Chương 37+38: Cuộc hội tụ nguy hiểm!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đêm qua, ngày lại đến. Mặt trời ló diện chiếu thẳng vào khuôn mặt của 2 người đang ngủ. May thay, đêm hôm qua Quân vẫn còn ' kiềm chế ' anh chẳng đụng vào Thiên 1 tí nào. Nhưng lại ôm chặt cô mà ngủ, khiến Thiên nghẹt thở đến gần chết. Nhưng ngủ như thế này mới ấm vào buổi đêm lạnh chứ! 

Thiên mở mắt đầu tiên, cô dụi dụi mắt rồi nhìn đồng hồ. Thiên vỗ vỗ vào tay Quân bảo 

- Quân ơi! dậy đi học nào, chúng ta lại trễ mất! Dậy thôi Quân ơi! 

Nhưng Quân chẳng cựa quậy tí nào, anh nằm bất động như chết! 

- QUÂN!!!! - Thiên hét lên 

- Cái gì thế? - Quân chợt tỉnh quay sang Thiên " ngây ngô " hỏi 

- Dậy!!! - Thiên lại hét lên lần nữa 

Quân mặt ĩu xìu đuối như con cá chuối mà bước xuống giường đi vào phòng vệ sinh. Còn phần Thiên thì xếp lại mùng mền cho gọn gàng. Cô cứ tưởng Quân vào phòng vệ sinh rồi, nên không " đề phòng " nhưng.... 

- Đi tắm với anh nào! - Quân nắm tay Thiên rồi kéo thẳng vào phòng tắm rồi đóng cửa cái rầm 

Còn họ làm cái gì trong đó đừng hỏi tác giả nhá! 

Khoản 10 phút sau, Quân bước ra với chỉ duy nhất cái khăn quấn quanh mông, sau đó thì tới Thiên, cô cũng chỉ có cái khăn mỏng quanh người. Mặt thì đỏ choét như trái cà chua ngàn năm. Quân nhìn cô rồi cười đểu. 

- Anh....anh.....- Thiên bức xúc nói không nên lời 

- Anh làm sao cơ? em có chuyện gì bức xúc à? chúng ta là vợ chồng, " chuyện đó " cũng đâu có sao! - Quân nhìn Thiên bằng ánh mắt ngây thơ vô [ số ] tội mà nói 

- " Không sao " ư? sao anh lại bắt vợ mình đi kì lưng cho anh chứ! rồi còn cởi đồ em ra 1 cách " tự nhiên " nữa chứ! - Thiên ấp ức mắng chồng 

Quân cười mĩm rồi bước gần đến Thiên. Anh ôm chầm cô từ đằng sau, rồi hôn nhẹ vào má cô. 

- Em phải thay đồ chứ, lỡ như đang kì lưng cho anh rồi nước bắn vào quần áo em thì nó lại bẩn à! 

- Xem như tha cho anh lần này, để em lần sau anh còn dám không! hứ! - Nói rồi cô lấy bộ đồng phục trường quen thuộc rồi lại bước vào phòng vệ sinh 

Quân chỉ đứng ở ngoài nhìn cô bước vào mà miệng thầm nhẩm 

- Em biết mình đẹp thế nào không hả? Thiên ..... 

Bước ra khỏi nhà vào lúc 7: 30. Cả 2 thấy còn sớm, nên đi bộ đến trường. Vốn Quân từ nhỏ đến lớn dù xa hay gần anh đều đi xe ô tô, vậy mà bây giờ, anh phải đi bộ để chiều cô vợ " hiền dịu " của mình. Cả 2 nắm tay nhau đi khiến cho hàng xóm, mọi người đều ghen tị 

- Ôi giời! 2 đứa thật xứng đôi làm sao! - Những người hàng xóm trầm trồ khen ngợi 

Thiên xấu hổ cúi đầu cảm ơn rồi bước đi tiếp. Dù sao cũng mừng khi nghe được những lời đó. Nhưng cả 2 vẫn không biết, nãy giờ, họ đang bị rình mò bởi 1 cậu con trai. 

- Thiên, cậu hạnh phúc thật! - giọng nói phát ra từ chiếc xe con màu trắng đậu ngay góc đường 

Đi tung tăng trên đường lúc nào đã đến trường. Không biết 2 ngày đi du lịch vắng trường, Ngọc có giận vợ chồng Quân và Thiên không? còn bà cô giáo nghiêm khắc nữa. À, mà con cả 2 anh em nhà Virode nữa! Nhưng rồi cả 2 vẫn cười bước vào trường. 

- HAI NGƯỜI!!!! ĐI ĐÂU MÀ GIỜ MỚI VỀ HẢ??????? - Chất giọng như bà chằn, hét lên nổ tung cả trời thế này thì chỉ có ...... NGỌC! 

Cả Quân và Thiên đều sởn cả tóc gáy, cố gắng không dám quay đầu lại, nhưng rồi cũng nước nuốt bọt mà cố mở miệng nói tiếng " xin chào " 

- Ngọc à! bình tĩnh lại đi, nhìn mặt cậu kìa, giận quá rồi mất đẹp đấy! - Thiên cố dỗ " em bé " này 

- Hai người đi đâu thế hả? - Ngọc chống nạnh thở hì hục như rồng mà hỏi 

- Đi du lịch! - Quân lên tiếng 

Ngọc quay sang Quân, nhưng có thứ gì đó khiến Ngọc nghĩ khác về Quân. Cô có cảm giác đây là lần đầu gặp anh. Ánh mắt, khuôn mặt, tất cả! 

- Quân! sao giờ đổi mốt đeo mắt kính tròng màu xanh hả? rồi sao khuôn mặt căng thế? tóc tai cậu cũng khác! Biết chinh diện rồi à! 

Thiên chỉ thở dài, cô tính có dịp nào rảnh rổi. Cả 2 ngồi tâm sự rồi cô sẽ kể mọi chuyện cho Ngọc nghe, cô đẩy tay Ngọc vào rồi bảo 

- Chuyện dài dòng lắm! để lúc nào rảnh tớ kể cho! 

Nhưng định bước lên thang máy để lên lớp. Thì từ đằng sau 

- Thiên! - Có ai đó đang gọi cô 

Trong chốc lát, tim cô bỗng ngừng đập. Cô cố gắng trấn tỉnh mình, nhưng sao giọng nói này quen quá! Mọi thứ xung quanh cô đều quay tròn tròn như bị chóng mặt. Cố không muốn quay lại, cô không muốn người gọi cô là " người đó ". Nhưng sao thân hình của cô cứ cố quay lại, nó không hề muốn nghe lời cô chút nào. Không..... 

- P...Ph....Phi! - Miệng cô cố thốt ra từng chữ cái 

Quân và Ngọc đều không biết người đó là ai? Ngọc thì không nói, nhưng Quân lại khó chịu khi cái khuôn mặt tươi cười của Phi trước mặt vợ mình. Thật khó chịu! 

Phi mĩm cười thật tươi với Thiên rồi bước đến cô. Anh không hề cảm thấy sự hiện diện của Quân hay Ngọc. Phi ôm chầm lấy Thiên, rồi hôn má phải của cô 1 cái, nói 

- Tớ nhớ cậu lắm Thiên à! nhớ muốn chết ấy! cậu khỏe chứ? 

Thiên bây giờ chẳng biết làm gì? đột ngột, ngạc nhiên, shock là những gì cô cảm nhận ngay bây giờ. Đáng lẽ, cô thật sự mừng vì người bạn thơ ấu trở về, nhưng sao cảm giác bây giờ khó mà nói thành lời..... 

- Phi....ừ...tớ khỏe, cậu mới về nước à? - Miệng nói nhưng đầu óc cô trống rỗng 

Quân cảm thấy chướng mắt về chuyện đó, anh bực vì sao Thiên lại cho tên khác hôn vào má mình, cô còn không hề quay lại nhìn anh để xem thế nào! 

- Cậu tránh xa cô ấy dùm được chứ? tôi không muốn tên đàn ông nào đụng vào người vợ mình cả! - Quân đẩy Phi ra rồi nắm chặt tay Thiên 

Thiên chỉ ngước nhìn anh mà không nói gì? 

Phi nhìn Thiên rồi lại nhìn Quân, anh bước đến trước mặt Quân như muốn thách thức 

- Chồng? thì sao chứ? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro