng...

_ Cái này là cảnh cáo...đừng bao giờ giở trò này với ai nữa...một lần cuối cùng..với chủ tướng trường này.....thế là đủ...

Xong. con bé quay mặt bước đi...để lại hắn sững sờ...có lẽ đây là lần đầu tiên hắn nếm mùi bị đá.....và con bé tóc dài...bật khóc chạy vụt đi....( may..khúc sân này vắng người...><).

****************************

Con bé ngồi trên sân thượng...cảm giác thích một người thật lạ..nhưng cũng thật đau....khi biết người mình thích lại như thế....Con bé khóc...Đau lắm....đau lắm cơ.....

Sukio bước lên sân thượng, nhìn thấy con bé, vội quay đi...

_ Sukio...Sao không nói gì đã đi?

_ Tớ không quen cậu._ Sukio lạnh lùng.

_ Cậu....n....nói gì?_ Con bé lắp bắp hỏi lại.

_ Tớ không quen một Yunio yếu đuối như cậu.

_ Này..cậu dám nói thế với chủ tướng à?_ Con bé bực mình.

_ Trên danh nghĩa bạn bè..tớ với cậu bình đẳng...

Con bé im thinh...

_ Chẳng lẽ cậu cũng không thèm an ủi tớ?_ Con bé buồn buồn hỏi.

_ Tớ sẽ không bao giờ ở bên cạnh cậu trong những lúc cậu yếu đuối....về những chuyện mà tớ tin rằng cậu sẽ không sao, sẽ vực dậy nổi...bởi vì Yunio tớ quen rất mạnh mẽ..Tớ không muốn cậu luôn luôn phải dựa vào người khác khi gặp khó khăn...về vật chất hay cả tính thần...hiểu chứ...

Nói rồi Sukio bỏ đi...bỏ lại con bé một mình..ngẩn ngơ....

_ Sukio..................

Con bé lên trường ,....đúng....nó không cần phải rơi nước mắt vì ba chuyện tầm phào này..chỉ là sét đánh trúng...và bao giờ...khi bị sét đánh, những cảm giác sau đó sẽ chẳng bao giờ tồn tại được lâu ( cái này là nghe lóm được ở đâu đó..><....)....Con bé định hôm nay sẽ gặp Sukio, cảm ơn cậu ta vì lời khuyên....chính xác hơn là lời trấn tỉnh, đánh thức con bé dậy trong một cơn mơ mù quáng....

...Tiết một.....

.......Sukio không tới.....

......Tiết hai....

.......Không thấy bóng dáng đâu.....

.......Tiết ba...tiết tư....rồi cả buổi sáng..Sukio vẫn biệt tăm...

........Con bé bắt đầu thấy lo.....

.....Lên sân thượng, con bé lôi di động ra bấm gọi cho Sukio....Nhưng :" Thuê bao quí khách vừa gọi hiện không liên lạc được.....xin quí khách.........."....

Con bé tức giận cúp máy cái cụp..rồi đấm tay lên tường.

_ Sukio đáng ghét...sao hôm nay không đi học...? cũng không báo cho chủ tướng tiếng nào.....Mau mở máy đi....

Rồi con bé gục đầu vô tường.....Bức tường cứng ngắc...không êm như bờ vai Sukio....Con bé giật mình....nó bắt đầu quan tâm " giò cao" từ khi nào nhỉ?.....Nhưng cũng phải...Sukio và nó...là bạn thân...đã hơn một học kì...nhanh quá....

.......Nhớ lại từng chữ trong lời Sukio nói với nó hôm qua...Nó thấy mình yếu đuối, nhỏ bé dễ sợ....Nó không mạnh mẽ, quyết đoán như nó nghĩ....Thật buồn.....Sao hôm nay Sukio không đi học? sao lại làm nó lo lắng? Rốt cuộc có chuyện gì?...Bao nhiêu câu hỏi quấn lấy trong đầu nó....Rồi cả buổi chiều..nó ngồi học mà cứ như ngồi trên đống lửa...nhấp nhổm không yên.....chỉ đợi chuông reo....

" reeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeng".

Con bé chạy vụt ra nhà để xe....Phóng xe thật nhanh về nhà..Nó định đi thẳng tới nhà Sukio..nhưng sực nhớ...nó vẫn chưa biết nhà của " giò cao "....Nó móc điện thoại..nhắn tin....

....Tối..con bé nhấp nhổm...không yên...chỉ chờ chuông điện thoại reo hay chuông báo tin nhắn là bắt máy....nhưng....7h...8h....9h...10 h.....không có gì....im lặng như tờ...Con bé chờ lâu..thiu thiu ngủ trên salon lúc nào mà không biết..........

............11h30.......

" tít tít tít..."

Con bé choàng dậy nhìn dòng chữ trên màn hình di động.

..........là Sukio..........

Mở nắp, nhấn nút....." Cậu đến nhà tớ bây giờ được không...? khu 87- phố Kasstaka- số nhà 77.....tớ muốn khóc.........."

Đọc xong tin nhắn, con bé vội vã khoác cái áo ngoài vào...rồi chạy bộ ra đường lớn đón xe buýt....nó chỉ kịp viết giấy nhắn lại.."con có việc gấp phải ra ngoài...pp đừng lo con biết tự bảo vệ mình...con có võ mà..bạn con đang có chuyện buồn..."....Không biết có chuyện gì xảy ra với Sukio....Con bé thấy lo lắng, sốt ruột, bồn chồn......Làm sao mà Sukio lại khóc? cậu ấy đang làm gì?....bao nhiêu câu hỏi đặt ra mà chưa có lời giải đáp...xe buýt không tới...( giờ này còn xe nào nữa ><...vội nên quên..><......)...con bé chạy bộ...hộc tốc tới nhà Sukio...một quãng đường dài..hơn năm cây số.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro