Chương 21: Có thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh Dũng về sớm vậy?" Cô cười khanh khách hỏi, rồi lại tiếp tục lau sàn, mặc kệ hai mắt gã đang phun hỏa.

Gã ừ một tiếng, đôi mắt lại dõi theo từng động tác của cô, theo động tác lau nhà của cô, bầu vú cũng chuyển động theo, hình ảnh bầu vú đong đưa kích thích mạnh vào thần kinh của gã. Chân gã cũng nhịn không được mà chuyển động theo, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm bầu vú đung đưa, có một loại xúc động mãnh liệt muốn nhào lên sờ nó một cái.

Nghe thấy tiếng gã thở dốc như trâu, khóe miệng cô hơi cong lên, sau khi lau sạch vết bẩn trên sàn thì đứng lên, giặt sạch khăn rồi treo ra ban công. Chu Dũng giống như thằng ngốc đi theo cô......

"Anh Dũng...... Anh đi theo người ta làm gì?" Lúc xoay người, đầu cô va vào một bức tường thịt cứng rắn, ngẩng đầu lên thì thấy biểu tình si ngốc của gã, cô vừa muốn cười lại cảm thấy có điểm đáng yêu, nhịn không được nhẹ mắng.

"Em dâu......" Chu Dũng ôm lấy cô, nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt tỏa ra thứ dục vọng quen thuộc, thế nhưng hôm nay cô đã thỏa mãn rồi cho nên hơi dùng lực đẩy gã ra, "Em, em vào bếp hỗ trợ......"

Chờ đến khi ông Chu cùng hai đứa con trai về, thì phát hiện thằng hai ngồi ở phòng khách, một bộ dạng bay mất hồn. Ông Chu không kìm được nhíu mày, hỏi: "Thằng hai, con sao vậy?" Chu Dũng lấy lại tinh thần, chưa kịp trả lời đã nghe thấy tiếng em dâu cười đi ra nói với mọi người: "Ba, anh cả, cơm trưa đã nấu xong rồi, mau tới đây ăn cơm đi......"

Cô vừa bước ra đã lại thành công câu mất hồn mấy người đàn ông đi, Chu Dũng nhìn ông già và hai anh em của mình thì phát hiện phản ứng bọn họ cũng giống như mình, trong lòng mới nhẹ nhàng thở ra. Người một nhà ngồi xuống, ông Chu không có tâm tư ăn cơm, chỉ nhìn chằm chằm cô rồi nhịn không được hỏi, "Con dâu...... Quần áo của con, có phải hơi thiếu gì đó không?"

Cô bất động, cúi đầu nhìn, trên mặt hơi hơi đỏ lên, khi ngẩng đầu thì bày ra biểu tình rất vô tội, "Ba không thích ạ? Kiểu dáng này là mặc như vậy...... Bộ này có vấn đề gì sao......"

Ông Chu nghe thấy mà nóng cả mặt, nghĩ thầm chẳng lẽ thật sự là do tư tưởng của mình quá xấu xa sao? Nhưng ông vẫn cảm thấy cái váy này của con dâu quá hở hang, quá quyến rũ, nó khiến cho cây gậy của ông lại hưng phấn......

Chu Dũng còn chưa được nhìn đủ, nghe vậy lập tức nói: "Em dâu mặc cái này rất đẹp, người thành phố các em nói thế nào nhỉ, gợi cảm...... Đặc biệt gợi cảm......" Gợi cảm đến mức dương vật sắp căng rách quần rồi. "Cảm ơn anh hai." Cô cười ngọt ngào. Mấy người khác nghe vậy đều liếc mắt nhìn nhau một cái, không hẹn mà cùng nghĩ, lúc cô không mặc gì hẳn là gợi cảm nhất.

Đang lúc ăn cơm, điện thoại trong nhà đột nhiên vang lên, ông Chu vội vàng bỏ bát xuống đi nghe điện thoại, nói được một lúc thì quay lại bàn ăn, nói với mọi người, "Là trưởng thôn gọi điện tới, nói là buổi chiều muốn mở cuộc họp......"

Chờ đến buổi tối ông Chu trở về, trên mặt mang theo hưng phấn, kéo mọi người ra kể chuyện, thì ra là chính phủ quyết định xây đường, cái này đối với bọn họ đương nhiên là chuyện tốt. Vốn dĩ thôn của họ ở nơi thâm sơn cùng cốc, phía trên mãi không chịu chi ngân sách, mà nay không biết tại sao thượng cấp lại đột nhiên nghĩ thông suốt, hạ lệnh xuống dưới, tin tức này đối với toàn bộ thôn thậm chí cả người của thôn khác cũng là chuyện vui lớn.

"Như vậy thì tốt quá, sau này nhà ta có thể mua xe rồi......" Cả mặt ông Chu đầy vẻ hưng phấn, sửa lại đường núi thì xe đi lại càng tiện hơn, thậm chí còn có khả năng đường quốc lộ sẽ tới tận cửa nhà. Nghe xong mấy anh em cũng vô cùng vui mừng, tụm lại một chỗ bàn về chuyện này, mặt mày ai cũng hớn hở.

Cô nghe mà cũng không kìm được cười khẽ, kỳ thật cô rất muốn mua xe, nhưng mà đường xá trong thôn không toàn đá thì là bùn, thế nào cũng làm hỏng xe, hiện tại đường được sửa lại, sau này cũng tiện để đi chơi hơn.

Trở về không được mấy ngày nhiệt độ không khí lại dần dần chuyển lạnh, tiến vào ngày mùa, cũng may phần lớn cây nông nghiệp kinh tế trong năm đầu cơ bản không có thu hoạch, cho nên mấy người đàn ông vẫn có thể ứng phó được, còn chỗ gà nuôi hiện tại con nào cũng béo mập, cô nhờ chút quan hệ rồi bán gà ra ngoài với giá cao.

Việc này giúp trong nhà thu vào thêm được mấy vạn, ngày hôm đó ông Chu vui mừng, cố ý chạy tới trấn trên mua không ít đồ về, nói rằng buổi tối muốn ăn mừng một chút. Đến khi cô ngủ trưa tỉnh dậy, liền thấy ông Chu cõng một cái sọt, trong tay còn cầm một cái túi đen.

Ông Chu bỏ đồ vào tủ lạnh, lại tìm một cái thùng đổ đồ từ trong sọt ra. Trương Tiểu Phúc mới biết thì ra là mấy con cá, thấy cô đi tới, ông cười nói: "Ba mua mấy con cá trích, không phải con thích uống canh cá sao......"

"Con muốn uống canh do đích thân ba nấu cơ......" Cô ngồi xổm xuống dựa vào bên cạnh ông, nhẹ nhàng nói bên tai ông, trong lòng ông Chu nóng lên, gương mặt cũng hơi ửng đỏ, nhìn cô rồi gật đầu thật mạnh, con dâu thích uống canh ông nấu thì đúng là khiến ông vui mừng.

Cô cười tươi, thò tay vào trong thùng bắt cá, nhưng trơn trơn trượt trượt mãi mà bắt không được nên đành bỏ qua, lúc rút tay ra ngửi thấy mùi cá trên tay bỗng cô cảm thấy dạ dày cuộn trào, một luồng khí chua xông lên cổ họng, cảm giác buồn nôn mạnh mẽ truyền đến khiến cô phải chạy vọt vào toilet, ngồi xổm bên bồn cầu ói ra.

"Con dâu, con làm sao vậy!" Ông Chu sợ hãi bước tới, thấy cô nôn đến xanh cả mặt thì lo lắng vội vàng hỏi. Cô đặt tay lên ngực ổn định lại hơi thở, sau khi súc miệng rửa mặt thì cô chạy về phòng ngủ tìm que thử thai, rồi lại vào toilet, một lát sau cô đi ra nhìn về phía ông Chu đang lo lắng, nói ra một câu kinh người, "Ba, con, con có......"

"Gì!" Ông Chu giật mình ngây người. "Con nói là con có......" Cô cúi đầu, gương mặt ửng đỏ, trong lòng thầm tính toán chu kỳ thì biết có lẽ là của ông.

"Có, có?" Ông Chu trợn mắt nhìn vùng bụng bằng phẳng của cô, kinh ngạc không thốt nên lời. Sau khi lấy lại tinh thần, ông vương tay ôm cô vào trong lòng, bàn tay sờ lên bụng cô, tâm tình kích động, "Con dâu...... Vậy đứa bé này...... Là của ai?"

"Đương nhiên là của ba rồi......" Cô trừng mắt liếc ông một cái, mặt lại đỏ hơn. Lời này làm trong lòng ông Chu kích động, ông cúi đầu hôn mạnh lên môi cô, hôn liếm kịch liệt, bàn tay thì tùy ý vuốt ve trên cơ thể cô, khí chua lại hơi trào lên, cô miễn cưỡng bình tĩnh lại rồi đẩy ông ra, thở gấp nói: "Ba, hiện tại người ta đã có thai với ba...... Ba phải nói với mọi người......"

Như vậy thì cô có thể quang minh chính đại ngủ với ông!

Ông Chu thất thần, nói cho mọi người? Vậy, vậy không phải mặt mũi của ông sẽ mất hết sao. Thấy ông do dự, sắc mặt cô liền trắng bệch, trong mắt đong đầy nước mắt, đẩy ông ra, "Nếu ba không dám, con cũng không cần đứa bé này......" Ông Chu vội vàng ôm lấy cô, dùng giọng dỗ dành, "Con dâu, ba, ba nói là được chứ gì......"

Lúc này cô mới chịu nở nụ cười.

Buổi tối mấy anh em nhà họ Chu đều trở về, sau khi dùng bữa tối thì đều tụ tập ở phòng khách, ông Chu vẫn do dự mãi nhưng cuối cùng cũng đành phải nói, "Ba có chuyện muốn nói với các con...... Tiểu Phúc có thai...... Đứa bé là, là của ba......"

Nói xong chữ cuối cùng, mặt ông Chu đã nghẹn đến đỏ bừng, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi.

"Phụt......" Chu Dũng đang uống trà, nghe vậy sợ tới mức phun nước ra, khiếp sợ trừng mắt nhìn ba già, lại nhìn về phía Trương Tiểu Phúc, nhưng càng kỳ quái hơn là mấy anh em khác, vì sao biểu tình đều bình tĩnh như vậy? Tin tức đáng sợ như vậy mà!

Chu Quý buông chén nước xuống, lạnh mặt nhìn biểu tình xấu hổ của ông già, lại yên lặng nhìn em dâu một cái, nếu có thì trước tiên phải là có của hắn chứ, tại sao lại có của ông già trước! Có còn biết thứ tự trước sau hay không vậy?

Những người cũng phát sinh quan hệ với cô đều thầm nghĩ như vậy, chỉ có một mình Chu Dũng phải chịu sự kinh sợ, rồi lại sinh ra một suy nghĩ không cam lòng, thế mà em dâu lại bị ông già giành trước......

Ông Chu nhìn biểu tình cổ quái của mấy thằng con, nghĩ thầm dù sao mặt mũi cũng đã không còn, vậy mặc kệ đi. Ông nghĩ vậy liền duỗi tay kéo Trương Tiểu Phúc vào trong ngực, nói với mấy đứa con: "Sau này con bé là vợ của ba...... Mãi mãi là dâu nhà họ Chu......"

"Ba......" Trương Tiểu Phúc đỏ bừng mặt tiến sát vào trong lòng ông, bộ dáng e thẹn khiến mấy anh em nhìn thấy mà hụt hẫng trong lòng. Chu Quý ném chén nước đi, đứng lên, nếu bây giờ không làm gì đó thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa.

Hắn đi tới ngồi xuống bên cạnh Trương Tiểu Phúc, vươn tay ôm cô vào trong lòng mình, cười nói với ông Chu đang trừng mắt nhìn: "Ba, xem ra chúng ta đúng là người một nhà nên làm việc cũng giống nhau, người đầu tiên ngủ với em ấy là con, nếu là vợ cũng phải là vợ của con, nếu có thai cũng phải là con của con......"

"Cái gì?" Ông Chu cả kinh nhảy dựng lên, "Cái thằng mất dạy này, mày cưỡng bức con bé?"

Chu Quý còn chưa trả lời, Chu Cường ở bên cạnh cũng đứng lên, cười ha ha: "Ba, tại sao thằng tư quan hệ với em ấy là cưỡng bức, còn ba thì không phải? Đứa bé trong bụng em dâu này, xem ra cũng có một phần của con đây......"

"Còn có con nữa." Chu Siêu cau mày nhàn nhạt nói. Ông Chu nhìn mấy thằng con, kinh ngạc nói không ra lời, vốn dĩ cho rằng chỉ có một mình mình quan hệ với cô, không ngờ cô đều bị mọi người trong nhà làm rồi......

"Con nói mấy người này!" Chu Dũng xụ mặt đứng lên, chỉ vào ba và mấy anh em, "Ba, còn có mấy anh em các người nữa, cũng quá không biết xấu hổ rồi đi? Hiện tại thằng năm mới chết chưa được một năm, các người đã ngủ với vợ của nó, không sợ nó đội mồ sống dậy sao?" Quan trọng là bọn họ đều được ngủ với em dâu, còn gã mỗi đêm chỉ có thể ở trong mộng làm tình với cô, quả thực không phải người!

Lời nói này của gã hơi nặng nề khiến mấy người đàn ông quan hệ với cô đều cứng người. Ông Chu bị thằng hai nói mà chột dạ trong lòng, nhưng hiện tại có ba thằng con cùng phạm tội với ông nên ông cảm thấy hổ thẹn trong lòng cũng giảm đi nhiều. Ông trầm giọng nói, "Thằng năm đã mất, cũng không thể bắt con dâu thủ tiết, nếu...... Nếu ván đã đóng thuyền, chỉ có thể thuận theo tự nhiên......"

Nói rồi ông quay đầu nhìn về phía Trương Tiểu Phúc, thở dài một tiếng nói: "Con dâu...... Ba không biết mấy thằng khốn nạn này cũng ăn hiếp con...... Nhà họ Chu thật không phải với con...... Sau này chúng ta sẽ chăm sóc con thật tốt......"

Mặt cô đỏ lên, trong nháy mắt nước mắt đã đong đầy, nhẹ nhàng gật đầu, "Tuy thật có lỗi với Tư Niên, nhưng, nhưng con vẫn là con dâu nhà họ Chu, hiện giờ cơ thể lại bị ba chồng và mấy anh chồng chiếm đoạt...... Con, con cũng chỉ đành cam chịu làm người nhà họ Chu...... Chỉ hy vọng ba và các anh đối với con tốt một chút......"

Cô vừa khóc đã khiến ông Chu đau lòng, ông kéo cô vào trong ngực nhẹ giọng an ủi, trong lòng nghĩ nhất định là mấy thằng mất dậy kia cưỡng bức cô, mà cô lại không dám nói với mình nên mới biến thành cục diện như hôm nay.

"Con dâu, đừng khóc, sau này chuyện trong nhà họ Chu đều do con quyết định, ai dám bắt nạt con, ba sẽ làm chủ cho con, hơn nữa hiện tại con đang mang thai, quá đau lòng không tốt cho thân thể......" Ông ôm cô dỗ dành, thấy mấy thằng con bày ra biểu tình cực kỳ hâm mộ thì trừng mắt liếc một cái.

"Thật sao?" Cô quét mắt nhìn mọi người một cái, cha con nhà họ Chu đều gật đầu thật mạnh, chuyện này đã nói ra, quan hệ của bọn họ cũng đã trồi lên mặt nước, không cần phải lén lút nữa.

Được sự bảo đảm cô cảm thấy mỹ mãn, từ từ nở nụ cười, nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay của ông Chu, thanh âm mềm như bông nói: "Ba...... Con mệt rồi muốn nghỉ ngơi...... Ba có thể ôm con về phòng không......"

Mấy anh em cùng trừng mắt nhìn, cô cũng thật quá đáng mà.

Ông Chu không để ý tới bọn họ, nhìn vào mắt cô mà mềm lòng, bế ngang cô lên đi vào phòng ngủ, thấy cửa phòng ngủ đóng lại, mấy anh em đứng trong phòng khách hai mặt nhìn nhau.

Chu Dũng trợn mắt với mấy anh em của mình, "Mấy người cũng thật không có nghĩa khí, có chuyện tốt như thế mà đều gạt anh!"

Chu Quý nói, "Là tại anh quá vô dụng, cứ như em này, từ lâu đã để ý em dâu, rồi xuống tay nhanh nhất."

Chu Cường lại nói, "Còn nói gì nữa, rõ ràng em dâu thích ông già nhà chúng ta nhất......"

Chu Siêu không nói lời nào, yên lặng đứng dậy đóng cửa đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro